Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1039: Hành trình tới Yêu tộc (1)

- Thôi thôi... ngươi lại cầm hạt châu này đi!
Bởi vì bây giờ người ta là dao thớt, nàng là thịt cá, vị tu sĩ Hợp Thể này vẫn hiểu được mình nên giữ hay bỏ.
- Ta nghe nói... Hạt châu này không phải huyết mạch Phong gia, không thi triển bí thuật đặc biệt thì căn bản không có cách nào phát động?
Phương Tịch lại nói đến một vấn đề khác.
Sắc mặt thái thượng trưởng lão Phong gia trắng bệch. Mộc đạo nhân này không ngờ vẫn luôn ở bên người nàng, nghênh ngang nghe trộm lời nàng dạy hậu bối.
Vậy chẳng phải hắn muốn tiêu diệt nàng quả thật dễ như trở bàn tay?
- Nếu ngươi tổn thương tới người của Phong gia ta, lão thân tuyệt đối không giao ra bí thuật.
Thái thượng trưởng lão Phong gia hung ác nói.
- Trên tay ngươi không có lợi thế, còn tới uy hiếp bản tọa à?
Phương Tịch cười ha hả:
- Bản tọa đại khái có thể phá hủy pháp thể của ngươi, tiếp theo soát hồn... Chẳng qua là cấm chế thần niệm, nó không ngăn cản được bản tọa.
Phong Ảnh Nguyệt nghe được câu này, gương mặt không khỏi trắng bệch.
- Mà thôi...
Bất kể trong lòng thái thượng trưởng lão Phong gia tính toán thế nào, cuối cùng cay đắng nói:
- Lão thân giao ra bí thuật, lại phái người của gia tộc theo các hạ rời đi, được chưa?
- Người thì không cần chọn nữa, chính là nàng.
Phương Tịch chỉ tay vào Phong Ảnh Nguyệt:
- Ngươi hình như nhìn ra được vài điều gì đó, vậy để cho ngươi không nói chuyện lung tung, chỉ có nữ tử này đi theo bên cạnh bản tọa mới có khả năng khiến ngươi kiêng kỵ.
- Không được!
Thái thượng trưởng lão Phong gia kiên quyết từ chối.
- Ta đi!
Phong Ảnh Nguyệt cắn răng, nói với Thái thượng trưởng lão Phong gia:
- Lão tổ tông... đây là cách tốt nhất.
- Ha ha... Các ngươi yên tâm, chỉ là sinh ly cũng không phải tử biệt.
Phương Tịch cười ha ha:
- Trong trăm năm, bản tọa nhất định sẽ thả nữ tử này... Đồng thời, viên đan dược này xem như quà nhận lỗi của bản tọa.
Hắn khoát tay, một bình ngọc màu tím lập lòe, đi tới trước mặt thái thượng trưởng lão Phong gia.
Mấy bảo vật phát ra ánh sáng rực rỡ kia không ngờ không có cách nào ngăn cản!
Thái thượng trưởng lão Phong gia nhìn bình ngọc màu tím trước mặt, biết được vật này không chỉ là quà nhận lỗi còn thị uy!
Nếu mình trở mặt không cần, tiếp theo chính là một đòn pháp bảo!
Trong lòng nàng thầm thở dài, chuẩn bị tinh thần cho dù là Bồi Nguyên Đan dành cho đệ tử Luyện Khí sử dụng cũng sẽ thản nhiên nhận lấy. Thần thức của nàng đảo qua, bỗng nhiên kinh ngạc.
Chỉ thấy ở trong bình có một viên đan dược kỳ lạ, trên đó có đan văn màu tím vô cùng dày đặc, gần như phải hơn vạn đường.
Một lực sinh cơ dư thừa tràn ra, khiến nàng không nhịn được phải hít sâu một hơi.
- Ta quan sát thấy, tuy đạo hữu còn trẻ tuổi nhưng khí huyết trong cơ thể suy bại, chỉ sợ đại nạn không xa...
Phương Tịch nói:
- Viên Tử Văn Vạn Thọ Đan thậm chí có khả năng đại bổ thọ nguyên cho tồn tại Hợp Thể, ta lại tặng cho đạo hữu.
Đại nạn của thái thượng trưởng lão Phong gia dĩ nhiên không xa!
Chính vì vậy, nàng mới có thể càng coi trọng Phong Ảnh Nguyệt hơn!
- Ôi... thôi thôi.
Trong mắt thái thượng trưởng lão Phong gia liên tục lập lòe phát sáng, khóe miệng lại hiện ra sự cay đắng. Nàng ném một miếng ngọc giản cho Phương Tịch:
- Các ngươi đi đi...
Vèo!
Một chiếc xe ngựa bằng đồng hóa thành một tia sáng biến mất ở phía chân trời.
Bên trong thùng xe là một đại điện vô cùng trống trải.
Phong Ảnh Nguyệt đứng ở sát thần trụ bằng đồng lớn tới mấy người ôm không hết, cảm giác mình giống như một con kiến nhỏ.
Vị đại ác nhân kia ngồi đàng hoàng ở trên vương tọa bằng đồng cao tới chín mươi chín bậc, đang quan sát một phần Phật Huyết Kinh Quyển.
- Ngươi tốt nhất mau chóng luyện thành bí thuật thao túng Định Phong Tiên Châu.
Một giọng nói đột nhiên vang lên, dọa cho Phong Ảnh Nguyệt giật mình.
- Vâng... vâng!
Nàng giật mình, vội vàng khom người đáp.
Phương Tịch phân phó một câu rồi không để ý nữa, chỉ nói:
- Trong cung điện bằng đồng này có không ít tĩnh thất bế quan tu luyện, linh khí cũng vô cùng dồi dào... Ở đây có mấy bình đan dược, ta lại ban thưởng cho ngươi.
Chiếc xe ngựa đồng này tất nhiên là đồ cất giữ của Mông lão quỷ.
Nó không chỉ có tốc độ bay nhanh, phòng ngự kinh người, bên trong còn chế luyện một động thiên, vô cùng thư thái.
Phương Tịch tất nhiên thành không khách sáo cầm tới sử dụng.
- Mộc tiền bối...
Phong Ảnh Nguyệt hình như lấy lại tinh thần, hỏi:
- Chúng ta sắp đi đâu vậy?
- Đi dạo ở Yêu tộc trước, sau đó sẽ tới Ma tộc...
- Nếu như có cơ hội, thật ra ta còn muốn đi tới địa vực Dị tộc dạo một vòng. Đáng tiếc, nơi đó quá xa xôi... Chẳng qua trong Yêu tộc chắc hẳn có truyền tống trận siêu cấp, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Phương Tịch mỉm cười nói.
Trong hai tộc yêu ma thậm chí Dị tộc cũng có bảo vật và bí thuật hóa kiếp.
Đồng thời hắn chỉ là Ngoại Đạo Hóa Thân, ở bên ngoài bôn ba cũng không chậm trễ việc bản tôn tu hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận