Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 653: Phi thăng?

"Chuyện cũ không thể truy..."

Mấy tháng sau.

Dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, bày một cái bàn chân ngắn.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, trong tay cầm một bình ngọc, rót rượu cho Ngoại Đạo Nguyên Anh ở đối diện.

Linh tửu này có màu như phỉ thúy, chính là Thanh Trúc Tửu cấp bốn mới nghiên cứu ra.

Người nhàn rỗi không có chuyện gì, dù sao cũng phải tìm chút niềm vui cho mình.

Với danh vọng của Phương Tịch bây giờ, chỉ cần hắn ra dấu thì sẽ có các đại tông môn tu tiên ở Tây Mạc dâng lên các loại nhân tài cất rượu, phí hết tâm tư mà cải tạo tửu phương...

"Khuyến quân uống cạn một chén rượu..."

Phương Tịch cầm chén rượu ngắm nghía, uống một hơi cạn sạch rồi đặt nó xuống bàn.

Lúc này nhìn lại, trên bàn lại có ba chén rượu, bày ở ba hướng đông, tây, nam: "Nam Hoang, Đông Hải, Tây Mạc... Đều có phong ấn một yêu ma Hóa Thần, thật thú vị."

Ngoại Đạo Nguyên Anh uống xong, một chén rượu úp ở giữa: "Lối vào Địa Tiên Linh Cảnh... Ở trung bộ!"

"Sao ta lại không tin được lão tổ Bạch gia kia? Những nơi khác đều có, chỉ mỗi Bắc Nguyên không có? !"

Phương Tịch sờ cằm: "Nước ở Nhân Gian giới vẫn rất sâu, bây giờ trì hoãn như vậy cũng rất tốt, trước cứ thong thả đánh vỡ..."

"Như vậy, Minh Hoàn giới hay là thế giới mới?"

Ngoại Đạo Nguyên Anh có giác ngộ của đội cảm tử rất tốt.

"Nguyên Thủy Ma Môn làm sao đủ tư cách làm phiền một vị Hóa Thần Ma Tôn..."

Phương Tịch mỉm cười: "Cũng đã đến lúc đi thế giới thứ năm xem thử."

Phương Tịch liệt kê lại những thế giới sau khi mình đến Nam Hoang đã nhờ Chư Thiên Bảo Giám xuyên toa đến.

Đại Lương thế giới đầu tiên là yếu nhất, thật ra nơi đó thâm bất khả trắc, có ẩn giấu lực lượng Đạo Quả, chắc chắn là do Chư Thiên Bảo Giám có ý làm như vậy.

Thế giới thứ hai chỉ là một bí cảnh của Minh Hoàn giới nhưng có thể xem nơi đầy là ván cầu, đi đến Minh Hoàn giới đối với Phương Tịch bây giờ như nắm trong tay.

Thứ ba là Hồng Nhật giới, bây giờ Phương Tịch đã thành Đạo Tổ ở đó, hai đệ tử xui xẻo của hắn đến nay vẫn chưa đột phá Nguyên Anh, dù họ có linh đan kéo dài tuổi thọ nhưng dù sao dược lực cũng có hạn, xem ra sau này hắn lại phải người tóc đen tiễn người tóc đen...

Thứ tư là Cửu Châu giới đã không còn gì để nói, bây giờ hắn đã là Phương Tiên Đạo Chủ, toàn bộ Cửu Châu giới muốn gì cứ lấy, duy hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Sau khi Ngoại Đạo Nguyên Anh Hóa Thần thì Phương Tịch đã biết, nên mở thế giới thứ năm.

Lần này hắn lấy được Vạn Giới Chi Môn cũng không biết thế giới có gì khác không?

Nhưng mà khai phá thế giới mới chắc chắn sẽ nguy hiểm hơn thế giới đã biết.

Dù như Minh Hoàn giới thì Phương Tịch cũng có thể hiểu rõ trong lòng, Hóa Thần chính là nhân vật tuyệt đỉnh nên nguy hiểm không lớn...

Cho nên thế giới mới vẫn nên giao cho Ngoại Đạo Nguyên Anh.

Đúng lúc gần đây tu vi tiến triển quá nhanh, cần phải lắng động một phen.

Sau khi uống xong rượu tiễn biệt, Chư Thiên Bảo Giám xuất hiện trong lòng bàn tay của Phương Tịch.

Một đạo ngân quang lóe lên, lần này Phương Tịch có thể nhìn thấy rõ được những ngân quang kia là do vô số Phượng Triện Văn tinh mịn lưu động ngưng tụ thành, chúng bao phủ Ngoại Đạo Nguyên Anh, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Hư không vặn vẹo, đè ép.

Dù Phương Tịch đã luyện thành ma thân Hóa Thần cũng cảm thấy hơi khó chịu.

Một nơi hoang nguyên.

Vô số Phượng Triện Văn lít nha lít nhít hội tụ hình thành hình dạng như cánh cửa, một bóng người từ đó bước ra.

Phương Tịch cảm thấy hơi khó chịu xoa huyệt thái dương.

Cảm giác khó chịu y như lúc đi truyền tống trận lần đầu tiên.

"Chỗ này... Có chút tà môn thật..."

Hắn tản thần thức ra, lại phát hiện dường như bị áp chế, ở Nam Hoang thần thức của hắn có thể dễ dàng đột phá cực hạn năm trăm dặm, ở chỗ này phạm vi thăm dò của hắn chỉ khoảng hai, ba trăm dặm.

Vị trí của bản thân hắn bây giờ dường như là một hoang nguyên nhưng trong hư không lại đầy thiên địa nhàn nhạt.

"Linh mạch? Mặc dù chỉ khoảng cấm một nhưng cũng rất đáng gờm, đặt ở Nam Hoang... E là đủ để khiến tiểu gia tộc và tán tu Luyện Khí tranh đoạt bể đầu..."

"Hả?"

Phương Tịch chợt phát hiện không đúng mà ngẩng đầu.

Trên bầu trời không biết cao bao nhiêu lại treo bảy vầng mặt trời.

"Bảy mặt trời trên cao... Dường như ta từng thấy miêu tả như vậy ở trong bản cổ tịch nào đó..."

Hắn dường như nghĩ đến gì đó mà thần sắc mơ hồ kích động, sau đó hắn bắt đầu khoanh chân ngồi tĩnh tọa, hô hấp thổ nạp.

Hít Thở...

Trong một hít một thở này Phương Tịch lại cảm nhận được tuổi thọ của hắn cũng đang thong thả mà ổn định tăng trưởng.

"Bày mặt trời lăng không, đêm có chín mặt trăng... Thọ nguyên tăng lên... ".

"Chẳng lẽ nơi đây lại là... Địa Tiên giới? !"

"Ta phi thăng rồi sao? !"

Phương Tịch như nghĩ đến gì đó, lúc này hắn vẫy tay.

Thiên địa linh khí điên cuồng phun trào hóa thành một huyết ma đại thủ đen nhánh, hắn tùy ý vung vẩy thần thông ở giữa không trung.

"Không sai... Thiên địa nguyên khí vô cùng nồng đậm, Hóa Thần tùy ý thi triển pháp thuật cũng không bị linh lực phản phệ... Chỗ này, chính là Địa Tiên giới!"

Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, sau đó cười ha hả.

Tu sĩ Hóa Thần ở hạ giới vì phi thăng lên Địa Tiên giới mà không biết đã hết lòng hết sức cỡ nào, có người một lòng khổ tu, hi vọng có thể bắt được một tia hi vọng mờ mịt, tấn thăng cảnh giới Hóa Thần viên mãn.

Có người thì vơ vét bảo vật hư không một giới, muốn thông qua Phi Thăng Đài để phi thăng.

Càng thảm hại hơn chính là loại tiểu giới ngay cả Phi Thăng Đài cũng không có, chỉ có thể thông qua khe hở hư không để tìm vận may... Cơ bản đều thập tử vô sinh!

Nhưng những tu sĩ đỉnh tiêm hạ giới vì phi thăng Địa Tiên giới vẫn không oán không hối.

Dù bản tôn Phương Tịch, trước đó cũng phải bán mặt mũi cho lão tổ Bạch gia, mặc dù hắn suy đoán đối phương đang nói láo nhưng cũng không vạch trần, là bởi vì Phi Thăng Đài toàn vẹn duy nhất của Nhân Gian giới ở ngay trong Tu Tiên Giới Bắc Nguyên.

Nếu không tim được những cách khác, lại tu luyện không đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn thì sau này bản tôn không thể không nhờ Phi Thăng Đài để phi thăng!

Nhưng bây giờ...

"Tất cả đã khác rồi..."

Phương Tịch thì thào, lại triệu hồi Thần Anh Kiếm ra!

Thanh kiếm này ở trong tay hắn có thể dễ dàng chém rách hư không nhưng bây giờ hắn toàn lực vung ra một kiếm, trong hư không chỉ xuất hiện từng gợn sóng lăn tăn, không có chút dấu hiệu bị hư hại nào.

"Hư không cường đại, nguyên khí dồi dào... Đại biểu lực lượng giao diện của giới này cường hoành đến trình trạng không thể tưởng tượng nổi."

Phương Tịch thu Thần Anh Kiếm lại, yên lặng ngồi xuống khoanh chân lại.

Chờ sau khi một ngày trôi qua, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.

Chỉ thấy trong màn đêm, từng vầng trăng sáng tỏ treo ở giữa không trung, có rất nhiều trăng lưỡi liềm đầu tháng, có rất nhiều trăng tròn, còn có rất nhiều trăng lưỡi liềm cuối tháng...

"Bảy mặt trời lăng không, đêm có chín mặt trăng... Nơi đây chắc chắn là Địa Tiên giới!"

Ngoại Đạo Nguyên Anh nhếch miệng lên, nụ cười càng lúc càng lớn: "Ta thật sự đã phi thăng rồi!"

Nhân Gian giới.

Dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch cầm phù bút đang vẽ rồng bay phượng múa trên một tấm phù chỉ.

Hắn bút tẩu long xà, từng đan sa dồi dào linh lực tự động hóa thành bột phấn rồi hội tụ vào trong đầu bút.

Rất nhanh, một tấm phù lục kỳ lạ đã hoàn thành.

Một phù văn tử sắc lấp lánh quang hoa trên phù chỉ chế tạo từ da yêu thú cấp bốn...

Trong nháy mắt tiếp theo, tấm phù lục này lại không gió tự cháy, dù phù chỉ làm từ da yêu thú cấp bốn cũng bị đốt thành một đống tro tàn.

"Quả nhiên... Bí phù liên quan đến Long Chương Văn... Thì dù da yêu thú cấp bốn cũng không thể gánh nổi sao?"

Dường như Phương Tịch đã chuẩn bị từ trước nên hắn cũng không quan tâm chuyện này.

Đạo bí phù này là hắn tìm được ở trong phường thị Đông Hải Doanh Châu Đảo.

Mà sau khi Vân Hi tiên tử biết hắn thích phù đạo thì đã lệnh Thủy Linh Tâm mang đến truyền thừa phù lục của Bồng Lai Tiên Đảo, trong đó có mấy bí phù Long Chương, còn hoàn chỉnh hơn cả Tam Phù Đường Lão Điếm.

Phương Tịch tự nghĩ đã tăng trận pháp và thuật luyện đan đến cực hạn trước mắt nên cũng chuyển lực chú ý đi nơi khác, mang mục tiêu đặt lên phù lục và khôi lỗi.

Bây giờ hắn ngày đêm tu luyện...

"Phù chỉ da thú này chính là dùng da mắt của Vạn Mục Yêu làm thành... Da yêu nhãn này là thứ thích hợp chế tạo phù chỉ nhất, hơn nữa phù chỉ cấp bốn còn rất cứng chắc, còn có diệu dụng... Dù vẽ phù thất bại nhưng phù chỉ bền bỉ nên thường thường đều có thể giữ lại hơn phân nửa, giảm bớt rất nhiều tổn thất..."

"Nhưng mấy lần này, dù ta vẽ ra phù lục hoàn chỉnh thì nó vẫn tự cháy, rõ ràng vấn đề không phải kỹ xảo mà là do phù chỉ không thể gánh nổi."

Thật ra Phương Tịch đã biết vấn đề này từ lâu, hơn nữa hắn cũng có cách giải quyết.

Hắn dùng phù chỉ da thú cấp bốn chỉ để luyện tập.

Chờ sau khi xác suất thành công tăng lên, hắn định mang ba cái xác của Kim Thiền Tử chế tạo thành phù chỉ, với sự đặc thù của chúng sẽ có thể gánh được uy lực của phù lục Long Chương Văn!

'Truyền thừa phù lục cấp năm mà Vân Hi tiên tử gửi cho ta... Ngoại trừ lấy lòng ra, cũng chưa chắc không có ý muốn ta phân tâm tu tiên bách nghệ, từ đó sẽ chậm trễ chuyện tu hành... Nhưng đây là dương mưu, vỏ bọc đường thì ta ăn nhưng đạn pháo vẫn phải trả lại...'.

Nghĩ đến Vân Hi tiên tử thì hắn lập tức nhớ đến Thủy Linh Tâm.

Sau khi nàng du lịch một phen, cuối cùng vẫn trở lại Tu Tiên Giới Đông Hải, dốc lòng tu hành, chuẩn bị cho tương lai đột phá Hóa Thần.

Phương Tịch đối xử với người này cũng như tu sĩ bình thường, nhiều nhất cũng chỉ tính như một tiểu hữu.

Ngày hôm đó, sau khi vẽ phù xong, Phương Tịch ngồi khoanh chân, hay tay hợp lại, Chư Thiên Bảo Giám xuất hiện.

Bây giờ hắn đã thành đạo Hóa Thần nên hắn càng xâm nhập luyện hóa thanh đồng cổ giám càng sâu hơn.

Sau khi thần thức của hắn toàn lực tiến vào Chư Thiên Bảo Giám thì hắn đã có thể nhìn thấy hình ảnh xung quanh Ngoại Đạo Nguyên Anh...

Cũng là do có thứ để ỷ lại như vậy, không sợ Ngoại Đạo Nguyên Anh phản bội chạy trốn nên hắn mới yên tâm cho Ngoại Đạo Nguyên Anh đột phá bình cảnh Hóa Thần rồi lại đi thăm dò dị giới.

"Địa Tiên giới..."

Lúc này Phương Tịch vẫn không thể ổn định sự kích động trong lòng.

Hắn chợt dùng thần thức thôi động Chư Thiên Bảo Giám.

Một đạo ngân quang lóe lên, thân ảnh Ngoại Đạo Nguyên Anh đã xuất hiện, nó nhìn bốn phía: "Thế giới nhỏ hẹp bế tắc như vậy... Nhưng ta đã trở về!:

Phương Tịch không nói hai lời, đã bắt đầu đồng hóa...

"Không tệ không tệ... Ngoại Đạo Nguyên Anh dựa theo kế hoạch, chỉ quan sát thiên địa, vẫn chưa hành động..."

"Địa Tiên giới có rất nhiều cao thủ, hành sự nhất định phải cẩn thận!"

"Bây giờ ta nên làm thí nghiệm khác."

Phương Tịch nhìn Ngoại Đạo Nguyên Anh, lại khởi động Chư Thiên Bảo Giám lần nữa...

Chuyện phát sinh kế tiếp nếu để những tu sĩ Hóa Thần còn lại của giới này biết được thì chắc chắn sẽ trừng rớt mắt ra ngoài...

Nói đơn giản hơn chính là ta phi thăng, ta lại trở về, ta lại phi thăng, ta lại trở về...

"Rất tốt, Địa Tiên giới cũng giống như những thế giới khác, đều có thể qua lại không giới hạn, đặc biệt là trở về!"

Phi thăng đã khó nhưng trở về càng khó hơn!

Đặc biệt là những đại nhân vật ở Địa Tiên giới, muốn phá giới nhét người vào tiểu giới đã khó càng khó hơn.

So ra thì truyền tin xuống hạ giới là đơn giản nhất, truyền vật phẩm xuống thì rất khó, về phần đưa người xuống hạ giới? Từ xưa đến nay Nhân Gian cũng chỉ có một ví dụ, đó chính là tổ sư trích tiên của Thanh Đế Sơn.

Lại càng không cần phải nói Nhân Gian giới đắt mất liên hệ với thượng giới từ lâu lắm rồi...

"Ba ngàn tiểu giới vô số, phản đồ Thanh Đế Sơn ở hạ giới là đại nhân vật nhưng ở thương giới thì chưa chắc là đại nhân vật gì... Những thế lực truyền tin xuống Nhân Gian giới cũng chưa chắc là tông môn đỉnh cấp ở Địa Tiên giới."

"Nhưng vì cẩn thận, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận truyền nhân Thanh Đế Sơn ở Địa Tiên giới... Bây giờ đúng lúc cho Ngoại Đạo Nguyên Anh tung hoành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận