Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 114: Tông Sư Hội (2)

Dù sao Hỗn Nguyên Thần Ý Đồ kìa là do hắn tiện tay vẽ ra, nhưng Thanh Mộc lại có thể dùng nó để đột phá Chân lực đã đại biểu con đường của hắn không sai.

Nếu đối phương có thể đi theo con đường của Hỗn Nguyên Chân Công đến khi ngưng tụ Chân kình vậy thì sẽ nói rõ cơ sở của môn Hỗn Nguyên Chân Công này đã đánh vững chắc, không có sơ hở gì quá lớn.

"Đáng tiếc... Vi sử cũng chỉ là một tên Chân lực... Nhưng như vậy đi, tối nay ngươi qua đây, vi sư có một chút tâm đắc và trải nghiệm muốn nghiên cứu thảo luận với ngươi."

Bây giờ, Phương Tịch tuyên bố ra bên ngoài mình chỉ là một Võ quán chủ cảnh giới Chân lực.

Dù sao ở trong Võ Minh người có thể đột phát Chân Kình Võ Sư cũng rất ít.

Đương nhiên Phương Tịch sẽ không tạo ra danh tiếng này.

"Sư phụ nói như vậy có nghĩa là Hỗn Nguyên Chân Công của bản môn có thể tấn thăng Võ Sư phải không?"

Ánh mắt Thanh Tang tỏa sáng, vội vàng ấn đầu Thanh Mộc xuống: "Nhanh, tạ ơn sư phụ đi."

Dù sao đây cũng là Võ Sư đó nha.

Mặc dù Thành Tam Nguyên là thủ phủ của Định Châu nhưng thế lực lớn vẫn luôn phong tỏa nghiêm ngặt võ công cao giai và bí pháp.

Võ Sư đã là cao tầng chân chính rồi.

Bởi vậy một môn công pháp có khả năng luyện đến Võ Sư thì trân quý cỡ nào đây? Ít nhất Thanh Tang cũng không thể tưởng tượng được.

"A, tạ ơn sư phụ."

So với Thanh Tang thì Thanh Mộc vẫn ngốc nghếch như trước, bị ấn đầu xuống mới biết phải nói lời cảm tạ.

...

Nguyên Hợp Sơn.

Lôi Cực Phong.

Lệnh Hồ Sơn đang nửa nằm nửa ngồi trên một cái ghế, trước mặt lão là một cái nồi lầu bằng đồng to lớn.

Than củi phát ra ngọn lửa tạo thành các loại chim thú, vui sướng liếm láp đáy nồi, khiến nước canh màu sữa ở trong nồi sôi trào.

Trong mâm sứ ở xung quanh chấy đầy thịt bò, dê và các loại rau quả.

Bên cạnh còn có một cái chậu thủy tinh làm bằng băng, bên trong là hoa quả các loại được ướp lạnh, nhìn rất đẹp, cũng khiến người ta thèm thuồng.

"Lệnh Hồ Sơn!"

Phương Tịch bước tới, tiện tay quăng ra một cáu Hoàng Bì Hồ Lô to lớn.

"Hả?"

Lệnh Hồ Sơn tiếp nhận, mở nút hồ lô ra uống một ngụm lớn, lúc này, lão mới thỏa mãn: "Rượu ngon..."

Phương Tịch ngồi trước nồi lẩu, cầm đũa gấp thịt, đồng thời nhắc tới: "Ta luôn cảm thấy có phải ngươi lừa ta hay không? Cái gì mà Tông Sư hồng trần luyện tâm, ta cảm thấy không có một chút hiệu quả nào..."

"Ha ha, tiểu hữu quá vội, lúc này mới mấy năm thôi... Linh Hầu Tửu này không tệ, lần sau mang nhiều thêm chút."

Lệnh Hồ Sơn uống từng ngụm rượu lớn, ăn miếng thịt to, rượu thịt nhồi vào trong miệng, giọng nói của lão lờ mờ: "Cho dù tiểu hữu có thiên phú dị bẩm, muốn đột phá Tông Sư cũng phải chờ cơ duyên... Nếu trong vòng mười năm tiểu hữu có thể đột phá thì thiêu phú võ đạo của tiểu hữu có thể xếp đệ nhật trong vòng trăm năm của Định Châu, ngay cả đám lão gia hỏa Tông Sư Hội kia cũng sẽ bị kinh động."

"Tông Sư Hội? Đó là tổ chức gì?" Phương Tịch hứng thú.

Nói chuyện phiếm với Lệnh Hồ Sơn hắn luôn sẽ biết được chút tình báo và nội tình, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hắn thường xuyên đến tìm Lệnh Hồ Sơn.

"Tông Sư Hội... Là một tổ chức thần bí trải rất rộng ở Đại Lương, yêu cầu nhập hội chính là Chân Cương Võ Thánh, nghe nói là vì tìm kiếm cảnh giới trên Võ Thánh..." Lệnh Hồ Sơn lâm vào trong một loại cảm xúc nào đó.

"Trên Võ Thánh sao?"

Phương Tịch giật mình: "Đã tìm được chưa?"

"Rất đáng tiếc, cũng không có, Tông Sư đã là cực hạn của Võ Giả." Lệnh Hồ Sơn tiếc nuối lắc đầu.

"Vậy thật đáng tiếc."

Phương Tịch hơi nuối tiếc.

Vốn là hắn còn nghĩ rằng thế giới này có thể tu Trúc Cơ kỳ tồn tại, lại không ngờ Chân Cương Võ Thánh đã là cực hạn.

"Tông Sư Hội là tổ chức do một đám người không cam lòng xây dựng, bọn họ cảm thấy ở trên Võ Thánh tất nhiên sẽ có cảnh giới khác, sau đó bắt đầu nghiên cứu yêu ma... Đặc biệt là đặt tính bất tử và chú lực của ma, được xem là hi vọng mới, họ đã làm rất nhiều thí nghiệm rất bi thảm, nhưng mà cũng không có cái gì sau đó..." Lệnh Hồ Sơn thở dài.

"Nghiên cứu... Ma sao?" Phương Tịch bất chợt cười lạnh: "Nếu nói về cực kỳ bi thảm thì pháp môn Chủng Ma Nhập Thân của Nguyên Hợp Sơn các ngươi cũng không kém bao nhiêu, hay là... Bí thuật này là ngươi đổi ở trong Tông Sư Hội phải không?"

"Ha ha, Tông Sư Hội chỉ là một cái tổ chức lỏng lẻo, lúc lão hủ còn trẻ đã từng dùng thân phận cá nhân để gia nhập."

Lệnh Hồ Sơn cũng không phủ nhận.

"Nói như vậy... Sau khi ta trở thành Tông Sư cũng muốn đến Tông Sư Hội nhìn xem."

Phương Tịch đã ra quyết định trong lòng.

Sau khi ăn uống no đủ, hắn đứng lên: "Lệnh Hồ Sơn, đến chiến một trận."

Cho dù bây giờ hắn chỉ là Võ Sư bốn bước, nhưng dựa vào giao thủ với Võ Thánh có lẽ sẽ có thể minh ngộ một chút cách vận chuyển của Chân Cương để bước ra bước đầu tiên mang Chân kình hóa thành Chân cương.

"Lại đánh nữa hả?"

Lệnh Hồ Sơn trợn mắt, trực tiếp nằm trở lại: "Không đánh không đánh... Bí thuật Quang Tráo Hộ Thân của ngươi quá mức vô lại, chỉ cho ngươi đánh ta, không cho phép ta đánh ngươi, một chút ý tứ cũng không có..."

Nói thật, lão rất hiếu kỳ với bí thuật của vị Quỷ Kiến Sầu Phương Lãnh này.

Đáng tiếc, đối phương vẫn gắt gao che giấu, không cho lão có cơ hội nhìn.

'Chẳng lẽ là bí thuật mô phỏng ma gì hay sao?'.

Trong lòng Lệnh Hồ Sơn hơi suy đoán, chợt lão nói sang chuyện khác: "Thật ra dù là du hí hồng trần, hay là liều mạng tranh đấu để tìm đường đột phá thì điểm mấu chốt nhất vẫn là nhìn rõ nội tâm của mình, đây chính là điểm xuất phát của Tông Sư."

"Tâm của Tông Sư sao? Tâm của ta sao?" Phương Tịch khẽ giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận