Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 515: Trở về

"Trương học trưởng!"

Phương Tịch bước vào một phòng huấn luyện, gật đầu chào hỏi với mấy đồng học quen biết, hắn lại bất ngờ phát hiện Kinh Dịch vậy mà cũng ở đây.

Tiểu tử này nhìn thấy Phương Tịch còn cười híp mắt chào.

"Chuẩn bị Trúc Cơ đến đâu rồi?"

Phương Tịch thuận miệng hỏi.

"Mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ chờ duyệt ngày nghỉ... Dù sao Trúc Cơ cũng mất thời gian gần trăm ngày, ai, cứ như vậy thì những tiết học để lỡ ta còn không biết phải làm sao đây..."

Kinh Dịch trả lời, trên tay y còn cầm một cái mũ giáp, kích động nói: "Ta vừa mới lên chương trình học chỉ huy, có muốn đánh một trận hay không?"

Y là học sinh hệ Ngự Hạm nên phương hướng bồi dưỡng là sau này làm hạm trưởng, phải học rất nhiều chương trình học, trong đó bao gồm nghệ thuật chỉ huy.

"Có thể!"

Phương Tịch mỉm cười, đeo nón trò chơi ảo lên.

Kinh Dịch phát lời mời đối chiến với ngài! Địa đồ tinh không 285 hào, chiến đấu hệ chỉ huy... Có tiếp nhận không?

Một đạo huỳnh quang hiện lên, đương nhiên Phương Tịch chọn tiếp nhận.

Oanh!

Trong chốc lát, hắn đã được đưa vào trong một mảnh vũ trụ ngân hà, dường như tu vi cũng được tăng lên đến cấp độ Trúc Cơ.

Hơn nữa Phương Tịch còn phát hiện mình đứng trước một chiếc chiến hạm vũ trụ dài vài trăm mét, đầy cảm giác khoa huyễn.

Mặc dù so với chiến hạm tuần tra thì chiến hạm này như đồ chơi của trẻ con nhưng cũng cho hắn một cảm giác rất kỳ lạ.

"Phát hiện quân địch, khoảng cách..."

Ở bên tai của Phương Tịch vang lên tiếng nói máy móc không có chút tình cảm nào.

Đây là trí tuệ nhân tạo được lắp đặt trong chiến hạm, chỉ có thể phụ trách phụ trợ thần thức của tu sĩ khống chế, đưa ra phán đoán và quyết sách thì vẫn phải tự Phương Tịch làm.

Thần thức của Phương Tịch kết nối với trí tuệ nhân tạo, trong khoảnh khắc hắn đã nắm giữ tình hình cụ thể của chiếc chiến hạm.

'Trong nhà kho có trang bị chín vạn tám ngàn thanh Minh Trụ Hàn Quang Phi Kiếm, chính là do nhiều loại tia sáng cực hàn thu thập trong vũ trụ mà cô đọng thành, có thể bố trí Băng Phách Thần Quang Kiếm Trận...'.

'Trong kho pháo có hai mươi vạn viên Nguyên Từ Thần Lôi súc thế chờ phát động...'.

'Phương diện phòng ngự là Nhị Tương Luân Chuyển Trận mà chiến hạm tự mang trên thân, xem như không tệ...'.

Trong nháy mắt, Phương Tịch đã thấy trong vũ trụ cách đó không xa, một chiếc chiến hạm như xích hồng phi kiếm bay nhanh đến rồi chợt nổ tung, hóa thành từng đạo xích hồng sắc lưu hỏa.

"Nguyên Từ Thần Lôi, xuất... Bố ' Phi Hổ Trận!"

Ầm!

Cửa khoang mở ra, từng viên lôi châu bay ra, dưới sự hỗ trợ của trí tuệ AI, bố trí ra một trận pháp hình hổ, sau đó nổ ầm ầm.

Nguyên từ lôi quang tăng vọt kinh khủng, mơ hồ thành hình hổ, quét về phía xích hồng lưu hỏa.

Lưu quang kinh người nhiễu loạn tất cả ba động, khiến từng đạo lưu hỏa đình trệ giữa không trung hóa thành từng lưỡi đao sắc bén.

"Ngươi trúng kế rồi."

Kinh Dịch cười ha ha, ở bai bên chiến hạm của Phương Tịch chợt có rất nhiều xích hồng lưu quang hiển hiện, mơ hồ tạo thành hai kiếm trận.

"Thiên Địa Vạn Hỏa Kiếm Trận, kết hợp lưỡng nghi! Đây chính là chiến thuật kinh điển của Kiếm Nam Chân Quân năm đó!"

Trong chiến hạm hình kiếm, Kinh Dịch nhìn cảnh này, trên mặt hiện ra sự vui vẻ.

Từ nhỏ y đã có ước mơ trở thành Ngự Hạm Sĩ của Không Thiên Điện nên đã tìm rất nhiều thư tịch liên quan để đọc, trên tính chuyên nghiệp y tuyệt đối phải vượt xa học trưởng hệ luyện khí như Trương Hỏa Hoa này!

Nhưng một khắc sau, y đã cười không nổi.

Trong tinh không vũ trụ, hai xích hồng sắc kiếm trận khép lại chợt hóa thành ngọn lửa mạnh mẽ tuyệt đối.

Dưới loại đại trận này thì dù trận pháp phòng ngự của chiến hạm cũng phải bị phá hủy, thu được thắng lợi không thể nghi ngờ.

Nhưng nhắc nhở của hệ thống lại chậm chạp không đến.

Vù!

Trong nháy mắt tiếp theo.

Trong Thiên Địa Vạn Hỏa Kiếm Trận chợt dâng lên một đạo đao quang!

Đao quang đó bao hàm nguyên từ lực, lại mang theo hàn khí đông cứng vạn cổ, dùng một trảm mà phá Thiên Địa Vạn Hỏa Kiếm Trận.

Đao quang ngũ quang thập sắc, đẹp đến mức như vũ trụ loạn lưu, như mộng như ảo...

Tiếp theo đã lướt qua chiến hạm hình kiếm.

Ầm ầm!

Một đoàn hỏa hoa nổ tung trong vũ trụ như một trận biểu diễn pháo hoa long trọng.

"Ta lại thua rồi sao..."

Kinh Dịch tháo nón an toàn xuống nhìn qua Phương Tịch: "Trận hình vừa rồi ngươi sử dụng... Sao ta lại chưa từng gặp qua?"

"Trận là chết, người là sống, không thể học bằng cách nhớ chút tri thức trong sách, phải học linh hoạt, vận dụng linh hoạt... Ta thấy ngươi thi triển trận hình Thiên Địa Vạn Hỏa nên trong lòng đương nhiên sẽ hiện ra trận pháp phá giải... Ta cho nó một cái tên, gọi là Minh Cổ Trụ Hàn Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thủ Thuật Đao... Ngươi cảm thấy thế nào?"

Khóe miệng Phương Tịch hơi cong lên.

Cho dù pháp khí tốt cũng cần tu sĩ đến khống chế.

Nội tình trước đó hắn tích lũy cũng không phải là giả.

Trận Pháp Sư cấp bốn dù khống chế chiến hạm tuần tra thì cũng chưa chắc sẽ thua bởi những Nguyên Anh Chân Quân kia!

"Ai... Ta cảm thấy học trưởng ngươi nên chuyển đến hệ Ngự Hạm đi, ngươi nhất định sẽ trở thành một hạm trưởng xuất sắc... Ta có thể giới thiệu mấy học trưởng, học tỷ của học phái Ngự Hạm cho ngươi quen biết..."

Kinh Dịch chân tâm thật ý nói.

ở trong Phương Tiên Đại Học cũng có học phái khác nhau.

Lão ba của y đã phí hết tâm tư làm trung gian giới thiệu giúp y gia nhập một học phái Ngự Hạm, sau này có học phái giúp đỡ, bất kể nghiên cứu hay là lên chiến hạm thực tập đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Mà cũng như vậy, pháp khí nguyên thần và nghiên cứu hạt nguyên khí cũng có học phái, lúc trước Trương Hỏa Hoa đã muốn gia nhập mà không được.

"Không được, ta vẫn tương đối có thiên về viện nghiên cứu nguyên khí hơn..."

Phương Tịch từ chối.

"Viện nghiên cứu nguyên khí, học trưởng đổi hướng sao? Không phải lúc trước ngươi nói muốn gia nhập công trình pháp khí nguyên thần sao?"

Kinh Dịch hơi giật mình.

"Đại học bốn mươi năm ngắn ngủi, ta đã hoang phí mười năm..." Phương Tịch thở dài: "Tìm việc làm cũng không tìm được, chỉ có thể đổi phương hướng, lựa chọn thi nghiên cứu sinh, ta cảm thấy ta cũng rất có thiên phú trên nhất đạo hạt nguyên khí..."

Thật ra nếu thật sự phải chọn một môn thì Phương Tịch vẫn chọn nghiên cứu hạt nguyên khí.

Dù pháp khí nguyên thần có tốt thì cũng chỉ là ngoại vật, không có tác dụng tăng đạo hạnh căn bản và cảnh giới.

Mà hạt nguyên khí thì hoàn toàn khác, nó chính là môn học đạo hạnh thật sự, một khi nghiên cứu thông suốt thì sẽ có vô tận thu hoạch...

Mấy tháng tiếp theo, Phương Tịch từ bỏ đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác mà lựa chọn một loại môn học chuyên môn nghiên cứu nguyên khí, bắt đầu nghiên cứu quên ăn quên ngủ.

Về phần đại công trình pháp khí nguyên thần?

Hắn định để sau này giao cho trí tuệ nhân tạo đi gặm...

Sau khi chuyên tâm vào một môn học thì thần thức cường đại của hắn đã phát huy ra ưu thế, tiến độ học tập rất nhanh.

Ngày hôm nay, Phương Tịch đang khoanh chân đả tọa trong động phủ, chuẩn bị làm một tên 'tự Trúc Cơ'.

Dù sao thực lực Luyện Khí kỳ vẫn là quá kém, rất nhiều quyền hạn cũng không mở ra nên có rất nhiều chuyện hắn cũng không tiện làm.

Đúng lúc này, vòng tay trí năng mà hắn đeo vang lên tích tích.

Khách hàng tôn kính, hoa tươi mà ngài mua đã đến hoa viên, xin nhớ đánh giá năm sao nhé, thân!

Một tin tức nhắc nhở hiện lên.

"Cuối cùng... Hàng đã đến rồi sao?"

Phương Tịch rời khỏi Phương Tiên Đại Học, từ trong túi á không gian lấy ra một thanh phi kiếm, điệu thấp ngự kiếm phi hành.

Chờ sau khi bay ra khoảng cách nhất định thì hắn từ bỏ phi hành, lại niệm vài câu khẩu quyết, thi triển Thần Hành Thuật, thân hình hắn hóa thành một đạo lưu quang, ghé qua rất nhiều tiểu khu.

Cuối cùng hắn trải qua một phen thay hình đổi dạng, đi vào một căn phòng cho thuê.

Đây là một phòng an toàn mà hắn đã dùng thân phận giả để thuê.

Lúc này, trong thùng thư bên ngoài phòng an toàn đã có một cái túi lẳng lặng nằm đó.

Phương Tịch cầm túi lên, trí năng chứng thực quét qua, rồi tiến vào trong phòng an toàn.

Sau khi mở túi ra, bên trong là một hộp sắt vuông vức, cần điền mật mã vào và liên tục nghiệm chứng .

Phương Tịch làm theo từng bước...

Một tiếng két vang lên.

Hộp kim loại màu bạc trắng như hoa tươi nở rộ, hiện ra hai ống nghiệm chỉ dài như ngón trỏ trong đó.

"Dịch Ưu Hóa Linh Căn đến rồi!"

Phương Tịch cẩn thận kiểm tra một phen, phát hiện không có vấn đề gì, thì lập tức đóng lại rồi tháo thiết bị điện tử trên người, cầm hai ống nghiệm, lựa chọn trở về!

Tu tiên giới Nam Hoang.

Phỉ Thúy Đảo.

Thủy tổ Yêu Ma Thụ sinh trưởng rất nhanh, đến bây giờ thân của nó đã to đến mức mười người cũng ôm không hết, cành lá rậm rạp, gần như bao phủ bầu trời.

Mà trong cảm ứng của Phương Tịch, gốc rễ của nó cũng dẫn dần lan ra bốn phía, gần như trải ra toàn bộ Phỉ Thúy Đảo, trở thành tai mắt và xúc tu tốt nhất của hắn...

Trường Thanh Điện.

Trong phòng luyện khí.

Phương Tịch cắn một cây phù bút, mày nhíu lại, ngưng thần nhìn qua mộc khôi lỗi Ngũ Hành Lân Tộc trước mặt.

"Lần trước Ngoại Đạo Nguyên Anh vừa đi đã làm hư khôi lỗi, bản tôn vẫn phải xuất thủ sửa chữa..."

Hắn nhớ lại nội dung trên Thiên Cơ Bí Điển, trong lòng hắn từ từ đã có bản thảo sửa chữa.

"May mà hư hao không nhiều, cũng chỉ một cánh tay... Có thể gỡ một cánh tay trên khôi lỗi ngân giáp cấp bốn xuống, sau đó lắp cho nó..."

Đương nhiên nguyên lý trong này không đơn giản như lời nói, tinh chỉnh dính đến rất nhiều trận pháp và mộc khôi lỗi.

Nhưng đối với Phương Tịch thì đây đã là thủ pháp có xác suất thành công cao nhất.

Một khắc sau, ngân quang chợt lóe trong mật thất, thân ảnh Trương Hỏa Hoa hiện ra.

"Hả?"

Phương Tịch nhíu mày: "Đoạt xá gia hỏa thật sự là khó coi..."

Trương Hỏa Hoa mặt không biểu tình, hai tay kháp quyết, Ngoại Đạo Nguyên Anh hiện lên trên đỉnh đầu.

Thiên linh của Phương Tịch cũng lóe thanh quang lên, chủ Nguyên Anh ôm Chư Thiên Bảo Giám bay ra, cười hì hì bắt đầu đồng hóa...

Trong nháy mắt, rất nhiều ký ức đã hiện ra trong đầu của hắn, đi kèm là vô số tri thức.

Thiên Ma Chi Môn, pháp khí nguyên thần, thiên địa nguyên khí...

"Tốt, tốt..."

"Không ngờ sự trợ giúp của Cửu Châu giới với ta lại lớn như vậy, còn có Dịch Ưu Hóa Linh Căn!"

Phương Tịch cầm lấy túi á không gian của Trương Hỏa Hoa, từ đó lấy ra hai cái ống nghiệm, nhìn chất lỏng màu tím trong đó với vẻ kích động.

Vấn đề linh căn đã làm khó hắn rất lâu.

"Đáng tiếc, chỉ có thể ưu hóa một chút, nhiều lắm là mang linh căn tăng lên đến cấp độ linh căn thượng phẩm kém nhất..."

Ánh sáng màu tím chiếu trên mặt của Phương Tịch khiến hắn lại thở dài.

Dù sao Cửu Châu giới vẫn là thế giới siêu thoát cá nhân tu luyện, ý chí của cường giả cao tầng có thể quyết định tất cả!

Sản xuất Dịch Ưu Hóa Linh Căn thì nhiều lắm cũng chỉ thúc đẩy sinh trưởng ra một số linh căn trung thượng phẩm, tu hành đến Kết Đan cũng khó, cơ bản không có ích gì với cuộc chiến, hơn nữa còn hao phí rất lớn, được không bù mất!

Bởi vì tài nguyên sản xuất một phần Dịch Ưu Hóa Linh Căn cũng đủ để bồi dưỡng rất nhiều sinh viên đại học ưu tú!

Nếu làm vậy trong thời chiến thì chính là lãng phí rất lớn và không chịu trách nhiệm!

Đối đối với Phương Tịch thì dù hao phí tài nguyên đủ để tích tụ ra một Nguyên Anh, chỉ cần có thể tăng linh cân của mình lên thì tất cả đều đáng giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận