Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 581: Đại chiến Hóa Thần

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Tiếng hét thảm của Ngoại Đạo Nguyên Anh từ từ dừng lại, sau đó nó gắn gượng ngồi dậy khoanh chân lại.

Vết bỏng dày đặc trên người nó đã biến mất không thấy đâu nữa, thay vào đó là thân thể cường tráng hơn trước đó, ngay cả hai cái sừng nhỏ trên đầu nó cũng lớn hơn mấy phần.

"Hây! Đại thần thông Lục Đạo Ma Diễm!"

Giờ phút này, Ngoại Đạo Nguyên Anh chợt mở mắt quát lên.

Ở quanh người Ngoại Đạo Nguyên Anh có một đoàn hỏa diễm kỳ lạ hiện lên, màu sắc của nó như thất thải, lại giống như một mảnh đen nhánh, ở thời khắc này lại như vô hình vô sắc, chỉ có nhiệt độ cao thiêu đốt khiến hư không xung quanh không ngừng vặn vẹo...

"Đã thành!"

Phương Tịch thấy vậy thì trên mặt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng.

Dấu hiệu như vậy đại biểu Ngoại Đạo Nguyên Anh đã dung luyện hoàn toàn lục đại ma hỏa, cuối cùng hóa thành một loại ma diễm hoàn toàn mới - Lục Đạo Ma Diễm!

Lúc này Lục Đạo Ma Diễm hóa thành một đài sen, Ngoại Đạo Nguyên Anh ngồi xếp bằng trên đó, bắt đầu tẩy luyện căn cơ bản thân.

Ngay từ đầu Ngoại Đạo Nguyên Anh đã bị hạn chế bởi công pháp nên chỉ có thể tu luyện Diêm La Thiên Tử Đạo của Diêm Ma Đạo Chủ hơn nữa còn không có phần sau nên rất khó tăng lên.

Đến lúc này, trong cơ thể nó cũng chỉ có ma khí tinh thuần nhất, nó không chút nghĩ ngợi mà bắt đầu vận chuyển sửa đổi lại thành Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công.

Môn ma công này không những có uy lực kinh người mà còn bổ sung rất nhiều loại bí thuật khiến Phương Tịch nhìn mà thèm nhỏ dãi, tỉ như thuật sưu hồn nhắm vào Nguyên Anh, thậm chí còn có thể tu một mạch đến Hóa Thần viên mãn.

Bởi vậy sau khi căn cơ thay đổi thì công pháp này lập tức trở thành lựa chọn hàng đầu của Phương Tịch dành cho Ngoại Đạo Nguyên Anh.

Về phần tai hại trong đó?

Phương Tịch tin rằng mình đã vòng qua rất nhiều cạm bẫy kia, về phần chuyện kinh khủng nhất là sau khi tu luyện đến cuối cũng sẽ thành hóa thân của Ma Tôn Hóa Thần nào đó?

Đây ít nhất cũng là chuyện sau khi Hóa Thần.

Mà Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng có thể Hóa Thần thì tất nhiên bản tôn cũng đã Hóa Thần thậm chí tu luyện đến cảnh giới cao hơn nên có thể tìm cách giải quyết thỏa đáng, thậm chí phế bỏ môn ma công này mà tu luyện công pháp ma đạo cao minh hơn...

'Có lẽ tình huống cũng sẽ không nát như vậy, sau khi Tha Hóa Tự Tại Ma Công trải qua sửa chữa đã cố gắng cắt giảm phần 'hoán ma', 'dẫn ma' nên sẽ không sinh ra liên hệ với Chân Ma tạo ra ma công này mới đúng...'.

Phương Tịch thầm nghĩ rồi lại quan sát Ngoại Đạo Nguyên Anh một lát, sau khi xác nhận đối phương đã tu hành từ từ vào cảnh giới nhập giai thì không khỏi mỉm cười, lui ra ngoài.

Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Phương Tịch ngồi khoanh chân trong phòng luyện công, đôi mắt hắn chợt động, chỉ thấy một đạo ma khí hóa thành mây đen, cuồn cuộn bay đến, ở trong đó hiện ra một Nguyên Anh toàn thân đen nhánh, đầu mọc hai sừng.

"Không tệ..."

Hắn nhìn qua Ngoại Đạo Nguyên Anh một chút, không khỏi hài lòng: "Lần này dùng ma hỏa luyện thể ngươi cũng thu hoạch được lợi ích to lớn, sau khi trở về bế quan một phen, có khả năng rất lớn sẽ đột phá trung kỳ."

Vốn dĩ pháp lực của Ngoại Đạo Nguyên Anh so với Nguyên Anh sơ kỳ bình thường còn yếu hơn một bậc nhưng sau khi trải qua ma hỏa thay đổi căn cơ, lại sử dụng nhiều loại ma hỏa mà thu được rất nhiều lợi ích, bây giờ tu vi của nó đã đến Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, lại tu luyện công pháp cổ ma tộc chân chính nên tiềm lực rất lớn.

Có thể nói đột phá Nguyên Anh trung kỳ đã mười phần chắc chín.

Thần sắc Ngoại Đạo Nguyên Anh bình tĩnh, chỉ có trong đôi mắt như mang theo sự tàn nhẫn và vẻ oán độc.

Đây cũng là một chút di chứng khi tu luyện ma công, cũng có thể là nó nhớ lại cực hình thê thảm trước đó.

Phương Tịch nhíu mày rồi kháp một ấn quyết kỳ dị.

Một khắc sau, ngực của Ngoại Đạo Nguyên Anh đã hiện ra một đạo pháp ấn, thần sắc cũng trở nên mơ màng.

"Đồng hóa!"

Chủ Nguyên Anh bay ra, trực tiếp thi triển thuật đồng hóa, thanh tẩy toàn bộ ký ức chịu đủ tra trấn của Ngoại Đạo Nguyên Anh...

Một lúc sau.

Ngoại Đạo Nguyên Anh mở mắt ra, mặc dù ánh mắt của nó có chút mờ mịt, lại kèm một tia ma ý những đã không còn sự tàn nhẫn trước đó.

Nó sờ tay chân của mình rồi thì thào: "Tha Hóa Tự Tại Ma Công quả nhiên cao minh... Chờ khi ta tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ thì sưu hồn tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường sẽ không có vấn đề gì."

Phương Tịch mỉm cười, nhẫn trữ vật trên tay phải của hắn chợt lóe quang mang, một cái hộp bay ra.

Ngoại Đạo Nguyên Anh tiện tay chụp lấy, một cái đại thủ đen nhánh do ma khí hình thành đã đón lấy cái hộp này.

Ở trong hộp đương nhiên là khối Huyết Hà Thạch cực phẩm kia.

"Huyết Hà Thạch ở đây, Thần Anh Kiếm do ngươi tự tế luyện đi... Quỷ Phủ Chân Quân ở Cửu Châu giới chính là Đại tông sư luyện khí, có lẽ hắn có thể tăng cấp Thần Anh Kiếm bản đầy đủ một phen..."

Phương Tịch lạnh nhạt nói.

"Chuyện này đương nhiên."

Ngoại Đạo Nguyên Anh thu Huyết Hà Thạch lại, tự đi ra ngoài rồi chui vào trong cơ thể Trương Hỏa Hoa...

Phương Tịch nhìn cảnh này lại thở dài.

Từ sau đại chiến yêu tộc ở Nam Hoang, hắn triệu hóa Ma Tôn, mưu tính thăng cấp Ngoại Đạo Nguyên Anh, thật sự đã trải qua không ít chuyện, cuối cùng đến bây giờ đã thành công.

"Tiếp theo... Chính là dốc sức tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ."

Nguyên Anh hậu kỳ có thể được gọi là đại tu sĩ thì đương nhiên không thể coi thường, đây chính là trụ chống trời thật sự của một vùng tu tiên giới.

Trước đó hắn đã tu luyện Khô Vinh Quyết tầng thứ 18 đến gần viên mãn.

Dù hắn dùng Phân Thần Đan đã gần hết nhưng dựa vào linh mạch cấp bốn trung phẩm ở đây và linh căn địa phẩm của bản thân cộng với Ất Mộc Pháp Thân thì chẳng qua chỉ là tốn nhiều thời gian hơn một chút mà thôi.

Tu luyện không tuế nguyệt.

Mỗi ngày ngồi bất động, đả tọa tu luyện, vốn là một chuyện rất đau khổ.

Nhưng từ sau khi Phương Tịch xuyên không đến nay luôn thường xuyên lâm vào cuộc sống như vậy nên từ từ đã quen.

Làm một tu sĩ là phải chịu được sự nhàm chán khi tu hành.

Trong tu luyện hằng ngày, Phương Tịch cũng cảm thấy đạo tâm của mình vững chắc hơn nếu hắn lại độ Tâm Ma kiếp ngưng kết Thiên Ma Xá Lợi lần nữa thì sẽ có thể không cần dùng ngoại vật chỉ dựa hoàn toàn vào bản thân mà qua ải.

Chỉ là hắn vẫn không nắm chắc bao nhiêu với Tâm Ma kiếp của Nguyên Anh...

Đông qua xuân đến, trong bất tri bất giác đã qua mười mấy năm.

Hơn mười năm này, tu tiên giới Tây Mạc lại phát sinh rất nhiều đại sự.

Đầu tiên chình là rối loạn của chư vực phương nam từ từ lắng xuống, một tông môn có đại tu sĩ - Thiên Thánh Tông đã di chuyển đến để thay thế địa vị của Hắc Long Tông.

Mà thuận theo thông đạo hư không liên tục mở rộng thì trên mấy chiến trường tương đối kịch liệt của tại Nhân Gian giới đã có tung tích yêu tu Hóa Thần xuất hiện, khiến tu sĩ Hóa Thần như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi của bản giới cũng bắt đầu liên tục xuất hiện.

Tu tiên giới Đông Hải.

Một tiên đảo nào đó.

Đảo này không những có linh khí vô cùng nồng đậm, thậm chí xung quanh còn có hai hòn đảo phụ thuộc, đều có linh mạch từ cấp bốn trở lên, chính là Bồng Lai Tiên Đảo từng nổi danh lừng lẫy ở hải ngoại.

Một quang mạc xanh da trời phóng lên cao, thủ hộ Bồng Lai Tiên Đảo ở trong đó.

Vô số yêu thú trong biển, lít nha lít nhít tạo thành đại quân khổng lồ, bao vây xung quanh Bồng Lai Tiên Đảo.

Mà lúc này, từ chỗ sâu trong biển lớn đen nhánh có một thân ảnh khổng lồ đang chậm rãi rời khỏi.

Thần hình của con yêu thú này dài hơn mười trượng, lân phiến trên thân tỏa đầy linh quang lấp lánh, phần miệng hẹp dài, trong đó đầy răng nanh sắc bén như răng cưa.

Theo con yêu thú khổng lồ này bước từng bước ra thì giữa thiên địa lập tức có từng hào quang xanh thẫm rơi xuống hóa thành thần quang hành Thủy, lượn quanh thân con yêu thú này.

"Hóa Thần Yêu Tôn - Ngạc Giao Lão Tổ? !"

Sắc mặt của một tu sĩ Nguyên Anh ở trong đại trận trên Bồng Lai Tiên Đảo tái đi, y ra sức thổi một con ốc biển to lớn trong tay.

Tiếng ốc biển trầm thấp thoáng cái đã truyền ra toàn đảo, vô số độn quang bay lên, những con ngạc giao khổng lồ đang không ngừng đến gần rồi phóng ra vô số bảo vật.

Rất nhiều hào quang chói mắt bay khỏi đại trận, đánh qua thân ảnh to lớn kia nhưng ở giữa không trung đã bị từng dạo Thủy hành thần quang áp chế.

Pháp bảo, linh bảo... Dùng tài liệu hơi bình thường còn trực tiếp bị luyện hóa khiến sắc mặt của những tu sĩ trong trận chợt biến, phun mạnh tinh huyết.

Ngạc Giao Lão Tổ phát ra tiếng gào thét như đến từ man hoang thượng cổ, vô tận Thủy hành thần quang hội tụ hóa thành từng thủy cầu to lớn, lơ lửng ở phía trên của Bồng Lai Tiên Đảo như mười vầng mặt trời hoành không.

Tu sĩ Hóa Thần đã có thể khống chế lực lượng thiên địa, lúc thi pháp có phạm vi rộng, uy lực mạnh, tuyệt đối hơn xa tưởng tượng của rất nhiều tu sĩ.

Đi theo cự trảo của Ngạc Giao Lão Tổ đập xuống!

Một vầng mặt trời xanh thẫm trên bầu trời từ trên không trung chợt đập xuống.

Ba!

Trận pháp cấp năm trên Bồng Lai Tiên Đảo oanh minh, từng hào quang xanh thẫm tản ra mới miễn cương ma diệt được mặt trời lam này.

Ngay sau đó là mặt trời thứ hai, thứ ba...

"Ngạc Giao Lão Tổ... Ngươi muốn vi phạm ước địch của chúng ta mà xuất thủ với những tu sĩ dưới Hóa Thần sao?"

Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến.

Một nữ tử tuyệt sắc, mặc cung quần xanh thẳm, dải lụa màu tung bay quanh thân, từ trên chín tầng trời chậm rãi hạ xuống.

Thần niệm của cô ta tản ra xa, dường như đang tranh đoạt quyền khống chế thiên địa linh lực của thiên địa này với Ngạc Giao Lão Tổ.

Chín vầng mặt trời màu lam còn lại bất ổn một trận rồi ầm ẩm nổ tung hóa thành vô số quang điểm màu lam, đánh bị thương không ít yêu tộc...

Máu tươi đỏ sậm trong khoảnh khắc đã nhuộm đỏ hải vực bốn phía Bồng Lai Tiên Đảo.

"Đây chẳng qua là sự hiểu ngầm trước đó, chưa từng ký khế ước mà?"

Miệng đầy răng cưa của Ngạc Giao Lão Tổ mở to, càng lộ ra sự hung thần ác sát hơn: "Huống chi... Bây giờ đã đến lúc quyết chiến, những chuyện trước kia đương nhiễn đã hết hiệu lực..."

"Vậy thì không thể không đánh một trận với đạo hữu trước rồi."

Nữ tử cung quần tuyệt mỹ thở dài, hai tay kháp quyết.

Ào ào ào!

Vô số nước biển cuộn trào rồi ngưng tụ thành một cự nhân đỉnh thiên lập địa hơi mờ, thân hình lại càng khổng lồ hơn Ngạc Giao Lão Tổ, một dòng nước trong tay cự nhân nhanh chóng ngưng kết thành hàn băng, hóa thành một thanh băng xoa to lớn...

...

Thành Thiên Vệ.

Hai đám hỏa vân không ngừng dây dưa, thôn phệ lẫn nhau trên không trung.

Trong hai đám hỏa vân này, một đám xích hồng, đám còn lại hiện ra ba màu, thỉnh thoảng có chút hỏa tinh rơi xuống cũng khiến đại trận của Thành Thiên Vệ run rẩy, rõ ràng uy lực của nó rất bất phàm.

Uy năng kinh khủng đó khiến tu sĩ Nguyên Anh cũng phải nhượng bộ lui binh.

Sau khi kịch đấu một hồi lâu thì tam sắc hỏa diễm kia vốn cỡ trăm mẫu đã áp súc chỉ còn lại hai, ba mẫu, nhiệt độ lại không ngừng tăng lên, trong đó chợt có một mũi tên ba màu bay ra, bắn vào hỏa triều xích hồng ở đối diện.

Ào ào ào!

Xích hồng hỏa triều rút đi như thủy triều, một con Hỏa Kỳ Lân vô cùng thần tuấn hiện ra.

"Hỏa lão quỷ... Ngay cả bản thể thánh hỏa của Thánh Hỏa Giáo mà ngươi cũng mang đến, hắc hắc... Nếu ngươi chết ở đây thì thánh hỏa của Thánh Hỏa Giáo sẽ bị đứt đoạn truyền thừa..."

"Chuyện này không cần Kỳ Lân Yêu Tôn lo lắng..."

Hỏa quang chợt lóe.

Thân ảnh Hỏa lão tổ xuất hiện, hình tượng vẫn là tiểu lão đầu không đáng chú ý nhưng lông mày và tóc đều đang thiêu đốt hừng hực như hỏa diễm.

Hỏa Kỳ Lân hừ lạnh rồi hóa thành một đạo thần quang hệ Hỏa tiêu tán không thấy đâu nữa...

Hỏa lão tổ đứng chắp tay, đưa mắt nhìn Hỏa Kỳ Lân rời đi, trong miệng lại lẩm bẩm: "Lỗ rồi, lỗ rồi... Những tên yêu tộc Hóa Thần này không phải con người, ỷ vào tuổi thọ dài, thể phách cường đại liều linh lực phản phệ với chúng ta... Con Hỏa Kỳ Lân này càng quá đáng hơn, huyết mạch chân linh Kỳ Lân trong cơ thể nó vô cùng nồng đậm, một thân Kỳ Lân Yêu Hỏa cũng vô cùng lợi hại, nếu không phải nó bị giới này áp chế thì lần này sẽ thiệt thòi lớn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận