Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1172: U Huyền (1)

Kim hộ pháp cùng Ngân hộ pháp nhìn thấy Thập Tuyệt Môn trong tay Phương Tịch, con ngươi co rụt, muốn hóa thành hai đạo độn quang bỏ chạy, ngay cả tù binh cũng không muốn.
Bọn họ Kim, Ngân, Đồng chính là ba hộ pháp của Hắc Huyền Giáo, đều có tu vi Đại Thừa kỳ.
Nhưng trước đó vì bắt phu nhân tu vi Đại Thừa kỳ, còn có dị bảo giúp đỡ, nên tam đệ đã chết.
Lúc này dưới tình huống trạng thái không tốt, đối địch với một hung nhân chém giết Tả sứ giả, mới sẽ không ngốc như vậy!
Mà hai người này độn pháp mạnh mẽ, dưới tình huống phân công nhau thoát thân, đối mặt chỉ là Đại Thừa kỳ, xác thực ít nhất có thể chạy thoát một cái, báo cáo sự tình cho Hắc Huyền Giáo Chủ!
- Ai... Phiền phức.
Phương Tịch thở dài, trong tay hiện lên mộc ấn đen kịt, chính là Sinh Tử Ấn!
Hư ảnh Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hiện lên, trên tán cây có huyền quang lấp lóe, dung hợp vô số Long Chương Văn, trong khoảnh khắc đảo qua hai vị Đại Thừa.
Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang!
Trong chớp mắt, hai vị Kim Ngân liên thủ có thể chiến Tả sứ giả liền mất mạng, hóa thành hai thi hài rơi rụng!
Phương Tịch vỗ tay, Tàng Minh Tử đi thu lấy Nạp Vật Phù của hai người.
Hắn nhìn lướt qua, hai tay lóe lên ánh bạc, thi thể tu sĩ Đại Thừa, thậm chí Nạp Vật Phù, pháp bảo... Đều bị đưa vào Địa Tiên giới.
Bất luận trên người bọn họ có đồ vật ký hiệu gì, cũng sẽ bị ngăn cách.
- Hiện tại chỉ còn lại một phiền phức, sau khi giết người diệt khẩu, ta còn có thể tiếp tục làm cá ướp muối.
Phương Tịch bay vào xe ngựa đồng thau.
Dị bảo này trải qua đấu pháp, bây giờ đã hoàn toàn báo hỏng, không có chút thần dị nào.
Cô gái kia hai mắt nhắm nghiền, da thịt như ngọc, có vẻ điềm đạm đáng yêu.
- Vị phu nhân ám hại ta kia đã chết rồi sao?
Phương Tịch lẩm bẩm, đưa tay phải ra, đặt ở trên đỉnh đầu thiếu nữ còn chưa Trúc Cơ.
Sưu hồn!
Lấy thần niệm của hắn bây giờ, chuyện này quả thật quá dễ dàng.
Thậm chí Phương Tịch vốn định sưu hồn là Nguyên Anh của Tả sứ giả, sau đó lại ném đối phương về Địa Tiên giới, tiện thể xóa đi tất cả vết tích.
Rất nhanh, từng tin tức hiện lên ở trong lòng Phương Tịch.
Thiếu nữ này tên Nguyệt Oánh, đệ tử Minh Nguyệt Cung, là một thế lực Đại Thừa, vị Minh Nguyệt Cung Chủ kia, cũng chính là cô cô của nàng, chính là tu sĩ Đại Thừa duy nhất trong thế lực.
Dựa vào một loại linh dược đặc sản trong cung, cung cấp cho Kim Trúc Hải, tháng ngày trôi qua cũng coi như tiêu dao khoái hoạt.
Nhưng mấy năm trước, nữ tử này được đo lường ra một loại thể chất kỳ dị... U Huyền Chi Thể.
Loại Tiên Thể này, nếu như ở hạ giới, cơ bản đều bị xác định là bệnh nan y.
Bất quá ở Chân Tiên giới từ lâu được phá giải, chỉ cần một tu sĩ Đại Thừa, hằng ngày lấy tiên nguyên lực phối hợp loại bí thuật nào đó ôn dưỡng đan điền kinh mạch, thì có thể tu hành tăng nhanh như gió.
Thậm chí sau khi Tiên Thể lên cấp Đại Thừa kỳ, còn có thể sinh ra một loại U Huyền Linh Dịch, nếu lấy linh dịch này bôi lên toàn thân, có thể suy yếu khoảng chừng hai phần mười uy năng của tiên lôi kiếp lần sau!
Nguyệt Oánh tự nhiên được cô cô coi là bảo bối, đồng thời triển khai bí pháp che giấu Tiên Thể.
Nhưng chẳng biết vì sao tin tức này lại bị Hắc Huyền Giáo biết được.
Hắc Huyền Giáo bức bách Minh Nguyệt Cung giao Nguyệt Oánh ra, cô cô Nguyệt Oánh không muốn, kết quả Minh Nguyệt Cung bị diệt, nàng cùng cô cô cưỡi bảo vật trấn cung Tuần Nguyệt Xa chạy trốn.
Sau đó liền gặp gỡ Phương Tịch...
- Tẻ nhạt...
Phương Tịch ngáp một cái, tay bấm quyết.
Lực lượng linh vực hạ xuống, cấm chế trên người Nguyệt Oánh sụp đổ.
- Cô cô...
Nguyệt Oánh thăm thẳm tỉnh lại, nhìn thấy Phương Tịch, vẻ mặt biến đổi:
- Ngươi là... tu sĩ Đại Thừa trước kia!
- Phải...
Phương Tịch đứng chắp tay, cười nhạt nói:
- Cô cô ngươi lấy bí thuật dời Thiên Hồn Hương hại ta, bây giờ bỏ mình, cũng coi như quả báo... Ngươi còn có lời gì để nói không?
Nguyệt Oánh cắn răng, trực tiếp quỳ gối:
- Tiểu nữ tử Nguyệt Oánh, chính là U Huyền Chi Thể, nguyện bái tiền bối làm sư phụ...
- Bái sư?
Phương Tịch cười ha ha:
- Ngươi không hận ta?
- Nguyệt Oánh và tiên sinh chưa từng quen biết...
Nguyệt Oánh miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng nàng tin tưởng, chỉ cần là tu sĩ Đại Thừa, đều khó tránh được U Huyền Linh Dịch mê hoặc.
Sau một khắc, lời nói của Phương Tịch lại khiến mắt nàng tối sầm lại.
- Thần niệm của ta, đã có thể ở trong lúc ngươi bất tri bất giác, tiến hành sưu hồn ngươi...
Phương Tịch thở dài:
- Ngươi hận ta... Hận ta vì sao không dừng lại cùng các ngươi chống đỡ cường địch, bằng không cô cô ngươi sẽ không chết...
- Tiền bối...
Nguyệt Oánh biến sắc, còn muốn nói gì, mắt liền tối sầm lại, vĩnh viễn mất đi ý thức...
Phương Tịch căn bản không có ý định biện luận với đối phương.
Cõi đời này loại người gì cũng có, muốn lay động tam quan của đối phương còn khó hơn lên trời, trực tiếp bỏ qua, hoặc đưa đối phương đi chết là được…
Bạn cần đăng nhập để bình luận