Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 495: Thiên Vệ

"Miễn..."

Phương Tịch nhìn mấy tu tiên giả Luyện Khí này, thuận miệng hỏi: "Các ngươi là người ở đâu, đến từ nơi nào? Chuẩn bị đi đâu?"

Tu tiên giả thanh niên định ở lại đoạn hâu lúc nãy, tiến lên một bước, cung kính nói: "Mấy người tại hạ đều là người Cam gia, đến từ Lưu Sa Vực, chuẩn bị đến thành Thiên Vệ!"

"Lưu Sa Vực?"

Khóe miệng Phương Tịch khẽ nhếch: "Chiến tranh tông môn giữa Hoàng Sa Phái và Bát Hoang Tông đã kết thúc chưa?"

"Thì ra tiền bối cũng từng đi ngang qua Lưu Sa Vực sao?"

Thanh niên vui mừng, tiếp theo cười khổ trả lời: "Bởi vì chuyện yêu tộc hàng giới nên hai phái đã không đánh... Thậm chí chúng ta và Đông Bát Vực cùng thành lập thành Thiên Vệ, bố trí một trận pháp cỡ lớn, vẫn ngăn cản đại quân yêu tộc ở phụ cận thông đạo hư không... Thật không giấu gì, chúng ta vốn đang vận chuyển một số vật tư đến thành Thiên Vệ nhưng không ngờ lại gặp phải Toản Địa Ma Khâu..."

Tu tiên giới Tây Mạc vô cùng rộng rãi, các địa vực đều có sự khác biệt.

Nói cơ bản trong mỗi một vực đều có một thế lực cấp Nguyên Anh.

"Thì ra là vậy, ngươi có địa đồ nơi này không?"

Phương Tịch hỏi rồi nhận một ngọc giản từ trên tay của thanh niên này, sau đó hắn đã khống chế độn quang rời đi.

"Ca, vị tiền bối này đến cùng là ai vậy?"

Thiếu nữ trước đó mới dám tiến lên, hỏi tu luyện giả thanh niên.

"Ta cũng không biết nhưng có thể hời hợt như vậy thì ít nhất cũng là một vị Kết Đan..." Thanh niên cưng chiều xoa cái đầu nhỏ của thiếu nữ: "Tiền bối như vậy cách chúng ta rất xa, nhưng chỉ cần chúng ta vận chuyển đám Huyền Sa Thảo này đến thành Thiên Vệ, lợi nhuận đạt được cộng với tích lũy trước đó thì sẽ đủ cho chúng ta tu hành đến Luyện Khí viên mãn, đến lúc đó... Nói không chừng lại có cơ duyên Trúc Cơ thì sao..."

Thành Thiên Vệ ở khu vực Hắc Thủy Vực tiếp giáp Thiên Phong Vực.

Ở gần thành này có một thông đạo hư không lớn nhất trong Đông Bát Vực.

Do rất nhiều tông môn Nguyên Anh ở phụ cận hợp nghị, cuối cùng quyết định khởi công xây dựng thành này, bố trí đại trận, ngăn cản đại quân yêu tộc ở đây.

Phương Tịch ở trên không trung vạn trượng đã nhìn thấy một trận pháp khổng lồ, luận phạm vi thì nó có thể bao quát ngàn dặm thậm chí hơn vạn dặm, bao phủ cả thành Thiên Vệ và thông đạo hư không vào bên trong.

Hay nói cách khác, thành Thiên Vệ mới là trận nhãn và thông đạo duy nhất của trận này.

Không phá thành này thì yêu tộc bên trong đại trận từ đầu đến cuối sẽ không thể nào đi ra.

"Cũng thú vị!"

Ngoại Đạo Nguyên Anh kháp một pháp quyết, một đạo ma quang lấp lóe, cả người hắn đã biến thành một thanh niên nam tử có tướng mạo phổ thông, khí tức cũng giảm xuống đến Kết Đan rồi hắn hạ thấp xuống bên ngoài thành Thiên Vệ.

Đại môn và một phần tường thành của thành này, vừa vặn là vị trí giáp ranh của đại trận.

Mà ở chỗ đại môn có một hàng tu sĩ Trúc Cơ người mặc linh giáp, vừa đi vừa về tuần sát, do hai tu sĩ Kết Đan thống lĩnh.

'Xem ra, phòng bị cũng không quá sâm nghiêm, bởi vì tường thành này đối mặt chính là địa vực của nhân tộc sao?"

Phương Tịch có thể nhìn thấy, cửa thành mở rộng, gần như mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều tu sĩ ra vào.

Trong đó có đội ngũ săn yêu đã trọng thương nên ly khai, cũng có đội ngũ vận chuyển các loại vật tư hậu cần như linh mễ, phù lục, pháp khí... Cũng lộ ra vẻ rất náo nhiệt.

Phương Tịch hạ độn quang xuống, bước đến trước đại môn.

Một Kim Đan dùng thần thức quét qua thì sắc mặt lập tức hơi biến hóa, tiến lên hành lễ: "Đạo hữu, tại hạ Hắc Thủy Tông Miêu Viễn Đông, không biết đạo hữu là ai?"

"Mộc Chân Nhân!"

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

"Đạo hữu đến đây là vì trận chiến nhân yêu sao?"

Miêu Viễn Đông hỏi lại.

Thật ra tu sĩ đều tương đối ích kỷ, cho dù loại đại chiến liên quan đến tương lai của Nhân Gian giới này vẫn có không ít người quét tuyết trước cửa.

Phương Tịch đã từ chỗ Tửu Nhục Tam Hữu mà biết được, thật ra trong Khương Quốc vẫn còn mấy Nguyên Anh lão quái nhưng họ đều một thân một mình, thậm chí cũng không tu hành trên linh mạch cấp bốn mà dạo chơi tứ hải, ngay cả Thiên Đố Ma Quân muốn bắt bọn họ cũng không có cách nào.

Tu tiên giới Tây Mạc cũng như vậy, lập kế hoạch tu kiến thành Thiên Vệ vẫn là bát đại thế lực Nguyên Anh và các tông môn, gia tộc phụ thuộc.

Cao thủ tán tu thật sự, tránh đến chân trời góc biển thì yêu thú cũng không thể làm gì.

"Đúng vậy... Nghe nói ở đây có rất nhiều tài liệu yêu thú, đặc biệt đến xem thử."

Phương Tịch vui vẻ trả lời.

"Quả nhiên như thế..." Miêu Viễn Đông dẫn Phương Tịch đến trước cửa thành: "Chắc là đạo hữu chưa biết, sau khi vào thành có mấy cấm kỵ phải chút ý một chút... Một là không thể đến khu giao chiến, trừ phi bản thân chính là chiến tu được chiêu mộ hoặc nhận nhiệm vụ liên quan nếu không thì rất dễ bị đội chấp pháp bắt lại... Hai không thể nán lại ở trong thành quá lâu, nếu lệnh bài cấm chế bắt đầu nhắc nhở thì nhất định phải tranh thủ nhanh chóng rời đi hoặc là bổ sung thủ tục..."

Tiếp theo Phương Tịch đã nhận được một lệnh bài màu vàng từ trên tay của Miêu Viễn Đông.

"Nếu bây giờ... Đạo hữu gia nhập liên quân bát tông thì với tu vi Kết Đan của đạo hữu, nhất định có thể được trọng dụng, còn có rất nhiều chiến công phong phú... Bây giờ trên bảng chiến công của tông môn đã có thể đổi được linh vật Kết Anh đó nha."

Miêu Viễn Đông nhịn không được mà nhắc một câu.

"Linh vật Kết Anh sao?"

Phương Tịch nghe vậy thì lại như đang nghĩ đến điều gì đó.

Tông môn đương nhiên có thể phát lệnh chiêu mộ với thế lực thuộc hạ nhưng đối với tán tu bốn biển là nhà thì họ chỉ có thể dùng lợi dụ.

Hắn đoán tán tu Kết Đan muốn tích lũy chiến công để thu được linh vật Kết Anh thì e là khó như lên trời.

Nhưng mà dù sao cũng là một hi vọng.

"Chuyện này... Bản nhân sẽ cân nhắc."

Phương Tịch cũng không hoàn toàn từ chối, sau đó hắn bước vào đại môn của thành Thiên Vệ.

Trên cổng thành này còn có một chiếc kính, tản ra loại quang huy kỳ dị nào đó, quét qua mỗi một tu sĩ ở đây.

Miêu Viễn Đông cứ như vậy nhìn Phương Tịch bước vào cổng thành, pháp bảo tấm kính kia cũng không phát sinh khác thường gì thì y mới thở phào nhẹ nhõm rồi trở lại trong đội ngũ tuần tra.

"Một tán tu Kết Đan, không có vấn đề gì... Kính Chiếu Yêu đã chiếu qua."

Y nói với một tu sĩ Kết Đan khác.

Pháp bảo Kính Chiếu Yêu này chính là một loại pháp bảo đặc thù của tu tiên giới Tây Mạc, nó có thể phân biệt yêu khí.

Khiến người phải bi ai là từ xưa đến nay, trong tu tiên giới không thiếu 'người gian'.

Thậm chí tiếp nhận huyết mạch yêu tộc, âm thầm chuyển hóa thành thân thể bán yêu cũng có cả khối người.

Dù sao tu tiên giả cũng chỉ vì 'trường sinh'!

Thông đạo hư không chỗ này chỉ là một chỗ lớn nhất, ở trong tu tiên giới Tây Mạc vẫn còn rất nhiều thông đạo cỡ nhỏ không bị phát hiện.

Có lẽ yêu thú cấp bốn không thể lẻn qua nhưng yếu thú cấp thấp đã lẻn qua không ít, mà trong phòng tuyến khác, khó tránh khỏi có chỗ sơ hở, sau đó bị cường giả của yêu tộc đột phá...

Phương Tịch bước vào thành Thiên Vệ, cảm giác đầu tiên của hắn chính là 'náo nhiệt'.

Mặc kệ phướng hướng một tường thành khác liên tục truyền ra tiếng pháp thuật cuồng oanh, hay là tiếng trong khu giao dịch một bên thành thì đều rất huyên náo.

Không ít tán tu thành lập tiểu đội Liệp Yêu liếm máu trên lưỡi đao, sôi nổi trò chuyện về thu hoạch trên bảng chiến công, hay là một tán tu nào đó đi đại vận, tóm được đầu của yêu tộc cấp cao, ban thưởng tương đối khá gì đó.

Ngoài ra thì trong phường phị, từng cửa hàng đan dược, pháp khí, trận pháp đều rất náo nhiệt.

Trong quầy hàng bên đường khắp nơi cũng có thể thấy được các loại tài liệu yêu thú.

"Xem thử đi, xem thử đi... Móng vuốt của Lôi Vũ Ưng cấp ba, đây chính là nguyên vật liệu cấp pháp bảo đó..."

"Da và máu của Bạch Ngọc Thiềm Thừ, vô thượng thánh phẩm luyện chế đan dược giải độc..."

"Trảm Yêu Kiếm... Trảm Yêu Kiếm thượng hạng, đã bồi dưỡng đến cấp bậc linh khí, mới chín phần, bán giá rẻ đây..."

"Phỏng chế phẩm linh bảo Vạn Yêu Phiên... Bách Yêu Phiên, bán rẻ chỉ một ngàn linh thạch hạ phẩm!"

Trong sự rộn rộn ràng ràng, Phương Tịch đến trước sạp hàng rao Bách Yêu Phiên.

Chủ sạp là một tu sĩ Trúc Cơ hồng bào, trên thân y mang theo một cỗ sát khí nhưng khi y nhìn thấy tu vi Phương Tịch lộ ra ngoài là Kết Đan thì lập tức bồi gương mặt tươi cười: "Tiền bối... Muốn mua linh khí sao?"

Phương Tịch cầm lấy một cây bích lục sắc tiểu phiên, nhẹ nhàng lắc một cái, trên đó lập tức có lục sắc yêu khí hiện ra, ở trong yêu khí dường như mơ hồ có một yêu hồn lợi hại, hiện ra hình ngô công.

"Linh khí này không tệ, xem như tiểu tinh phẩm, một ngàn linh thạch hạ phẩm thật sự không đắt." Hắn tán thưởng.

"Không phải sao? Đây còn phải đa tạ bát đại tông môn, mang phương pháp luyện chế bán nửa giá... Bây giờ tu sĩ dám lên tường thành hoặc là ra ngoài trảm yêu, trong tay có một Bách Yêu Phiên, Thiên Yêu Phiên, cộng với một thanh Trảm Yêu Kiếm đều là tiêu chuẩn thấp nhất."

Chủ sạp cười xòa nói.

Phương Tịch lại nghe ngóng một phen thì hắn mới biết được Vạn Yêu Phiên và Trảm Yêu Kiếm này vốn đều là linh bảo đại danh đỉnh đỉnh ở Tây Mạc, dùng để khắc chế yêu tộc rất tốt.

Sau này lại đúng lúc gặp phải hai tộc nhân yêu khai chiến, những tông môn Nguyên Anh kia đã công khai phương pháp luyện chế phỏng chế phẩm hạ cấp của nó, chỉ cần chút chiến công là có thể đổi được.

Tỉ như Bách Yêu Phiên này, ở trong linh khí cũng là thượng phẩm, chỉ cần một chút tài liệu yêu thú và yêu hồn là có thể luyện chế được, hộ thể vô cùng tiện lợi, còn có một tầng huyền diệu khác, nó có thể thi triển yêu khí che giấu khí tức bản thân của tu sĩ, nếu là ra ngoài săn giết yêu thú cấp cao có một cây thì có thể tránh đi rất nhiều yêu thú cấp thấp cảnh giác và quấy rối, rất thực dụng.

Ngoài ra, Trảm Yêu Kiếm cần dùng rất nhiều linh huyết yêu thú khai phong tế luyện, sau khi luyện thành thì nó rất hữu dụng khi phá phòng ngự da xương kiên cố của yêu thú.

Nghe nói Trảm Yêu Kiếm cấp linh bảo thì dù những đại yêu hóa hình cấp bốn kia cũng không dám dùng thể phách đón đỡ.

"Cũng không tệ... Trảm Yêu Kiếm cũng lấy cho ta một thanh."

Phương Tịch lấy ra mười mấy khối linh thạch trung phẩm, mua hai món linh khí, xem như tiện tay mua hai món đồ chơi nhỏ.

'Mua bán vượt vực này rất có triển vọng, Nam Hoang đã quá lâu rồi không giao lưu với những vực khác... Lần trước, ta ở trên Thất Bảo Lâu Thuyền nghe những Nguyên Anh lão quái kia thảo luận kế sách nghênh chiến cũng không nghe đến loại lợi khí này... Nói không chừng ở Nam Hoang đã thất truyền, vậy thì cũng có thể mang truyền thừa đưa đến Nam Hoang, cũng xem như tạo phúc cho nhân tộc.'.

'Đối với Nhân Gian giới thì thượng cổ Yêu giới cũng xem như đối thủ cũ... Lục lọi ra một số công pháp, bảo vật khắc chế... Cũng không có gì lạ.'.

Phương Tịch cũng nghĩ đến, có phải mình nên đến tiền tuyến lăn lộn kiếm chiến công, tỉ như ra khỏi thành săn giết mấy yêu tộc cấp cao rồi đổi phương pháp luyện chế linh bảo.

Lúc này, hắn lại đi mấy bước rồi hắn chợt dừng lại trước một quầy hàng.

Chủ quầy hàng này là một lão giả kỳ lại mặc áo khoác ngắn màu chàm, trên đầu dùng miếng vải đen quấn lại.

Hình dáng của lão tiều tụy, trên mặt còn có hình xăm màu đen phức tạp.

Lão thấy Phương Tịch nhìn qua thì không khỏi nở nụ cười: "Tiền bối cũng chơi cổ sao?"

"Ồ? Ngươi là cổ tu sao? !"

Phương Tịch hứng thú, luyện cổ cũng là một trong tu tiên bách nghệ, thậm chí còn rất hiếm.

Lần trước hắn ở phụ cận Lưu Sa Vực cũng không thấy được mấy cổ tu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận