Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 822: Năm trăm năm vội vàng (1)

Mười năm sau.
Thành Thiên Phạm, Địa Tiên giới.
Trong động phủ.
Phương Tịch hơi kinh ngạc: "Ta đã chờ mười năm rồi, sao lão tổ Ngọc gia vẫn chưa đến cửa?"
Hắn rất trông mong thân gia của tu sĩ Hợp Thể.
Nhưng mười năm qua, cái chết của Ngọc thư sinh đã truyền ra nhưng Ngọc gia không những không có động tác gì mà ngay cả Thương Hội Hàn Tuyền cũng đang co lại, dáng vẻ như chuẩn bị chạy trốn khiến Phương Tịch thấy cạn lời.
Hắn còn định lúc lão tổ Ngọc gia vừa đến, bắt đầu điều tra sẽ âm thầm ám sát đối phương, chấm dứt hậu hoạn đây mà.
Kết quả Ngọc gia trực tiếp nhận thua chạy trốn, chuyện quỷ gì đây?
Phương Tịch suy tư một phen, chỉ có mấy nguyên nhân.
Thứ nhất chính là lão tổ Ngọc gia bị những chuyện quan trọng khác ràng buộc nên không thể nào rời khỏi Kiếm Vực.
Thứ hai là lão tổ Ngọc gia đã tọa hóa nên bây giờ Ngọc gia chỉ là cái thùng rỗng.
"Nhưng chuyện này cũng không hợp lý... Ngọc gia chết mất một vị Phản Hư thì ít nhất cũng phải phái Phản Hư ra điều tra chứ?"
"Bây giờ lại không làm gì, trực tiếp nhận thua rời sân, chắc chắn có người chức cao ra lệnh, không có tu vi Hợp Thể thì không trấn áp được Phản Hư của Ngọc gia..."
"Như vậy nguyên nhân thứ ba mới có khả năng lớn nhất."
Phương Tịch sờ cằm.
Khả năng thứ ba chính là lão tổ Ngọc gia phụ tu thuật bói toán, hoặc có thần thông hay bảo vật đoán trước cát hung nào đó, đã bói ra 'điềm đại hung' nên vì vậy mà bị dọa đến mức trực tiếp nhận thua, càng không thể nào đến Thiên Phạm Vực chịu chết.
'Không hổ là lão bất tử đã sống mấy vạn năm, luôn có một chút bản lĩnh...'.
Phương Tịch có chút tiếc nuối.
Vì sao những tên địch nhân này lại không thể giống như trong kịch bản tiểu thuyết từng tên lần lượt đưa tới chứ?
Bây giờ không ai đến tìm hắn gây sự nên hiển nhiên hắn sẽ không thể nào được hưởng ứng triệu hoán bản tôn thay mặt đánh.
Bởi vậy hắn vẫn phải thành thành thật thật tiếp tục bồi dưỡng các đại bảo vật và ma hỏa, tiện thể đi thu gom tài liệu làm nhà buôn.
Sau khi trải qua phản sát phất nhanh thì Phương Tịch cũng đã thấy rõ.
Mình vất vất vả vả làm mậu dịch lưỡng giới, thật ra thu nhập cũng không bằng giết người cướp của... Đương nhiên đây cũng có liên quan đến chuyện hắn có chỗ cố kỵ, không dám giao dịch quá lớn.
Vẻ mặt Phương Tịch chợt động, hắn cảm ứng có hai cỗ ba động pháp lực cấp Hóa Thần đang nhanh chóng đến gần.
Đồng thời khí tức này hắn còn rất quen thuộc.
Trong mười năm nay, Cuồng Thao Cư Sĩ thỉnh thoảng lại đến bái phỏng hắn, còn mang theo các loại linh thiện ngon, y như muốn mượn da hổ của Phương Tịch.
Bồ tiên tử càng thường xuyên mang linh trà mới đến đây thưởng trà luận đạo, lưu luyến mấy tháng.
Còn Vân Hi và Liễu Nhứ thì ngược lại, họ khá ít khi đến đây nhưng giao tình cũng không nhạt đi chút nào.
Không bao lâu sau, hai đạo độn quan đã tiến vào động phủ, chính là Vân Hi và Liễu Nhứ.
"Hai vị đạo hữu, nhiều năm không gặp, có khỏe không?"
Phương Tịch thấy vậy thì không khỏi mỉm cười.
Hắn nhìn ra được tu vi của Vân Hi và Liễu Nhứ tiến bộ rất nhiều, thậm chí tốc độ tinh tiến của hai nàng còn vượt qua cả Quỷ Phủ cùng Đồ Ma ở hạ giới.
Thật ra luận tư chất và thiên phú, tài tình thì hai nàng vẫn không bằng Quỷ Phủ và Đồ Ma.
Thế nhưng hoàn cảnh khác nhau thì gặp gỡ cũng sẽ khác nhau rất nhiều.
Hóa Thần Hóa Thần bất kể tu hành hay là đột phá bình cảnh ở Địa Tiên giới đều dễ hơn hạ giới rất nhiều.
Chứ đừng nói chi hai nàng còn đuổi kịp đại khai hoang.
Mặc dù làm nhiệm vụ hơi nguy hiểm nhưng hồi báo cũng rất phong phú.
Hoàn cảnh tốt, có tài nguyên... Thì dù từ khi bắt đầu cất bước kém một chút cũng có thể nhanh chóng đuổi kịp thậm chí vượt qua.
"Chúc mừng Vân Hi đạo hữu."
Phương Tịch nhìn lướt qua Vân Hi Tiên Tử rồi cười nói: "Với tu vi của ngươi, sau mấy trăm năm nữa sẽ có thể trùng kích bình cảnh Phản Hư rồi..."
Dù sao cũng là tu sĩ phi thăng nên ai cũng là thiên tài một giới.
Lại lắng đọng lâu như thế nên có cơ hội trùng kích Phản Hư cũng là chuyện rất bình thường.
Vân Hi Tiên Tử nghe vậy nhưng lại cười khổ: "Đúng là thiếp thân có nắm chắc trong vòng mấy trăm năm sẽ có thể tu hành đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn, thế nhưng đối với trùng kích Phản Hư thật sự không có chút tự tin nào..."
"Sao Vân Hi tỷ tỷ phải lo nhiều, hai người chúng ta hợp lực, cộng lại cống hiến trong mấy năm nay cũng đủ theo con đường trong môn mà đổi một món linh vật có lợi độ phá Phản Hư hoặc quyền sử dụng bảo vật độ kiếp..."
Liễu Nhứ an ủi: "Đến lúc đó lại tiêu một ít linh thạch, có lẽ sẽ có thể mua được linh vật Phản Hư ở trong hội đấu giá, vậy thì sẽ nắm chắc rất nhiều."
"Linh thạch cực phẩm không đủ sức cạnh tranh linh vật Phản Hư... Đến lúc đó ta có thể đổi cho các ngươi một số tiên ngọc."
Phương Tịch suy nghĩ giây lát rồi mở miệng nói.
Dù sao cũng là cùng phi thăng lên từng một giới nên thế nào cũng phải chiếu cố một chút.
"Đa tạ đạo hữu."
Vân Hi và Liễu Nhứ đều rất mừng.
Hôm nay các nàng đến đây chủ yếu vẫn là tìm trợ giúp, chuyện giúp đỡ đột phá Phản Hư này thì phải có giao tình rất tốt mới có thể mở miệng nếu không thì sẽ có khả năng trở mặt thành thù.
Bây giờ Phương Tịch nguyện ý cho các nàng đổi một số tiên ngọc đã là ân tình cực lớn.
"Không những Vân Hi mà đến khi Liễu Nhứ ngươi đột phá thì ta cũng sẽ làm như vậy."
Phương Tịch làm chuyện tốt thì làm cho toàn nên rất hào sảng hứa hẹn.
"Đa tạ đạo hữu, như vậy thì cuối cùng thiếp thân cũng nắm chắc đột phá Phản Hư Cảnh..."
Vân Hi Tiên Tử cười nói.
Ba người trò chuyện vui vẻ, Phương Tịch lại nghiên cứu thảo luận tâm đắc tu luyện một phen, sau khi hắn chỉ điểm mấy câu khiến hai nàng mừng rỡ bái tạ rồi chia tay.
Hắn nhìn độn quang hai nàng bay đi, trong mắt lại như nghĩ đến gì đó: "Xem ra, chắc là hai nàng đã thu hoạch được cơ duyên gì đó nên mới có nắm chắc đột phá Phản Hư, lúc này mới bắt đầu bố trí chuyện này sớm..."
Đây là lúc luận đạo hai nàng đã tiết lộ cho Phương Tịch biết một chút chân tướng.
Phương Tịch cũng không quan tâm.
Cơ duyên đột phá Phản Hư? Hắn đã không cần.
'Với chút cống hiến mà hai nàng tích lũy được, đến lúc đó đổi từ trong Thiên Mị Tông thì cơ bản cũng chỉ có cấp bậc như Phạm Âm Kim Linh nếu lại mua được một viên linh đan phụ trợ đột phá như Lưỡng Nghi Phá Hư Đan ở hội đấu giá thì thật ra... Tỉ lệ nắm chắc chỉ khoảng năm năm!'.
Đột phá đại cảnh giới như vậy dù đối với tu sĩ phi thăng thiên tư hơn người cũng là một cửa rất khó.
Tu sĩ Hóa Thần chỉ là tầng trung ở Địa Tiên giới nhưng sau khi đến Phản Hư thì chính là cao tầng thật sự.
Chỉ cần nhìn địa vị của lão tổ Vương gia sau khi đột phá ở Yêu Nguyệt Tiên Thành thì đã có thể thấy được chút ít.
"Đây là do vận khí của hai nàng tốt gặp được lúc đại khai hoang..."
"Nếu thật sự gặp được thiên đại cơ duyên gì đó thì Phản Hư cũng không phải chuyện khó."
Phương Tịch mỉm cười, trở về tiếp tục bế quan...
Thời gian dằng dặc.
Thời gian hơn bốn trăm năm chỉ như một cái búng tay.
Nhân Gian giới.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Cơ bắp quanh thân Phương Tịch tỏa ra quang trạch như ngọc, mỗi một tấc đều dường như ẩn chứa lực lượng có thể so với Nguyên Cổ Hoang Thú.
Răng rắc!
Hắn tiện tay nhấn một cái, cái bàn dùng tài liệu cấp năm luyện chế vậy mà xuất hiện từng vết nứt.
"Ai... Thiên Yêu Chân Thân quá mạng cũng không phải chuyện tốt!"
Phương Tịch lấy phù lục ra đặt ở trước ngực mình.
Nương theo từng sợi xiềng xích đen nhánh quấn quanh người hắn thì hắn cảm thấy như đã mặc vào một lớp y phục rất dày, lực lượng vốn tăng vọt cũng được thu liễm lại.
Đương nhiên đây chỉ là cách tạm thời sau khi đột phá.
Muốn hoàn toàn khống chế được thì hắn vẫn phải tự quen thuộc lực lượng mới thì mới có thể thu phóng tự nhiên.
Chuyện này cũng không làm khó được Phương Tịch, chỉ cần một chút thời gian để thích ứng.
Nghĩ lại những thu hoạch trong thời gian gần năm trăm năm này thì Phương Tịch cũng không khỏi thở dài.
trong một trăm năm đầu, thông qua không ngừng thử nghiệm thì cuối cùng hắn cũng đã bổ sung hoàn chỉnh truyền thừa Tiểu Hư Không Na Di Phù cấp sáu, cũng luyện chế ra được tấm phù lục đầu tiên, mặc dù chỉ là thứ phẩm nhưng sau khi tìm được đường rồi thì tất cả đều sẽ trôi chảy thuận lợi.
Đến khi lĩnh hội bí phủ khoảng hai trăm năm thì Phương Tịch đã có thể thành thạo vẽ ra Tiểu Hư Không Na Di Phù chính phẩm, xác suất thành công cũng đạt đến ba phần mười.
Đối với Phù sư cấp sáu thì xác suất thành công này đã không tệ rồi, có thể thu được rất nhiều lợi nhuận.
Thỉnh thoảng Phương Tịch còn đến Địa Tiên giới làm lão tổ Vương gia hưởng thụ thì đã dịch dung bán ra một ít phù lục cấp sáu này, khiến gần đây ở Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng đang lưu truyền bản địa có một vị Đại tông sư phù đạo mai danh ẩn tích đến...
Ngoại trừ có đột phá trên đạo phù lục ra thì trên trận pháp nhất đạo Phương Tịch cũng là tăng nhanh như gió.
Lúc này dường như hắn nhớ đến gì đó, run tay một cái thì đã có một đống Huyền Minh Hắc Long Kỳ xuất hiện ở trong tay, chính là Huyền Minh Kỳ!
Bảo vật này là do Ngoại Đạo Hóa Thân làm, chính là để thôi diễn trận pháp Huyền Minh hoàn toàn mới.
Nhờ mấy trăm năm qua Vương gia chăm chỉ không ngừng cố gắng thăm dò Hải Ngoại Tiên Phủ, đặc biệt là tên Lý Như Lệnh kia, vậy mà có vận tốt tìm được một bố trận đồ tàn khuyết, Phương Tịch hết sức vui mừng, trực tiếp tổ chức một lần đại hội đấu giá ở Yêu Nguyệt Tiên Thành mà mua được một phần Hóa Thần Linh Cao ban cho người này.
Mặc dù bố trận đồ kia thiếu rất nhiều, đại khái chỉ còn khoảng một phần tám đến một phần sáu bản gốc.
Nhưng Phương Tịch dựa vào rất nhiều trận văn đã thu được trước đó, cùng với tạo nghệ trận đạo của bản thân rồi dùng công cụ tính toán Thái Nhất cùng mô phỏng tính toán nhiều năm, cuối cùng cũng thu được chút da lông của đại trận Tiên Phủ.
"Tật!"
Lúc này Phương Tịch kết quyết, trong Huyền Minh Kỳ có từng dòng Huyền Minh Trọng Thủy tuôn ra.
Ở trong Huyền Minh Trọng Thủy còn có từng hạt Huyền Minh Thần Sa và vô tận độc vụ.
Dưới đáy Cửu U Minh Hà còn có một con Giao Long rất lớn ẩn nấp...
Ào ào ào!
Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa!
Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận xuất hiện, từng quang trụ đen nhánh rơi xuống, lại sinh ra một tầng biến hóa khác trong trận pháp.
Hàng loạt trận văn oanh minh, vô tận tinh túy Huyền Minh Trọng Thủy bị tế luyện, áp súc... Cuối cùng hóa thành một đạo thần quang đen nhánh!
"Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang!"
Phương Tịch lầm bầm ra cái tên mình đặt.
Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang chính là do hắn dùng Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận làm căn cơ, thêm vào những ảo diệu trận pháp mà hắn linh ngộ được từ trận pháp của Hải Ngoại Tiên Phủ mà tế luyện ra được vô thượng thần thông, trước mắt vẫn chỉ là cấp sáu!
Tác dụng của nó cũng rất đơn giản, tu sĩ bị thần quang này quét qua, nếu là Phản Hư kỳ thì cảnh giới, pháp lực sẽ bị áp chế hơn phân nửa.
Nếu là Hóa Thần kỳ thì lập tức bị đánh rớt một tầng tu vi, tạm thời lui về cảnh giới Nguyên Anh.
Đối với tu sĩ Hợp Thể trở lên thì không thể nào ảnh hưởng được bao nhiêu pháp lực.
Nhưng dưới Hợp Thể thì dù luyện thể sĩ cũng sẽ bị thần quang trong đại trận này làm suy yếu!
"Chỉ sau khi Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận thêm vào Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang mới tính là có mấy phần phong thái của đại trận Hải Ngoại Tiên Phủ năm đó!"
"Tiếc là tạo nghệ trận đạo bây giờ của ta có hạn nên vẫn không có tác dụng gì với tu sĩ Hợp Thể..."
Tam Tài Đại Trận 'Phúc, Lộc, Thọ' mà Phương Tịch từng nghĩ đến lúc này Thọ và Lộc đều đã thỏa mãn, chỉ thiếu Phúc.
"Phúc chính là khí vận, cơ duyên..."
"Chẳng lẽ vẫn phải trông cậy vào Khí Vận Cổ sao?"
Hắn thở dài rồi thu trận pháp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận