Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 351: Thiên kiếp

Trước đó Phương Tịch không tiếp tục đi con đường khí huyết võ đạo là do có lo lắng ở phương diện này.

Mặc dù người khai sáng hệ thống mới nhìn như phong quang vô hạn nhưng phía trước một vùng tăm tối, đầy chông gai.

Hơi không chú ý sẽ đi vào đường rẽ, thậm chí khó mà cứu vãn.

"Vạn vật dựa vào âm mà ôm lấy dương, xung khí cho rằng hòa..."

Trương Minh Định lại như nghe không hiểu sự tiếc hận trong lời nói của Phương Tịch mà đôi mắt xuất thần, lầm bầm câu này, ánh mắt chợt sáng lên: "Ta hiểu rồi... Đa tạ môn chủ chỉ điểm... Võ Tiên chi đạo, Khí Huyết Bão Đan chi pháp này... Cuối cùng xem như viên mãn."

Về phần Đạo đồ của bản thân có vẻ Trương Minh Định đã không quá để ý.

"Thôi, ngươi tự hiểu là tốt rồi... Yêu Ma Thụ đâu?"

Phương Tịch hỏi.

"Chuyện này... Đúng là thuộc hạ biết được một chút..."

Sự vui mừng trên mặt của Trương Minh Định từ từ rút đi chuyển thành sợ hãi: "Thuộc hạ biết môn chủ luôn chú ý đến Yêu Ma Thụ kia, bởi vậy cũng phái người điều tra tin tức liên quan... Năm mươi năm trước đã từng phát hiện được manh mối, tìm đến Ma Vực của Yêu Ma Thụ..."

"Khi đó thuộc hại đã bão được Huyết Đan, cô động Đan Kình, tự cho rằng vô địch thiên hạ, không chỗ nào không thể đi... Kết quả lại bị ngăn cản ở bên ngoài Ma Vực của Yêu Ma Thụ..."

Trên mặt Trương Minh Định hiện ra một tia rung động: "Nhưng mà... Có thuộc hạ ở bên ngoài Ma Vực xem xét ba năm, xác nhận Yêu Ma Thụ đã trưởng thành đến cực hạn, thậm chí có thể trở thành đại hại của giới này... Mà ngày hôm đó, thuộc hạ từng thấy Yêu Ma Thụ biến mất..."

"Ồ?"

Sao khi tấn thăng Kết Đan, thi triển bí thuật liên quan đến hồn đạo trong Khô Vinh Quyết, cộng với người bị thi thuật chủ động phối hợp, Phương Tịch cảm thấy thần thức của mình có lẽ đủ cường đại, có thể nhìn thấy cả đoạn ký ức.

Võ Kinh.

Võ Thần Môn trải qua trăm năm phát triển, đã sớm không còn phong cách thô hào như trước.

Càng càng tráng lệ hơn như hoàng cung.

Mật thất trước đó mà Trương Minh Định phá ra, hình thành hố to, lúc này lại như không ai để ý đến.

Sưu! Sưu!

Giữa không trung, hai đạo lưu quang hạ xuống bên cạnh hố to, chính là Trương Minh Định và Phương Tịch đeo mặt nạ màu xanh.

"Quyền môn chủ!"

Mấy Võ Thần bước đến, thấy Phương Tịch ở bên cạnh Trương Minh Định thì hơi kinh nghi bất định.

"Vị này là Mộc tiên sinh, trước đó chào hỏi với bản môn chủ, chỉ vậy thôi..."

Trương Minh Định cười nói: "Nhanh chuẩn bị cho Mộc tiên sinh căn phòng tốt nhất, ngoài ra... Ta đã tặng Võ Thần Lệnh cho tiên sinh, tất cả cơ mật của Võ Thần Môn đều mở ra với Mộc tiên sinh!"

Mấy Võ Thần trú đóng liếc nhau, sau đó khom người: "Tuân lệnh!"

"Ngươi nghỉ ngơi cho tốt trước, ta cũng không cần chuẩn bị phòng, trực tiếp dẫn ta đến kho cơ mật và thư phòng đi..."

Phương Tịch chắp tay sau lưng, rất hứng thú đánh giá Võ Thần Môn hoàn toàn mới này.

Nhưng lại có cảm giác thương hải tang điền.

"Đã như vậy, xin Mộc tiên sinh cứ tự nhiên... Tại hạ còn muốn đi nghỉ ngơi một đêm, mang ý tưởng tối nay chỉnh sửa thành sách, đến lúc đó còn phải nhờ tiên sinh chỉ điểm!"

Trương Minh Định cười đáp ứng, khập khiễng rời đi.

"Thế nào? Còn không dẫn đường đi?"

Phương Tịch nhìn qua mấy Võ Thần kia, chợt phì cười.

"Mời ngài! !"

Mấy Võ Thần này lập tức cong cái eo cao quý.

Phương Tịch gật đầu, dưới mặt nạ hiện ra vẻ vui tươi.

Mấy ngày sau.

Hắn ở trong thư khố, khép lại bản điển tịch cuối cùng: "Thì ra... Trăm năm qua đã phát sinh nhiều chuyện như vậy..."

"Sau khi Trương Minh Định tấn thăng Võ Tiên, thậm chí có thể đối kháng với bản thể của yêu ma... Cũng phân tích không ít, đánh giá xem thử..."

Phương Tịch duỗi lưng, rời khỏi thư phòng.

Ở bên ngoài, đã sớm có một thị nữ cao gầy, đùi thon dài, mặc bộ phúc quần tím chờ sẵn: "Nô tỳ Hàn Minh, bái kiến Mộc tiên sinh... Tiên sinh có phân phó gì, đều có thể nói cho nô tỳ, môn chủ đã phân phó, nhất định phải thỏa mãn mọi yêu cầu của tiên sinh."

Hàn Minh môi hồng răng trắng, chính là một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương.

"Ồ?"

Phương Tịch rất hứng thú, nâng cằm nàng lên, nhìn kỹ mặt Hàn Minh một hồi.

Tư sắc của nàng này không kém nhưng chẳng biết tại sao, lúc Phương Tịch gặp nàng thì linh quang chợt lóe trong não hải, từ trong trí nhớ hiện ra một gương mặt trắng trắng mập mập.

"Ngươi có quan hệ ra sao với Hàn mập mạp ở trăm năm trước độc quyền sinh ý yêu thú ở thủ phủ Định Châu, thỉnh thoảng còn ra chợ đen mua bán?"

Linh quang Phương Tịch chợt lóe, lên tiếng hỏi.

"Nguyên quán của nô tỳ ở Thành Tam Nguyên, trong tổ tiên hình như có một vị như vậy..." Hàn Minh ngẩng đầu, vẻ mặt cũng nghi hoặc.

"Thì ra là vậy... Vậy thì không có việc gì, ngươi lui xuống đi."

Phương Tịch khoát tay: "Sau này ta sẽ nói tốt vài câu cho ngươi ở trước mặt Trương môn chủ."

Sau khi đuổi tỳ nữ không hiểu gì đi, Phương Tịch đi thẳng đến chỗ ở của Trương Minh Định.

Đúng lúc người này bưng một cái hộp định ra ngoài.

Thấy Phương Tịch thì lập tức hành lễ: "Ta vừa mới sửa sang xong Võ Tiên chi đạo, muốn giao cho Mộc tiên sinh phê bình chú giải..."

"Ồ?"

Sau đó Phương Tịch mở hộp ra, nhìn thấy bản thảo rất dày trong đó.

Có cái rất cũ, có cái rất mơi như là mấy ngày gần đây mới thêm vào.

Tốc độ đọc sách của hắn rất nhanh, có thần niệm phụ trợ, so đọc nhanh như gió còn kinh khủng hơn.

Lúc này sau khi đọc xong, hắn không khỏi gật đầu: "Sau khi ngươi chỉnh sửa một lần nữa thì bí pháp tu luyện Khí Huyết Bão Đan này thì nếu có thể may mắn kết đan thành công sẽ có nửa khả năng, ngưng kết 'hoạt đan'..."

"Mới một nửa thôi sao?"

Trương Minh Định bị đả kích lớn.

"Có một nữa đã không tệ rồi..."

Phương Tịch nghĩ đến đám tu tiên giả ở tu tiên giới Nam Hoang.

Khí huyết võ đạo rất dễ tốc thành, yêu cầu với tài nguyên cũng thấp, nếu môn võ đạo này truyền vào tu tiên giới, chắc chắn sẽ được nhiệt liệt nâng đỡ, nói không chừng trăm ngàn năm sau, chính là thể tu xưng hùng.

Đáng tiếc, chuyện nhừ vậy hắn lười làm.

Thậm chí bản thân mình cũng không định tiếp tục đi đến đích của khí huyết võ đạo.

Dù võ đạo này không xung đột với pháp môn tu tiên nhưng sau đó không đường cũng là một vấn đề rất lớn.

'Trước khi tìm thấy được đạo có trường sinh và lực lượng tốt hơi tu tiên thì tốt nhất vẫn nên chuyên tâm một đạo, tránh quấy nhiễu.'.

'Nhưng mà lại có thể lợi dụng, bồi dưỡng lượng lớn thuộc hạ chuẩn cấp ba?'.

Phương Tịch lâm vào trầm ngâm, ánh mắt của hắn khiến Trương Minh Định cũng thầm phát lạnh trong lòng.

"Được rồi... Ngươi cũng nghi ngơi tốt rồi, nhưng đã chuẩn bị xong chưa?" Hắn lại nhìn Trương Minh Định, hỏi.

"Mời Mộc tiên sinh động thủ."

Trương Minh Định gượng cười, biết mình không có chỗ trống để phản kháng...

...

Trong phòng tối.

"Bình tâm tĩnh khí, phóng khai tâm thần, nhớ lại từng chuyện trước đó..."

Trương Minh Định ngồi xếp bằng đối diện Phương Tịch.

Lời nói trong miệng của Phương Tịch dường như mang theo loại ma lực nào đó, khiến tâm thần của Trương Minh Định cũng theo đó mà buông lỏng.

Hai mắt y kinh ngạc, thậm chí trên mặt còn mang theo sự sợ hãi, nhớ lại chuyện lúc trước...

Trong con mắt của Phương Tịch hiện ra hai tia sáng một vàng một xanh, dâm thẳng vào trong đồng tử của Trương Minh Định.

Võ đạo không tu thần thức nên thần thức của người này kém ta rất xa, tất nhiên sẽ không thể nào ngăn cản bí thuật.

Trong đầu hắn xuất hiện một ý niệm, thần thức hơn xa Kết Đan sơ kỳ bình thường chui thẳng vào trong thức hải của Trương Minh Định.

Sau đó...

Một đoạn ký ức hiện lên trước mặt Phương Tịch.

Lọt vào trong mắt hắn là một Ma Vực to lớn che khuất bầu trời!

Ma Vực này bao phủ rất rọng, đã hơn xa phạm vi của một thành, thậm chí chờ một thời gian nữa nó có thể thôn phệ hết tất cả sinh vật ở Đại Lương.

'Mình' đi đến trước Ma Vực, dùng Khí Huyết Bão Đan, oanh kích bên ngoài Ma Vực.

Thế nhưng...

Huyết long rực rõ gầm rống xông vào Ma Vực đã bị từng mảng hắc vụ bao phủ, thôn phệ...

'Quả nhiên Thủy tổ Yêu Ma Thụ này... Lại trưởng thành...'.

Phương Tịch thấy cảnh này, không khỏi thầm thở dài.

Cảnh tượng chuyển một cái đã đến ba năm sau.

Trên bầu trời, mây đen giăng kín, chợt hiện ra từng tia chớp chói mắt, đánh xuống Yêu Ma Thụ.

Xoẹt xẹt!

Vô số lôi quang chói mắt thật giống như Giao Long, giương nanh múa vuốt xé rách Ma Vực đen nhánh, Yêu Ma Thụ cao lớn nhất hiện ra ở trung tâm.

'Không... Đây không phải lôi điện bình thường...'.

'Mà là... Thiên kiếp? !"

Phương Tịch thì thào.

Loại thiên kiếp này, đương nhiên sẽ khủng bố hơn bất kỳ lôi pháp nào, đủ khiến tu sĩ Kết Đan viên mãn hình thần câu diệt!

Từng tầng từng tầng lôi quan lột bỏ Ma Vực đến bản thể của Thủy tổ Yêu Ma Thụ.

Mà trên thân Yêu Ma Thụ có một gương mặt người vặn vẹo xuất hiện.

Xoẹt xẹt!

Từng nhánh cây to lớn bị lôi điện trong thiên kiếp đánh rớt xuống mặt đất rồi hóa thành tro bụi.

Phương Tịch thấy cảnh này, khóe mắt cũng run rẩy.

Hắn tự đánh giá, với thân thông bây giờ của mình mà đối đầu loại thiên kiếp này thì chắc chắn cũng sẽ thập tử vô sinh!

'Lôi Kiếp Nguyên Anh lại khủng bố như vậy sao?'.

'Khó trách dù ở thời kỳ Thượng Cổ, tu sĩ đại thần thông Nguyên Anh Chân Quân cũng vậy...'.

Phương Tịch lẩm bẩm trong lòng.

Hắn đã thấy rõ đại thể.

Có lẽ Yêu Ma Thụ đã đến cấp ba đỉnh phong, sắp đột phá cấp bốn, sau đó dẫn đến thiên kiếp của giới này!

'Thì ra Đại Lương cũng có thiên kiếp?'.

Cái gọi là thiên kiếp, chính là thế giới không cho phép xuất hiện cá thể quá mạnh...

'Nói không chừng... Ma trước kia đều vì nguyên do này mà sau khi cường đại đến mức nhất định sẽ vẫn lạc dưới thiên kiếp?'.

'Xem ra uy lực thiên kiếp của thế giới Đại Lương lớn đến mức không bình thường... Người độ kiếp đều thập tử vô sinh?'.

'Ta còn định lúc độ Lôi Kiếp Nguyên Anh sau này có thể lợi dụng Chư Thiên Bảo Giám tránh một chút... Bây giờ xem ra may mà không thực tiễn... Nếu không có khả năng ta lại tự gài mình!'.

Thế giới Đại Lương không cho phép xuất hiện tồn tại cấp bốn!

Nếu đến đây tránh kiếp, sau đó đâm đầu vào lôi kiếp mạnh hơn, quả nhiên là tự gây nghiệt không thể sống...

Thế giới khác nếu không tìm hiểu rõ ràng thì cũng có thể có bẫy như vậy!

Ầm ầm!

Đến cuối cùng, điện quang màu tím còn mang theo điểm điểm kim sắc hóa thành lôi kiếp hai màu tử kim kỳ dị, trong lôi quang dường nhừ còn có từng triện văn màu bạc kỳ dị, ầm ầm đánh xuống.

Ầm!

Trong lôi hỏa, thân Yêu Ma Thụ bị song sắc lôi kiếp hung hăng đánh xuống hóa thành than...
Bạn cần đăng nhập để bình luận