Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 884: Tam Hoa Tiên Trận

'Xem ra Thần Toán Tử thật sự bị nhốt, không thể tác động đến bên ngoài không phải giả.'.
Thấy tư thế khúm núm của Thần Toán Tử như vậy thì Phương Tịch đã có thể xác định Thần Toán Tử thật sự bị cấm chế của tiên phủ vây khốn nên không thể thi triển pháp thuật uy lực lớn.
"Sao tiền bối lại làm nhục lão phu, chỗ tốt so với đại nghĩa nhân tộc có tính là gì?"
Phương Tịch hiên ngang lẫm liệt nói: "Tiền bối bị nhốt thì đương nhiên lão phu sẽ dốc sức tìm cách cứu viện, chỉ là tiền bối được gọi là Thần Toán mà lại bí tính kế như vậy, thật sự ngoài dự liệu..."
Sắc mặt của Thần Toán Tử trong băng sơn âm trầm: "Y không tự chữa, bói không tự bói, người bói thiên cơ thường sẽ bị thiên cơ mê hoặc... Lão phu cũng không ngờ, Kiếm Tử lại luyện thành Kiếm Tâm bí truyền, thu nhiếp tất cả khí vận, cảm xúc, thiên cơ của bản thân... Có mấy phần như nhần thông 'Không nằm trong tính toán'. Với lại gần đây lão phụ lại phân quá nhiều tinh thần cho một chuyện lớn nên mới có thể sơ ý như vậy..."
Trên thực tế, lão bói thiên cơ liên quan đến Tiên Phủ Kỳ Trân mà chí bảo như vậy thì bình thường đều có khả năng che giấu thiên cơ, thậm chí còn có thể phản phệ!
Chính vì vậy Thần Toán Tử bị thiên cơ phản phệ mới tự mua dây buộc mình.
Huống chi... Gần đây lão còn làm một chuyện lớn nên khí vận đang ở thời kỳ thấp nhất...
Dưới đủ loại nguyên nhân nên lão ngã chính là chuyện đương nhiên.
"Kiếm Tâm bí truyền, không nằm trong tính toán sao?"
Phương Tịch thì thào, xem như hiểu rõ hơn mấy phần nội tình của Kiếm Tử.
Nhưng thật ra dù hắn đã nghiên cứu rất nhiều trên trận pháp nhất đạo nhưng tạo nghệ vẫn còn kém Thần Toán Tử rất xa.
Bây giờ ngay cả Thần Toán Tử cũng bị cấm chế Tiên gia vây khốn thì bản thân hắn có thể làm gì được?
Về phần có đi truyền lời giúp lão hay không thì vẫn phải xem tâm trạng.
"Chậm đã..."
Phương Tịch đảo thần thứ qua từng tấc gần đó, tránh tiểu đình và mấy chỗ xung quanh đi.
Hắn cũng không dòm ngó gì mấy vật Tiên gia ở đây.
Lúc thực lực không đủ còn đòi hỏi vật vượt qua cực hạn của bản thân là họa chứ không phải phúc!
Nhưng vật Thần Toán Tử để lại thì hắn cũng có thể mơ mộng một chút.
"Ồ?"
Vẻ mặt hắn khẽ động rồi chợt khoát tay.
Sưu!
Trong hư không có một mũi tên màu đen vừa lóe lên đã biến mất.
Trong mũi tên rõ ràng là khôi lỗi yêu trùng chuẩn cấp bảy!
Chi chi!
Con khôi lỗi yêu trùng này kêu to một tiếng rồi xông vào ngọn giả sơn nào đó.
Ở trong khe hở giả sơn vốn không có ai chợt có ánh sáng lóe lên, một con cổ trùng có hình dạng như bát trảo tri chu bay ra, vậy mà là Khí Vận Cổ!
Nhưng so với con cổ cấp năm của Ngoại Đạo Hóa Thân thì hình thể của con Khí Vận Cổ này lớn hơn mấy lần, trên thần còn có thêm một số hoa văn thần bí.
Khí Vận Cổ cấp sáu!
Nó vốn lẳng lặng nằm trong khe hở của giả sơn, thu liễm khí tức đến cực hạn dù tu sĩ Hợp Thể cũng chưa chắc phát hiện được.
Nhưng hết lần này tới lần khác Phương Tịch lại rất quen thuộc với Khí Vận Cổ, thậm chí hắn còn mơ hồ cảm nhận được khí vận của mình bị dòm ngó.
Thì lập tức biết đây là thủ đoạn mà Thần Toán Tử để lại, nói không chừng còn muốn ám toán mình!
Thông qua Khí Vận Cổ ký sinh mình, khiến mình ngoan ngoãn nghe lệnh hoặc bí mật giám thị.
Thế nhưng...
Khôi lỗi yêu tản ra yêu khí cấp bảy nằm trên lưng Khí Vận Cổ lớn hơn nó rất nhiều.
Một thân khí cơ của Khí Vận Cổ bị quản chế, chỉ thấy Phương Tịch khoát tay, trong năm ngón tay đều có từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra hóa thành từng cây châm nhỏ xanh biếc, đâm vào các nơi của Khí Vận Cổ.
Ba!
Con Khí Vận Cổ này lập tức như vật chết mà từ giữa không trung rơi xuống, bị Phương Tịch vận chuyển Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành một khối ngọc bích màu xanh rồi phong ấn trong đó.
"Cổ trùng của lão phu..."
Thần Toán Tử thấy Phương Tịch thu Khí Vận Cổ thì trên mặt hiện lên vẻ tức giận, vô cùng không nỡ, như tiểu lão bà của mình bị Phương Tịch trộm đi vậy!
Con Khí Vận Cổ cấp sáu này lão đã hao phí vô số tài liệu quý hiện và rất nhiều tâm lực mới khó khăn lắm luyện chế ra!
Dù đối với Phương Tịch bây giờ muốn tăng Khí Vận Cổ lên đến cấp sáu cũng là chuyện vô vàn khó khăn.
Nhưng Thần Toán Tử là đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ nên nếu lại chịu tốn hao tâm huyết thì vẫn có thể làm được.
"Tiền bối... Sao ngài lại phải dùng cổ trùng ám toán một vãn bối như lão phu? !"
Phương Tịch chợt biến sắc mà phản công.
Nhưng trong lòng thì vô cùng mừng rỡ: 'Lúc trước Ngoại Đạo Hóa Thân bị ép giao dịch phương pháp luyện chế Khí Vận Cổ, bây giờ cũng xem như vật quy nguyên chủ, còn mang lợi nhuận...'.
'Lúc luyện chế Khí Vận Cổ thì nó cũng âm thầm hấp thu khí vận của người luyện chế, trong Bí Cảnh Cốc Thần lúc trước, cổ tu luyện chế cổ trùng này có kết cục rất thảm... Dù khí vận của bản thân Thần Toán Tử dày đặc nên cũng không bị Khí Vận Cổ hấp thu quá ác nhưng vận số rơi xuống đáy nên mới có nạn này!"
"Tiểu hữu hiểu lầm rồi."
Mặt Thần Toán Tử chum tương đổ nhào, các loại màu sắc chợt lóe lên, cuối cùng lão thành khẩn nói: "Lúc trước lão phu bị phong ấn vào cấm chế, trở tay không kịp nên cổ trùng mới thất lạc bên ngoài, chứ không hề có tâm tư ám toán tiểu hữu..."
Thật ra lão thật sự có ý định này.
Dù sao Khí Vận Cổ cấp sáu đã đủ để ám toán phần lớn tu sĩ Phản Hư rồi.
Nhưng lão lại không ngờ người này lại tỉnh táo như vậy, còn có một con khôi lỗi yêu trùng chuẩn cấp bảy, dường như có hiểu rất rõ Khí Vận Cổ nên đã dễ dàng phá tan sự phản kháng của cổ trùng.
Lần này lão quả nhiên đã mất cả chì lẫn chài.
"Thì ra là vậy..."
Thần sắc Phương Tịch khó hiểu, không nói tin hay không tin.
Còn Thần Toán Tử thì ngược lại, lão sợ Phương Tịch sẽ cứ vậy mà bỏ đi nên vội nói: "Túi trữ vật của lão phu vẫn còn trên người, tài sản rất nhiều..."
Lão vẫn quyết định nói chút chuyện về chỗ tốt: "Chỉ cần tiểu hữu có thể cứu lão phu thoát khốn thì vật trong túi trữ vật của lão phu sẽ mặc cho tiểu hữu chọn hai món, không ba món!"
"Tu vi của tiểu hữu hình như đã Phản Hư viên mãn rồi, tiếp theo chắc là sắp trùng kích bình cảnh Hợp Thể đúng không? Trong túi trữ vật của lão phu có ba viên Bích Sinh Đan, mặc dù kém hơn Cửu Lục Niết Linh Đan trong đại hội đấu giá trước đó nhưng nếu phục dụng ba viên này thì hiệu quả cũng không kém bao nhiêu."
"Ngoài ra lão phu còn có một món Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế phẩm Thiên Cẩu Trát... Uy lực của nó có thể bằng một, hai phần mười Tiên Phủ Kỳ Trân..."
"Và Cửu Thiên Huyền Kim, Bích Hải Triều Sinh Hoa, nội đan Đông Xà cấp bảy..."
Thần Toán Tử báo ra từng gia sản, quả nhiên món nào cũng là vật hiếm có trên thế gian.
Phương Tịch nghe đến chỗ nào đó thì chợt giật mình.
Thần Toán Tử khôn khéo cỡ nào? Lão lập tức cười nói: "Đạo hữu có hứng thú với Phượng Hoàng Chân Linh phải không? Sợ lông vũ của Chân Linh Phượng Hoàng trong tay lão phu chính mà một trong chín sợi bản mạng lông vũ của con Phương Hoàng vẫn lạc năm đó, lão phu vất vả lắm mới cướp được từ tay của yêu tộc... Mặc dù con Chân Linh Phượng Hoàng kia không bình thường nhưng huyết mạch thật sự đã tăng lên đến cấp Chân Linh cấp bậc, bản mạng lông vũ của nó chỉ cần luyện chế một phen thì chính là chí bảo cấp cao nhất!"
'Mặc dù con Chân Linh Phượng Hoàng năm đó chưa từng vượt qua Tiên Lôi Kiếp Đại Thừa nhưng nó cũng đã đột phá bình cảnh Đại Thừa kỳ, có thể nói chín sợi bản mạng lông vũ chính là một trong những tài liệu quý nhân trên thân nó.'.
'Nếu mang bản mạng lông vũ này tế luyện vào trong Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì món Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế phẩm này thật sự có thể bạo tăng uy lực... Có lẽ sẽ có thể sánh với Cửu Long Đỉnh lúc trước...'.
'Nhưng cũng chỉ vậy thôi...'.
Phương Tịch nhịn không được mà thầm cười.
Ngay cả Tiên Phủ Kỳ Trân hoàn chỉnh hắn cũng có, quyền khống chế Phương Tiên Đạo Cung cũng trong tay nên hắn thật sự không có chút để ý nào đến Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế phẩm mà Ngoại Đạo Hóa Thân sử dụng.
Sở dĩ hắn giật mình là vì có chút hứng thú mà thôi.
"Đã như vậy thì lão phu sẽ không khách khí... Lão phu thật sự rất muốn có được Phượng Hoàng Chân Linh."
Phương Tịch cười ha ha, lời nói hoàn toàn khác với suy nghĩ.
Mặc dù Thần Toán Tử bị phong ấn nhưng nói không chừng lão vẫn còn ẩn giấu át chủ bài nào đó, thậm chí còn có thể đồng quy vu tận.
Dù mình không quá e ngại nhưng cũng không cần phải chọc giận đối phương.
Giả vờ đồng ý là được rồi, về phần khi nào về nhận tộc tìm viện binh thì hoàn toàn xem tâm trạng.
Có lẽ trăm ngàn năm sau, lúc bản thân tấn thăng Đại Thừa thì lại đến đây thả Thần Toán Tử ra cũng không phải không được.
"Nhãn lực của đạo hữu tốt thật."
Thần Toán Tử mừng rỡ nói: "Chỉ cần đạo hữu thực hiện hứa hẹn thì lão phu nguyện dùng tâm ma, đại đạo lập lời thề, khi ra ngoài chắc chắn sẽ hậu báo đạo hữu!"
Tương lai lão vẫn còn muốn tấn thăng Đại Thừa nên lời thề tâm ma và đại đạo vẫn có lực ước thúc rất lớn.
Thế nhưng... Lão lại nhờ không đúng người!
Phương Tịch đưa mắt nhìn tiểu đình và các vật trong đình: "Kiếm Tử đã lấy chỗ tốt nào trong đó?"
Thần Toán Tử khẽ giật mình rồi chợt cười khổ: "Lão phu nghi ngờ tiểu đình này chỉ là cái bẫy... Những vật trong đó đều là giả, chỉ là chúng ta không thể nào phá được huyễn thuật của Tiên gia mà thôi."
"Còn tên Kiếm Tử kia thật sự minh tâm kiến tính lấy được nửa cái nghiên mực ở bên ngoài đình thì đã lập tức bỏ đi..."
"Vậy thì thật đáng tiếc..." Phương Tịch hơi tiếc nuối.
Nhưng mà các nơi của Huyền Tinh Bích đều có thể thông hành nên hắn không đụng phải Kiếm Tử là chuyện có tỉ lệ rất lớn.
Đụng phải mới là không bình thường!
"Vậy thì lão phu sẽ tìm người đến tìm cách cứu tiền bối, xin tiền bối hãy bảo trọng."
Phương Tịch lập tức ôm quyền, thân hình như một tia khói xanh mà nhanh chóng lui đi.
Thần Toán Tử nhìn chằm chằm bóng lừng của lão tổ Vương gia, thân hình bất đắc dĩ nổ tung hóa thành vô số ánh sáng tiêu tán.
Không biết có phải ảo giác hay không mà lão luôn cảm thấy hứa hẹn của mình cộng thêm cơ duyên có thể có trong Tiên Phủ này cũng không thể khiến vị tu sĩ nhân tộc này động tâm chút nào.
"Khí Vận Cổ của lão phu..."
Trong băng sơn, truyền ra tiếng gào thét bi phần của Thần Toán Tử, xiềng xích năm màu bất chợt lóe sáng khiến tiếng gào này bất chợt nhỏ đi, từ từ đã không còn nghe thấy nữa...
"Khí Vận Cổ cấp sáu, lời rồi, lời rồi!"
Phương Tịch ra khỏi Huyền Tinh Bích, cảm ứng được Khí Vận Cổ cấp sáu trong Địa Tiên Linh Cảnh thì trên mặt hiện ra vẻ mừng như điên.
"Bây giờ thần thông Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh của ta đã có hi vọng tiến thêm một bước rồi..."
"Ngoài ra, trong Huyền Minh Kỳ cũng luyện thành Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang..."
"Khí Vận Cổ tăng lên đến cấp sáu là có thể thức tình một đạo thần quang cấp thiên phú thần thông, tên của nó là Tiêu Tai Giải Ách Khí Vận Huyền Quang!"
Vốn dĩ Khí Vận Cổ đã có thể hấp thu khí vận của tu sĩ.
Nên Tiêu Tai Giải Ách Khí Vận Huyền Quang cũng có thể gọt khí vận của tu sĩ nhưng chỗ thần kỳ của nó là ngay điểm không cần tiếp xúc với tu sĩ, chính là một thần thông có thể vận dụng trong đấu pháp, đồng thời tốc độ còn rất nhanh!
"Tam đại thần quang hợp nhất như vậy..."
"Thì Cửu Khúc Hoàng Hà Tam Hoa Tiên Trận đỉnh phong trận đạo trong suy nghĩ của ta đã có được hình thức ban đầu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận