Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 612: Tinh Niệm Quả

"Thủy tiên tử tin tưởng bản nhân như vậy thật khiến bản nhân thụ sủng nhược kinh..."

Phương Tịch cũng có chút kinh ngạc.

Chẳng qua tu vi bây giờ của hắn đã là tuyệt đỉnh Nhân Gian giới nên đương nhiên hắn hành sự cũng ít đi rất nhiều cố kỵ, lúc này hắn không chút khách khí mà thu tinh huyết Ngạc Giao lại rồi mới ung dung nói: "Không biết Thủy tiên tử muốn bản nhân làm chuyện gì?"

Thủy Linh Tâm khẽ cười nói: "Gần đây Linh Tâm định tiến vào bí cảnh Hãn Hải giới, còn xin đạo hữu làm người hộ đạo cho Linh Tâm, bảo vệ đến khi rời khỏi Hãn Hải giới là được."

Khi nhắc đến Hãn Hải giới thì thần sắc của Lam Hinh ở bên cạnh chợt biến.

Phương Tịch một mạch đến đây chỉ học nhân văn, phong tục của Đông Hải nên đối với rất nhiều bí cảnh thì đúng là hắn không rõ lắm.

Nhưng mà đương nhiên hắn sẽ không sợ chuyện này, lúc này trong lòng đã có dự tính nói: "Được, bản nhân đồng ý..."

'Dù sao đến lúc đó nếu thật sự gặp phải nguy cơ sinh tử thì cùng lắm là dựa vào Chư Thiên Bảo Giám để chạy trốn... Bản nhân cũng đã nói là đủ khả năng, lực không bằng thì cũng chỉ có thể xem như ngươi không may.'.

Trong lòng nghĩ như vậy, Phương ôm quyền: "Đã như vậy, tiên tử định khi nào xuất phát thì đến Phương Thốn Đảo tìm bản nhân..."

Làm địa đầu xà thì tất nhiên cô ta có thể tìm được động phủ mà hắn thuê.

Bởi vậy sau khi nói xong câu này thì Phương Tịch lập tức đứng dậy rời khỏi, hắn còn muốn đi mua điển tịch, tìm người hỏi thăm chút chuyện của bí cảnh Hãn Hải giới.

Cho đến khi hắn đi rồi thì Lam Hinh mới phất tay, một đạo cấm chế lam sắc hiện lên, cô ta mang theo sự tức giận nói: "Người này ngay cả lời thề đạo tâm cũng không phát, e là Thủy sư muội đã nhờ không đúng người rồi..."

"Sư tỷ yên tâm, Linh Tâm tự có chừng mực, chẳng lẽ tỷ quên linh thể của ta rồi sao?"

Thủy Linh Tâm chớp chớp mắt.

"Đây cũng đúng... Xem ra người này đúng là không quá đơn giản."

Lam Hinh như đang nghĩ đến điều gì đó gật đầu: "Có thể lấy ra tài liệu quý hiếm cấp năm thì còn có thể nói là cơ duyên xảo hợp mà lấy được di bảo của tiền nhân... Nhưng có thể trắng trợn mua sắm ở Doanh Châu Đảo mà không xảy ra chuyện thì rõ ràng hắn có lực lượng nhất định, có lẽ năng lực đấu pháp thật sự không kém, miễn cưỡng cũng có thể đảm đương hộ đạo, dù vậy thì ta vẫn thấy chưa thỏa đáng..."

Thủy Linh Tâm nghe nói vậy thì lại cười khổ: "Linh Tâm cũng muốn tìm đồng môn sư huynh hộ đạo nhưng từ sau khi sư tôn đại chiến với lão tổ Ngạc Giao thì thân bị trọng thương, đã bế quan chữa thương... Mà môn hạ sư tôn có rất nhiều đệ tử, ta nhỏ tuổi nhất, lại là đệ tử quan môn mà năm đó sư tôn phá lệ thu..."

Lam Hinh lập tức không biết nói gì.

Môn hạ của tu sĩ Hóa Thần cũng không hòa thuận vui vẻ mà.

Hay nói cách khác người đều bất công, tinh lực tu sĩ Hóa Thần có hạn, yêu mến tiểu đệ tử nhiều hơn một chút thì những sư huynh, sư tỷ khác tất nhiên sẽ mất đi một chút.

Trong mắt của một số người đây chính là mối thù cản đạo!

Cho dù ở trên có tu sĩ Hóa Thần đè ép nên không thể đích thân động thủ nhưng âm thầm làm gì đó thì thật sự không nói được.

Vừa nghĩ đến đây, Lam Hinh cũng buồn bã...

...

Trong động phủ.

Phương Tịch phong tồn tinh huyết của lão tổ Ngạc Giao trước, ngay sau đó lấy mấy ngọc giản ra.

Đây là hắn thu gom được từ trong mấy thư phô, chủ yếu là điển tịch mô tả các loại bí cảnh ở Đông Hải.

Lúc này hắn rót thần thức vào trong, đọc từng cái ngọc giản.

Một lúc sau, Phương Tịch bỏ ngọc giản xuống rồi thở ra một hơi dài.

"Hãn Hải giới... Chính là một bí cảnh ở Đông Hải, phát hiện vào năm ngàn bảy trăm năm trước, cách một trăm năm thì mở ra một lần... Tu sĩ dưới Hóa Thần đều có thể tiến vào..."

"Nghe nói thế giới trong đó là một mảnh thủy vực, có rất nhiều thiên địa linh dược vô cùng quý hiếm, thậm chí tài liệu chính của Hóa Anh Đan cũng có thể tìm được trong đó..."

"Mặc dù đây là cơ duyên ngưng kết Nguyên Anh nhưng rõ ràng Thủy Linh Tâm không cần... Cô ta căn bản không cần làm vậy, tự nhiên sẽ có người đưa Hóa Anh Đan thượng phẩm vào tay..."

"Những ngọc giản điển tịch trên thị trường này chỉ ghi chép thông tin bình thường... Bởi vậy ở trong Hãn Hải giới có lẽ còn có đại cơ duyên mà ta không biết, mới có thể khiến đệ tử Hóa Thần cũng không màng sống chết như vậy?"

"Hơn nữa vậy mà lại chọn một người ngoài như ta làm người hộ đạo thì tình cảnh của Thủy tiên tử ở Bồng Lai Tiên Đảo e là cũng không tốt lắm..."

Phương Tịch cau mày rồi lâm vào trong trầm tư.

Rất nhanh, hắn đã đặt chuyện này qua một bên mà bắt đầu chuyên tâm tu luyện bí thuật Vạn Yêu Giáp.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Trên người Phương Tịch có một bộ giáp lưu chuyển hai màu đỏ thẳm và xanh thẳm tỏa sáng lung linh, vừa nhìn đã biết nó rất bất phàm...

Đúng lúc này, Phương Tịch mở mắt ra, vung lệnh bài khống chế cấm chế của động phủ lên.

Một đạo Truyền Âm Phù xuất hiện rồi rơi vào trong tay hắn.

"Không phải Thủy Linh Tâm..."

Hắn nghe vài câu, sắc mặt không khỏi trở nên hơi cổ quái rồi vung ra một đạo tín phù.

Không lâu sau, ở trong phòng khách của động phủ có một lão giả tóc bạc bước vào, lại chính là Vân Mão Tử!

"Vân Mão Tử bái kiến tiền bối!"

Đông gia Tam Phù Đường cung cung kính kính hành lễ.

"Ngươi đến tìm bản tọa là có chuyện gì?"

Phương Tịch nhíu mày, hắn cảm thấy không có chuyện gì để gặp tên Vân Mão Tử này.

Hình như mình chưa từng lừa lão? Hơn nữa còn chỉ điểm một câu, xem như lòng tốt khó được.

"Tiền bối..."

Vân Mão Tử cúi đầu thật sâu: "Vãn bối có việc, muốn thỉnh tiền bối xuất thủ... Nguyện dùng bản phù tổ truyền làm thù lao!"

Phương Tịch sờ gương mặt, cảm thấy có chút mới mẻ: "Ồ? Sao ngươi lại muốn đến tìm bản tọa?"

Vân Mão Tử thản nhiên nói: "Mặc dù lão hủ kết giao với rất nhiều đồng đạo nhưng đã phần tu vi không khác với lão hủ lắm... Đức hạnh của tiền bối rất tốt, còn nguyện ý chỉ điểm chuyện Long Chương Văn, lão hủ sợ nhờ không đúng người nên mới nghĩ đến tiền bối..."

'Nhân phẩm ta tốt?'.

Phương Tịch chớp chớp mắng, cảm thấy lão nhân này cũng rất tinh mắt.

Tâm trạng hắn không tệ, thuận miệng hỏi: "Ngươi cầu chuyện gì?"

Vân Mão Tử chậm rãi nói: "Trước khi lão hủ Kết Đan, đã từng ra biển tìm kiếm cơ duyên mà ngộ nhập một hiểm địa... Chính là sào huyệt của đại yêu hóa hình, cũng phát hiện một cây Tinh Niệm Quả Thụ, thế nhưng yêu bộc thủ hạ của nó không ít, đều tuần tra xung quanh sào huyệt, lão hủ sợ đến mức phải chạy trối chết... Nhưng vẫn nhớ mãi không quên cây Tinh Niệm Quả Thụ kia..."

"Vậy mà là Tinh Niệm Quả?"

Ánh mắt Phương Tịch lập tức sáng lên, nổi hứng thú: "Không ngờ ở Nhân Gian vẫn còn loại linh quả này sao?"

Hắn từng thấy mô tả về Tinh Niệm Quả trong cổ tịch, nghe nói sau khi tu sĩ phục dụng thì thần thức tăng mạnh.

Thậm chí trong một số truyền thuyết còn nói nếu dùng linh quả này lâu dài, có thể khiến thần niệm hóa tinh, đánh xuống nền móng rất chắc cho Thần Niệm Hóa Thật khi Hóa Thần.

Đương nhiên Tinh Niệm Quả vô cùng hiếm, trên một cây cũng không có mấy quả, cái gọi là phục dụng lâu dài chỉ là chuyện cười.

Nhưng dù chỉ lấy được mấy quả thì cũng có lợi ích rất lớn khi tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ.

"Đây là cơ duyên hiếm có, lão hủ vẫn luôn nhớ, nhưng không dám mạo hiểm báo với đồng đạo... Chỉ định trước khi đến đại nạn, có lẽ có thể hiến tin tức này cho Bồng Lai Tiên Đảo, ân trạch hậu nhân..."

Vân Mão Tử nói: "Nhưng ngày gặp tiền bối lại khiến lòng vãn bối sinh gợn sóng... Bây giờ vãn bối sắp đến đại nạn, nếu lấy được vài Tinh Niệm Quả, thần thức tăng nhiều có thể đột phá bình cảnh, lại tăng thọ nguyên... Cho dù không thể đột phá thì cũng có thể giao linh thụ cho hậu nhân gia tộc, mặc chúng lựa chọn, bất kể truyền thừa cho gia tộc hay là hiến cho đại tông môn để tiến thân đều rất tốt."

"Ừm... Cũng hợp tình hợp lý."

Phương Tịch suy nghĩ một phen rồi chợt hỏi: "Yêu thú đó là chủng loại nào? Cấp độ ra sao?"

"Là một con Liệt Hải Thú, cấp bốn hạ phẩm..."

Vân Mão Tử trả lời.

"Nếu đã như vậy thì chúng ta lập tức lên đường thôi..."

Đôi mắt Phương Tịch nhấp nháy, mang theo chút kích động.

Mặc kệ lão đầu này nói thật hay giả, hoặc có người thấy mình dùng tiền vung tay quá trán mà đỏ mắt, muốn câu mình ra ngoài để cướp giết thì cũng không có vấn đề gì.

Nếu lão đầu nói thật thì mình có thể lấy được Tinh Niệm Quả.

Nếu lão nhân này nói dối thì mình cũng có thể lấy được túi trữ vật của tu sĩ cấp cao...

Với thực lực bây giờ của hắn, dù tu sĩ Hóa Thần đến cướp thì hắn vẫn có thể chạy được...

'Âm mưu quỷ kế gì đó quá phiền phức, tu sĩ thật sự là phải dùng lực phá xảo!"

Trong lòng Phương Tịch âm thầm nghĩ.

"A? Bây giờ lập tức xuất phát sao?"

Vân Mão Tử giật mình, ngay sau đó gật đầu: "Cũng tốt... Để lão hủ dẫn đường cho tiền bối!"

"Ừ, trước hết ngươi giao bản phù của ngươi ra đi."

Phương Tịch tùy tùy tiện tiện nói.

Người khác muốn dâng vật lên thì hắn cũng sẽ không khách khí.

"Chuyện này đương nhiên!"

Lúc này Vân Mão Tử giao một ngọc giản cho Phương Tịch, Phương Tịch dùng thần thức quét qua, phát hiện xem như hoàn chỉnh thì không khỏi gật đầu.

Một lát sau, một đạo thanh quang trực tiếp lướt khỏi Phương Thốn Đảo, bay về hướng hải vực nào đó...

...

Cho đến khi độn quang biến mất không thấy đâu nữa thì bên ngoài Phương Thốn Đảo mới hiện ra hai bóng người.

Một người trong đó mặc hồng bảo, là một đại hán thô hào.

Người còn lại một thân phục sức xanh biếc, tay cầm chiết phiến, sắc mặt tái nhợt, tướng mạo trẻ hơn một chút.

Trên thân hai người này đều có ba động pháp lực Nguyên Anh kỳ truyền ra.

Lúc này, Nguyên Anh lão quái áo bào xanh biếc nhíu mày lại: "Đại ca... Mặc dù trước đó chúng ta từng làm cướp tu nhưng đã thu tay lại rất lâu rồi... Còn thành lập Cửu Long Môn, bây giờ cũng là lão tổ khai phái, sao phải làm bẩn tay mình?"

Thì ra hai tu sĩ Nguyên Anh này đến từ một thế lực Nguyên Anh ở gần đây - Cửu Long Môn.

Môn chủ Xích Long Chân Quân có tu vi đến Nguyên Anh trung kỳ.

Mà phó môn chủ Thanh Tiêu Chân Quân cũng là đại cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ.

Xuất thân của hai người này là cướp tu, dựa vào bảo vật cướp được mà thành công Kết Đan, Ngưng Anh... Sau đó đã cải tà quy chính, trở thành lão tổ Nguyên Anh một phương tiếng tăm lừng lẫy.

Thanh Tiêu Chân Quân thật sự không muốn làm chuyện này.

"Trên người của người này có một viên Hóa Anh Đan, năm đó bảy huynh muội chúng ta kết nghĩa, bây giờ đã chết chỉ còn lại ngươi, ta và Thất muội... Muội ấy mới Kết Đan viên mãn, cho dù phục dụng một số đan dược tăng thọ nguyên mà không thể tấn thăng Nguyên Anh thì chắc chắn sẽ đi trước ta và ngươi..."

Xích Long Chân Quân thản nhiên nói.

"Hóa Anh Đan? Chuyện mua bán này cũng làm được!"

Thần sắc Thanh Tiêu Chân Quân lạnh lẽo: "Tin tức này có thật không?"

"Đương nhiên là thật, bởi vì tin tức này chính là người trong Thiên Nhai Hải Các nói cho ta."

Xích Long Chân Quân cười lạnh nói.

"Thiên Nhai Hải Các? Huynh trưởng lại thu mua người của Thiên Nhai Hải Các? Không muốn sống sao?" Thanh Tiêu Chân Quân cả kinh thất sắc.

"Cũng không phải... Là quản sự của Thiên Nhai Hải Các chủ động tìm ta, nói chuyện này."

Trên mặt Xích Long Chân Quân hiện ra vẻ khổ sở: "Bởi vậy chuyện này... Chúng ta không muốn làm cũng phải làm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận