Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1107: Bắc Thần (1)

- Quả nhiên không tồi… Phương Tịch cảm giác nếu vị Cát đại sư tu vi Đại Thừa kia có thể luyện chế Nạp Vật Phù, bản thân cũng không gặp vấn đề gì, chỉ là khuyết thiếu bí quyết chuyên chế phù mà thôi.
Nếu có thể phỏng theo một tấm bùa chú mà vẽ ra được thì các phù sư của tu tiên giới đã sớm chết đói rồi.
Hắn lại xem xét một phen, chợt hỏi:
- Nơi đây có thể có phù lục cấp Chân Tiên không?
- Khách nhân hỏi Tiên Phủ Chân Phù sao?
Đôi mắt Chưởng quỹ sáng bừng:
- Đương nhiên có… Mời xem!
Trên cánh tay hắn, một tấm Nạp Vật Phù lấp lóe quang mang, một chiếc hộp ngọc xuất hiện.
Trên hộp ngọc, từng tấm tiên phủ triện ‌văn kỳ dị cùng hợp thành phong ấn huyền diệu nào đó.
Lúc này ngàn vạn hoa ‌tươi nở rộ, trong hư không tràn ngập hương hoa ngào ngạt.
Hộp ngọc khẽ mở, từng tia sáng màu vàng hiện ra.
Trong hộp là một tấm bùa giống như làm bằng vàng ròng, trên đó có rất nhiều tiên phủ bí triện, tựa như nòng nọc không ngừng du tẩu.
- Đây là Thiên Phạt Cửu Qua Phù, do Chân Tiên am hiểu pháp tắc thuộc tính Kim luyện chế ra, có được lực lượng một kích của Tiên Nhân, không gì không phá...
Trong thanh âm của chưởng quỹ mang theo một tia cảm khái:
- Mọi người đều biết, tu tiên giả tu chính là Tiên, mà sau khi thành tiên, Tiên Nhân sẽ tu Đạo, uy năng của Tiên Phủ Chân Phù tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của tu tiên giả...
Tu tiên giả tu Tiên, Chân Tiên tu Đạo? Quả thực không tệ...
Trong lòng Phương Tịch âm thầm gật đầu, sau đó hỏi:
- Nếu dùng tiên ngọc giao dịch, không biết định giá bao nhiêu? Còn Tiên Phủ Chân Phù khác thì sao?
- Tiên ngọc thì một vạn viên là được.
Chưởng quỹ cười nói:
- Về phần Tiên Phủ Chân Phù khác? Bản điếm tiền vốn đơn bạc, lại không có...
Trên thực tế, trên tay hắn còn có mấy tấm phù lục tiên gia, nhưng ít ra cũng phải nghiệm chứng xem khách nhân này có tiền không rồi tính.
- Một vạn viên?
Phương Tịch hơi kinh ngạc, giá tiền này không phải quá cao, mà là quá tiện nghi!
Như vậy xem ra, giá trị tiên ngọc ở Tiên Giới dường như còn cao hơn một chút?
Tiên ngọc chỉ có thể khai thác ở trong tiên phủ bí cảnh… Mà trong Chân Tiên Giới, Tiên ‌Nhân đều là tồn tại Thần Long thấy đầu không thấy đuôi… Nhưng ở trong bí cảnh Địa Tiên Giới, ngay cả thi thể Tiên Nhân cũng có...
Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, lập tức phát hiện cơ hội buôn bán.
- Một vạn viên tiên ngọc quả thật không mắc.
Chưởng quỹ miệng lưỡi lưu loát:
- Đây chính là Tiên Phủ Chân Phù… Toàn bộ Hắc Trạch Khư Thành cũng không có một vị Tiên Nhân, phù này là Đông gia của lão hủ tốn hao cái giá to lớn, mới mua được ở Liệt Nhật Tiên Thành… Phương Tịch mang theo Dịch Hi đi ra khỏi lão điểm Cát Thị, không mua một tấm bùa chú nào cả...
Ngược lại là chưởng quỹ kia, khuôn mặt tươi cười đưa tiễn, không nhìn thấy vẻ không kiên nhẫn.
Cũng không biết có phải vì tu vi của hắn chỉ là Hợp Thể không nữa.
Vạn Thư Các.
Nơi này bố trí cực kỳ thanh u, khi Phương Tịch đi vào, không thấy một quyển sách nào cả.
Chỉ có một thiếu nữ áo xanh, tướng mạo đáng yêu đi đến trước mặt Phương Tịch, nhẹ nhàng thi lễ:
- Tiểu nữ tử Nhan Ngọc tham kiến khách nhân, khách nhân muốn mua sách?
- Đúng vậy...
Phương Tịch cũng không rụt rè, hào phóng ngồi xuống, tiếp theo nói:
- Thư tịch có liên quan đến phong cảnh địa lý, tu tiên bách nghệ, thậm chí công pháp, bản thân đều muốn nhìn qua, không biết có danh sách không?
Trên thực tế, hắn muốn nhìn thấy nhất là thư tịch về phong cảnh địa lý.
Dù có truyền thừa tu tiên khác, cũng sợ không mua nổi.
Đồng thời...
Khô Vinh Quyết đến lúc thành tựu Địa Tiên, sẽ không đường tiến lên...
Mặc dù bây giờ vẫn chỉ là Đại Thừa, nhưng phương diện công pháp cũng cần sớm trù tính.
Đối với Tiên Nhân, nên tu luyện như thế nào, Phương Tịch vẫn chưa hiểu rõ.
- Đương nhiên có.
Nhan Ngọc mỉm cười lấy ra một khối hương liệu, tinh tế mài nhỏ, bỏ vào trong lư hương.
Không bao lâu, một mùi thơm lượn lờ bay lên.
- Mời!
Nhan Ngọc mỉm cười, gục xuống bàn ngủ say sưa.
Phương Tịch không còn gì để nói, chỉ là thần thức quét qua hương khí, lập tức minh ngộ rất nhiều, một sợi thần thức tiến vào bên trong. Từ nơi sâu xa, sợi thần thức này biến thành một thiếu niên mặc trường sam màu xanh, đi vào một thư khố.
Lọt vào trong tầm mắt là đống sách chất đầy thư khố, số lượng đâu chỉ ức vạn?
- Đây là...
Hắn nhìn qua từng tòa xoắn ốc, chất đầy các loại thư tịch, trong đôi mắt lập tức toát ra vẻ vui mừng.
- Đây là Cực Lạc Hương mà bản các mua được từ Cực Lạc Huyền Giới ở phương tây, vô cùng hữu ích với thần thức, còn có thể liên kết với không gian thần thức. Chỉ cần khách nhân mua thư tịch liên quan thì có thể trực tiếp lạc ấn vào trong thần thức...
Thân ảnh Nhan Ngọc xuất hiện ở bên cạnh, trong tay cầm một quyển sách cổ quái.
Trên trang bìa của quyển sách này mọc ra một con mắt, lúc bị nó đảo qua, ngay cả Phương Tịch cũng cảm thấy không được tự nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận