Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1338: Thiên Tiên Pháp (3)

Một cờ trận màu xanh rơi vào trên vách tường, mặt ngoài phát ra ánh sáng màu xanh, lập tức hiện ra một con Thanh Giao!
Trên thân con Giao Long màu xanh kia không có một mảnh vảy nào, dường như đều do vô số cấm chế tạo thành, mơ hồ khắc cấm chế của cung điện.
Lúc này, nó lắc đầu vẫy đuôi xông vào cấm chế trên cung điện!
Ầm ầm!
Ánh sáng rực rỡ đủ mọi màu sắc bùng lên, từng cấm chế kia tự nhiên sụp đổ.
Cửa lớn của cung điện hình như khó có thể chịu nổi lực thời gian năm tháng cọ rửa, bỗng nhiên đổ nát, hóa thành gạch vỡ, ngói vụn rơi đầy đất.
Phương Tịch đi vào trong đó, lại phát hiện ra mấy nhà kho cực lớn.
Ở trong phòng kho có phân loại đầy các loại linh đan, pháp bảo, thậm chí sách cổ công pháp!
- Phần lớn đều không mấy cao thâm, thoạt nhìn giống như phần thưởng cho những tiểu bối dưới Tiên Nhân vượt qua ải...
Phương Tịch nhìn lướt qua, đại khái đã hiểu.
Năm đó, hắn đã từng nghe nói, bí cảnh Uyên Ly Thiên Tiên này có thử thách phong phú, phần thưởng cũng vô cùng hậu đãi, bây giờ xem ra, lời đồn không giả.
So với những tu sĩ Đại Thừa, Hợp Thể liều sống liều chết xông qua từng cửa ải, sau đó thu được một hai món phần thưởng nhỏ không đáng kể tới, Phương Tịch lấy sạch phần thưởng trong kho.
Chỉ là hắn nhìn thấy những thứ này cũng không quá hài lòng. Hắn đi nhà kho tới công pháp.
Trên từng đài đá được ánh sáng màu trắng bao phủ, trong đó có ngọc giản, sách da thú, thậm chí trang ngọc, sách vàng bay lượn, từng cái đều tản ra ánh sáng khác nhau.
Hắn càng đi trong đi, ánh sáng càng thêm chói mắt.
Thần niệm của Phương Tịch đảo qua, lại phong tỏa một quầng sáng lớn nhất.
Một quả cầu ánh sáng màu xanh lao qua lao lại ở bên trong quầng sáng trắng, hình như sẽ lập tức chạy trốn.
- Đi!
Hai tay hắn bấm pháp quyết, từng lá cờ nhỏ đi tới đài đá chính giữa, bắt đầu phá cấm...
Một lát sau.
Ầm!
Quầng sáng trắng bị vỡ nát, quả cầu ánh sáng màu xanh kia muốn bay ra, lại bị Phương Tịch sớm có sự chuẩn bị trực tiếp bắt lấy, một bàn tay giơ lên cao và chộp lấy rồi bóp nát quả cầu ánh sáng, bắt được một trang ngọc vàng sách ngọc trong đó.
- Quả nhiên có Thiên Tiên Pháp, tuy chỉ tới phần Thiên Tiên.
Ánh mắt Phương Tịch lập tức sáng lên.
Dù sao trước đây Độc Cô Phương cũng xông qua ải thành công, thu được truyền thừa Thiên Tiên.
Quyển thiếu này ở đây cũng là chuyện có thể hiểu được.
Chẳng qua sau này, chỉ sợ cần phải đi tra hỏi khí linh Huyễn Thế Kính kia.
- Chẳng qua sách này có thể phối hợp với Thục Sơn, càng suy diễn rõ ràng hơn về con đường phía trước của ta...
Cho dù Địa Tiên có pháp lực đỉnh phong, đạo chủng từ hư hóa thực, muốn hợp đạo vẫn vô cùng gian nan.
Nhìn Tử Dận Đạo Tử kia bây giờ vẫn không phải là Đạo Quân, lại có thể thấy được phần nào.
Thử thách lúc này không chỉ là tư chất, ngộ tính, nội tình, cơ duyên của tu sĩ... còn có tiên phẩm!
Thiên Tiên có hy vọng thành Nhân Tiên hơn Địa Tiên!
Nếu là nguyên thần của Kim Tiên, có lẽ có thể trực tiếp đẩy ra cánh cửa kia?
Trong lòng Phương Tịch dao động, thần niệm lập tức rơi vào trong trang ngọc sách vàng...
- Thiên Nhân Ngũ Suy?
- Hóa ra thành Thiên Tiên còn phải trải qua kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy sao?
- Một mạch Thiên Tiên hoá sinh gần như mạnh nhất ở trong Tiên Nhân, nguyên thần khó có thể bị xóa mờ hình thể...
- Nếu không phải Độc Cô Phương gặp ta, hắn thật ra đủ khả năng tiêu diêu tự tại...
Phương Tịch xem xong công pháp Thiên Tiên Chân Tiên Giới được ghi chép trên trang ngọc sách vàng, trong lòng không khỏi xúc động.
Chỉ tiếc công pháp Thiên Tiên này không trọn vẹn, tối đa nhắc tới hợp đạo và Đạo Quân, về phần trên cảnh giới Đạo Quân Đạo Tôn lại không hề đề cập tới.
Có lẽ chỉ có khí linh Huyễn Thế Kính kia mới có thể biết đôi chút.
- Muốn hoàn toàn luyện hóa gương này, chỉ sợ không phải là chuyện một sớm một chiều.
- Cũng may, thời gian của ta vô hạn. Chuyện Uyên Ly Thiên Tiên có thể làm được năm đó, ta tất nhiên cũng có thể làm được.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Vật đổi sao rời.
Trong lúc vội vàng, hai trăm năm trôi qua trong chớp mắt.
Ở Địa Tiên Giới, trong miệng Phương Tịch không ngừng niệm chú ngữ, từng pháp lực đánh vào trong Huyễn Thế Kính trước mặt.
So với vật chết trước đó, bây giờ Huyễn Thế Kính phóng ra từng tầng ánh sáng trong suốt. Ánh sáng này không ngừng lan ra và thu lại giống như hít thở theo Phương Tịch chế luyện vậy.
- Từ sau khi tìm hiểu Luyện Bảo Quyết, ta mải mê hết ngày dài lại đêm thâu... kéo dài hai trăm năm, cuối cùng mới có thể chậm rãi luyện hóa của cấm chế bảo vật này. Đến bây giờ, còn thiếu một tầng cuối cùng.
Trong con ngươi của hắn lóe sáng, âm thầm nghĩ.
Chuyện luyện hóa Huyễn Thế Kính tất nhiên không dễ, không chỉ bởi vì bảo vật này có đẳng cấp cao hơn tiên khí, còn bởi vì khí linh ở nơi sâu nhất thường chống lại hắn, dẫn đến việc chế luyện đặc biệt gian nan.
Cũng may khí linh đã không có pháp lực, mọi chuyện trước đó chẳng qua là giãy chết mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận