Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 827: Phản Hư trung kỳ (2)

Sở dĩ bảo vật hóa lôi được truy cầu cuồng nhiệt chính là thuộc tính khắc chế lôi đình này.
Nhưng mà dù Hỗn Nguyên Thiên La Tán cũng có cực hạn.
Chờ đến khi tia lôi đình thứ sáu kết thúc thì Phương Tịch hợp hai tay lại, một cổ triện văn màu xanh sẫm xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
"Linh Vực... Mở!"
Linh Vực của Địa Tiên có thể chống lại lực lượng pháp tắc giao diện.
Còn thiên kiếp, thật ra chỉ là hiện thân của lực lượng giao diện!
Bí thuật trong truyền thừa Địa Tiên cũng có thuộc tính làm yếu thiên kiếp, chính là bí pháp độ kiếp vô thượng!
Ong ong!
Hư ảnh Địa Tiên Linh Cảnh xuất hiện ở phía sau Phương Tịch rồi khuếch trương ra bốn phía.
Những nơi nó đi qua, một mảnh sinh cơ dào dạt.
Vô số Vạn Mộc Mẫu Khí bộc phát, khiến xung quanh Linh Vực đều phát ra tiếng xèo xèo...
Tia lôi đình thứ bảy, thứ tám ở giữa không trung đã bị hải dương xanh biếc bao phủ rồi biến mất không thấy đâu nữa...
"Không tệ, không tệ... Hỗn Nguyên Thiên La Tán chỉ là cấp sáu, hơn nữa còn không thể tấn thăng..."
Nhưng có Địa Tiên Linh Cảnh thì dù đối mặt với đại thiên kiếp đột phá Hợp Thể cũng có thể có lực để đánh một trận."
Phương Tịch thấy vậy thì liên tục gật đầu.
Hỗn Nguyên Thiên La Tán có giới hạn phẩm cấp nên nhiều nhất cũng chỉ có thể sử dụng khi tại đột phá Phản Hư hậu kỳ.
Chờ sau khi Phản Hư viên mãn, trùng kích đại bình cảnh Hợp Thể thì nó đã không còn tác dụng, một tiên thiên lôi đã có thể khiến nó tan thành mây khói.
So lại thì Địa Tiên Linh Cảnh vẫn có thể liên tục tăng lên.
Chờ khi hắn đến Phản Hư viên mãn thì nó chắc chắn là chủ lực chống lôi kiếp!
Ầm ầm!
Tất cả mây đen trên bầu trời đều nhanh chóng áp súc chỉ còn khoảng mười mẫu.
Đây hình như là nó đang tăng uy năng lên, có thể thấy được chắc chắn không thể xem thường tia lôi đình cuối cùng.
Lúc này lại Phương Tịch lại làm ra hành động không thể tưởng tượng nổi.
Hắn chủ động rút Hỗn Nguyên Thiên La Tán lại, Địa Tiên Linh Vực cũng thu liễm.
"Thiên Yêu Chân Thân của ta đã khó nhịn đói khát từ nãy giờ."
Phương Tịch nhe răng cười.
Quan sát từ nãy đến giờ thì hắn cảm thấy Thiên Yêu Chân Thân của bản thân đã đủ sức tiếp nhận tia lôi đình này.
Huống chi hắn còn có Vạn Cổ Trường Thanh Thể giữ gốc, dù có bị trọng thương thì chỉ cần hắn còn một hơi thở cũng có thể khôi phục nhanh chóng.
Lúc này đương nhiên hắn không sợ, thậm chí còn kích động.
Cơ bắp toàn thân hắn nhổ lên, tỏa ra quang hoa như ngọc.
Cùng lúc đó một lớp giáp trụ màu tím xuất hiện trên người hắn, nhìn rất phù hợp với Thiên Yêu Chân Thân.
Bí thuật Vạn Yêu Giáp!
Thiên Yêu Chân Thân vốn là bản tiến cấp của bí thuật Vạn Yêu Giáp, lúc này cả hai hợp một thì càng có diệu dụng vô tận.
Thu thu!
Theo tiếng Phượng Hoàng trường minh, Kỳ Lân gầm thét.
Hư ảnh tứ đại Chân Linh xuất hiện hóa thành quang mạc bốn màu, bao phủ thiên khung.
Tia thiên kiếp thứ chín kia chưa đánh xuống đã yếu hơn rất nhiều.
Bí thuật Vạn Yêu Giáp cũng là diệu pháp độ kiếp!
Phương Tịch luôn xem trọng cái mạng nhỏ của mình nên xem như hắn đã dốc hết sức lực thu gom và tu luyện bí thuật độ kiếp.
Ầm ầm!
Lôi đình chấn động.
Kim sắc lôi kiếp hung hãn đánh tan hư ảnh tứ đại Chân Linh, chỉ là hình thể cũng thu nhỏ gần một nửa, sau đó đánh xuống.
"Hây!"
Phương Tịch siết năm ngón tay lại, nổi giận gầm lên một tiếng, vung quyền lên trời.
Ầm!
Lôi đình và nắm đấm của hắn tiếp xúc, hắn chỉ cảm thấy nắm đấm tê rần, sau đó có một cỗ cự lực khủng bố đã đánh hắn vào trong lòng đất!
Lôi kiếp qua rồi, mây đen tán đi, có từng giọt Cam Lâm rơi xuống.
Sưu!
Một bóng người từ trong hố to nhảy lên, giáp trụ, y phục trên người đều vỡ vụn, hiện ra da thịt trơn bóng, vậy mà như không bị tổn thương bao nhiêu.
"Tinh khí của thiên lôi..."
Phương Tịch há to miệng hít một hơi thật sâu.
Hắn hít khí thành gió như hóa thành một phong nhãn, cuốn hết tất cả Cam Lâm, sao đó ợ một cái đầy thỏa mãn.
"Thiên Yêu Chân Thân của ta bây giờ chỉ xem như tiểu thành, nhưng mà lực lượng thể phách đã có thể so với tu sĩ Phản Hư hậu kỳ."
"Cũng không biết đến khi nào mới có thể đại thành, khiến thể phách có thể so với yêu thú Hợp Thể kỳ!"
Phương Tịch thì thào.
hắn chợt động suy nghĩ, một tầng Mộc linh lực xuất hiện hóa thành một bộ thanh y bao phủ quanh người, lúc này hắn mới nhìn xung quanh.
Tiểu Huyền Quy bay tới, ngu ngơ nói: "Chủ nhân... Tiểu Quy Quy đã giết rất nhiều, rất nhiều..."
"Hử?"
Phương Tịch đảo thần thức qua thì không biết nên khóc hay cười.
Thì ra ở xung quanh đầm lầy có không ít yêu thú cấp thấp, thậm chí là những con cá bình thường đều bị Tiểu Huyền Quy làm thịt hết...
Nhìn ra được nó rất nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ, chỉ là hơi cứng nhắc một chút...
"Ừ, làm tốt lắm, trở về sẽ ban cho ngươi đan dược cấp sáu!"
Phương Tịch sờ đầu Tiểu Huyền Quy, mỉm cười nói.
"Tốt quá!"
Tiểu Huyền Quy lập tức hưng phấn đến mức như sắp nhảy dựng lên, rất giống một đứa bé...
...
Bây giờ thuật luyện đan của Phương Tịch cũng xem như đạt tiêu chuẩn cấp sáu.
Trải qua năm trăm năm không ngừng nghiên cứu, hắn đã lục lọi ra được một đan phương khí huyết, thích hợp cho luyện thể sĩ cấp Phản Hư thậm chí yêu thú bổ sung khí huyết.
Thiên Yêu Chân Thân của hắn có thể tiến triển nhanh chóng cũng có một phần vì hắn thường xuyên phục dụng đan dược luyện thể cấp sáu.
Tiểu Huyền Quy cũng rất thích ăn, nó cho rằng đây là đường đậu Chân Huyết Đan bản tiến cấp.
Thế nhưng đan dược cấp sáu rất quý hiếm, dù Phương Tịch cũng không thể phục dụng thường xuyên.
Về phần Tiểu Huyền Quy thì chỉ thỉnh thoảng ăn được phần thừa của hắn.
Mỗi lần nó được một viên đều vui như tết.
Phương Tịch thi triển Quy Tức Bí Thuật giữ nguyên tu vi Phản Hư sơ kỳ rồi điệu thấp về Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Tu vi đột phá nên tâm trạng của hắn rất tốt, lúc này lại gọi mấy vũ nữ mà Vương gia nuôi dưỡng đến ăn mừng mấy tháng...
Thương Hội Yêu Nguyệt.
Bối cảnh của thương hội này chính là Yêu Nguyệt Tiên Thành, nó chính là thương hội số một quanh đây.
Thậm chí còn mở rộng làm ăn đến mấy vực gần đó, mánh khóe thông thiên, mạng lưới quan hệ khổng lồ.
Ngày hôm nay.
Một lão giả tóc bạc chắp hai tay sau lưng bước đến trước cửa Thương Hội Yêu Nguyệt.
Thân hình lão cao lớn, trên mặt còn có một vết sẹo, nhìn rất hung thần ác sát.
Hai tu sĩ Kết Đan trông cửa thấy người này thì lại biến sắc, nhao nhao lộ ra vẻ lấy lòng: "Phù lão đến rồi? Mời Phù lão vào phòng khách quý... Đại chưởng sự đã phân phó rồi, khi ngài đến nhất định phải nhanh chóng thông báo cho ngài ấy biết..."
"Đi trước dẫn đường."
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói.
Phù lão này đương nhiên là một thân phận giả để thủ tiêu tang vật của hắn.
Có bí thuật Thiên Ma biến hóa và thuật quy tức để che giấu thì dù tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ cũng chưa chắc có thể nhìn ra được sơ hở gì.
Huống chi...
Trong Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng chỉ có một đám Phản Hư... Nói không chừng toàn bộ Tinh Thần Vực cũng chỉ có Tinh Thần Tông có một vị lão tổ Hợp Thể, làm sao có thể dễ đụng mặt như vậy chứ?
Thủ tiêu tang vật ở Yêu Nguyệt Tiên Thành thì Phương Tịch vẫn tương đối yên tâm.
Những địa điểm giống vậy hắn vẫn còn mấy chỗ, đều là thế lực tương đối cường hoành trong Phản Hư, phân bố trong chín mươi chín vực của nhân tộc.
Bởi vì hắn lộ ta tài phú và kỹ nghệ quá mê người nên cũng không phải không có ai muốn đen ăn đen.
Nhưng chỉ cần là tu sĩ Phản Hư thì chính là đến tặng tiên ngọc, đương nhiên Phương Tịch đều vui vẻ nhận hết.
Phòng khách quý ở Thương Hội Yêu Nguyệt.
Sảnh này ở trong mây, xung quanh đều là mây trắng, lại có bàn bằng ngọc.
Sau khi ngồi xuống thì có một cỗ lực lượng nhu hòa nâng toàn thân lên khiến người ta cảm thấy rất thoải mái dễ chịu, hài lòng thậm chí còn có cảm giác như phiêu nhiên dục tiên.
"Phù lão, đã lâu không gặp."
Không bao lâu sau có một đạo quang mang bay tới, một vị tu sĩ Phản Hư trung kỳ từ trong đó hiện ra.
Dáng người của y trung đẳng, có khuôn mặt tròn, chưa nói đã cười trước, chính là Đại chưởng sự của Thương Hội Yêu Nguyệt: "Ai, gặp Phù lão, trong lòng lão phu vừa mừng lại vừa lo..."
"A? Sao vậy?"
Phương Tịch chậm rãi nhấp một ngụm tiên trà rồi cười hỏi.
"Mừng đương nhiên là vì Phù lão xuất mã chắc chắn có đồ tốt... Lo chính là tiên ngọc dự trữ trong thương hội sắp trống rỗng rồi."
Đại chưởng sự mặt mày ủ rũ nói.
Tiên ngọc đối với bất kỳ thế lực từ Phản Hư trở lên nào cũng đều là tài nguyên mang tính chiến lược, bởi vì nó không thể tái sinh, còn có rất nhiều trợ lực cho tu sĩ từ Phản Hư trở lên tu luyện và luyện bảo.
Mặc dù nó cung cấp tu vi kém hơn linh đan tăng tiến pháp lực cấp sáu, mà còn lãng phí rất nhiều.
Nhưng chỉ cần không tiếc, đồng thời số lượng tiên ngọc đủ thì tu vi của tu sĩ Phản Hư cũng có thể tăng nhanh như gió.
Thậm chí đối với Phương Tịch thì tiên ngọc cũng là một loại tài nguyên trân quý.
Bởi vì cũng có thể dùng tiên ngọc để thúc giục Địa Tiên Linh Cảnh phát triển.
Đương nhiên hắn chỉ thử một lần thì đã không làm nữa.
Dù sao thọ nguyên của hắn cũng rất dài, tốc độ phát triển của bản thân Địa Tiên Linh Cảnh cũng đã vượt qua rất nhiều tu sĩ Phản Hư tu luyện nên hắn không cần phải phí tiên ngọc như vậy.
Bây giờ sau khi hắn đột phá Phản Hư trung kỳ thì Địa Tiên Linh Cảnh lại khuếch trương lần nữa, Vạn Mộc Mẫu Khí mà mỗi ngày có thể tạo ra cũng tăng lên.
Theo Phương Tịch đoán, hắn cách số lượng năm ngàn mẫu Phản Hư hậu kỳ, có lẽ chỉ cần hai, ba ngàn năm là có thể đạt được!
"Miệng lưỡi trơn tru..." Phương Tịch cười mắng: "Lần nào làm ăn với lão phu mà các ngươi không có lợi nhuận chứ? Tiên ngọc thiếu thốn chỉ là tạm thời, chỉ cần chuyển đến ngoại vực bán thì chẳng phải đã kiếm về rồi sao?"
"Đúng đúng, còn phải đa tạ Phù lão nể mặt..."
Đại chưởng sự đối với thần tài, tính tình còn rất tốt này cũng không có chút phong phạm 'Diêm Vương mặt lạnh' nào như trong Thương Hội Yêu Nguyệt.
"Được rồi, đây là số hàng lần này."
Phương Tịch phất tay áo, ba tấm Tiểu Hư Không Na Di Phù ngân quang lấp lóe đã xuất hiện trên bàn.
Ngoài ra còn có một cái bình ngọc, đan dược trong đó hóa thành hư ảnh một con hoang thú đang ngửa mặt lên trời gầm thét.
"Tiểu Hư Không Na Di Phù và Lục Bảo Huyết Đan?"
Ánh mắt của Đại chưởng sự sáng lên.
Hai vật này đều có lực hấp dẫn rất lớn với tu sĩ Phản Hư.
Cùng lúc đó, y càng sinh ra mấy phần ngưỡng mộ núi cao với Phù lão.
Có thể trở thành Phù sư cấp sáu đã là người nổi bật trong Phản Hư, nếu còn là Đan sư cấp sáu... Vậy thì chính là thiên tài trong Phản Hư!
Đương nhiên, cũng có thể là sau lưng Phù lão có một thế lực lớn, trong đó có một vị Đan sư cấp sáu.
Bất kể thế nào thì những chuyện này đều đại biểu Phù lão tuyệt đối không dễ chọc.
Trên thực tế, biểu hiện của Thương Hội Yêu Nguyệt trong mấy lần giao dịch trước không tệ, không có động tay động chân gì nên đây là một trong những nguyên nhân mà Phương Tịch vẫn tiếp tục giao dịch với đối phương.
"Vẫn dựa theo quy củ lần trước dùng tiên ngọc tính sao?"
Đại chưởng sự tính số lượng tiền ngọc cần thì lập tức hơi đau lòng: "Phù lão, gần đây bản thương hội mới thu mua được một số linh hoa dị thảo quý hiếm, có muốn xem thử không?"
"Ồ, lấy ra xem một chút."
Phương Tịch bình chân như vại tiếp nhận ngọc giản trong tay của Đại chưởng sự, sau đó chỉ định mấy thúc: "Lấy mấy thứ này đi, có thể bù mười khối tiên ngọc..."
Nụ cười trên mặt Đại chưởng sự không thay đổi: "Túy Tiên Thảo này chính là do bản thương hội trả giá rất lớn mới khai thác được trong di tích Tiên Phủ, cộng lại thì ít nhất cũng trị giá hai mươi khối tiên ngọc..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận