Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 927: Liên minh dị tộc

Mấy năm sau.
Hãm Không Đảo.
Phương Tịch lật tay, một cái bình ngọc kỳ lạ hiện ra.
Sau khi mở ra thì bên trong chính là một viên đan dược kỳ lạ.
Nó to cỡ ngón cái, bên trong lại như do vô số hạt tròn tạo thành, lít nha lít nhít, còn đang không ngừng di chuyển theo quỹ tích đặc biệt...
Một khắc sau, hắn đã nuốt viên đan dược này xuống, hai tay kết quyết, ý thức đắm chìm trong thức hải.
Chỉ trong nháy mắt, trên người hắn lập tức bộc phát ra một cỗ Thiên Yêu Khí khủng bố, hắn bất ngờ vận dụng Tam Tương Diệt Nguyên Công chuyển hóa thành yêu tu Hợp Thể!
Sau đó Phương Tịch ấn huyệt Thái Dương, cảm thấy thức hải vô cùng đau nhức.
Từng phù văn đen nhánh xuất hiện quanh người hắn, lít nha lít nhít tựa như vô số sâu bọ, sau đó chui vào trong thất khiếu của hắn rồi biến mất.
"Hô hô..."
Một hồi lâu sau Phương Tịch mới khôi phục lại, hắn thở ra một hơi dài: "Bí thuật của Trùng tộc quả nhiên không phải để người tu..."
Sau khi hắn giao dịch với Trùng tộc cấp bảy Khoa Di xong thì đối phương đã lấy ra toàn bộ bí thuật.
Phương Tịch tự thôi diễn một phen, lại trải qua Cửu Châu giới cùng nghiên cứu đã xác nhận không có vấn đề gì.
Chỉ là tốt nhất nên chuyển thành yêu tộc rồi mới thử luyện bí thuật, đồng thời cũng có yêu cầu rất cao với thần thức và thể phách.
Bình thường hắn bế quan khổ tu ở thành Thiên Phạm, trải qua mấy năm phối hợp với đan dược tu hành, rốt cục hắn đã cảm nhận bí thuật sắp đột phá nên mới đến Hãm Không Đảo.
Trải qua lần tu hành cuối cùng hắn đã tu luyện nhập môn bí thuật Trùng tộc này.
"Cuối cùng đã luyện thành bí thuật này rồi, mặc dù chủ yếu để sưu hồn nhưng cũng có tác dụng kích thích thức hải, tăng thêm thần thức, xem như có chút ít còn hơn không."
"Tốn công như vậy chỉ vì một con Trùng tộc cấp sáu, đã đủ cho ngươi kiêu ngạo rồi."
Phương lấy Thần Mộc Đỉnh ra lần nữa rồi lẩm bẩm.
Trùng tộc cấp sáu bị Thần Mộc Đỉnh phong ấn ngay cả tự vẫn cũng không làn được như tiểu trùng bị phong ấn trong hổ phách nhưng nó vẫn có thể giữ được một phần lý trí.
Lúc này nó lập tức phát ra tiếng kêu sắc bén.
"Ngu xuẩn mất khôn."
Phương Tịch đưa tay phải ra, từng hoa văn sâu bọ xuất hiện rồi bay về phía con Âm Khôi Trùng như bọ que kia.
"A... Không thể nào, đây là bí thuật chí cao của bản tộc, kẻ nào đã phản bội bản tộc? Phản bội liên minh?"
Rốt cục Âm Khôi Trùng đã không thể nào trấn định nữa, trong tiếng nói còn mang theo vẻ hoảng loạn.
"Liên minh?"
Trong đôi mắt của Phương Tịch có tinh quang lóe lên.
Sở dĩ hắn theo đuổi không bỏ Trùng tộc chủ yếu là vì cảm thấy chuyện này không đúng!
Hai tộc yêu ma cài gian tế vào trong nhân tộc thì còn có thể hiểu được.
Nhưng chủng tộc đã bị hủy diệt như Trùng tộc không di chuyển sâu vào trong man hoang để thoát thân mà ngược lại còn tích cực ẩn nấp trong nhân tộc, muốn làm gì đây?
Rất nhanh hắn đã có thể biết tất cả nguyên nhân!
Từng hoa văn sâu bọ nhanh chóng lan lên thân của Âm Khôi Trùng rồi chui vào sâu trong thức hải của nó.
Sau đó có từng tin tức xuất hiện.
Phương Tịch như trở thành một người xem, phù quang lược ảnh trải qua một đời của con Trùng tộc này.
"Hô..."
Một hồi lâu sau, Phương Tịch thu hồi Thần Mộc Đỉnh rồi thở dài, ánh mắt khó hiểu: "Liên minh dị tộc sao?"
Ba tộc nhân, yêu, ma diệt vô số chủng tộc thổ dân, có thù sâu như biển với dị tộc ở Địa Tiên giới.
Kẻ sống sót trong những dị tộc này đương nhiên phải báo thù!
So với nhân tộc hoặc là yêu tộc, ma tộc... Thì thực lực của dị tộc rất yếu, ngay cả Hợp Thể cũng rất hiếm thấy, nói báo thù thật sự là chuyện cười!
Nhưng rất nhiều dị tộc liên hợp lại thì không giống vậy nữa!
"Dựa theo ký ức của Âm Khôi Trùng này thì nó là một phần của liên minh dị tộc... Liên minh này chính là do vô số dị tộc bị ba tộc nhân, yêu, ma tiêu diệt thành lập, mục đích là để báo thù và cướp lại nơi sinh tồn của mình..."
"Vốn dĩ giữa các dị tộc cũng có thù sâu như biển, gần như không thể nào liên minh, tỉ như Thủy tộc và Hỏa tộc... Nhưng trùng hợp là lúc vô số dị tộc bị ép phải di chuyển vào sâu trong man hoang thì bọn chúng lại tiếp xúc với một dị tộc cường đại khác: Cửu Xi tộc chính là kẻ mạnh nhất trong dị tộc, có được mấy tu sĩ Đại Thừa, chúng đã ngăn chặn mâu thuẫn vốn có, trở thành minh chủ của liên minh... Đồng thời rất kiêng kị sự xâm lược của ba tộc nhân, yêu, ma, chuẩn bị xóa sổ ba tộc khỏi Địa Tiên giới hoàn toàn."
"Luận thực lực thật sự của liên minh dị tộc thì thật ra vẫn còn kém bất kỳ tộc nào trong ba tộc nhân, yêu, ma, chứ đừng nói chi mà xóa sổ cả ba tộc, bởi vậy chúng đã trải rộng gian tế, chọn kẻ giỏi ẩn nấp, ngụy trang trong dị tộc phái vào cương vực của ba tộc để thu thập tình báo, kích động chiến tranh... Để suy yếu ba tộc."
"Con Âm Khôi Trùng này chính là một thành viên được chọn."
"Liên minh dị tộc, Cửu Xi tộc..."
Phương Tịch không khỏi chấn động.
Hắn đã từng xem lịch sử của nhân tộc nên biết ba tộc nhân, yêu, ma tranh bá, khuếch trương hàng chục ngàn vạn dặm đã diệt vô số tộc không đếm hết.
Lại không ngờ vẫn còn sót một liên minh!
Không những vậy mà chúng còn có thể kéo được ngoại viện!
Nhưng mà Địa Tiên giới rộng lớn bao la, vẫn chưa phát hiện được phần cuối nên xuất hiện một Cửu Xi tộc cũng rất hợp lý...
"Nhân tộc là kẻ mù sao? Chuyện này cũng không phát hiện được?"
"Cũng không đúng... Liên minh dị tộc khá bí ẩn, đồng thời gian tế phái ra có cấu tạo thức hải khác biệt như Trùng tộc nên rất khó sưu hồn, hoặc đã hạ cấm chế thần thức nên không thể nào lộ bí mật ra... Ta tương đương như có một con Trùng tộc cấp bảy phản bội mới thu được tình báo."
"Cũng may mặc dù liên minh dị tộc nguy hiểm nhưng thực lực có hạn..."
Nếu chúng thật sự có thực lực lật bàn thì cần gì phải trốn trong tối khuấy gió nổi mưa?
Phương Tịch vẫn bình tĩnh với chuyện này.
Chỉ cần tiết lộ tin tức ra ngoài thì nói không chừng ba tộc sẽ liên thủ lần nữa, liên minh dị tộc chắc chắn chết không có chỗ chôn.
"Thảo nào ta lại cảm thấy đại chiến lần này hơi vội, không nghi ngơi lấy lại sức chút nào... Nếu có kẻ không muốn ba tộc hồi sức thì sẽ có thể hiểu được."
"Chậm đã..."
"Với thủ đoạn của dị tộc, trong cao tầng chưa chắc không có gian tế khác?"
Ít nhất đại chiến lần này cũng quá vội vàng, mang theo rất nhiều sự trùng hợp khó giải thích.
'Ma tộc cướp cơ duyên của Kim Cương Tử, thật sự là ma tộc sao? Hay là ma tộc bị ký sinh như Minh Tâm tăng, thậm chí thay thế?'.
'Trong ba tộc đều có bố trí của liên minh dị tộc, chúng vẫn luôn chờ cơ hội khiến ba tộc hoàn toàn suy yếu, sau đó thay thế?'.
'Cơ hội này, chẳng lẽ là lần trước yêu tộc xâm lấn, Chân Linh bị diệt... Chuyện này khiến liên minh dị tộc cảm thấy thực lực đã có chiều hướng bằng thậm chí chiếm chút thượng phong sao?'.
'Nếu lần này Đại Thừa ba tộc lại có một, hai vị chết... E là cục diện sẽ thật sự không xong.'.
Thần sắc Phương Tịch thay đổi: "Xem ra vẫn nên đề tỉnh một câu!"
Với thân phận tu sĩ Hợp Thể của mình, dù hắn nói mà không có bằng chứng thì cao tầng nhân tộc cũng không thể xem như không có chuyện gì!
Chỉ cần điều tra một phen, tất có dấu vết để lại.
Huống chi con Âm Khôi Trùng này chính là chứng cứ tốt nhất!
"E là... Đã quá trễ rồi."
Phương Tịch đã quyết định, hắn không chần chừ nữa, ánh bạc lóe lên hắn đã về đến thành Thiên Phạm.
Bây giờ kỳ hạn mười năm đã sắp đến, La đạo hữu lại không có ý định trở về.
Theo lần cuối truyền tin thì đều là tình hình tiền tuyến tốt đẹp, sắp công phá Thập Nhị U Minh Diệt Thế Đại Trận khiến Phương Tịch cạn lời.
"Nhưng mà... Nếu ta dùng thân phận Phương Tịch nhắc nhở, nói không chừng sẽ nhận thù hận của liên minh dị tộc..."
"Vẫn nên thay hình đổi dạng một phen, dùng thân phận tu sĩ Hợp Thể thần bí để lại cho cao tầng nhân tộc một lời nhắc nhở... Tốt nhất là trực tiếp đi tìm Kim Cương Tử, người này là cao tầng của nhân tộc, lại từng đối mặt với đám ma tộc kia, nói không chừng hắn cũng đã phát hiện chỗ nào đó không đúng?"
Phương Tịch âm thầm đưa ra quyết định: "Đã như vậy thì có thể dùng Chư Thiên Bảo Giám truyền tống đi, tránh dùng siêu cấp truyền tống trận để tạo chứng cứ không có mặt ở hiện trường..."
Ngay khi hắn quyết định như vậy thì bên ngoài chợt truyền đến một trận ba động pháp lực.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Hắn nhíu mày rồi ra khỏi tĩnh thất tu luyện thì đã thấy bên ngoài trận pháp có mấy tu sĩ đứng đó.
Huống Bình An cản trước trận pháp, thần sắc hơi xấu hổ.
Ở phía trước y là hai vị tăng lữ, Minh Đức tăng cúi đầu không nói, tay không ngừng lay tràng hạt.
Mà ở bên cạnh Minh Đức tăng lại là một Kim Thân La Hán.
Thân hình y cao lớn khôi ngô, da tỏa ra ngoài một tầng hào quang vàng óng, xuyên qua tăng bào đã mở rộng một nửa có thể mơ hồ thấy được hình xăm mãng xà và tước điểu trên thân y.
Lúc này y chỉ đứng ở đó đã có một cỗ ba động pháp lực mạnh mẽ truyền đến, đạt đến cảnh giới Hợp Thể trung kỳ.
"Sư phụ của Minh Tâm, Mãng Tước La Hán, Hợp Thể trung kỳ? !"
Phương Tịch nhướng mày rồi bước ra khỏi trận pháp: "Không biết vì sao Mãng Tước đạo hữu lại làm vậy?"
Đối với tu sĩ thì dù không trực tiếp công kích trận pháp nhưng đến nhà mà không phóng Truyền Âm Phù ra trước như vậy cũng mang theo sự khiêu khích.
"Phương đạo hữu!"
Mãng Tước La Hán chắp tay trước ngực, thi lễ: "Lão tăng đã đi xem tiểu đồ, nó chính là bị cổ trùng ác độc xâm nhập khiến thần hồn bị thương, chỉ còn một hơi thở..."
"Đúng vậy..."
Phương Tịch gật đầu.
Mãng Tước La Hán thật sự không phải kẻ ngu.
Chỉ là chẳng biết tại sao y biết rõ như vậy còn đến tìm mình.
"Theo suy đoán của lão tăng, con cổ trùng tổn thương đồ nhi của lão tăng chắc là ở trong tay của đạo hữu đúng không? Lão tăng nguyện trao đổi, xin đạo hữu hãy giao cổ trùng ra."
Mãng Tước La Hán lại thi lễ: "Lão tăng lo lắng cho đồ nhi nên đã đi mời Thánh Thủ Thiên Y đến, theo lời của Thiên Y nếu dùng cổ trùng gây tổn thương làm thuốc thì có lẽ sẽ có thể cứu được Minh Tâm..."
"A? Không làm vậy thì không được sao?"
Phương Tịch gõ gõ ngón tay, đôi mắt u ám.
"Không làm vậy không được... Bởi vì con cổ trùng đó đã nuốt thần hồn của Minh Tâm nên nhất định phải dùng nó làm thuốc mới có được lực lượng thần hồn đồng nguyên để bổ sung..."
Mãng Tước La Hán lại bái: "Xin đạo hữu hãy thương hại đồ nhi của lão tăng mà cứu nó một lần..."
'Trùng hợp như vậy sao?'.
'Hay là... Sở dĩ Minh Tâm có Âm Khôi Trùng chính là vì lão tiểu tử ngươi? Quả nhiên... Phía sau một tên gian tế có thể liên lụy đến một mạng lưới, bây giờ là đến tìm cách cứu viện hay là diệt khẩu đây?'.
Trong mắt Phương Tịch có thần sắc u ám.
Con Âm Khôi Trùng kia chính là chứng cứ quan trọng, nó cũng giống như bí thuật của Trùng tộc, chính là bằng chứng như núi!
Hết lần này tới lần khác lại trùng hợp như vậy, Mãng Tước La Hán lập tức đến đòi, thật sự khiến Phương Tịch không thể không nghĩ nhiều.
"Thật có lỗi... Lúc động thủ bản nhân không thu tay kịp, con cổ trùng đó đã tan thành mây khói rồi."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ tiếc nuối.
"Đạo hữu... Chẳng lẽ đạo hữu cố ý lừa lão tăng sao? Với tu vi nghe nói có thể so với Hợp Thể trung kỳ của đạo hữu mà đối mặt với một con cổ trùng cấp sáu lại không thu tay kịp sao?"
Mãng Tước La Hán trừng mắt đứng đó, hình xăm mãng xà và điểu tước trên người bắt đầu chuyển động, tản ra ánh sáng chói lọi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận