Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 767: Độ kiếp

Động phủ trên đảo giữa hồ.
Thiên khung vỡ vụn ẩn chứa kim sắc kiếp lôi.
Thỉnh thoảng có một tia uy thế tản ra khiến Tiểu Huyền Quy cũng co rút ở sâu trong hồ, làm rùa đen rút đầu.
"Ô ô... Thật đáng sợ, thật đáng sợ..."
"Người ta vẫn còn con nít đó... Nếu bị loại kim sắc kiếp lôi này đánh trúng... Nhất định sẽ chết!"
Dù trước đó nó dám ngạnh kháng thiên kiếp Hóa Hình và Hóa Thần.
Nhưng ở trước mặt kim sắc kiếp lôi này, huyết mạch dị biến phản tổ, Tiểu Huyền Quy có huyết mạch Huyền Vũ rất nồng đậm lại cảm nhận được uy hiếp tử vong!
Nó không khỏi rút thật sâu vào trong mai, toàn lực vận chuyển Quy Tức Bí Thuật như một khối hóa thạch, tránh bị vạ lây...
Chỗ sâu nhất trong động phủ.
Thần sắc Phương Tịch có chút ngơ ngẩn, sau đó hắn chợt mở mắt ra: "Một ngày Phản Hư sao đủ đạo, độ tận tâm ma mới là thật!"
Khí chất của hắn càng tang thương hơn, hiển nhiên hắn ở trong Tâm Ma Kiếp đã trải qua không biết bao nhiêu lần luân hồi.
Nhưng cũng may vốn dĩ thần thức của Phương Tịch đã cường đại, lại tu luyện bí thuật thần thức, còn có Chư Thiên Bảo Giám không ngừng tăng lên.
Lại thêm hàng ngày hắn vê phật châu làm dịu thức hải nên thần thức của hắn ở lúc Hóa Thần đã có thể so được với một số tu sĩ Phản Hư.
Bởi vậy lúc hắn độ Tâm Ma Kiếp, bất kể chuyển thế mấy lần, hóa thân thành gì đi nữa thì hắn vẫn có thể giữ được một tia tỉnh táo trong lòng.
Hắn lại có Thiên Tâm Dịch trợ giúp nữa nên sau khi hắn luân hồi trăm ngàn đời, cuối cùng đã trảm phá kiếp số, độ kiếp thành công!
"Tu hành hơn một ngàn mấy trăm năm... Tâm tính của ta bây giờ dù không dùng vật phụ trời thì cũng nắm chắc năm, sáu thành vượt qua Tâm Ma Kiếp..."
"Chỉ là... Năm đến sáu thành nắm chắc cũng không phải phong cách của ta."
"Không nắm chắc hơn chín thành mà mạo hiểm thì được không bù đủ mất..."
Phương Tịch thì thào, bên tai hắn lập tức có tiếng sấm vang lên.
Đại thiên kiếp, đến rồi!
Tiếng sấm chỉ mới vang lên thì Nguyên Anh đã có vẻ chấn động, hắn cảm thấy thần hồn cũng bất ổn.
Thần sắc của hắn kiên nghị, vẫy tay một cái.
Hỗn Nguyên Thiên La Tán hóa thành một đạo lưu quang, Phương tịch nắm chặt trong tay, cả người đã bay lên phía trên đảo giữa hồ.
Xoẹt xẹt!
Một tia kim sắc lôi đình không kịp chờ đợi mà ầm ầm đánh xuống.
Mà ở quanh thân Phương Tịch, thiên địa nguyên khí điên cuồng hội tụ khiến hư không cũng liên tục vặn vẹo, hóa thành từng tấm thuẫn to lớn.
Ầm ầm!
Kim sắc kiếp lôi và tấm thuẫn do thiên địa nguyên khí biến thành gặp nhau, kiếp lôi liên tục phá chín lớp thuẫn, mặc dù quang mang đã yếu đi rất nhiều nhưng hung uy vẫn lẫm liệt.
Phương Tịch búng ngón tay, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra.
Sau khi hắn tấn thăng Phản Hư thì uy lực của thần quang này lại có tăng lên.
Lúc này nó như hóa thành một con mãng xà xanh khổng lồ, dây dưa với kim sắc lôi ở giữa không trung.
Bất chợt!
Kim sắc kiếp lôi ầm ầm tản đi, từng tia kim sắc hồ quang điện bật lên trên người của Phương Tịch như bị Tứ Thánh Thú Giáp hấp thu hoàn toàn.
Thiên Lôi liên hoàn!
Tia lôi đình thứ hai, thứ ba ầm ầm đánh xuống!
Phương Tịch cũng dùng năng lực của Phản hư, triệu tập thiên địa nguyên khí, làm lôi đình yếu đi từng tầng một, sau đó dùng thần thông pháp bảo của bản thân ngăn cản.
Ba!
Một còn cự hổ màu vàng đất ở trong kim sắc kiếp lôi kêu thảm một tiếng rồi nứt ra từng khúc.
Ngọc sơn màu vàng đất sụp đổ, cuối cùng hóa thành một cái tiểu ấn.
Bên ngoài ấn phủ đầy vết nứt rồi nó chợt ầm ầm nổ tung!
Cuối cùng món thông linh chi bảo đã hoàn toàn hư hỏng ở dưới kiếp lôi!
Trên mặt Phương Tịch lại không có vẻ tiếc hận nào, nó chẳng qua chỉ là một món chiến lợi phẩm quá độ mà thôi.
Chỉ là thấy Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang và bảo vật liên tục bị phá thì ánh mắt của hắn cũng không khỏi trở nên rất trịnh trọng: "Mới chỉ tia lôi đình thứ ba đã khiến ta rơi vào hoàn cảnh như vậy rồi sao?"
Ba lần kim sắc kiếp lôi này hắn cũng không đụng tới các bí thuật và chí bảo hóa lôi như Hỗn Nguyên Thiên La Tán, Tứ Thánh Thú Giáp.
Mà sau khi nghiệm chứng xong thì Phương Tịch cũng đã hiểu.
Tu sĩ bình thường dù đột phá được cảnh giới Phản Hư, thậm chí vượt qua Tâm Ma Kiếp nhưng ở dưới đại thiên kiếp này vẫn cửu tử nhất sinh!
Thảo nào có rất nhiều tu sĩ Hóa Thần viên mãn chỉ kéo dài mà không dám đột phá.
Mà một khi thành Phản Hư thì địa vị ở tu tiên giới sẽ rất khác.
Xoẹt xẹt!
Ngay khi tâm niệm của Phương Tịch thay đổi rất nhanh thì tia lôi đình thứ tư đã ầm ầm đanh xuống.
Trong tia lôi đình này còn có từng phù văn màu vàng kỳ dị, mặc dù có phần không trọn vẹn nhưng nó lại mang theo uy nghiêm khó nói thành lời.
Phanh!
Cự thuẫn do thiên địa nguyên khí biến thành ở trước mặt tia kim sắc lôi đình này bị xé rách như giấy.
Ngay sau đó là mộc thuẫn to lớn do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành, trực tiếp trở thành một đoạn than.
Sau khi liên tục phá được hai lớp phòng ngự mà kim sắc thiên lôi vẫn chưa yếu đi bao nhiêu, nó ầm ầm đánh xuống.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này nhưng vẻ mặt lại rất bình tĩnh, bung Hỗn Nguyên Thiên La Tán ra.
Hỗn Nguyên Thiên La Tán chính là Phản Hư chi bảo cấp sáu, bây giờ nó được hắn dùng Tiên Nguyên Khí thôi động mới thật sự hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
Chỉ thấy ngũ thải quang mang lóe lên rồi chợt hóa thành Hỗn Nguyên Nhất Khí chiếm cứ trên mặt Thiên La Tán bóng loáng.
Từng tua rua xanh rủ xuống, bảo hộ Phương Tịch vào trong, có vẻ như vạn pháp bất xâm.
Ầm ầm!
Kim sắc lôi điện đánh lên mặt Hỗn Nguyên Tán, lập tức ầm ầm nổ tung hóa thành từng tia hồ quang điện kim sắc.
Vô số hồ quang điện nảy lên nhưng lại liên tục bị Hỗn Nguyên Nhất Khí trừ khử, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
Tia kim sắc kiếp lôi thứ năm, thứ sáu liên tục đánh xuống nhưng vẫn bị Hỗn Nguyên Thiên La Tán ngăn cản hết.
"Thảo nào tu sĩ lại truy đuổi bí thuật hóa lôi và chí bảo hóa lôi như vậy..."
"Lúc độ kiếp quả thật là tính mạng thứ hai mà!"
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì trong lòng không khỏi thì thầm một câu.
Nếu không có Hỗn Nguyên Thiên La Tán thì bây giờ hắn chắc chắn sẽ không nhẹ nhõm như vậy, nói không chừng còn bị thương.
Xoẹt xẹt!
Tia lôi đình thứ bảy ầm ầm đánh xuống!
Ở trong kim sắc lôi đình còn xuất hiện cổ triện văn ngân sắc, từng tia ngân quang hiện lên.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì hơi nheo mắt lại.
Một khắc sau, Hỗn Nguyên Thiên La Tán tiếp nhận tia kiếp lôi này, khung tán bắt đầu run rẩy phát ra tiếng ong ong như sắp chống đỡ không nổi.
Hắn biến sắc, điên cuồng rót pháp lực Khô Vinh Quyết cấp Tiên Nguyên Khí vào trong Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Từng đạo ngũ thải quang mang hội tụ hóa thành Hỗn Nguyên Nhất Khí, cuối cùng nó đã chống đỡ được.
"Sắp bắt đầu liều mạng rồi!"
Phương Tịch thở dài rồi hung hăng đấm vào ngực mình.
Hào quang lóe lên, Tứ Thánh Thú Giáp liễm diễm rực rỡ oanh minh, hư ảnh tứ đại chân linh bay lên giữa không trung.
Tứ Thánh Thú Giáp cũng là bí thuật hóa lôi, có được kỳ hiệu làm lực lượng thiên kiếp yếu đi.
Ầm ầm!
Tia lôi đình thứ tám đánh xuống như xé rách thiên khung, nó gặp hư ảnh tứ đại chân linh ở giữa không trung.
Đỏ rực, vàng sẫm, xanh thẳm...
Sau khi mấy vầng hào quang qua đi thì hình thể của kiếp lôi giảm hơn một nửa so với trước đó hóa thành một lôi cầu kim sắc, trong đó có rất nhiều cổ triện văn hai màu vàng bạc, chúng bơi lội như nòng nọc, ầm ầm đánh xuống Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Từng tia hồ quang điện bắn ra, để lại từng lỗ thủng nhỏ bé trên mặt tán.
Số lôi đình còn sót lại rơi xuống Tứ Thánh Thú Giáp, bị bộ giáp này ngăn cản hoàn toàn.
"Một tia cuối cùng!"
Phương Tịch phóng thần thức ra ngoài ngước nhìn thiên khung.
Chỉ thấy tất cả mây đen trên bầu trời đều tụ vào giữa, trong loáng thoáng dường như hình thành một con mắt!
Trong con mắt này có một con người vàng óng.
Đó là kiếp lôi cuối cùng!
Chỉ mới bị nó nhìn thù trong lòng Phương Tịch đã sinh ra sự nghiêm nghị, có dự cảm không ổn như đại họa lâm đầu.
"Đi!"
Vẻ mặt hắn hung ác mà đập mạnh vào lồng ngực.
Tứ Thánh Thú Giáp oanh minh, hư ảnh tứ đại chân linh lại xuất hiện.
Lần này, các hư ảnh chân linh như Kỳ Lân, Phượng Hoàng đều chiếm cứ ở trên Hỗn Nguyên Thiên La Tán, hình thành một lớp phòng ngự kiên cố có bốn màu.
Hỗn Nguyên Thiên La Tán chấn động, mặt dù Hỗn Nguyên Nhất Khí đại thịnh, vây mà nó lại chủ động bay lên nghênh đón tia "Thiên Nhãn Chi Lôi" kia!
Ầm ầm!
Một tia lôi đình kim sắc to lớn đánh xuống, đánh Hỗn Nguyên Thiên La Tán bay đi rất xa, khiến Hỗn Nguyên Thiên La Tán phát ra tiếng rên rỉ không chịu nổi gánh nặng rồi xuất hiện một vết nứt.
Kim sắc kiếp lôi yếu đi gần một nửa đã không còn chút trở ngại nào mà ầm ầm đánh xuống đỉnh đầu của Phương Tịch.
Ngũ lôi oanh đỉnh!
Sau một tiếng nổ lớn vang lên, động phủ đảo giữa hồ cũng bị gọt đi một lớp, chỗ cũ hiện ra một cái hố to bị cháy đen.
Mà ở dưới đáy hố.
Khôi giáp trên thân Phương Tịch vỡ vụn, ngoài da lại có thể một lớp hoa văn kim sắc.
Ở dưới hoa văn này, toàn thân của hắn xanh biếc như ngọc, tản ra sinh cơ bừng bừng, vậy mà hắn như không bị chút thương thế nào dưới tia kiếp lôi kia!
"Vạn Cổ Trường Thanh Thể, ha ha..."
Phương Tịch phát ra tiếng cười sung sướng.
Thật ra vừa rồi hắn đã bị kiếp lôi đánh trọng thương!
Mặc dù Tứ Thánh Thú Giáp đã khiến uy năng của thiên lôi suy yếu nhưng kiếp lôi còn lại xông thẳng vào trong cơ thể của hắn, phá hư đan điền khí hải, thậm chí còn sắp diệt tuyệt tất cả sinh cơ của Nguyên Anh!
Cũng may vào thời khắc mấu chốt Vạn Cổ Trường Thanh Thể lại triển lộ uy năng lần nữa.
Hoa văn kim sắc của nó lại không ngừng triệt tiêu kiếp lôi, mà lực lượng sinh cơ do nó tản ra đã khiến đan điền khí hải của Phương Tịch hồi phục trong nháy mắt, Nguyên Anh bình yên vô sự.
Nếu không thì dù lần này hắn không chết cũng phải bị trọng thương.
"Cũng may ta đã chuẩn bị vạn toàn, cuối cùng còn có một con át chủ bài..."
Phương Tịch cười sung sướng rồi trở mình bò lên.
Tâm niệm của hắn vừa động, thiên địa nguyên khí đã hóa thành một bộ trường bào màu xanh khoác lên người.
Dưới đáy hồ, Tiểu Huyền Quy thò đầu ra nhìn.
Không được bao lâu nó lại nhanh chóng rụt về.
Bởi vì có hai đạo ba động pháp lực cấp Phản Hư đang nhanh chóng đến gần...
...
Bích Căn Nguyên.
"Lôi qua chín tầng... Vượt qua đại thiên kiếp Phản Hư, Yêu Nguyệt Tiên Thành ta lại có thêm một vị đại năng Phản Hư!"
Một tu sĩ Hóa Thần nhìn điềm lành kiếp vân tiêu tán, Thiên Âm vang lên, có Cam Lâm rơi xuống thì trên mặt không khỏi hiện ra vẻ ao ước và đố kỵ.
Đây chính là đại năng Phản Hư!
Dù ở Địa Tiên giới cũng đủ vào cao tầng.
"Nhìn vị trí trung tâm của kiếp lôi..."
Vẻ mặt Vương Linh Ứng lại đầy chấn động: "Có vẻ giống như ở đảo giữa hồ... Chẳng lẽ là... Lão tổ nhà ta đã Phản Hư... Thành công rồi?"
Trong lòng của y vô cùng kinh ngạc, câu 'chuyện này sao có thể xảy ra' Gắng gượng ra khỏi miệng nhưng y lại cưỡng ép nhịn.
Mà đối diện Vương Linh Ứng.
Mã tiên tử và Hoàng Mộc Tử liếc nhau rồi mỗi người đều tự rơi vào sự chấn động.
"Không thể nào..."
Mã tiên tử thốt ra, cô ta đã không lo được gì nữa.
Cảnh giới Phản Hư!
Đây là cảnh giới mà mấy đời Hóa Thần Mã gia của cô ta đã tha thiết ước mơ!
Một khi thành sẽ lập tức bước vào cao tầng của Yêu Nguyệt Tiên Thành, có thể tùy ý kéo gia tộc lên thành thế lực lớn một phương!
Nếu lão tổ Vương gia đang tính toán đột phá Phản Hư thì cũng có thể lý giải vì sao hắn từ chối đề nghị song tu trước đó.
Vừa nghĩ đến đây thì thần sắc khi Mã tiên tử nhìn Hoàng Mộc Tử ở bên cạnh không khỏi trở nên rất phức tạp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận