Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 818: Đấu pháp (1)

Trăm ngày sau.
Khu nhà xưởng dưới mặt đất.
"Thông báo khẩn, thông báo khẩn, xin những nhân viên chưa rời khỏi hãy nhanh chóng rời khỏi..."
Một con khôi lỗi như bánh răng máy móc đang giơ loa và cờ chạy trong nhà máy đã trống rỗng.
Kể từ ngày bắt đầu luyện khí thì nhà máy cung cấp tài liệu phụ trợ đã bắt đầu rút hết nhân viên và thiết bị đi.
Đến lúc này đã hoàn toàn trống rỗng.
Bất chợt...
Ầm ầm!
Nương theo chấn động mãnh liệt, mặt đất ầm ầm nứt ra, phảng phất như xảy ra động đất rất lớn.
Hừng hực!
Từng ngọn lửa từ trong lòng đất bốc lên, xông thẳng lên trời cao, cao đến cả vạn trượng!
Vạn trượng hỏa diễm như có thể đốt trời!
Vô số nham tương như biển cả đỏ rực, bao phủ toàn bộ khu nhà xưởng.
Xuy xuy!
Con khôi lỗi máy móc kia lập tức biến mất trong nham tương, cờ trong tay nó trong nháy mắt đã hóa thành tro tàn...
Khói đen bốc lên hóa thành mây bao phủ phạm vi cả vạn dặm!
Từng đạo kim quang xuất hiện, bùng lên trong mây đen!
Hống hống!
Theo một tiếng long hống kinh thiên động địa, một con Thái Cổ Địa Phế Độc Long từ trong liệt diễm bay ra.
Dáng vẻ của nó rất cồng kềnh, đặc biệt là phần bụng nhô cao lên như ăn quá no.
Bỗng nhiên!
Một đạo kim quang, hai đạo kim quang...
Vô số đạo kim quang từ trong cơ thể của nó bắn ra, như đâm thủng nó trăm ngàn lỗ.
Thu!
Nương theo một tiếng phượng minh to rõ, một con Ngũ Thải Thiên Phượng xé rách bụng độc giao, giương cánh bay ra!
Ở phía sau Thiên Phượng lại có một con Côn Bằng, một con Xuyên Vân Hạc, một con Thanh Loan, một con Ngũ Hành Khổng Tước, một con Hồng Hộc, một con Huyết Kiêu bay theo.
Tựa như Phượng Hoàng bay, bách điểu ngưỡng mộ bay theo!
Tiếng bách điểu triều phương vang vọng trong phạm vi ngàn dặm!
"Liệt diễm đằng không cả vạn trượng, nghìn đạo kim xà sính anh hào. Khói đen cuốn ba thước mây, nấu mai lật sóng gang tấc tiêu."
"Không ngờ Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế này xuất thế lại có thiên địa dị tượng."
Một đạo ma quang xuất hiện, thân ảnh Phương Tịch hiện ra.
Hắn vươn tay, dưới khí cơ dẫn dắt, từng con linh cầm phá không bay đến rồi tụ lên trên bàn tay của hắn hóa thành một cây quạt lông tạo thành từ lông vũ bảy màu.
"Tay cầm quạt lông đầu đội khăn, trong lúc nói cười tường thuẫn biến thành tro bụi..."
Phương Tịch đưa tay vuốt ve Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, chỉ thấy trên đó tỏa ánh sáng rực rỡ, có từng đạo thần vận tản ra, vừa nhìn đã biết rất bất phàm.
"Cây quạt này thiên về phong hỏa... Nhưng bởi vì tài liệu trân quý nhất là Ngũ Hành Thiên Phượng nên còn có được một chút thuộc tính hư không... Hay nói là uy năng hư không của nó đã vượt qua Tỏa Yêu Tháp."
"Tay cầm cây quạt này, dù lén qua khe hở hư không mà phi thăng cũng nắm chắc mấy phần."
Cảm nhận được thần uy mênh mông của Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì Phương Tịch không khỏi rất hài lòng: "Lần luyện bảo này xem như đã thành công, bảo vật này hẳn lẽ có được bảy, tám phần uy năng của mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân!"
Mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân cũng không phải là Tiên Phủ Kỳ Trân tàn khuyết nên đại chỉ có được một phần trăm thậm chí một phần ngàn uy năng của Tiên Khí hoàn chỉnh.
Luận uy lực Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến đương nhiên sẽ thua Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm rất xa.
Nhưng vấn đề là dù với tu vi bây giờ của Phương Tịch cũng khó có thể thôi động Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm, mạo muội thi triển thì sau một kiếm pháp lực sẽ cạn kiệt, trọng thương nguyên khí.
Ngược lại không bằng Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến có thể thường xuyên dùng đấu pháp.
"Có quạt này trong tay, Phản Hư trung kỳ bình thương cũng không phải là đối thủ của ta..."
"Nhưng mà tình hình trong lúc đấu pháp thiên biến vạn hóa, đến tột cùng thế nào còn phải xem lại..."
Trên tay Phương Tịch lóe lên linh quang, đã thu hồi Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến.
Dù sao Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến này cũng do hắn tự tay luyện chế nên rất dễ luyện hóa, lạc ấn khí tức pháp lực.
Trong đan điền khí hải.
Ngoại Đạo Nguyên Anh cười hì hì dang hai tay ra, ném Huyền Minh Kỳ qua một bên, thuận tay ông lấy quạt lông bảy màu.
"Đạo chủ!"
Nham tương ngưng kết, mây đen tán đi...
Sáu đạo quang hoa từ trong lòng đất bay ra rồi hạ xuống bên cạnh Phương Tịch.
"Khoảng thời gian này các ngươi đã vất vả rồi, chỗ nào có trăm vạn cân thịt Nguyên Cổ Hoang Thú và đan dược thích hợp cho tu sĩ Hóa Thần tăng tiến pháp lực..."
Phương Tịch vung tay, mấy túi trữ vật lập tức bay ra ngoài.
"Đa tạ đạo chủ!"
Quỷ Phủ và Đồ Ma Tôn Giả tiếp nhận rồi đảo thần thức qua thì trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng.
"Mặc dù bây giờ hai người các ngươi có thọ nguyên dồi dào nhưng dù có chí hướng lớn thì vẫn phải suy tính hiện thực một chút, nếu không làm được vẫn có thể cân nhắc phi thăng..."
Phương Tịch nhịn không được mà nhắc nhở.
Đối với Quỷ Phủ Tôn Giả và Đồ Ma Tôn Giả thì chờ ở hạ giới sẽ liên lụy đến tu vi.
Không những thứ khác, hắn để lại một viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan ở đây nhưng hai người họ vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn nên không thể nào sử dụng...
Đồ Ma Tôn Giả và Quỷ Phủ Tôn Giả nhìn nhau rồi lắc đầu nói: "Nếu đạo chủ đã có thể đột phá Phản Hư ở hạ giới thì chúng ta cũng có một tia hi vọng... Huống chi dẫn đầu Cửu Châu giới phồn thịnh chính là mong muốn của chúng ta..."
Phương Tịch nghe vậy thì không khỏi trầm mặc.
Lúc này Quỷ Phủ Tôn Giả tươi cười nói: "Đạo chủ đừng lo, chúng ta lưu thủ Cửu Châu, còn muốn chờ Đạo Chủ đời trước đưa tin... Ở Địa Tiên giới chỉ cần tu vi đủ cao thì sẽ có thể vượt giới liên lạc với hạ giới... Thậm chí gửi vật phẩm."
'Không những vậy, nếu đến Hợp Thể kỳ thì cũng có thể thử đưa người xuống...'.
Trong lòng Phương Tịch bổ sung một câu, thấy hai vị Tôn Giả nay có thái độ kiên quyết nên hắn cũng mặc kệ bọn họ.
Mấy tháng sau.
Địa Tiên Linh Cảnh.
"Đến cùng vẫn là Địa Tiên giới thoải mái hơn, ở hạ giới lúc nào cũng cảm thấy bị kiềm chế..."
Phương Tịch thích ý duỗi lưng một cái, trong mắt lấp lóe ma quang.
Sau khi luyện thành Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì chiến lực của hắn ở trong Phản Hư đã có thể xem như không tệ.
'Mà gần đây chi tiêu quá nhiều, tiên ngọc cũng sắp không đủ rồi...'.
'Ta cũng phải tiến bộ kỹ nghệ câu cá lên một chút mới được.'.
Hắn kết quyết thi triển thần thông biến hóa trong Tha Hóa Tự Tại Ma Công, hóa thành một thanh niên anh tuấn mày kiếm, khí tức đến Hóa Thần hậu kỳ rồi bay về phía thành Thiên Phạm.
Thương Hội Hàn Tuyền.
Thương hội này mở trong thành Thiên Phạm, thậm chí còn nằm ở vị trí tấc đất tấc vàng trên con đường thương nghiệp, hiển nhiên sau lưng có tu sĩ Phản Hư làm chỗ dựa.
Họ thu mua lượng lớn các loại kỳ hoa dị thảo, tài liệu hoang thú... Cứ cách một đoạn thời gian sẽ chuyển về cương vực nhân tộc để bán, thu được lợi nhuận khổng lồ.
Phương Tịch đĩnh đạc bước vào thương hội, cảm ứng được ba động pháp lực Hóa Thần kỳ của hắn thì một đám sai vặc rối rít run rẩy rút lui, có tên còn trực tiếp cúi đầu hành lễ.
Một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ bay ra: "Không biết tiền bối đến Thương Hội Hàn Tuyền có chuyện gì?"
"Đương nhiên là đến làm sinh ý rồi."
Phương Tịch bước vào phòng khác, đĩnh đạc ngồi xuống chiếc ghế bằng linh mộc tử đàn: "Mỗ gia cần thịt Nguyên Cổ Hoang Thú, còn có linh căn đặc thù nữa..."
"Dạ, xin quý khách chờ một chút..."
Tu sĩ Kết Đan hậu kỳ này lập tức hành lễ lui ra, trong lòng lại giật mình: 'Mặc dù khuôn mặt và khí tức khác nhau nhưng cũng mua thịt Nguyên Cổ Hoang Thú và linh thực cấp cao..."
Thậm chí gã cũng không dám truyền âm ở trong phạm vi thần thức của Phương Tịch giám thị mà thành thật sai thị nữ chuẩn bị linh trà, bản thân thì cầm một khối ngọc giản bước vào phòng khách: "Tiền bối, đây là danh sách thịt hoáng thú và linh thực hiện có ở thương hội, mời ngài xem!"
Nhìn người này vô cùng cung kính dâng ngọc giản lên, Phương Tịch cười cười.
Thần thức của hắn luôn chú ý tới đối phương nên đương nhiên hắn biết người này nhìn như không có động tay động chân gì nhưng đã thông qua ám ngữ sai thị nữ pha trà mang tin truyền ra ngoài...
'Câu không được cá thì cứng rắn câu...'.
'Đây là vì gần đây ta tiêu xài quá nhiều tiên ngọc nên đã khiến tu sĩ Phản Hư động lòng tham sao?'.
Phương Tịch tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua danh sách, cuối cùng hơi thất vọng đặt xuống: "Gói tất cả thịt Nguyên Cổ Hoang Thú lại, còn có gốc Cửu Biến Điệp Lan nữa, cũng mang đến đây luôn."
"Dạ!"
Tu sĩ này lập tức lui xuống chuẩn bị.
Không bao lâu sau, có một tu sĩ Hóa Thần Kỳ tu sĩ bước đến, người này tóc bạc mặt hồng hào, chăm sóc rất tốt, mặc một bộ áo khoát lông hạc, nhìn thấy Phương Tịch thì ánh mắt sáng lên, chắp tay nói: "Lão phu Linh Hạc, bái kiến đạo hữu!"
"Bớt nói nhiều đi, đồ đâu?"
Phương Tịch lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Linh Hạc Đạo Nhân lập tức đưa một túi trữ vật qua, Phương Tịch tiếp nhận thì đã thấy bên trong ngoài thịt Nguyên Cổ Hoang Thú chất đống như núi ra còn có một gốc linh lan, biến ảo yêu kiều, rất đẹp.
"Không sai, đúng là linh thực cấp sáu."
Phương Tịch gật đầu.
Sau khi hắn cò kè mặc cả với tên Linh Hạc này một phen thì giao tiên ngọc rồi vội vàng đi khỏi.
"Lão tổ tông..."
Tên tu sĩ Kết Đan kia vẫn luôn đứng ở bên cạnh như hầu đồng, lúc này mới mở miệng.
"Trước chờ một chút..."
Linh hạc kết quyết, một tấm lệnh bài xuất hiện, kích phát cấm chế trong đại sảnh rồi mới nói: "Chuyện này... Ngươi làm rất tốt, lão phu đương nhiên sẽ ban thưởng."
"Đa tạ lão tổ tông."
Trên mặt tu sĩ Kết Đan lập tức hiện ra vẻ vui mừng, sau khi bái tạ mới cáo từ.
Linh Hạc lại không nhúc nhích mà chờ thêm chút nữa.
Một nho sinh tay cầm ngọc bút chợt từ trong hư không xuất hiện.
"Tôn chủ!"
Linh Hạc lập tức thi lễ.
"Rốt cuộc đã xuất hiện lại rồi sao?"
Ngọc bút nho sinh nhìn bóng lưng Phương Tịch bước đi, trên mặt hiện ra vẻ khác lạ.
Làm chủ nhân của Thương Hội Hàn Tuyền nên y rất chú ý đến giá của thịt hoang thú và các loại linh vật ở thành Thiên Phạm.
Hơn trăm năm gần đây y phát hiện mặc dù giá thịt hoang thú giảm mạnh nhưng đến giai đoạn nào đó đều sẽ có một điểm chống đỡ, hiển nhiên có người đang nhân cơ hội gom hàng!
Mặc dù lực lượng một người cũng không có gì nhưng tổng hợp lại thì lại khiến hắn nổi chút hứng thú với thế lực giấu sau màn này.
Dù sao trong quá trình điều tra thì y cũng phát hiện có mấy tu sĩ khác thu mua rất nhiều vật tư hình như cũng hơi khả nghi.
Hình như hành vi của những người này đều có thể hợp lại cùng nhau.
Nếu xác nhận đây thật sự là cùng một người thì chính là một số tài phủ đủ để khiên tu sĩ Phản Hư động tâm.
"Chuyện này ngươi không cần quản."
Ngọc bút nho sinh phân phó rồi thân hình trong nháy mắt biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận