Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 977: Khai chiến (1)

- Hồ đồ!
Không ngờ trong phút chốc, Hỏa Thương Tử lập tức thổi râu mép trừng mắt:
- Cho dù vật này không phải là Thông Thiên Dịch, chắc hẳn cũng có hiệu quả tương đương với vật biến dị, không ngờ lại trực tiếp bôi lên chế luyện... không dùng chút thủ đoạn luyện khí nào, phí của trời, phí của trời... Kẻ thù của ngươi là ai? Người này đã có nửa bình, có lẽ còn có nhiều hơn, ngày khác lão phu gọi Kim Cương Tử, chúng ta cùng liên thủ xử hắn, lão phu chỉ cần linh dịch này, được không?
- Khụ khụ...
Kim Cương Tử nghe vậy, không khỏi quay mặt đi, lặng lẽ đọc phật hiệu.
- Tính tình của đạo hữu quả nhiên thật...
Phương Tịch tán thưởng một câu:
- Chẳng qua Tự Tại Thiên Ma Vương kia đã bị tại hạ tiêu diệt, linh dịch cũng chỉ có nửa bình này thôi. Chuyện này không cần nói nữa...
Hỏa Thương Tử cạn lời.
Hắn nghẹn mộc lúc, dáng vẻ càng thêm cung kính:
- Thanh Hòa Tử đại nhân, ngươi lấy ra nhiều tài liệu trân quý như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn chế luyện vật mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân? Ha ha... Ngươi tìm lão phu xem như tìm đúng người rồi. Cho dù đều là vật mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân, uy lực cũng chênh lệch một trời một vực... Lão phu ra tay chế luyện sản phẩm mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân, mỗi món đều có uy năng tương đương với bản thể Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh, chưa từng lỡ tay...
- Thật ra đều không phải, chỉ là một bảo vật trận đạo mà thôi... Đạo hữu chỉ cần chủ chế luyện phần chủ chốt là được. Đến lúc đó, bản tọa còn phải đích thân bố trí đại trận, in trận văn lên trên đó.
Phương Tịch thở dài, lấy ra một hộp ngọc cuối cùng:
- Còn có vật này nữa, ta muốn chế luyện thành cán cờ trận...
Loại bảo vật lá cờ này, nguyên liệu của cột cờ và lá cờ là quan trọng nhất.
Bởi vậy nguyên liệu của món này cũng là một cây bản tôn vừa chặt.
Chẳng qua bản tôn Phương Tịch chưa đưa, mà lấy lực Chư Thiên Bảo Giám trực tiếp gọi Ngoại Đạo Hóa Thân tới Hãm Không Đảo, sau khi giao rất nhiều nguyên liệu, lại bảo đối phương đưa qua.
Từ sau khi Ngoại Đạo Hóa Thân lộ diện, Phương Tịch không quan tâm nó có bị các loại thủ đoạn theo dõi hay không, dù sao bản tôn tuyệt đối sẽ không dễ dàng lộ diện.
Hiện tại, bản tôn của hắn thậm chí ít tới Bồng Lai Tiên Các, chỉ ở Hãm Không Đảo một lòng mở rộng Địa Tiên Linh Cảnh.
- Đây là...
Hỏa Thương Tử mở một góc của hộp ngọc ra, cả người không nhịn được mà run rẩy:
- Linh căn Tiên phủ?
Trong một chỗ động thiên của đại doanh Yêu tộc, xương trắng vụn phủ kín mặt đường, mơ hồ lộ ra một hai đoạn xương ngón tay của Nhân tộc hoặc Ma tộc, hình thành một con đường mòn xương trắng.
Ở điểm cuối của con đường xương trắng lại một cung điện đồng cực lớn.
Trong cung điện, từng bức tượng Yêu Thần dữ tợn trải rộng xung quanh, chính giữa có một đám U Hỏa đang cháy lên, phát ra ánh sáng màu xanh lục.
Hừng hực!
U Hỏa bỗng nhiên tăng vọt, từng hoả tuyến giăng kín khắp nơi, phác họa ra một sa bàn.
Ở trung tâm bản đồ không ngờ là dáng vẻ của thành Thiên Nguyên!
- Lục Hành đúng là vô dụng... Chẳng những không thể chặn giết Trận Pháp Sư của Nhân tộc, trái lại còn tiễn cả mình đi...
Một giọng nói thâm trầm lạnh lẽo truyền đến.
Từ trong bóng tối hiện ra hai điểm sáng màu xanh lục, tiếp theo hiện ra một lão già mặc áo bào đen, tướng ngũ đoản.
Mắt hắn chỉ lớn bằng hạt đậu, dáng người còng xuống, trên mặt gầy gò khô quắt, để một chòm râu dê, thoạt nhìn giống như một con chuột lớn.
- Chúng ta đều là Thất Đại Thánh... Lục Hành chết thực sự làm mất mặt chúng ta. Có người nói Nhân tộc giết hắn đã chính thức thành một trong Ngũ Tử Nhân Tộc, đạo hiệu Thanh Hòa...
Trong bóng tối hiện ra một tia sáng màu vàng, tiếp theo mới nhìn thấy một bộ Tỏa Tử Giáp màu vàng.
Một “Người” lông lá xồm xoàm đi ra, quát:
- Ngụy huynh... lúc đại chiến, cứ giao Thanh Hòa Tử kia cho ta là được rồi.
- Thông Bối ngươi bằng lòng ra tay, dĩ nhiên là cực tốt.
Ngụy huynh cười ha hả:
- Diêu nhớ năm đó, Thất Đại Thánh chúng ta hội tụ vui sướng, tùy ý tới mức nào? Thế nhưng sau lần gặp mặt đó, Hỗn Nguyên đại tỷ dẫn đầu công kích Chân Linh, lại không thể vượt qua Tiên Lôi Kiếp... Sau nữa chính là cuộc loạn chiến của bốn tộc... Lục Hành chết trước. Thanh Hòa Tử kia có phần không đúng, Thông Bối ngươi phải cẩn thận.
- Thông Bối Đại Thánh được xưng là Đấu Chiến Đệ Nhất, sao có thể không làm gì được một tu sĩ Nhân tộc Hợp Thể trung kỳ?
Gió thơm bay qua, một nữ tử để trần bờ vai đầy vẻ phong tình quyến rũ đi vào đại điện, phía sau có chín cái đuôi vung vẩy.
Trên bàn tay ngọc với móng đỏ của nàng còn cầm một cái tẩu thuốc bằng ngọc đỏ giống như lão nông Nhân tộc thường dùng, thỉnh thoảng cầm lên rít một hơi, phun ra một đám khói.
Nhưng khói này không phải màu trắng mà hơi phấn, như mộng như ảo, hóa thành một con tiểu hồ ly chạy bốn phương.
- Cửu Vĩ... Ngươi không cần dùng lời lẽ kích thích ta. Cẩn thận đối với Nhân tộc đã giết chết Lục Hành Đại Thánh thế nào cũng không quá đáng... Ta tất nhiên sẽ dùng hết sức ứng phó, còn có thể mang theo vật kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận