Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1452: Ăn (2)

Trương Long Dực thở dài và xoay người rời đi, nói tiếp:
- Nếu như một ngày kia, ngươi thật sự nhập đạo ăn, muốn tìm công việc thì có thể tới Võ Tổ Miếu tìm ta...
“Thoạt nhìn... Triều đình áp chế dị nhân không quá mạnh?”
Phương Tịch nhìn theo bóng lưng của người này rời đi, trong lòng thầm nghĩ.
Tiếp theo, hắn lại mỉm cười.
Bất luận người ngoài thế nào, hắn chỉ cần chuyên tâm làm tốt chuyện của mình là được rồi.
Chờ đến sau khi Trương Long Dực rời đi, khóe mắt Phương Tịch nhìn thấy được một bóng trắng. Hắn lập tức bước thật nhanh xuống núi...
Đêm khuya.
- Tống Tam, Phương Thành Đống... Bảo hổ lột da, chết không có gì đáng tiếc.
Trong căn phòng ở hẻm Lão Hòe, Phương Tịch ngồi xếp bằng, trước mặt bày mấy linh tài.
Trong đó có một bình chứa hơn nửa bình máu Thủy Hầu Tử, ngoài ra còn có một bông Cô Trủng Hoa, một khối đá vụn đỏ ngầu và nửa cái cánh khô quắt...
Những thứ đó đều là thu hoạch của Phương Tịch ngày hôm nay.
Ngoại trừ Cô Trủng Hoa và máu Thủy Hầu Tử là do hắn ra ngoài lấy, đá vụn màu đỏ và nửa cái cánh hong gió đều là thu hoạch sau khi đi dạo mấy cửa hàng cũ.
“Không thể không nói, tiền thân có thể thu thập được nhiều tin đồn chí quái như vậy, vẫn có vài con đường...”
“Trong những cửa hàng kia thật ra không thiếu thứ tốt.”
“Nhưng thích hợp với ta nhất chính là Hỏa Tâm Thạch và Hóa Phong Sí này...”
Trong lòng Phương Tịch tự nói.
Dựa theo lời chủ quán nói, Hỏa Tâm Thạch này vô cùng lợi hại, thậm chí có đạo sĩ chuyên môn mua nó về tu luyện lôi pháp, có thể phá thành phá núi.
Đương nhiên, muốn làm như vậy lại cần số lượng Hỏa Tâm Thạch khủng khiếp.
Bây giờ, một khối lớn bằng móng tay này không có uy năng như vậy.
Về phần Hóa Phong Sí lại đến từ một con bức thú dị chủng. Tuy chủ quán khen con thú này tới mức lên trời xuống đất đều không có, nhưng Phương Tịch đoán nó đại khái cũng chỉ tương tự với Thủy Hầu Tử.
Đồng thời, đây chỉ là nửa cái cánh không lành lặn, sau khi phơi khô cũng không còn tác dụng gì lớn, được hắn mua về.
- Không ngờ được cuối cùng ta có thể gom đủ ngũ hành và âm dương... Cuối cùng còn tứ tượng Địa Hỏa Phong Thủy.
Phương Tịch mỉm cười và lấy ra một cái bình sành.
Ở trong bình sành đựng nước cất.
Tuy bí dược tốt nhất là lấy nước không nguồn phối hợp, nhưng nước cất cũng không có vấn đề gì lớn.
Về phần nguyên liệu phụ trợ gì đó, Phương Tịch trực tiếp buông tha.
Lúc này, hắn đốt đống lửa ở dưới bình sành giống như đun thuốc, lại bỏ thêm mấy nguyên liệu vào.
Đầu tiên là nửa khối Hỏa Tâm Thạch. Sau khi đá này được thả vào trong nước, bắt đầu chậm rãi tan ra, tản ra từng tia màu đỏ tươi.
Tiếp theo là Hóa Phong Sí, Thủy Quỷ Huyết, Cô Trủng Hoa...
Sau khi các nguyên liệu thuộc tính Địa Hỏa Phong Thủy được gia nhập, ở trong bình sành lập tức phát sinh biến hóa kỳ lạ.
Phương Tịch chậm rãi thêm lửa, lấy bản lĩnh Luyện Đan Sư khống chế sức lửa.
Mấy canh giờ vô tình trôi qua, đến hết đêm trời sáng, lửa dưới bình sành mới dần dần tắt.
Phương Tịch mở ra, chỉ thấy nước trong bình đã bốc hơi gần hết, chỉ để lại một phần thuốc mỡ đen dưới đáy bình sành.
“Nếu lại viên và lấy sáp che kín, lại là hình dạng và cấu tạo đan dược thường thấy nhất trong giới tu tiên...”
Hắn âm thầm xúc động than một tiếng, tay nghề luyện đan của mình quả nhiên chưa giảm.
Chẳng qua lúc này Phương Tịch cũng không có hứng thú xoa đan dược, hắn trực tiếp cạo thuốc mỡ lên.
Tuy thuốc mỡ này đen xì, trông khó coi, nhưng ngửi có mùi thơm mát.
Hắn suy nghĩ rồi trực tiếp nhét vào trong miệng.
Chỉ một thoáng, mùi cay và ngọt cùng quanh quẩn trong khoang miệng của hắn.
“Cảm giác hơi giống với sô cô la lỏng...”
Trong lòng Phương Tịch thầm phỉ nhổ một câu, tiếp theo cảm giác linh cảm của bản thân bỗng chốc nổ mạnh.
Ở trong cơ thể hắn sinh ra từng lực lượng đặc biệt, chính là dị lực của đạo siêu phàm trong giới này!
Mà mượn từng dị lực này, từng chỗ nhỏ nhất trên thân thể của hắn được cải tạo, thậm chí có thêm mấy năng lực giống như thiên phú vậy.
- Địa Thứ Thuật, Cuồng Phong Thuật, Hỏa Cầu Thuật, Thủy Nguyên Thuật...
- Bao gồm thủ đoạn công kích, di chuyển, chữa trị... Nhưng quá mức cố định hóa. Cái này gọi là tu tiên giả sao? Đây là thuật sĩ mà?
Trong lúc Phương Tịch thăng cấp, không ngờ còn có tâm tư nắm bắt lực lượng trong bí dược.
Cùng lúc đó, tinh thần của hắn được nâng cao vô hạn, hình như xuyên qua thế giới mờ ảo này, cảm giác được rất nhiều tiểu giới kỳ lạ!
Minh Thế, Trần Thế, Trần Thế, Thời Quang Giới, Cơ Giới Giới...
Rất nhiều thế giới nhỏ bí ẩn lần lượt mở ra cửa lớn, trong đó hình như có từng vị tồn tại khủng khiếp nào đó.
- Âm Thiên Tử, Thiên Mẫu, Võ Tổ, Thủy Tổ...
- Bái thần à?
- Chó cũng không bái!
Phương Tịch mỉm cười và bắt đầu dẫn dắt bản tôn của nhà mình.
Điều này vốn không có khả năng xảy ra. Nhưng hắn mượn lực lượng của Chư Thiên Bảo Giám, lực của bản tôn có thể tới mọi nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận