Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 718: Địa Tiên (1)

"Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang? Thú vị!"
Phương Tịch duỗi năm ngón tay ra, mỗi đầu ngón tay đều có từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang lấp lóe.
Sở dĩ hắn dám đến Địa Tiên Linh Cảnh ngoại trừ lực lượng Cơ Quan Thành ra thì quan trọng nhất chính là bản thân thành tựu Vạn Cổ Trường Thanh Thể.
Loại linh thể hệ Mộc đỉnh cấp này có thể gọi là Mộc Hệ Chi Hoàng! Có hiệu quả tăng phú với rất nhiều thần thông hệ Mộc.
Còn nếu địch nhân thi triển thần thông hệ Mộc thì sẽ bị triệt tiêu, mất đi phần lớn uy lực.
Thậm chí nếu là linh vật hệ Mộc vô chủ thì cũng có thể tự động nhận chủ.
Cấm chế Thanh Đế Cung này chính là Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, đúng lúc bị Vạn Cổ Trường Thanh Thể của Phương Tịch khắc chế, thậm chí sau khi hấp thu thì hắn còn có thể được bổ sung pháp lực.
'Nếu chủ nhân của cung điện này đích thân xuất thủ thì chưa chắc có thể như vậy. Ít nhất Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang cũng sẽ không đầu hàng địch...'.
Phương Tịch âm thầm suy nghĩ.
Tâm niệm của hắn vừa động thì một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang đã hóa thành lôi đình, nó có màu xanh như ngọc bích, uy thế ngập trời, chính là Thái Ất Thần Lôi!
Xoẹt xẹt!
Lôi đình vừa vang lên thì lục địch ở quanh thân thiên nữ Liễu Nhứ đã phát ra âm thanh như rên rỉ rồi chợt đứt thành từng khúc, hóa thành bột mịn phiêu tán...
Thiên nữ Liễu Nhứ kháp quyết hai tay, một thanh trường kiếm xanh biếc xuất hiện, ở chuôi kiếm còn có hộ thủ như dây leo.
Nàng nắm chặt trường kiếm xanh biếc, hung hăng trảm.
Một nguyệt nha xanh biếc như trăng khuyết, trên đó còn có từng phù văn bộc phát linh áp cường đại.
Hống hống!
Phương Tịch tiện tay ném ra một cái ấn, kèm theo tiếng hổ kêu thì có một con cự hổ màu vàng đất xuất hiện, chính là Cửu Diệp Ấn.
Lực lượng của ấn hóa thành cự hổ, phun ra một quang trụ thô to.
Quang trụ và kiếm quang xanh biếc va chạm ở giữa không trung, sau đó kiếm quang xanh biếc lại liên tục tiêu tán...
Mặc dù ở trong thông linh chi bảo thì Cửu Diệp Ấn có chút khuyết điểm nhưng sau khi được pháp lực cường đại của Phương Tịch quán chú thì nó lại phát huy ra uy năng vượt xa thông linh chi bảo bình thường.
Cùng lúc đó, tay trái của Phương Tịch lóe lên hắc mang, một thanh trường kích màu đen đã hiện ra.
Món thông linh chi bảo chính là con Giao Long ở Địa Tiên giới đã sử dụng, nhưng nó không phải bản mạng pháp bảo mà khí linh cũng là đồ hèn nhát nên đã bị hắn tế luyện, trở thành một món bảo vật tiện tay.
Hống hống!
Trường kích đen gào thét rồi hóa thành một con Giao Long đen nhánh giương nanh múa vuốt nhào về phía thiên nữ Liễu Nhứ.
Long bàn hổ cứ chợt hóa thành một đạo tử quang.
Hào quang tử sắc chiếu rọi rực rỡ, bao phủ thiên nữ Liễu Nhứ vào trong.
Một lát sau, một đoàn quang mang xanh biếc nổ tung, khó khăn lắm mới dao động được tử quang.
Một đạo độn quang chật vật bay ra, chính là thiên nữ Liễu Nhứ.
Vẻ mặt nàng tái nhợt, nghiêm nghị hô lên: "Ngươi thật sự muốn động thủ sao... Trong trí nhớ của cô ta ngươi là người quan trọng nhất!"
Đôi mắt Phương Tịch lạnh lẽo, khuấy động thiên địa linh lực quán chú vào trong hai món thông linh chi bảo.
Long hổ loạn vũ, trong tử quang sát khí um tùm, hắn căn bản không có chút ý định lưu thủ nào.
Thiên nữ Liễu Nhứ đang định tiếp tục bỏ chạy thì chỉ thấy phía trước xuất hiện một tấm thuẫn đen nhánh, từng vòng tròn đen nhánh xuất hiện, chính là Hắc Thủy Thuẫn.
Bị tấm thuẫn này ngăn cản, độn quang của nàng hơi chậm lại.
Ngay sau đó, Phương Tịch liên tục gảy mười ngón tay, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang tung hoành qua lại hóa thành một tấm lưới lớn, trên lưới liên tục lóe lên các loại Mộc thần thông như Thái Ất Thần Lôi mà chụp xuống đầu nàng.
Nó sát khí lẫm nhiên, căn bản không có chút cố kỵ nào.
Thiên nữ Liễu Nhứ nhìn thấy cảnh này thì mở miệng, một sợi lục ti mảnh khảnh xuất hiện hóa thành một chiếc ngọc sơ xanh biếc, khó khăn lắm mới ngăn cản được tấm lưới lớn do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành.
Phương Tịch thấy vậy thì hừ lạnh, Thiên Ma Ngâm theo đó mà động.
Thần sắc của thiên nữ Liễu Nhứ tái đi, sau khi chiếc ngọc sơ bị long hổ dây dưa thì tấm lưới lớn đã không còn thứ gì ngăn cản nữa.
Mắt thấy Thái Ất Thần Lôi sắp đánh lên người thì thần sắc của cô ta trở nên hung ác mà vỗ thiên linh.
Một quang đoàn xanh biếc xuất hiện, nó chỉ lóe lên một cái đã ra ngoài tấm lưới lớn, lại lóe lên mấy lần nữa thì đã sắp rời khỏi chiến trường.
Vù vù!
Phía trước chợt có vô số hồng tuyến tung hoành, một thanh tiểu kiếm đỏ thẫm bay ra, phát ra một tiếng kiếm minh trong vắt.
Ở bên ngoài chiến trường lại có một Phương Tịch nữa.
Đây đương nhiên là Ngoại Đạo Hóa Thân thừa cơ xuất thủ, phóng Thần Anh Kiếm ra.
Thanh kiếm này đã là thông linh chi bảo nên uy năng hư không của nó có lẽ ở trong rất nhiều bảo vật của Phương Tịch thì nó đã có thể xếp thứ hai.
Chỉ khi Tỏa Yêu Tháp cũng tấn thăng cấp năm thì mới có thể vượt qua nó.
Lúc này, thân kiếm chợt lóe ma sát khí, một tiếng kiếm minh chấn động tâm hồn vang lên.
Lúc này quang đoàn xanh biếc run rẩy, ngay sau đó đã bị Thần Anh Kiếm chém qua, một hồn phách kỳ dị xuất hiện.
Hồn phách này chính là hình dạng một Hoa tiên tử, sau lưng mọc cánh, gương mặt linh lung tú mỹ.
'Dị tộc? !'.
Trong lòng Phương Tịch khẽ động, trong Địa Tiên giới ngoại trừ nhân, yêu, ma ra thì vẫn còn rất nhiều dị tộc sinh sống, mỗi tộc đều có thiên phú thần thông kỳ lạ, chỉ là lực lượng tộc đàn yếu ớt nên không được gọi là đại tộc mà chỉ có thể chia ra đầu nhập vào ba tộc nhân, yêu, ma để tìm kiếm sự che chở, hoặc gian nan sinh tồn ở kẽ hở hiểm địa.
Một số tu sĩ cấp cao ở Địa Tiên giới cũng thích thu phục một số dị tộc có năng lực đặc thù để quản lý động phủ hoặc trông chừng linh dược viên...
Lúc này, trên gương mặt nhỏ nhắn của tinh phách Hoa tiên tử hiện lên vẻ kiến quyết, hai tay chợt kháp quyết.
"Không tốt!"
Trong lòng Phương Tịch chợt động, cũng đã không kịp, hắn chỉ có thể miễn cưỡng dùng Hắc Thủy Thuẫn ngăn trước người, chỉ thấy ngọc sơ nổ tung, một đạo hỏa diễm xanh biếc đã bao phủ Cửu Diệp Ấn và trường kích, khiến hai món thông linh chi bảo này phát ra âm thanh như rên rỉ rồi bay ngược trở về.
Cùng lúc đó tinh phách Hoa tiên tử cũng nổ tung, Thần Anh Kiếm thuấn di một cái đã tránh khỏi khu vực trung tâm có uy lực lớn nhất.
Hắc Thủy Thuẫn chấn động, từng phù văn đen nhánh xuất hiện, dập tắt toàn bộ hỏa diễm xanh biếc còn sót lại, Phương Tịch không bị chút thương thế nào.
Hắn nhìn về phía vị trí của Liễu Nhứ thì chỉ thấy từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang như tấm lưới lớn bao phủ nàng vào trong.
Các thần thông Thái Ất Thần Lôi và Ất Mộc Chân Hỏa trước đó lại như không tạo thành bao nhiêu tổn thương với nàng.
Đối với các loại thuật pháp thần thông thì Phương Tịch đã luyện đến hạ bút thành văn, bây giờ hắn lại có Vạn Cổ Trường Thanh Thể tương trợ, khống chế chính xác tỉ mỉ cũng không phải chuyện gì khó.
Hắn nhìn Liễu Nhứ đã hôn mê bất tỉnh, năm ngón tay chụp lấy.
Năm đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành xiềng xích, trói chặt nàng lại.
Ngay sau đó, khí tức trên người Phương Tịch chợt thay đổi, một tia ma ý tản ra.
Ngay sau đó, hắn kháp quyết hai tay, từng đạo thiên ma bí thức bắt đầu chui vào thức hải của Liễu Nhứ, tiến hành sưu hồn nàng.
Nàng đã từng bị phụ thể nên chưa chắc không để lại thứ gì.
Trước đó Hoa tiên tử tự bạo quá dứt khoác, nói không chừng còn hậu thủ hoặc phân hồn ẩn nấp gì đó.
Ngoài ra nói không chừng nàng còn giữ lại được một chút ký ức của thiên nữ.
Một lúc sau, Phương Tịch mở mắt ra, trong ánh mắt hiện ra một tia chấn kinh: "Vậy mà..."
Hoa tiên tử kia tự biết không may nên lúc chạy trốn đã chủ động phân liệt một tia tinh hồn dung hợp với Liễu Nhứ.
Vốn dĩ chuyện này không thể nào làm được, nếu tu tiên giả làm vậy thì biến thành kẻ điên đã là kết cục tốt nhất.
Nhưng Hoa tiên tử chính là dị tộc, có được thiên phú thần thông như vậy nhưng cả đời cũng chỉ có thể thi triển một lần.
Một chiêu này cũng quang minh chính đại, bởi vì sau khi cả hai tương dung thì có thể nói Liễu Nhứ bây giờ đã không còn là Liễu Nhứ trước đó, cũng không phải Hoa tiên tử mà là một sinh mạng hoàn toàn mới sau khi cả hai dung hợp ký ức.
Phương Tịch cũng không quan tâm chuyện này nhưng từ trong ký ức của đối phương hắn đã biết được một vài thứ, giúp hắn có nắm chắc nhiều hơn với hành động tiếp theo.
Độn quang chợt lóe.
Phương Tịch đã mang theo Liễu Nhứ trở lại Cơ Quan Thành.
"Đạo Chủ..."
Bọn người Đồ Ma, Quỷ Phủ đến góp mặt, đều mơ hồ phát hiện được sự khác thường của Liễu Nhứ.
"Mang nàng xuống dưới... Trông chừng cho tốt."
Thần sắc Phương Tịch nghiêm túc: "Ta sắp mở ra Địa Tiên Linh Cảnh thật sự!"
Trong ký ức một tia tinh phách của Hoa tiên tử kia hắn đã biết được rất nhiều chuyện.
Tỉ như chỗ bí cảnh này cũng không phải là Địa Tiên Linh Cảnh thật sự.
Địa Tiên Linh Cảnh thật sự vẫn còn ở sâu trong bí cảnh.
Hai tay Phương Tịch kháp quyết, ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp oanh minh, từng đạo Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang rơi xuống.
Ngọn cự phong xanh biếc chấn động ầm ầm, ngay sau đó đã bị ma diệt từng tất một...
Thanh Đế Cung phát ra âm thanh như rên rỉ rồi ầm ầm sụp đổ.
Ngọn núi truyền thừa to lớn chia năm xẻ bảy, sau khi nó hoàn toàn biến mất thì Phương Tịch chợt chỉ tay ra.
Một đạo quang huy xanh biếc xuất hiện, rõ ràng là pháp lực Khô Vinh Quyết đã tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ chui vào giữa hư không.
Soạt!
Một vết nứt hư không xuất hiện, mơ hồ hiện ra một tiểu bí cảnh ở phía sau.
Hống hống!
Từng con trường long mà ngà sữa do linh khí hội tụ gầm lên, quay quanh... Mang đến linh khí vô cùng tinh thuần.
"Đây không phải là linh khí... Đây là sau khi linh khi tụ hợp mức độ cao... Tiên Nguyên Khí!" Ánh mắt của Quỷ Phủ Tôn Giả sáng lên.
"Tiên Nguyên Khí hội tụ thành long... Có lẽ hơn phân nửa linh khí của Nhân Gian giới đều ở trong bí cảnh này."
Phương Tịch cũng cảm khái.
Hoàn cảnh linh khí ở trong tiểu linh cảnh này thậm chí còn vượt qua rất nhiều linh mạch ở Địa Tiên giới, đủ thấy đã vơ vét bao nhiêu của Nhân Gian giới.
"Thiến thân đã từng nghe nói đến linh khí hình thành sương mù, linh khí như mưa, linh khí thành hồ đã là thánh địa linh mạch đỉnh cấp... Về phần linh khí hóa long? !"
Vân Hi Tiên Tử thì thào, ánh mắt nhìn bí cảnh này ngoại trừ lửa nóng ra còn có sự căm hận!
Nếu hủy diệt linh cảnh này, linh khí tán về thiên địa thì có thể toàn bộ Nhân Gian giới cũng vì vậy mà được lợi, tu sĩ tiến cấp càng dễ hơn mấy phần.
Nếu để một mình nàng tu luyện thì e là nàng sẽ nắm chắc trước khi thọ nguyên hao hết mà tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ.
Cảnh giới nhừ vậy vào thông đạo của Đài Phi Thăng sẽ có nắm chắc rất lớn.
Mà nếu để Vân Hi Tiên Tử tự lựa chọn thì chắc chắn nàng sẽ chọn cái sau.
Dù sao tiên đạo cũng xem trọng cá nhân, đa phần tu tiên giả vốn là đám người tư lợi.
Trong vô số vân long quay quanh hiện ra một bãi cỏ xanh biếc.
Cách bãi cỏ xa xà là từng mảnh ruộng, trong đó có trồng các loại linh dược đủ khiến rất nhiều tu tiên giả ở Địa Tiên giới cũng phải điên cuồng.
Từng Kim Long Quả treo đầu cành như một chuỗi trái cây vàng óng khiến thân cây cũng cong lại.
Các loại nhân sâm, linh chi thì khắp nơi đều có thể thấy được, y như cỏ dại vậy.
Ở trung tâm của mảnh linh địa này thì có một cây cổ thụ to lớn.
Tán của nó cao vút tận mây, trên thân cây có rất nhiều vân long quay quanh, lóe lên hai loại quang huy xanh vàng kỳ dị.
Chính là Xuân Thu Thụ mà khi mới mở bí cảnh ra mọi người đã thấy.
Lúc này quang mang xanh vàng bùng nổ trên Xuân Thu Thụ.
Trong nháy mắt khô héo rồi trong nháy mắt lại xanh um...
Bạn cần đăng nhập để bình luận