Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1427: Hãn Hải Thần Sa (1)

Hắn nói đến đây, sắc mặt bỗng nhiên trở nên thần bí:
- Đạo hữu có biết... Đại Nhật Đạo Tử?!
- Ta đã từng gặp mặt một lần. Chẳng lẽ người này lập đạo thành công?
Phương Tịch nghĩ đến mặt trời lớn nhìn thấy lúc đầu lại hỏi.
- Cũng không phải, Đại Nhật Đạo Tử Trảm Đạo thất bại, hóa thành một quái vật Đạo Hóa Nhật Nghiệt đáng sợ trong truyền thuyết... Hắn đi qua nơi nào, hàng vạn dặm tận đều thành mảnh đất khô cằn, Tiên Nhân chết và bị thương vô số... Cuối cùng bị mấy vị Đạo Quân liên thủ mới miễn cưỡng trấn áp được...
- Không ngờ còn cần tới mấy vị Đạo Quân liên thủ?
Phương Tịch có phần kinh ngạc:
- Xem ra, nếu vị Đại Nhật Đạo Tử này chứng thành Đạo Quân, tất nhiên sẽ là tồn tại cực kỳ đáng sợ trong Đạo Quân...
- Tất nhiên rồi. Vị Đại Nhật Đạo Tử Vu Hành Không này vốn tu luyện pháp tắc thuộc tính hỏa... Nhưng phương pháp này cuối cùng có xung đột với Ngũ Hành Tiên Cung. Tuy vị Ngũ Hành Đạo Tôn kia chưa chắc sẽ giết người, nhưng bị bắt đi Ngũ Hành Tiên Cung làm trưởng lão khách khanh, cảm giác cũng không dễ chịu cho lắm. Bởi vậy, hắn không ngờ lấy ra nghị lực lớn, quyết tâm lớn, trước khi Chân Tiên viên mãn đã cố chuyển hóa pháp tắc thuộc tính hỏa thành pháp tắc đại nhật... ngưng tụ ra Đại Nhật Đạo Chủng. Sau này, hắn dựa vào điều này hợp đạo, còn có thể tìm kiếm Thái Âm Đạo Chủng, đi theo Nhật Nguyệt Âm Dương Đại Đạo... Tuy làm vậy tất nhiên sẽ đắc tội Âm Dương Đạo Tôn, nhưng sau Đạo Quân, tốt xấu gì còn có thủ đoạn chạy thoát thân. Chỉ cần hắn không trực tiếp đụng độ với Đạo Tôn, sẽ luôn có một con đường sống...
Vạn Hiểu Thông hình như biết rất rõ về Đại Nhật Đạo Tử.
- Đại đạo này chung quy gian nan...
Phương Tịch cũng thở dài. Sau Đạo Quân, gần như các đại đạo mạnh mẽ đều bị các vị Đạo Tôn chiếm lấy, muốn thành tựu Đạo Tôn cũng vô cùng gian nan.
Đây cũng là đặc điểm của Phàm Nhân Pháp, càng cao tầng, tài nguyên càng tập trung.
- Thật ra trước đây, vị sư tôn ký danh của chúng ta - Thiên Kiếm Lão Nhân đi theo nhật nguyệt đại đạo, nhưng về sau có mâu thuẫn với Âm Dương Đạo Tôn, cuối cùng không đi theo âm dương đại đạo mà từ nhật nguyệt diễn hóa thiên địa, tiếp theo sinh ra thế giới...
Vạn Hiểu Thông cười nói:
- Bởi vậy, nếu vị Đại Nhật Đạo Tử kia lập đạo thành công, thành tựu Đạo Quân, nhất định sẽ được Thiên Kiếm Lão Nhân thu làm môn hạ. Không chỉ có vậy, hắn còn có khả năng được ra sức bồi dưỡng... Chỉ có điều không phải đi theo đại đạo của sư phụ mà đi theo âm dương đại đạo, xem như một thủ đoạn nhỏ khiến Âm Dương Đạo Tôn khó chịu... Có thể nói vị Đạo Tử kia đã tính toán rõ tất cả, đáng tiếc Trảm Đạo không thành, cuối cùng hại người hại mình...
“Hóa ra Thiên Kiếm Lão Nhân và Âm Dương Đạo Tôn có quan hệ không tốt? Ừ, hắn chắc chắn không hy vọng có người khác lĩnh ngộ đại đạo của bản thân hắn, cho dù là đồ đệ... Nhưng đi theo âm dương đại đạo, làm Âm Dương Đạo Tôn khó chịu, có lẽ hắn sẽ thật sự che chở.”
Trong lòng Phương Tịch dao động:
“Ta vẫn biết qua ít về quan hệ giữa các Đạo Tôn. Nếu như lấy thân Đạo Quân qua lại, giao tiếp với bọn họ nhiều hơn... Có lẽ ta có thể biết rõ ràng hơn.”
“Đương nhiên, thân phận Luân Hồi Đạo Quân thì thôi, vẫn là Huyễn Diệt Đạo Quân thỏa đáng hơn.”
“Chân Tiên Giới chắc hẳn không chỉ có một vị Huyễn Diệt Đạo Quân chứ?”
Trong lúc hắn đang cân nhắc, một bóng trắng lóe lên.
Một người trong trang phục màu trắng xuất hiện ở dưới chân một núi bia ngọc.
- Lăng ba vi bộ, tất lưới sinh trần...
Phương Tịch nhìn thấy Lạc Mật đi lại uyển chuyển, không khỏi mỉm cười.
Gương mặt Lạc Mật giống như Huyền Băng vạn năm, liếc mắt nhìn hắn với vẻ cảnh cáo.
- Hả?
Trong lòng Phương Tịch chấn động:
- Chứng dễ quên của vị Lạc đạo hữu này hình như đã khỏi? Không đúng... Nàng thành công vượt qua suy cướp, lúc này đã đi tới hợp đạo bốn bước - Trảm Đạo cảnh! Có thể coi là Đạo Tử!
- Chủ nhân, chính là hắn!
Một thanh kiếm linh bên thắt lưng Lạc Mật líu ríu, lộ vẻ cao ngạo.
Lạc Mật lập tức đi tới trước mặt Phương Tịch, hai kiếm ý rét lạnh gần như muốn đóng băng nguyên thần của người khác.
- Chính là ngươi lừa gạt ta?
Lời nói của Lạc Mật giống như kiếm, lạnh lùng tuyệt tình.
- Chà... Tiên tử ngươi nghe ta giải thích đã...
Phương Tịch xoa mũi, cảm giác hơi xấu hổ.
Mình hình như đại khái đã nhân lúc đối phương suy kiếp, lừa không ít tin tức.
Nhưng đối phương tốt xấu gì cũng không tổn thất lớn, dù sao chỉ là một ít tin tức mà thôi...
Cuối cùng không mượn tiên ngọc!
- Không cần giải thích, ngươi dám lên Sinh Tử Đài đấu kiếm với ta không?
Gương mặt Lạc Mật lạnh lùng, quả nhiên là người tu luyện kiếm đạo vô tình.
Phương Tịch bỗng nhiên cảm giác Lạc Mật ngốc trước kia vẫn đáng yêu hơn rất nhiều.
- Ngươi...
Lúc này, Lạc Mật lại quay đầu nhìn về phía Vạn Hiểu Thông.
Vạn Hiểu Thông lập tức xua loạn hai tay:
- Lạc đạo hữu đừng hiểu nhầm, ta không có quan hệ gì với người này...
- Bằng hữu xấu, cá mè một lứa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận