Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 642: Diệt ma

Phương Tịch nghe Quỷ Phủ Chân Quân nói như vậy thì không khỏi thầm hài lòng.

Hắn vẫn tương đối thích giao thiệp với người đi trước trong kỹ thuật này, ít nhất là bàn việc.

Mặc dù trong mắt của Bạch Mi và Đồ Ma thì hắn không thông tục vụ.

Lúc này việc nhân đức không nhường ai, hắn chắc chắn sẽ không nói gì mà mình tài sơ học thiển, không xứng làm Phương Tiên Đạo Chủ.

Phương Tịch nhìn Bạch Mi và Đồ Ma một chút rồi mở miệng nói: "Nếu ta làm Phương Tiên Đạo Chủ, chắc chắn sẽ giúp các ngươi Hóa Thần... Hai Ma Tôn ngoài không gian kia cũng do bản nhân giải quyết."

"Lần trước Xích Luyện và Hỏa Khung xuất thủ đã bị ta bắt được sơ hở, tính ra được chỗ chúng ẩn thân..."

Đồ Ma Chân Quân nhíu mày: "Chỉ là pháp khí nguyên thần không dễ truy kích, ngươi lại mới Hóa Thần, chưa chắc là đối thủ của hai Ma Tôn..."

"Ha ha, chỉ cần ngươi giao tọa độ bọn chúng ẩn nấp cho ta, trong vòng mười năm ta chắc chắn bình định ma huyệt."

Phương Tịch cười ha ha, tỏ vẻ có lòng tin rất lớn.

Nhìn Không Thiên Điện Chủ rõ ràng bị đả động, hắn lại nhìn qua Quỷ Phủ Chân Quân: "Trong tay của ta có một số vật kỳ lạ, có thể nghịch phản pháp tắc một giới, làm ra đủ chuyện không thể tưởng tượng nổi, tên là Đạo Quả Tạo Vật! Chúng dính phải một tia lực lượng của Đạo Quả mà thành..."

Năm đó khi hắn rời khỏi Đại Lương, đã vơ vét không còn gì, phong ấn không ít thứ loạn thất bát táo.

Mà Đạo Quả huyền diệu cỡ nào chứ?

Dù Phương Tịch đã nghiên cứu nhiều năm nhưng hắn vẫn không nghiên cứu ra được thành quả gì.

Lúc này lại có thể giao cho Cửu Châu giới, làm một phần tiền đánh bạc lớn.

Sau khi hắn nói ra đặc tính của ma ở Đại Lương thì Quỷ Phủ Chân Quân liên tục lắc đầu: "Không thể nào... Pháp tắc một giới là chí tôn của thiên địa, dù Hóa Thần viên mãn cũng phải bị áp chế, sao có thể có vật nghịch phản được quy tắc, trừ phi là do tiên nhân thật sự lưu lại... Ngươi thật sự có sao?"

"Chuyện này đương nhiên."

Phương Tịch gật đầu, ngay sau đó hắn nhìn Bạch Mi Chân Quân.

Bạch Mi Chân Quân nhíu mày: "Vạn Giới Chi Môn thì sao?"

"Sau này xem lại, nếu có cơ duyên thì đương nhiên ta sẽ xem xét tình hình mà mở ra..."

Phương Tịch nghiêm túc gật đầu.

Nhưng mà trong lòng hắn lại định độc quyền, ít nhất cũng phải chờ bản thân hắn Phản Hư, sau đó mới có thể mở ra một phần cho Cửu Châu.

Phải giữ vững thực lực áp chế tuyệt đối, mới có thể tránh cho thủ hạ tạo phản.

Sở dĩ trước đó hắn ném ra vài con 'ma' là do hắn muốn cho những tu sĩ nghiêng về nghiên cứu khoa học này một sự cám dỗ khó có thể tưởng tượng được.

Đạo Quả còn cao cấp hơn cả Địa Tiên giới, đủ để khiến những người cầu đạo cấp thấp này xông vào như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Nếu thật sự có thể nghiên cứu ra được thành quả gì đó, kẻ được lợi lớn nhất đương nhiên vẫn là bản thân Phương Tịch.

"Bỏ đi..."

Vô Tận Tàng Chủ Bạch Mi Chân Quân thở dài, ngay sau đó lão cúi người hành lễ: "Lão hủ Bạch Mi, tham kiến Đạo Chủ!"

"Không Thiên Điện Đồ Ma, tham kiến Đạo Chủ!"

"Thiên Công Các Quỷ Phủ, tham kiến Đạo Chủ!"

Đồ Ma Chân Quân và Quỷ Phủ Chân Quân cũng cúi người hành lễ.

"Nếu đã vậy mà ta còn từ chối thì sẽ bất kính!"

Hai tay Phương Tịch nhẹ nhàng nâng lên, một cỗ pháp lực lập tức đỡ ba người đứng thẳng dậy.

Cảm nhận được ba động pháp lực thâm bất khả trắc của Phương Tịch, Bạch Mi Chân Quân cũng chỉ có thể thầm than trong lòng, bước ra một bước này, quả nhiên cách biệt một trời một vực.

"Sau này ta cũng không thích quản lý công việc, tất cả sự vụ của Cửu Châu giới vẫn giao cho ba người các ngươi thương nghị làm chủ."

Phương Tịch khoát tay như hắn đã trở thành Phương Tiên Đạo Chủ mà phân phối nhiệm vụ.

Thật ra, muốn thủ thục thật sự chính thức thì còn phải triệu tập tất cả tu sĩ Nguyên Anh lại, cùng để cử mới được.

Nhưng mà thật ra mỗi người trong ba vị đại tu sĩ này đã đại biểu cho một đám Nguyên Anh rồi.

Sau khi ba người họ thần phục thì tất cả những chuyện còn lại có thể giao cho bọn họ tự giải quyết.

Trong động phủ.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, bắt đầu củng cố tu vi.

Bây giờ nhất niệm của hắn dẫn động thiên địa linh lực, khôi phục pháp lực rất nhanh, khác biệt thật sự như một trời một vực với lúc Nguyên Anh.

Sau khi yên lặng hô hấp thổ nạp một phen, hắn cũng không có phần sau công pháp nên không thể nào tu luyện tiếp nên hắn đã bắt đầu yên tĩnh nhập định.

Hai tay Phương Tịch chợt hợp lại, một tấm kính thanh đồng hiện lên, đúng là Chư Thiên Bảo Giám!

Sau khi tấn thăng Hóa Thần thì hắn cảm nhận có thể điều động nhiều lực lượng của tấm kính cổ này hơn.

Có lẽ chuyện này liên quan đến hắn đã lấy được kính nữu Vạn Giới Chi Môn khiến Chư Thiên Bảo Giám được bổ sung nhiều hơn.

"Có thể mở ra thế giới thứ năm rồi..."

Một tin tức từ nơi sâu xa trong bảo giám truyền ra, Phương Tịch trầm ngâm một phen rồi vẫn quyết định để đó trước.

Khai thác thế giới mới đương nhiên sẽ kèm theo phong hiểm lớn, lần đầu hắn đến Cửu Châu giới, Ngoại Đạo Nguyên Anh đã xém chút bị Bạch Mi Chân Quân dùng Thái Dương Chân Hỏa Tráo nướng cháy đen...

Bây giờ hắn vội vàng tiếp nhận Phương Tiên Đạo Chủ, sau này còn phải đến Tu Tiên Giới Tây Mạc báo thù, hắn thật sự rất bận.

Chờ sau khi làm xong những chuyện như đại điển Hóa Thần thì sẽ phái Ngoại Đạo Nguyên Anh đi thăm dò thử, cũng không quá muộn...

"Chủ nhân, ngài có một bức thư mới do Đồ Ma Chân Quân gửi đến, xin kiểm tra và nhận!"

Tiếng của Thái Nhất vang lên.

Phương Tịch ấn mở, thì ra là một tọa độ trong vũ trụ, rõ ràng là sào huyệt của ma tộc.

Đúng lúc bây giờ hắn rảnh rỗi không có chuyện gì làm, tâm niệm của hắn vừa động đã hóa thành một đạo thanh sắc độn quang, trùng trùng điệp điệp phóng lên cao, trong nháy mắt hắn đã đến gần Thái Âm Tinh.

"Chiến hạm tuần tra Tinh Linh, hân hạnh được phụ vụ ngài!"

Một chiếc chiến hạm tuần tra dài hơn mười dặm hạ xuống trước mặt Phương Tịch rồi phát ra tiếng nói máy móc.

Phương Tịch chắp tay bước lên sàn thuyền, Thái Nhất tiếp quản tất cả quyền hạn của chiếc chiến hạm này.

Ngay sau đó, chiến hạm đã hóa thành một đạo lưu quang, bay vào sâu trong vũ trụ.

'Tiếp theo còn điển lễ nhậm chức Phương Tiên Đạo Chủ... Dù sao cũng phải tìm lý do thuyết phục tu sĩ Cửu Châu.'.

'Kết thúc hai Hóa Thần Ma Tôn dường như cũng không tệ...'.

Phương Tịch ngồi khoanh chân trên sàn thuyền, vừa thưởng thức tinh không vũ trụ, vừa yên lặng tham ngộ các loại công pháp, bí thuật.

Mười mấy ngày sau, hắn đã đến gần một tinh tuyền.

"Chào hỏi trước đi!"

Hắn khẽ động ý niệm trong đầu, họng pháo trên chiến hạm tuần tra mở ra, một cây chủ pháo nhắm vào chỗ nào đó.

Ầm ầm!

Hỗn Động Tiêm Tinh Pháo trang bị tối tân oanh minh, một đạo lưu quang khổng lồ chui vào tinh tuyền, tạo ra từng đạo gợn sóng.

Chỗ nào đó của đại trận bị phá hủy, một góc hiện ra, có thể mơ hồ thấy được rất nhiều ma tộc ở trong đó.

Sưu! Sưu!

Hai đạo ma quang bay ra, hóa thành hai Hóa Thần một nam một nữ.

Nữ thì thiên kiều bách mị, đầu đội một cái quan miện mọc độc nhãn, nam thì hung thần ác sát, hỏa khí đầy người, đúng là Xích Luyện và Hỏa Khung!

"Là ngươi... Tên tiểu ma tu nhân tộc!"

Độc nhãn trên thứ như mũ giáp như quan miện trên đầu Xích Luyện Ma Tôn điên cuồng chuyển động, đảo qua bốn phía, sau khi xác nhận không bị bao vây thì cô ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm rồi lại nhìn Phương Tịch chăm chú, cô ta chợt kinh hô: "Ngươi... Ngươi lại Hóa Thần rồi? !"

"Cái gì?"

Hỏa Khung Tôn Giả cũng giật nảy mình, sau khi thần thức đảo qua thì gã lập tức muốn bỏ chạy.

Thật ra là gã bị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ Cửu Châu đánh thành ám ảnh, bây giờ đối phương đã đến cảnh giới Hóa Thần, chẳng phải sẽ là một Phương Tiên Đạo Chủ mới sao? !

"Sợ cái gì, những pháp khí nguyên thần kia không vận chuyển đến... Hai Hóa Thần Ma Tôn như chúng ta, cảnh giới của ngươi còn là đỉnh phong sơ kỳ, chẳng lẽ còn không so được với một tên nhân tộc mới tấn thăng sao?"

Xích Luyện chửi mắng rồi nhanh chóng niệm mấy câu chú ngữ.

Một ma ảnh xích hồng cao đến vạn tượng xuất hiện ở sau lưng cô ta.

Mà Hỏa Khung Tôn Giả cũng bừng tỉnh đại ngộ, gã gầm lên, từng đạo Hỏa hành thần quang hội tụ, ma khí kinh khủng lan ra, gã lắc mình biến hóa, hóa thành một thần ma khủng bố thân cao vạn trượng, đầu mọc bốn sừng, toàn thân như dung nham đen nhánh còn chảy ra nham tương đỏ thẫm.

- Đại Lực Dung Nham Thần Ma!

Công pháp ma tộc tu luyện đến giai đoạn Hóa Thần thì sẽ ngưng tụ ra thân thể thần ma, đã có thể tính là thiên tài trong ma tộc.

Hay nói cách khác, tu sĩ ở hạ giới có thể tu luyện đến Hóa Thần, đặt ở Địa Tiên giới đều là nhân trung long phượng.

Có thể phi thăng thì càng khó lường, có thể nói là tiền đồ vô lượng!

Cũng chính vì vậy mà yêu tộc và ma tộc ở hạ giới mới có thể khuếch trương, xâm lấn nhiều lần...

"Hống!"

Ma Thần Dung Nham Vạn Tượng gầm lên, từng dòng nham tương lượn quanh thân gã rồi cuốn về phía Phương Tịch!

Phương Tịch nhẹ nhàng giơ bàn tay lên.

Vù vù!

vô số Băng linh lực trong thiên địa hội tụ hóa thành từng mảng bông tuyết.

Trong nháy mắt, vũ trụ xơ xác tiêu điều, mang theo hàn ý thấu vạn cổ.

Từng dòng nham tương kia bị đông cứng ở giữa không trung.

"Ta đã biết mà..."

Xích Luyện Ma Tôn nhìn thấy cảnh này lại không cảm thấy có gì không đúng.

Những tu sĩ nhân tộc ở Cửu Châu giới luôn có thể khiến cô ta kinh ngạc.

Không nói đến một phát pháo có thể so với Hóa Thần trước đó, tên này một thân công pháp hệ Mộc vô cùng tinh thuần, giơ tay lên lại điều động được Băng linh lực còn điều khiển như cánh tay, đúng lúc khắc chế Hỏa Khung Ma Tôn, rõ ràng đây cũng là một bí thuật rất lợi hại.

Cô ta cũng gần như đã quen rồi!

Sắc mặt Phương Tịch bây giờ lại ngưng trọng, hắn biết mình mới tấn thăng Hóa Thần, lại không có thông linh chi bảo cấp năm thuận tay.

Cho dù dựa vào khống chế lực lượng chư hành, có thể chiếm tiện nghi nhất định trên khắc chế thuộc tính nhưng luận pháp lực thâm hậu hay kinh nghiệm đấu pháp, thậm chí thân thể thần ma cường đại vân vân... Thì hắn đều bị Hỏa Khung Tôn Giả vượt qua.

Cũng may, hắn cũng không phải đến đây đấu pháp mà là đến dùng mạng đổi mạng!

Một tiểu ấn đen nhánh xuất hiện trong tay hắn, chính là Sinh Tử Ấn!

Một hư ảnh Yêu Ma Thụ chợt hiện ra trong vũ trụ, cành lá vương ra, vô số rễ phụ và dây leo rủ xuống...

Đôi mắt Phương Tịch nửa xanh nửa vàng, Khô Vinh Huyền Quang giương lên mà không bắn, đảo qua hai Ma Tôn.

Thọ nguyên của Xích Luyện còn hơn hai nghìn năm nhưng Hỏa Khung chỉ còn lại hơn một ngàn năm thọ nguyên...

Được rồi... Đây vẫn là thọ nguyên mà rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Nhưng mà đối với thọ nguyên dài đến vạn năm của Phương Tịch thì ngay cả trong yêu tộc e là chỉ có Huyền Quy Nhất Tộc hoặc là chủng tộc đặc thù như Cốc Thần mới có thể so ai sống dai hơn với hắn!

Vù!

Quang huy khó hiểu quét qua, động tác của Đại Lực Dung Nham Ma Thần chậm lại rồi nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng Hỏa Khung Tôn Giả.

Trên mặt gã hiện ra sự sợ hãi, khí tức chợt biến mất, Ma Anh tiêu tán, thi thể phiêu đãng trong vũ trụ.

"Hả?"

Xích Luyện Tôn Giả đang định phối hợp với ma ảnh sau lưng thi triển bí thuật gì đó như gặp rắn rết mà nhanh chóng hóa thành một đạo ma quang, lui về sau trăm dặm: "Tiểu tu nhân tộc... Rốc cục ngươi đã làm gì?"

Vì sao Hỏa Khung Tôn Giả Hóa Thần sơ kỳ đỉnh phong lại trực tiếp vẫn lạc?

Thậm chí nhìn từ khí tức mục nát trên người Hỏa Khung Ma Tôn truyền ra thì đối phương lại chết già!

Đây thật sự là chuyện cười!

Không, không đúng!

Xích Luyện Ma Tôn chợt ngẩng đầu, thần sắc trắng bệch, một con mắt kia cũng chuyển động bất an: "Ngươi... Ngươi là tu sĩ Thanh Đế Sơn..."

Vào giờ khắc này, cô ta đã cảm nhận sâu sắc sự khủng bố đến từ Nhân Gian giới do những tiền bối Ma giới kể lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận