Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 669: Thiên Tuyệt Độc

Địa Tiên giới.

Tang Thanh Phong.

Mạnh Chu Tử đi đến một mảnh rừng đào thì thấy Phương Tịch đang pha trà.

"Tiểu Mạnh... Thật sự đã hơi lâu rồi không gặp? Lần gặp mặt trước đó vẫn là khi yêu tu Hóa Thần xuất hiện ở bên ngoài phường thị..."

Phương Tịch tự rót cho mình một chén trà, chậm rãi nói.

Lời nói của hắn rất vô tội.

Lần trước yêu tu Hóa Thần xuất hiện, thật sự đã khiến Phường Thị Không Tang thần hồn nát thần tính mấy ngày.

Nhưng Thanh Sơn Ngũ Nghĩa tố cáo mới xem như thật sự chọc thủng trời.

Thật ra, chưa chắc Hắc Thủy Tông không biết có Nghịch Thủy Minh lén lút ở dưới, nhưng họ hành sự luôn bá đại nên kẻ thù không ít, có lẽ vẫn chưa để ở trong lòng.

Nhưng sau khi Phương Tịch náo loạn như vậy thì đã khác.

Hậu đài cấp Hóa Thần của Nghịch Thủy Minh bại lộ, nghe nói vì chuyện này mà một vị lão tổ Hóa Thần của Hắc Thủy Tông còn cố ý đến phường thị một chuyến rồi mang Đào Chỉ Lan đi.

Ngoài những chuyện đó ra còn tọa trấn một phương, bắt không ít người.

Dựa theo suy đoán của Phương Tịch, cứ tiếp tục như vậy thì e là Vương gia không giấu được nữa.

Tiếp theo dù Hắc Thủy Tông phát binh tấn công tộc địa của Vương gia cũng là chuyện có khả năng rất lớn.

"Đúng vậy, thời gian ngắn ngủi, thật sự cảnh còn người mất."

Nhắc đến chuyện này, Mạnh Chu Tử cũng không khỏi cảm khái: "Tiền bối đã từng nghe đến Nghịch Thủy Minh chưa?"

Y kể đơn giản lại chuyện ngày đó, dù sao bây giờ cũng không cần giữ bí mật nữa.

Phương Tịch nghe xong, lập tức suy tư rồi nói: "Nếu như vậy... Nghịch Thủy Minh thật sự quá to gan, các ngươi không tham dự vào trong đó, thật sự rất may mắn."

"Đúng vậy, tiếc là nhị đệ của vãn bối..."

Mạnh Chu Tử cũng không thương xót cho ngũ muội, dù sao đối phương cũng tự đi sai bước.

Nhưng nhị đệ Chu Hoành bị tu sĩ Nguyên Anh của Nghịch Thủy Minh giết chết, thật sự khiến y đau thấu tim gan.

Đây thật sự tương đương với chém đi phụ tá đắc lực của y.

"Người chết không thể sống lại... Ngươi cũng không cần quá đau lòng."

Sau khi an ủi mấy câu, Phương Tịch đã hỏi mục đích Mạnh Chu Tử đến đây.

Trước đó khi biết đám người này chuẩn bị đến Hắc Thủy Tông mật báo, vì đề phòng tu sĩ Hóa Thần nhìn ra được sơ hở của người máy phi mễ nên Phương Tịch đã lệnh chúng tự hủy, từ bỏ giám thị từ đó đến nay.

Trong của hắn cũng cảm thấy kỳ lạ.

Không phải mấy người Mạnh Chu Tử vốn dự định sau khi bán ngũ muội xong sẽ lập tức cao chạy xa bay sao?

Chẳng lẽ bây giờ ở lại là muốn báo thù đó chứ?

Hay là cảm thấy Nghịch Thủy Minh không thể thành công được?

'Mặc dù Vương Kiều chính là hạch tâm của Vương gia, còn là tu sĩ Nguyên Anh nhưng một số bí mật thật sự, e là chỉ có vị lão tổ Hóa Thần của Vương gia mới biết...'.

Phương Tịch cảm thấy trong đó hình như vẫn còn dính líu.

Nhưng bất kể phe nào thắn cùng không liên quan đến hắn.

"Là như vậy, vãn bối thăm dò được tin tức, có một hội trao đổi tư nhân của tu sĩ cấp cao sắp cử hành ở bên ngoài... Nên cố ý đến đây báo với tiền bối."

Mạnh Chu Tử cung kính nói.

"Hội trao đổi tư nhân của tu sĩ cấp cao?"

Phương Tịch ngơ ngác một chút, gân đây hắn thật sự không nghe được tin tức liên quan đến chuyện này.

Xem ra bình thường tùy ý bố thí một chút vật nhỏ vẫn có tác dụng mượn được hơi của Thanh Sơn Ngũ Nghĩa, dù sao họ cũng là địa đầu xa nên giao hữu cũng rộng hơn mình nhiều.

"Ở đâu?"

Phương Tịch hỏi địa điểm giao dịch và tín vật xong, không khỏi tương đối hài lòng, tiện tay móc ra một bình Tịnh Thủy Đan ném cho Mạnh Chu Tử.

Đương nhiên bên trong vẫn có thám tử của Thái Nhất như trước, xem như tiếp tục giám thị...

...

Mấy tháng sau.

Phương Tịch mặt một bộ hắc bào, mặt đeo khăn che mặt.

Khăn che mặt này là bản tôn lấy được từ trên người của Vương Kiều, năng lực che giấu của nó thật sự rất xuất chúng, dù tu sĩ Hóa Thần cũng khó mà nhìn thấu được.

Đương nhiên Ngoại Đạo Hóa Thân thành thật không khách khí dùng lên người mình.

Lúc này hắn đã trở thành một người có chân dung và khí tức đều mơ hồ nhưng ba động pháp lực lại đạt đến đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!

'Cũng nên tìm thời cơ triển lộ thân phận đại tu sĩ ma đạo của ta ở trong Phường Thị Không Tang...'.

'Như vậy có thể làm nền cho sau này đột phá Hóa Thần...'.

'Không có thực lực Hóa Thần mà muốn chiếm một linh mạch cấp năm hoàn chỉnh, đồng thời cắn được một miếng thịt của Huyền Minh Uyên cũng không dễ...'.

Hắn bay vào phạm vi của Huyền Minh Uyên, sau khi xâm nhập mấy chục vạn dặm thì dựa theo địa đồ của Mạnh Chu Tử đưa cho mà tìm đến một mảnh hải vực.

Trên mặt biển đen nhánh, vắng vẻ có một chiếc lâu thuyền lớn đang thả neo.

Lâu thuyền này dài hơn mười dặm, rộng cũng cỡ một dặm, nhìn sơ qua cũng giống như một hòn đảo di động.

Ở trên thân thuyền có từng tòa cung khuyết điện ngọc, rường cột chạm trổ, mái cong đấu củng... Vậy mà tựa như một toàn thành to lớn tráng lệ.

Phương Tịch bay thẳng đến lối vào của thành thị này, nhìn thấy một con đường dài bằng thiết mộc.

"Bách Niên Thiết Mộc? Thật sự quá xa xỉ..."

Hắn bước lên sàn thuyền đen nhánh cứng chắc còn cứng hơn cả phiến đá thì không khỏi cảm khái.

"Tại hạ Hoàng Tam có lễ với tiền bối!"

Một tu sĩ Kết Đan toàn thân bao phủ trong sương mù vàng nhạt lập tức tiến lên đón tiếp.

Phương Tịch có thể cảm ứng được, sương mù bao phủ trên thân của người này chính là một loại cấm chế đặc thù, loáng thoáng có sự hô ứng với trận pháp cỡ lớn trên chiếc cự hạm này, dù Hóa Thần thì nhất thời nửa khắc cũng khó mà đột phá được, hơn nữa có rất dễ khiến đại trận báo động và phản kích.

"Ừm, bản tọa nghe nói ở đâu có hội giao dịch của tu sĩ cấp cao nên đến xem thử..."

Phương Tịch chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.

"Huyền U Thương Hội ta có thể được một vị đại tu sĩ Nguyên Anh nể mặt, thật sự là chuyện rất may mắn, xin tiền bối dời bước đến Hàn Thiên Điện!"

Hoàng Tam càng cung kính hơn mấy phần, đi trước dẫn đường.

Không lâu sau, Phương Tịch đã đến một đại điện.

Sự nguy nga và lộng lẫy của cung điện này đương nhiên không cần nói đến, hơn nữa sau khi bước vào mới phát hiện trong đó tự thành động thiên.

Đỉnh của điện đường chính là một mảnh tinh không mênh mông vô ngần, trong đại điện rất rộng, chắc là đã dùng trận pháp để mở rộng không gian.

Lúc này, ở trong điện đường đã có một số tu sĩ cấp cao vội vàng tự mở quầy hàng, có bán rất nhiều đan được, pháp bảo.

"Lúc này chỉ các hội đấu giá bảy ngày, tiền bối có thể tự do giao dịch, chỉ cần không ép mua, ép bán là được, nếu có vấn đề gì có thể hỏi những thị giả ký hiệu chữ Huyền mặc ngân bào kia..."

Hoàng Tam khom người nói.

"Ừm, xem ra Huyền U Thương Hội các người không phải là thế lực ở gần đây đúng không?"

Phương Tịch có ý riêng hỏi.

"Chuyện này là đương nhiên, thương hội của bản gia ít nhất ở trong Tinh Thần Vực cũng có chút mặt mũi..."

Hoàng Tam mang theo sự tự hào mà giới thiệu, sau đó hành lễ cáo lui.

'Trong Tinh Thần Vực cũng có thể thông thương... Xem ra chính là một thế lực cấp Phản Hư, hi vọng có thể cho ta chút ngạc nhiên.'.

Phương Tịch thì thào rồi bắt đầu đi dạo.

Tu vi của những tu sĩ bày quầy bán hàng ở đây cũng không tệ, ít nhất cùng từ Kết Đan trở lên, tu sĩ Nguyên Anh cũng không ít.

Phương Tịch đi dạo một vòng, đã nắm rõ cơ bản trong lòng.

Ngay sau đó, hắn dừng lại trước một gian hàng.

"Đạo hữu xem trọng vật gì trên quầy của tại hạ vậy?"

Bày quầy bán hàng chính là một đại hán mặc xích bào, tu vi đã đến Nguyên Anh trung kỳ, trên đầu còn có một chiếc sừng đen, khí tức rất hung hãn.

Nhưng y cảm ứng được ba động pháp lực Nguyên Anh hậu kỳ của Phương Tịch thì giọng điệu cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.

"Mấy khối Ma Vẫn Thiết này không tệ... Phải là nơi chôn xương của rất nhiều ma tộc, lại trải qua thời gian dài dằng dặc mới có thể ủ hóa ra được..."

Ở trong Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công có mấy loại bí thuật và bảo vật âm độc mà muốn luyện chế phải bỏ loại Ma Vẫn Thiết này vào.

Trong đó đã bao gồm Ma Âm Lôi cần dùng Huyền Minh Thủy Tinh.

"Nhãn lực của đạo hữu tốt thật, đây vẫn là lần đầu tiên có tu sĩ vừa nhìn đã nhận ra được lai lịch của mấy khối ma thiết này..."

Tu sĩ xích bào bất giác mỉm cười nói: "Những khối Ma Vẫn Thiết này ở Tam Giới Sơn chỉ là tài liệu bình thường nhưng có thể phiêu bạt đến Tinh Thần Vực của chúng ta cũng xem như rất quý hiếm, nếu đạo hữu muốn thì bản nhân sẽ đưa giá thật..."

Phương Tịch không chút hoang mang mà cò kè mặc cả, hắn lại nói bóng nói gió hỏi tình hình ở Tam Giới Sơn một phen.

Tin tức hắn nhận được là tất cả vẫn tốt, mặc dù thỉnh thoảng vẫn có xung đột quy mô nhỏ nhưng cũng không xảy ra đại chiến.

Nghe được tin tức này, trong lòng của hắn cũng khẽ động.

Bất kể Phương Tiên Đạo Chủ hay là bọn người Băng Huyền Tử, cuối cùng nhất định đều xuất hiện ở trên Nghênh Tiên Đài.

Hơn nữa tu vi của mỗi người đều là Hóa Thần, tuyệt đối không tính là yếu, chỉ cần không gặp phải đại chiến tam tộc thì khả năng vẫn lạc không lớn.

'Khoang đã... Phương Tiên Đạo Chủ chính là đi ké thông đạo phi thăng do tên Ma Tôn Hóa Thần viên mãn kia mở, nói không chừng hắn đã trực tiếp phi thăng đến khu vực của ma tộc rồi...'.

'Còn con Huyền Quy cấp năm kia cũng rất thảm, nó dùng chính là Phi Thăng Đài của Nhân Gian giới, vậy thì chắc chắn cũng đi đến khu vực khống chế của tộc ta, e là cũng rất phiền phức...'.

Phương Tịch cũng không hiểu được trong lòng phải tiếc hận hay là cười trên nỗi đau của người khác, hắn lấy một khối linh thạch cực phẩm ra mua Ma Vẫn Thiết, sau đó hắn không nhìn trúng được vật gì nữa nên đi đến một góc của đại điện rồi ngồi xuống, khoanh chân lại, nhắm mắt dưỡng thần.

Mấy ngày vội vã qua đi.

"Cảm tạ chư vị đã nể mặt mà đến dự, bỉ nhân Địa Nhất là người chủ trì hội đấu giá lần này..."

Phương Tịch mở mắt ra, chẳng biết từ lúc này ở giữa đại điện đã có thêm một ngọc đài.

Một tu sĩ Hóa Thần đeo mặt nạ quỷ đang đứng ở giữa ngọc đài, nói mấy câu xã giao.

"Không nói nhiều nữa, hội đấu giá lần này chỉ nhận báo giá bằng linh thạch cực phẩm hoặc tiên ngọc, nếu có tài liệu quý có thể để bản nhân giám định... Bây giờ là vật phẩm đấu giá đầu tiên - một viên Ngưng Anh Đan, giá khởi điểm mười khối linh thạch cực phẩm!"

Đôi mắt Phương Tịch khẽ động nhìn viên đan dược đang bày ra, trên mặt hiện ra vẻ ngoài ý muốn.

'Không ngờ... Huyền U Thương Hội này cũng có thực lực rất cao...'.

Nhưng mà Ngưng Anh Đan đã vô dụng với hắn từ lâu, hắn chỉ nhìn một đám tu sĩ ngươi tranh ta đoạt, cuối cùng đấu giá được hai mươi khối linh thạch cực phẩm.

"Vật phẩm đấy giá thứ hai, linh bảo - Trấn Sơn Ấn..."

Rất nhiều bảo vật xuất hiện từng món một, khiến mọi người có cảm giác như nhìn không kịp.

"Vật sắp đấu giá tiếp theo chính là một bình độc dịch, được gọi là kỳ tuyệt chi độc - Thiên Tuyệt Độc!"

Địa Nhất chậm rãi nâng một cái bình ngọc lên.

Bình ngọc này hơi trong suốt, có thể mơ hồ thấy được một dung dịch màu tím ở trong đó, nó còn đang liên tục hiện ra hình dạng của các loại độc vật.

"Thiên Tuyệt Độc?"

Một bà lão chống quải trượng kinh ngạc thốt lên: "Kỳ độc trong tin đồn ngay cả Hóa Thần cũng có thể bị trúng độc, quả thật rất hiếm... Tiếc là..."

Bà ta lắc đầu, cũng không biết bà ta đang tiếc nuối chuyện gì.

Phương Tịch nhìn thấy bình kỳ độc này thì ánh mắt lại sáng lên.

Trong tư liệu tin tức mà hắn gom được, loại Thiên Tuyệt Độc này chính là một trong mấy loại độc vật khắc chế Bất Diệt Chi Thể của yêu tộc tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận