Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 390: Đại hội đấu giá

Mười mấy ngày tiếp theo, ban đêm thì Phương Tịch ở động phủ trong Nghênh Khách Hiên đả tọa Luyện Khí, ban ngày ra ngoài đi dạo, mua một số linh thảo và linh vật mình cần.

Bây giờ kỹ nghệ trận pháp và phù triện của hắn đều đến cấp ba nhưng luyện đan vẫn còn kém chút, chủ yếu là do thiếu các loại linh thảo và đan phương.

Nhưng sau khi đến Nguyên Quốc, các loại tài nguyên tu tiên phong phú hơn nhiều nên hắn vẫn tương đối nắm chắc có thể đề thăng Thuật Luyện Đan một phen.

Trong lúc này, Phương Tịch cũng dã tâm bừng bừng, đi dạo các quầy hàng của tán tu, muốn dựa vào nhãn lực độc đáo của bản thân, thậm chí Tử Khí Thiên Nhãn Thuật để nhặt lỗ hổng.

Thế nhưng không biết có phải vì cơ duyên của hắn không đủ hay không mà vẫn không thu hoạch được gì.

Những tán tu kia đều rất khôn khéo, ngoại từ những hàng giả lừa người ra thì đối với những vật không nắm chắc đều cầm chắc trong tay, còn dám báo ra giá trên trời.

Sau mấy lần, Phương Tịch cũng tắt đi tâm tư nhặt chỗ tốt.

Dù sao lần nhặt chỗ tốt trước đó cũng mang đến cho hắn hậu quả, cũng không phải kỷ niệm đẹp gì.

Ngày hôm nay, trời mới vừa tờ mờ sáng thì phường thị Huyền Không Sơn đã vô cùng náo nhiệt.

Có rất nhiều tu tiên giả khống chế độn quang, hoặc cưỡi linh thú, phi xa... Vào phường thị.

Trong những tu sĩ này, ngay cả tu sĩ Luyện Khí cũng rất ít, đa phần đều là Trúc Cơ, mà tu sĩ Kết Đan thì cũng không hiếm.

Đương!

Nương theo tiếng chuông trong trẻo vang lên, quang mang chợt lóe trong động phủ, Phương Tịch cũng bước ra.

Lúc này, hắn đội mũ rộng vành, xung quanh có lụa đen rủ xuống, che gương mặt lại, thật sự có chút phong phạm của cướp tu.

Nhưng mà xung quanh đây, những tu tiên giả ăn mặc như hắn chỗ nào cũng có nên hắn cũng không khác người.

"Đại hội đấu giá Huyền Không Sơn, sắp bắt đầu rồi."

Phương Tịch thì thào rồi bước theo dòng người, đến bên ngoài đại hội đấu giá.

"Hoan nghênh tiền bối..."

Trấn giữ đại môn là hai tu sĩ Trúc Cơ, hơn nữa tu vi của họ đều đến Trúc Cơ hậu kỳ.

Thần thức của họ quét qua thấy tu vi của Phương Tịch thâm bất khả trắc thì lập tức trở nên cung kính hơn rất nhiều rồi lại kiểm tra lệnh bài của Phương Tịch: "Phòng của tiền bối là số mười sáu chữ Ất, xin mời!"

Phương Tịch bước vào đại hội đấu giá, chỉ thấy tầng một đều là ghế ngồi, tầng hai thì có rất nhiều bao sương.

Các loại quang mang cấm chế nhấp nháy qua lại, lại có cảm giác chói mắt.

'Không biết hội đấu giá lớn như vậy, có Nguyên Anh áp trận hay không...'.

Hắn lẩm bẩm trong lòng rồi bước lên tầng hai, tìm đến bao sương của mình rồi dùng lệnh bài mở cấm chế ra bước vào.

Bốn phía chợt yên tĩnh lại.

Bổn phòng đấu giá vốn ồn ào đều bị cấm chế trên vách tường ngăn cách.

Bài trí trong bao sương cũng rất đơn giản, chỉ có một bàn bày linh trà, linh quả và một cái ghế dựa mà thôi.

Phương Tịch ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, yên tâm chờ hội đấu giá khai mạc.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Chợt có tiếng chiêng trong trẻo vang lên.

Phương Tịch mở mắt ra, chỉ thấy trên đài cao giữa hội đấu giá, chẳng biết từ lúc nào đã có một lão giả tướng mạo gầy gò, mặc trường bào tím.

Đôi mắt của lão giả này như điện, người bị lão liếc nhìn đều cảm thấy trong lòng trống rỗng, nổi lên cảm giác nghiêm nghị.

"Vậy mà là Thiên Sát!"

Vị này chính là tu sĩ Kết Đan viên mãn... Còn là một trong mấy tan tu không thể trêu chọc ở Nguyên Quốc..."

"Không ngờ, ngay cả lão mà Thanh Diệp Thương Hội cũng mời được..."

Tu sĩ bốn phía xì xào bàn tán, lại bị thần thức của Phương Tịch nghe trộm.

Lúc này mới để hắn biết được, Thiên Sát lão nhân này thành danh đã gần ba trăm năm, hơn nữa lão còn có mấy loại thần thông đấu pháp rất lợi hại, gần như là đệ nhất nhân trong Kết Đan Nguyên Quốc.

'Khó trách, ta cũng cảm thấy hơi nghiêm nghị, quả nhiên là cường giả trong Kết Đan... Đáng tiếc, đại thọ không xa...'.

Phương Tịch âm thầm cảm khái.

Bất luận thanh danh gì cũng chỉ là hư ảo, sống lâu mới là thật.

Hắn không cần Khô Vinh Quyết, chỉ cần liếc mắt là đã biết đại nạn của người này không còn xa, nhục thân già yếu, lại không còn cơ hội tấn thăng Nguyên Anh nữa.

Có lẽ bởi vậy lão mới không thể không cân nhắc cho tử tôn hậu bối, tiếp nhận mời chào và thuê của Thanh Diệp Thương Hội.

"Đại hội lần này do bản nhân đích thân chủ trì..."

Thiên Sát lão nhân đảo mắt một vòng, tiếng nói của lão như chiêng vỡ.

Nhưng tu tiên giả cũng không chú ý chuyện này, tu vi của người này đã đủ để trấn tràng, mới là chuyện quan trọng nhất.

"Được rồi, không nên nói nhảm nhiều... Bây giờ bắt đầu đấu giá vật phẩm đầu tiên!"

Thiên Sát lão nhân vỗ tay, lập tức có mười thị nữ bưng khay tiến lên, trong mỗi cái khây đều có một bình ngọc, trong đó là một viên đan dược màu lam.

"Mười viên Trúc Cơ Đan, giá khởi điểm mỗi viên ba ngàn linh thạch! Bây giờ bắt đầu tổ đầu tiên."

Thiên Sát lão nhân vừa dứt lời, đã có người chờ không kịp mà báo giá.

Dù sao Trúc Cơ Đan đối với bất kỳ thế lực nào cũng là nhu yếu phẩm, bao nhiêu cũng không ngại nhiều.

Trong một gian bao sương chữ Giáp nào đó.

"Không ngờ, Thiên Sát lão quỷ này cũng có thể tự hạ thấp địa vị, quả nhiên cho chúng ta một sự kinh hỉ lớn..."

Bích lão quỷ, Diêm Như Ngọc và mấy Kim Đan của thương hội ngồi cùng một chỗ, nhìn phía dưới đang tiến hành đấu giá.

Bọn họ là Kim Đan của thương hội, bây giờ lại xuất hiện ở bao sương, đương nhiên cũng dùng thân phận khách nhân.

Bích lão quỷ hơi cảm khái: "Thiên Sát lão quỷ này luôn tâm cao khí ngạo, không biết vì sao lại như vậy..."

"Đương nhiên là đại nạn của người này không còn xa, lại còn một đám hậu duệ và đồ tử đồ tôn bất thành khí, chỉ có thể cầu thương hội chúng ta che chở, tiếc là... Mặc dù tu vi của Thiên Sát lão nhân đủ chủ trì đấu giá nhưng tay nghề làm nóng bầu không khí vẫn chưa quen..."

Một đại hán mặt đỏ khác, lắc đầu tiếc nuối.

"Ha ha... Chuyện này cũng không liên quan gì, tiểu muội đã thấy tu sĩ Kết Đan của Hỗn Nguyên Tông và Xích Huyết Giáo, hai đám người này đụng nhau, không nổi gió thì cũng phải nổi sóng ba thước..." Diêm Như Ngọc cười duyên nói: "Tiểu muội còn có ý an bài bao sương của hai đám người này gần nhau một chút..."

"Ha ha, Ngọc tiên tử quả thật cơ trí."

Mấy tu sĩ Kết Đan đều tán thưởng.

"Ngọc tiên tử đến đây, không biết đã xem trong vật gì?" Trọng đồng trong mắt Bích lão quỷ lóe lên, chợt hỏi: "Chẳng lẽ cũng vì vật cuối cùng kia sao?"

"Dĩ nhiên không phải, thiến thân chỉ xem trong một viên linh đan thôi..."

Nụ cười của Diêm Như Ngọc không thay đổi: "Mặc dù ta cũng rất động tâm với vật áp trục kia nhưng thân gia lại không đủ..."

Trong gian bao sương.

Phương Tịch vô cùng buồn chán ngáp một cái.

Sau khi mười viên Trúc Cơ Đan mở màn đấu giá thì có nhóm đan, trận, phù, khí thay phiên nhau lên đài, đều là tinh phẩm bên ngoài khó gặp, giá cả cũng không hề rẻ.

Đáng tiếc, từ sau khi hắn đi dạo một vòng trong bí cảnh của Nguyên Thủy Ma Môn thì linh vật có khả năng hấp dẫn hắn đã ít đi rất nhiều.

"Pháp bảo cấp ba trung phẩm - Nhuệ Kim Hoàn!

Lúc này, Thiên Sát lão nhân ở dưới đan giới thiệu một món pháp bảo kim quang óng ánh.

"hoàn này dùng Tây Cực Bạch Kim làm chủ tài chế tạo, lại trộn thêm chút Huyền Thiết Tinh... Độ chắc chắn tuyệt đối đứng hàng đầu trong pháp bảo... Được đánh vào nhiều loại cấm chế thần diệu, công phòng nhất thể, chính là tinh phẩm hiếm thấy, giá khởi điểm ba mươi vạn linh thạch!"

Rất rõ ràng, có thể mua nổi pháp bảo này chỉ có đám tu sĩ Kết Đan.

"Vậy mà là pháp bảo này, ha ha, cũng phù hợp cho mỗ gia sử dụng... Ta ra ba mươi mốt vạn linh thạch!"

Một tiếng nói thô hào từ trong một gian bao sương nào đó truyền ra.

"Ba mươi mốt vạn linh thạch, chẳng lẽ Hỗn Nguyên Tông mấy mấy mỏ linh thạch nên đã cắt giảm với cung phụng và trưởng lão Kết Đan sao? Hắc hắc... Bản nhân ra bốn mươi vạn linh thạch!"

Một tiếng nói thâm trầm, chợt trong một gian bao sương khác truyền ra.

"Hộ pháp Xích Huyết Giáo, La Càn! Ngươi cũng ở đây à." Rõ ràng tiếng nói thô hào đã mang theo sự kinh nộ.

"Khụ khụ..."

Thiên Sát lão nhân đằng hắng một cái, linh lực Kết Đan viên mãn không ngừng khuếch tán ra trong hội đấu giá.

Thậm chí bốn phía đài đấu giá đều có từng quang trụ đỏ thẫm phóng lên, vô số phù văn cấm chế nhấp nháy trong đó, dáng vẻ vô cùng bất phàm.

"Trong hội đấu giá, không bàn lai lịch xuất thân, hại vị không nên quấy rầy những khách nhân khác."

"Thiên Diễm Tứ Sát Trận... Tốt, rất tốt... Ta ra bốn mươi mốt vạn linh thạch!" Đại hán thô hào hung tợn nói.

"Bốn mươi lăm vạn." La Càn lập tức tăng giá.

Mà những tu sĩ Kết Đan còn lại không muốn bị tranh chấp của hai đại tông môn này liên lụy nên đều từ bỏ lần đấu giá này.

Rất nhanh, pháp bảo Nhuệ Kim Hoàn này, hai người nâng giá ào ào, một mạch lên đến năm mươi vạn linh thạch.

"Năm mươi mốt vạn linh thạch, nếu ngươi lại ra nhiều hơn thì món pháp bảo này bản nhân sẽ chấp tay nhường cho ngươi."

Cuối cùng, trong tiếng nói thô hào kia mang theo sự kiên quyết, Phương Tịch như nhìn thấy một hán tử nào đó hai mắt đỏ bừng đầy tơ máu.

"Hắc hắc... Nếu Trương huynh ngươi đã yêu thích như vậy thì Nhuệ Kim Hoàn này bản nhân sẽ giúp người hoàn thành ước vọng, ha ha... Chỉ là không biết trên người các hạ có nhiều linh thạch như vậy không?"

Tiếng nói của La Càn truyền ra.

Rất rõ ràng, giá này đã vượt xa giá trị của pháp bảo cấp ba trung phẩm, nếu y lại tiếp tục ra giá thì nói không chừng thật sự sẽ tự nện mình.

Mà công pháp y tu luyện không phải hệ Kim, y mà lấy được pháp bảo này thì thật sự chỉ có thể hít bụi.

Bởi vậy y vẫn lựa chọn thấy tốt thì lấy.

"Hừ, chuyện này không cần ngươi lo, mang pháp bảo đến bao sương giao dịch đi."

Tu sĩ họ Trương hừ lạnh, dường như hơi buồn bực.

Dù sao pháp bảo y yêu thích lại bị nâng giá lên cao như vậy, phải xuất không ít máu.

"Vậy thì... Vật đấu giá tiếp theo cũng xem như vật áp trục đại hội đấu giá lần này - một viên Huyền Nguyên Phá Thanh Đan, có thể phụ trợ tu sĩ Kết Đan sơ kỳ đột phá bình cảnh, giá quy định bốn mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn linh thạch."

Thiên Sát lão nhân cười híp mắt, sai thị nữa bưng một cái khay lên, trên đó trưng bày đan dược của Phương Tịch!

"Cái gì? Vậy mà là loại đan dược này sao?"

Trong gian bao sương, không ít tu sĩ Kết Đan chợt đứng dậy, trên mặt nổi lên một tia cuồng nhiệt.

Sau khi Kết Đan, tiến bộ pháp lực càng khó hơn, còn nhiều, rất nhiều người mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm chưa từng tiến cấp.

Đa phần tu sĩ Kết Đan ở Nguyên Quốc đều bồi hồi ở Kết Đan sơ kỳ, bởi vậy tính ứng dụng của đan dược này rất mạnh, được theo đuổi cuồng nhiệt.

Phương Tịch thấy giá của nó tăng lên một mạch, cuối dùng một tu sĩ có tiếng nói từ tính, không biết nam hay nữ dùng giá sáu mươi tám vạn linh thạch mua được, cũng không biết có phải nữ tu họ Diêm kia hay không.

Nhưng mà đối phương có thể đạt được ước muốn hay không thì cũng không liên quan đến Phương Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận