Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1197: Tam Thanh Hóa Nhất (2)

Ngoài Công Pháp Các.
Lồng ánh sáng màu xanh rốt cục xuất hiện lỗ thủng, Phương Tịch đi ra, nhìn tuyết bay đầy trời, tâm tình rất tốt.
- Cung nghênh tiền bối xuất quan.
Bên cạnh, Thất tiểu thư Úc Huyên cung kính hành lễ, dường như chưa từng rời đi.
- Ta ở chỗ này đọc sách bao lâu?
Phương Tịch thuận miệng hỏi.
- Khởi bẩm tiền bối, đã mười tám năm ba tháng lẻ bảy ngày!
Úc Huyên trả lời:
- Thời điểm tiền bối bế quan ở năm thứ mười lăm, lệnh đồ Phương Tiên đột phá cảnh giới Nguyên Anh...
- Nguyên Anh sao, không tệ...
Phương Tịch gật đầu.
Úc Huyên cũng không biết số tuổi chân thực của Phương Tiên, mà Phương Tịch sớm có che lấp, trước đó còn căn dặn, nên Phương Tiên sẽ không nói lung tung.
Bằng không một tu sĩ trước ba mươi tuổi tu thành Nguyên Anh, chỉ sợ Phong Duyên Trai sẽ oanh động.
Có lẽ thiên tư của Độc Cô Phương không tệ, nhưng so với Phương Tiên, lại còn kém rất nhiều.
Hắn lại nhìn Úc Huyên, biết đối phương ở trong mười tám năm này, khẳng định chưa từng rời nơi đây, không khỏi gật gù:
- Ngươi có lòng...
- Vì tiền bối ra sức, là vinh hạnh của vãn bối.
Úc Huyên ở phía trước dẫn đường:
- Động phủ của tiền bối ở Thanh Mộc Trai.
Nàng mang theo Phương Tịch, đi tới trước một động phủ.
Trong động phủ này được tế luyện thành động thiên, từ ngoại giới nhìn qua, chỉ thấy cây cỏ xanh um, trên thực tế bên trong chia làm 33 tầng, mỗi một tầng đều sâu trăm dặm, có cung ngọc, có nhà trúc, hồ lớn thủy phủ, dung nham địa quật cùng rất nhiều hình thể, mỗi một nơi đều xảo đoạt thiên công.
- Sư phụ...
Một thân ảnh nho nhỏ chạy ra, Phương Tiên vẫn duy trì dáng dấp hài đồng bảy tuổi, cười tủm tỉm thi lễ:
- Ngài rốt cục xuất quan...
Hắn đột phá đại cảnh giới quá nhanh, đại khái trước khi cảnh giới cao thâm, vẫn sẽ duy trì dáng dấp hài đồng.
Chỉ là tâm tính dần dần thành thục, mang theo một tia thận trọng.
- Không tồi không tồi, đoạn thời gian sư phụ bế quan này, ngươi còn khổ cực tu hành...
Phương Tịch trấn an vài câu, Thất tiểu thư rất biết thời cơ rút lui.
- Sư phụ, đây chính là nhà của chúng ta sau này sao?
Phương Tiên lôi kéo ống tay áo của Phương Tịch, chỉ vào Thanh Mộc Trai nói.
- Ừm... Ta sẽ ở chỗ này tu hành một thời gian.
Phương Tịch nhìn hoàn cảnh xung quanh, vẫn tính tương đối hài lòng.
- Tu hành một thời gian, là bao lâu?
Phương Tiên ngẩng đầu, tỉnh tỉnh mê mê hỏi.
- Có lẽ... mấy vạn năm a.
Phương Tịch không tỏ rõ ý kiến trả lời.
Trước đó Thất tiểu thư cũng có bàn giao, hôm nay Phương Tịch đã không phải khách khanh Ất đẳng của Phong Duyên Trai, mà là trưởng lão!
Phong Duyên Trai đối với trưởng lão, mỗi ngàn năm đều có một lần cung phụng, trong đó có không ít thứ tốt, thậm chí bao gồm mấy viên Đạo Hạnh Đan!
Đối với vị Luyện Đan Sư Chân Tiên của bản trai, kỳ thực Phương Tịch cũng rất có hứng thú.
Nhưng bây giờ hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Sau khi thoáng đổi cấm chế trận pháp động phủ, liền tuyên bố bế quan, để Phương Tiên ngăn đám người nhân cơ hội bái phỏng ở ngoài động phủ.
Vội vã trăm năm, đảo mắt liền qua.
Trong tĩnh thất bế quan.
Phương Tịch đang ngồi khoanh chân bỗng nhiên mở mắt.
Lúc này trong con ngươi của hắn, ngàn vạn thanh quang hầu như muốn tràn đầy.
Trong hư không, sợi tơ pháp tắc hội tụ, kết thành xiềng xích màu xanh.
Nương theo ấn quyết của Phương Tịch biến đổi, xiềng xích màu xanh hòa tan, lần nữa tổ hợp sắp xếp, cuối cùng hóa thành một thanh kiếm pháp tắc màu xanh!
- Pháp tắc chi kiếm Mộc thuộc tính... cuối cùng cũng xong!
Phương Tịch gật gù, lại lắc đầu:
- Đáng tiếc... Dù cho pháp tắc hóa hình, lại khiếm khuyết một thanh phi kiếm Tiên cấp.
Trăm năm qua, hắn khổ tâm tìm hiểu, xem như hiểu được Địa Tiên Bất Diệt Pháp cùng Tam Thanh Hóa Nhất Thuật, có thể bắt đầu tu hành.
Cùng lúc đó, cũng cơ bản hoàn thành thay đổi Bát Môn Kiếm Trận, tam kỳ kiếm trận đổi thành sinh tử, hư không, thời gian...
Ngoài ra, ở phương diện cảm ngộ pháp tắc lại tiến thêm một bước, khiến pháp tắc Mộc thuộc tính đến cảnh giới pháp tắc hóa hình.
- Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm đã lỗi thời, Thanh Hòa Kiếm đời thứ sáu của ta, cũng không biết ở nơi nào?
Mỗi một thanh trong Bát Môn Kiếm Trận, đều là một đạo kiếm thuật vô thượng.
Đáng tiếc, kiếm thuật cỡ này nhất định phải lấy pháp tắc hóa hình tương ứng, phối hợp phi kiếm thuộc tính đặc biệt, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Mặc dù Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm là Tiên khí, nhưng dù sao tàn tạ, khó có thể gánh chịu uy năng của Mộc pháp tắc hoàn chỉnh.
Nếu Phương Tịch muốn tu luyện Bát Môn Kiếm Trận, vẫn phải đi tìm một thanh phi kiếm Mộc thuộc tính Tiên cấp phối hợp.
Bất quá nếu chỉ bày trận qua loa, yêu cầu cảm ngộ pháp tắc có thể hạ thấp một ít, nhiều nhất để uy lực kiếm trận nhỏ đi mà thôi.
Then chốt vẫn là tám thanh phi kiếm Tiên cấp làm căn cơ bày trận.
Hắn âm thầm tính toán, cũng có chút đau đầu.
- Phi kiếm thuộc tính ngũ hành còn dễ, tìm một chút luôn có...
- Nhưng phi kiếm thuộc tính hư không, thời gian, thậm chí sinh tử... rất khó tìm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận