Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 810: Cười nhìn phong vân (1)

Trong mắt của Phương Tịch Tiểu Huyền Quy có thể tấn thăng cấp sau nhanh như vậy chủ yếu vẫn là do lực lượng huyết mạch của nó rất mạnh.
Vừa sinh ra đã là đại yêu cấp bốn, nền móng phi phàm, tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian tu luyện.
Đương nhiên sau khi nó đến cấp năm hắn đã hỗ trợ rất nhiều Chân Huyết Đan, không hề nghi ngờ đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến tu vi của nó tăng nhanh như gió.
'Linh sủng như vậy chắc chắn sẽ bị dòm ngó...'.
Phương Tịch bảo Tiểu Huyền Quy biến nhỏ lại còn khoảng bàn tay rồi tùy tiện cầm trong tay gõ gõ mai của nó.
Trước kia Tiểu Huyền Quy đều dùng Quy Tức Bí Thuật ẩn giấu huyết mạch của bản thân phi phàm.
Nhưng bây giờ chỉ mới mấy trăm năm đã từ Hóa Thần tấn thăng Phản Hư, nếu bị người ngoài biết thì ai cũng biết nó không tầm thường.
'Vẫn nên ra khỏi thành tình một nơi không có ai tấn thăng thì hơn...'.
Thật ra Phương Tịch rất sợ phiền phức.
Nếu Vương gia còn có một con Huyền Quy Phản Hư thì e là sẽ dẫn đến một số sự dòm ngó và lo lắng của rất nhiều người...
Dù sao thọ nguyên của yêu thú loài rùa rất dài...
Mấy vạn năm sau, nói không chừng sẽ sinh ra một tông môn còn khủng bố hơn cả Ngự Long Tông!
Mặc dù Phương Tịch không sợ nhưng hắn cũng chẳng muốn gặp phiền phức.
Lúc này hắn thay hình đổi dạng một phen, hóa thành một ma tu già nua tóc bạc phơ, nhét Tiểu Huyền Quy vào trong túi linh thú, lặng yên không một tiếng động rời khỏi Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Tinh Thần Vực rất lớn, trong nơi hoang vu vẫn còn hoang thú chưa tiễu trừ bồi hồi.
Phương Tịch mở địa đồ khi hắn làm khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành đã lấy được rồi tim vị trí của tiên thành.
"Từ địa lý của Yêu Nguyệt Tiên Thành thì nó ở nơi quan trọng của Tinh Thần Vực nên giao thông rất thuận tiện... Đáng tiếc, siêu cấp truyền tống trận vẫn bị Tinh Thần Tông nắm giữ, lại không có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn... Hạch tâm thật sự của Tinh Thần Vực vẫn là Tinh Thần Tông ở phía bắc!"
Hắn lại xem địa đồ một chút rồi đi về hướng tây.
Sưu!
Một đạo ma quang tung hoành thiên địa, trong nháy mắt đã bay xa vạn dặm.
Sau khi bay một mạch mấy ngày Phương Tịch mới dừng lại trên một đầm lầy.
"Ừ... Xuân Lê Chiểu Trạch... Trăm vạn dặm quanh đây đều không có ai, thích hợp độ kiếp... Đồng thời thủy thổ chi khí còn rất dồi dào phù hợp với Huyền Quy."
Sau khi thả thần thức ra quan sát một phen thì hắn không khỏi xem như khá hài lòng rồi lấy túi linh thú trong tay áo ra thả Tiểu Huyền Quy ra ngoài, tùy ý ném vào trong đầm lầy.
"Ngang ngang!"
Tiểu Huyền Quy ở giữa không trung đã phát ra tiếng rống như rồng như voi, hình thể của nó chợt bành trướng.
Từ to khoảng bàn tay biến thành lớn như căn nhà, thậm chí vẫn còn tiếp tục to hơn!
Trên mai của nó hiện ra những hoa văn phức tạp giao thoa, từng hoa văn xanh thẳm xuất hiện, vậy mà trực tiếp dẫn động Thủy linh lực và Thổ linh lực trong thiên địa hội tụ về đây.
Ngoài hai vầng sáng xanh thẳm và vàng đất ra còn có Hỏa linh lực đỏ rực, Mộc linh lực xanh biếc, Kim linh lực trắng tinh xuất hiện...
"Vậy mà Chư Hành Hợp Nhất? Cũng đúng... Tu luyện công pháp yêu tộc truyền thừa trong huyết mạch chắc chắn sẽ có giảng kỹ làm sao đột phá Phản Hư..."
Phương Tịch cũng không kinh ngạc.
Ngang!
Trong tiếng rống to, đầu của Tiểu Huyền Quy chợt trở nên dữ tợn như đầu của Giao Long, mọc ra hai cái sừng nhỏ, nhìn rất uy nghiêm.
"Ta đã giao hai món bảo vật độ kiếp cho ngươi rồi, ngươi tự luyện hóa đi..."
"Khi nào cảm ứng được kiếp số sắp đến thì cứ lập tức độ kiếp, không cần chần chừ!"
Phương Tịch phân phó rồi vung tay áo.
Một chiếc chiến xa thanh đồng xuất hiện, không gian bên trong dường như khá lớn.
Hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên đó, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần...
Mấy ngày sau.
Yêu khí trên thân của Tiểu Huyền Quy đã tiến thêm một bậc, nó chợt động thân.
Rầm rầm!
Theo từng quang đoàn từ mai của nó tỏa ra thì trong đó là từng bình ngọc, đa phần chứa Chân Huyết Đan.
Ngoài những thứ đó ra còn có một số thiên địa linh dược, thậm chí khoáng thạch xanh thẳm không biết tên...
Thần thức của Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì cũng hơi kinh ngạc.
Trong bất tri bất giác tiểu ô quy đã âm thầm tích lũy không ít vốn liếng rồi!
Răng rắc! Răng rắc!
Lúc này Tiểu Huyền Quy mở cái miệng rộng ra rồi hút mạnh.
Một dòng khí xuất hiện, ở trong hư không hóa thành lốc xoáy cuốn rất nhiều đan dược, linh vật, khoáng thạch vào trong miệng của nó...
Nó nhai nuốt, ngay cả khoáng thạch cũng bị cắn nát, chứ đừng nói chi các bình ngọc đựng đan dược.
Thoáng cái đã ăn nhiều linh đan diệu dược như vậy nên yêu khí trên thân của Tiểu Huyền Quy vốn đã đạt đến cấp năm lại tăng vọt lần nữa!
Bất chợt nó đã đột phá giới hạn nào đó!
Huyền Quy gầm lên, hình thể lại to lên lần nữa, hoa văn trên mai của nó càn phức tạp, thần bí hơn, mơ hồ như đồ đằng cự mãng...
Vô tận thiên địa nguyên khí rơi xuống, hình thành Thiên Yêu Khí xanh sẫm trong cơ thể của Huyền Quy!
Khí này vừa thành thì trong đôi mắt của Tiểu Huyền Quy cũng hiện lên vẻ kiệt ngạo bất tuần.
"Đột phá cấp sáu rồi!"
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì trong lòng cũng không khỏi cảm khái.
Hắn đi đến bây giờ, cũng đã nhận không ít linh sủng, cuối cùng linh sủng tấn thăng cấp sáu đầu tiên lại chính là Tiểu Huyền Quy.
Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của tư chất và thiên phú.
Theo hắn không ngừng tiến lên, cuối cùng càng ngày sẽ càng có nhiều người và linh sủng tụt lại phía sau...
Dù sao không phải mỗi linh sủng nào cũng có huyết mạch và cơ duyên nghịch thiên.
Đinh linh linh!
Huyền Quy tế ra một cái linh đang vàng óng, vô số Phạn văn vàng óng dập dờn.
Theo Phạn âm rơi xuống, vẻ hung ác trong đôi mắt của Huyền Quy trong nháy mắt đã tiêu tán rất nhiều...
Tâm Ma Kiếp đối với bên ngoài chỉ là một chớp mắt!
Mà lúc này, vạn dặm thiên khung mây đen dày đặc, từng tia kim sắc lôi đình lấp lóe.
Ầm ầm!
Một tia lôi kim sắc lôi đình đánh xuống.
Tiểu Huyền Quy gầm lên, Thiên Yêu Khí bộc phát mạnh mẽ hình thành từng mảnh giáp trụ xanh sẫm trong hư không.
Vô số quy giáp trong suốt hội tụ lại như một tấm thuẫn!
Kim sắc lôi đình đánh lên tấm thuẫn quy giáp, bổ tấm thuẫn chia năm xẻ bảy, uy năng bản thân cũng yếu hơn mấy thành, tiếp tục đánh xuống thân Tiểu Huyền Quy.
Lúc này Tiểu Huyền Quy cũng chui vào mai như trước, mặc cho kim sắc lôi đình nổ tung, vô số hồ quang điện bật lên trên mai của nó... Cuối cùng tiêu tán vô tung.
'Tiểu Huyền Quy sẽ không làm lại cảnh vượt qua lôi kiếp Hóa Thần nữa đó chứ?'.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng giật giật.
Năm đó lúc Tiểu Huyền Quy độ lôi kiếp Hóa Thần chính là trực tiếp nằm im, mặc cho Nguyên Khí Kiếp và thiên lôi oanh kích nhưng cũng không làm được gì mai của nó.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Thiên lôi liên hoàn, thậm chí cuối cùng thiểm điện còn hóa thành hình cầu, bên trong có vô số phù văn lấp lóe.
Tiểu Huyền Quy ngạnh bảy tia lôi đình, cuối cùng nhịn không được mà kêu lên: "Đau quá! Ô ô ô..."
Nó ủy khuất xem mai của mình, chỉ thấy trên đó đã cháy đen, xém chút đã khóc lên như một đại hài tử nặng ức vạn tấn.
"Lên!"
Cho đến lúc này nó mới nhớ Phương Tịch còn có một món bảo vật hóa lôi nên lập tức tế Hỗn Nguyên Thiên La Tán ra.
Mặc dù trước đó Hỗn Nguyên Thiên La Tán đã bị tàn phá nhưng Phương Tịch không ngừng dùng Tiên Nguyên Khí tu bổ nên nó đã phục hồi như cũ từ lâu.
Lúc này trên Hỗn Nguyên Thiên La Tán lấp lóe ngũ sắc hóa thành Hỗn Nguyên Nhất Khí, trực tiếp nghênh đón lôi đình ở giữa không trung!
"Xem ra Tiểu Huyền Quy có thể bình yên vượt qua lôi kiếp, cuối cùng ta đã có một thủ hạ Phản Hư..."
Phương Tịch cảm khái, thần thức chợt động.
Trên mặt hắn hiện lên vẻ lạnh lẽo, thân hóa ma quang, đảo mắt đã bay đi mấy trăm dặm.
Nơi đây đan có mấy đạo quang hoa đến gần, trong đó là mấy tu sĩ Hóa Thần.
Một đại hán tử y có thần sắc kiên nghị, trong giọng nói lại mang theo vẻ kích động: "Vậy mà là Phản Hư Kiếp... Hai vị huynh đệ, nếu đối phương độ kiếp thất bại thì chúng ta sẽ đến lấy bảo vật còn sót lại của đối phương, nếu thành công...
"Đại thiên kiếp kinh khủng bực nào? Dù thành công thì chắc chắn cũng bị trọng thương... Chúng ta nhìn tư xa, sau đó lập tức quay đầu đi là được."
Một tu sĩ khác có tướng mạo âm lãnh cắn răng nói.
"Đúng vậy, cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu không có được thiên đại cơ duyên thì e là tu vi của chúng ta cả đời cũng không thể tăng lên..."
Một đại hán khái thở hai đạo khí thô từ trong lỗ mũi ra.
"Thì ra là vậy, vậy thì giết các người cũng không có gì không đúng."
Đúng lúc này có một tiếng nói già nua chợt vang lên.
Đại hán tử bào nhìn chằm chằm hư không trước mặt thì đã thấy một lão giả tóc trắng, quanh thân ma khí um tùm thì không khỏi giật nảy mình: "Là ma tu Phản Hư!"
Ma tu nhân tộc cũng tu luyện Chân Ma Khí nên tính tình bạo ngược như người tu yêu, mặc dù cũng không bị kỳ thị nhưng vẫn là người sống chớ gần.
Lúc này trong nơi hoang vu ba tu sĩ Hóa Thần gặp phải một ma tu Phản Hư thật sự bị dọa đến hồn lìa khỏi xác.
Phương Tịch cười lạnh, thân thể nhoáng một cái.
Một con Hỗn Lạc Xà cấp sáu lập tức hiện ra, thân rắn dài ngàn trượng, có vô số Đông Khí lan ra bốn phía...
Trong trăm năm này, sau khi xác nhận Thần Toán Tử đã đi rồi thì Ngoại Đạo Hóa Thân đã tìm cơ hội hạ giới cùng đồng hóa.
Bởi vậy trong tay Phương Tịch không những có lông vũ cấp bảy của Thiên Phượng Hợp Thể mà bản thân còn biết biến hóa thành Hỗn Lạc Xà và Tam Giác Nguyên Tê.
Xuy xuy!
Sương mù xám trắng trong nháy mắt đã bao phủ ngàn dặm, đại hán tử bào thầm hô không tốt rồi phất tay đánh ra một tấm phù lục.
Nhưng tấm phù lục này ở trong sương mù xám trắng lại nhanh chóng bị ăn mòn, chưa kịp bộc phát chút uy năng nào đã hỏng.
Nhìn thấy cảnh này trên mặc ba tên tu sĩ Hóa Thần nổi lên vẻ tuyệt vọng...
Một lát sau.
Phương Tịch mặt không thay đổi thu lấy ba túi trữ vật, đốt thi thể ba người này thành tro rồi vứt vào trong Địa Tiên Linh Cảnh để làm đất đai màu mỡ hơn.
Đến bây giờ huyết nhục cấp năm, thậm chí Nguyên Anh đã không lọt vào mắt Thủy Tổ Yêu Ma Thụ nữa.
Theo cảm ứng của Phương Tịch, nếu có thể cấp cho Thủy Tổ Yêu Ma Thụ lượng lớn huyết nhục cấp sáu, thậm chí là Nguyên Anh, yêu đan, hồn phách... Thì có thể khiến Yêu Ma Thụ nhanh chóng trưởng thành lần nữa!
Yêu Ma Thụ là căn cơ của Địa Tiên Linh Cảnh nên nếu Yêu Ma Thụ trưởng thành chắc chắn sẽ kéo theo Địa Tiên Linh Cảnh mở ra một vòng khuếch trương mới.
Như vậy Vạn Mộc Mẫu Khí tăng vọt, tu vi của Phương Tịch cũng có thể tăng nhanh như gió.
"Đáng tiếc, không thực tế..."
"Số lượng huyết nhục mà Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cần cũng không phải một hai con Nguyên Cổ Hoang Thú là đủ..."
"Trừ phi gặp đại chiến tam tộc, nếu không thì cũng chỉ có thể trông cây vào Ngoại Đạo Hóa Thân thu mua ở trong thành Thiên Phạm..."
Phương Tịch lắc đầu rồi thu suy nghĩ lại.
Lúc này, chín tia lôi đình đã qua, lôi vân trên bầu trời tán đi, cầu vồng hiện ra.
Có rất nhiều cam lâm xen lẫn tinh khí lôi đình từ trên trời rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận