Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 533: Niết Bàn

"Bởi vì thể chất của nhân tộc khác với yêu tộc nên đa phần công pháp và bí thuật của yêu tộc đều không thể tu luyện được..."

"Nhưng pháp bảo thì chỉ cần tìm một số biện pháp, chắc là có thể dùng được..."

"Mặc dù trong tay của ta có rất nhiều linh bảo hư không nhưng Tỏa Yêu Tháp này thật sự không tệ, chỉ là tế luyện phiền phức hơn một chút mà thôi..."

Phương Tịch cũng không quên, mình là một tay luyện khí phế vật.

Dù là cho hắn đủ tài liệu thì tám thành cũng không luyện chế ra được Tỏa Yêu Tháp.

Đương nhiên hắn cũng không có ý định đích thân luyện chế mà dự định mang đồ phổ luyện chế pháp bảo đến Cửu Châu giới, để Ngoại Đạo Nguyên Anh tìm cách.

Đúng lúc này, thần sắc của Phương Tịch khẽ động, hắn nhìn qua Tiểu Thanh đang ngủ say trong động phủ.

Lúc này Tiểu Thanh đã mở mắt ra, khí tức trên thân nó thâm thẩm.

Trên thiên khung có lôi quang lấp lóe, một cỗ Thiên Uy to lớn giáng lâm...

"Sắp độ Hóa Hình Lôi Kiếp rồi sao?"

Phương Tịch chợt lách người đi đến trước mặt của Tiểu Thanh, thần thức của hắn đảo qua rất nhiều tu sĩ bên ngoài bị khí tức thiên kiếp hấp dẫn đến, lúc này hắn cuốn Tiểu Thanh lên rồi hóa thành một đạo hắc sắc ma quang bay xa...

Nếu Thanh Hỏa Loan tiến cấp hóa hình thì tuyệt đối là một át chủ bài của hắn, có thể giấu kỹ thì vẫn nên giấu kỹ mới tốt.

Huống chi... Mấy năm gần đây Như Ý Môn thường xuyên dùng Thập Bát Thiên Phi chiêu đãi hắn, phụ trợ hắn tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ, nếu bởi vì linh thú của mình độ kiếp mà phá hỏng đại trận hộ sơn của họ thì cũng không tốt...

'Căn cơ ma công của Như Ý Môn mơ hồ có chút mùi vị của Ly Thương Ma Cung, e là hai nhà này có chút sâu xa, thậm chí thời kỳ thượng cổ còn có thể là đạo thống một nhà?'.

Phương Tịch hóa thành một đạo hắc sắc ma quang, lấp lóe mấy lần ở chân trời rồi nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.

Một nơi hoang vắng.

Phương Tịch dừng độn pháp lại rồi thả Tiểu Thanh ra.

Ầm ầm!

Mây đen trên bầu trời thật sự như bóng với hình...

Tạch tạch!

Vô số kiếp vân hội tụ, lôi xà cuồng vũ, hội tụ thành từng con thanh sắc giao long!

Tia lôi đình đầu tiên chợt đánh xuống!

Phương Tịch đã có rất nhiều kinh nghiệm với Hóa Hình Thiên Kiếp của yêu thú, lúc này hắn yên lặng quan sát, hắn phát hiện mặc dù Thanh Hỏa Loan có mang huyết mạch của Thanh Loan, trong yêu thú tuyệt đối có thể tính là quý tộc nhưng Hóa Hình Lôi Kiếp mà nó gặp phải lại kém Thủy Tổ Yêu Ma Thụ rất xa!

"Thu!"

Thanh Hỏa Loan giương cánh bay cao, Thanh Loan Hỏa hung mãnh xuất hiện quanh thân của nó, khiến nó như một vầng mặt trời xanh nhỏ.

Tia thanh sắc lôi đình kia đánh xuống, đầu tiên lại bị một vòng thanh sắc hỏa diễn ở bên ngoài thiêu đốt, uy lực bị suy yếu gần nửa, bộ phận còn thừa bị Tiểu Thanh dùng thân thể yêu thú cưỡng ép tiến nhận.

Xoẹt xẹt!

Từng tia điện hồ đánh lên lông vũ xanh như ngọn lửa của Thanh Hỏa Loan, bức ra từng giọt máu bầm đen, giống như nó đang tiến hành một lần lột xác thoát thai hoán cốt...

Tia lôi đình thứ hai, thứ ba, vậy mà tất cả đều bị Tiểu Thanh dùng thể phách đón đỡ.

Mà cho đến lúc này, lông vũ toàn thân của nó cũng mang theo từng tia huyết sắc, ngay cả trong Thanh Loan Hỏa quanh thân của nó cũng xen lẫn từng tia đỏ thẫm.

Xoẹt xẹt!

Tia thanh kim sắc lôi đình thứ tư đánh xuống.

Lệ!

Tiểu Thanh không chọn tiếp tục đón đỡ mà nó vỗ cánh bay lên cao, phun ra một đoàn thanh sắc hỏa diễm.

Thanh Loan Hỏa giằng co với thiên lôi ở giữa không trung, sau đó cùng sụp đổ.

Lôi kiếp trên bầu trời cũng không cho Tiểu Thanh có bất kỳ cơ hội thở dốc nào, một tia rồi lại một tia đánh xuống.

Ầm ầm!

Cuối cùng, hỏa diễm hộ thể của Tiểu Thanh bị đánh tan, thân thể của nó bị đánh rơi vào trong lòng đất, ngay cả yêu khí trước đó cũng trở nên mỏng manh hơn nhiều...

Ngay lúc Phương Tịch nhịn không được định xuất thủ tương trợ thì Tiểu Thanh chợt giương cánh, ngọn lửa trên thân nó bỗng chốc hóa thành xích hồng.

Tiếp theo nó như thoát thai hoán cốt vậy, dùng hỏa diễm tấm rửa, tất cả thương thế trước đó đều không cánh mà bay!

"Thu thu!"

Tiểu Thanh khôi phục trạng thái toàn thịnh, nghênh đón kiếp lôi cuối cùng.

Ầm ầm!

Lôi quang vừa vang lên thì may đen đầy trời đều tán đi.

Còn Tiểu Thanh thì rơi xuống mặt đất, nó bị từng vầng sáng thanh sắc bao phủ dày đặc.

Vầng sáng này hiện ra hình bầu dục như một quả trứng đà điểu khổng lồ.

Phương Tịch nhớ lại biến hóa dục hỏa trùng sinh vừa rồi của Tiểu Thanh thì tự lẩm bẩm: "Phượng Hoàng sinh Thanh Loan... Chẳng lẽ huyết mạch của Tiểu Thanh lại phản tổ, thức tỉnh bản mạng thần thông của Phượng Hoàng sao?"

Hắn phóng thần thức ra, quan sát kỹ quả trứng xanh khổng lồ.

Sau ba ngày ba đêm, mặt ngoài của quả trứng xanh khổng lồ chợt hiện ra một vết nứt, trong nháy mắt vô số vết nứt khuếch tán.

Răng rắc!

Một cái nắm tay trắng nhỏ đánh bay một mảnh vỏ trứng.

Lần này như tạo thành phải ứng dây chuyền gì đó, toàn bộ quả trứng khổng lồ ầm ầm vỡ vụn, từ trong đó có một nữ đồng khoảng mười một, mười hai tuổi chui ra.

Tiểu nữ hài mắt ngọc mày ngài, tướng mạo xinh đẹp, mặc một bộ thanh sắc vũ y, trên trán còn có một mảnh trang sức như linh vũ của Khổng Tước vậy.

Nó nhìn thấy Phương Tịch thì gương mặt đầy vui vẻ chạy đến: "Chủ nhân... Ta thành công rồi!"

"Đúng vậy!"

Phương Tịch xoa đầu Tiểu Thanh, có vài phần không biết nói gì: "Không ngờ... Ngươi vẫn còn nhỏ như vậy, nhìn như vậy thì trước đây chẳng lẽ ta luôn sử dụng trẻ em để lao động sao? Được rồi, được rồi, không nghĩ những chuyện này..."

Hắn nhìn về phía Tiểu Thanh, ánh mắt trở nên nghiêm túc: "Bây giờ ngươi đã tấn thăng cấp bốn, đã tính toán gì cho tương lai chưa? Bây giờ thế cục của tu tiên giới Nam Hoang ngươi cũng biết rõ, nếu đi Yêu giới thì dựa vào thiên tư của ngươi chắc chắn là nhân tài kiệt xuất của Thiên Phượng Nhất Tộc, từ đó làm mưa làm gió, có hi vọng Hóa Thần..."

"Dù nhân gia nói muốn đi thì chắc là chủ nhân cũng không cho phép đúng không? Huống chi... Đi theo chủ nhân cũng có lợi ích, ít nhất Phượng Nguyên Đan và những thiên tài địa bảo trước kia đều là chủ nhân cho..."

Tiểu Thanh bĩu môi: "Tiểu Thanh muốn theo chủ nhân... Nhưng ta cũng không muốn Ngự Yêu Hoàn như lão ô quy kia..."

"Cũng được."

Trong tay của Phương Tịch đã không còn Ngự Yêu Hoàn cấp bốn, nghe vậy thì hắn suy nghĩ một lúc rồi vẫn đồng ý.

Hắn quan sát Tiểu Thanh tỉ mỉ một phen, phát hiện nó hóa hình gần như hoàn mỹ, không lưu lại khí tức đặc thù trên người như yêu tu cấp bốn hạ phẩm khác thì không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Sau khi Tiểu Thanh biết được thì lại trợn mắt: "Dựa theo truyền thừa của ta miêu tả, sau khi hóa hình tướng mạo có thể càng giống nhân tộc cũng đại biểu tiềm lực của yêu tu càng cao... Đặc thù sót lại càng nhiều thì đại biểu hóa hình vẫn chưa hoàn mỹ."

"Quả nhiên ngươi đã thức tỉnh truyền thừa huyết mạch."

Phương Tịch thở dài: "Lúc đối phó lôi kiếp vừa nãy, thần thông giống với Phượng Hoàng Niết Bàn kia cũng là từ trong đó đến sao?"

"Đúng vậy, chủ nhân... Sau khi nhận lôi đình tẩy lễ, nhân gia cứ tự nhiên mà biết sử dụng, nhưng mà đây là bí thuật của Thanh Loan Nhất Tộc chúng ta, thông qua bắt chước Chân Linh Phượng Hoàng Niết Bàn, chỉ có thể tạm thời áp chế thương thế, khôi phục thực lực toàn thịnh, chênh lệch với loại đại thần thông dù tử vong cũng có thể Niết Bàn trùng sinh của Phượng Hoàng không biết bao nhiêu xa... " Tiểu Thanh chớp mắt to nói: "Còn nữa... Nhân gia muốn ở Sơn Hải Châu, không muốn ở trong túi linh thú nữa..."

"Được."

Phương Tịch dùng túi linh thú chứa linh thú là vì để tiện sai bảo.

Bây giờ Tiểu Thanh đã thành tựu cấp bốn nên cũng không tiện gọi đến gọi đi như trước nữa.

Hắn lập tức biết lắng nghe mà đáp ứng, lại hỏi Tiểu Thanh lấy được truyền thừa công pháp.

Nếu truyền thừa mà nó thức tỉnh không bằng Thiên Yêu Lục Tiên Sách thì hắn sẽ truyền công pháp này cho Tiểu Thanh.

"Tiểu Thanh tu luyện, là Thanh Loan Bí Điển, có thể tu hành một mạch đến cấp năm viên mãn... Trong đó có mấy bí thuật..."

Tiểu Thanh nói ta từng truyền thừa mà bản thân đã thức tỉnh.

Phương Tịch âm thầm so sánh với công pháp mình đoạt được, hắn phát hiện Thanh Loan Bí Điển cũng không kém hơn Thiên Yêu Lục Tiên Sách, hơn nữa mấy loại bí thuật trong đó còn rất thích hợp cho Thanh Hỏa Loan tu luyện, chỉ là không có rất nhiều phương pháp luyện chế pháp bảo.

'Xem ra, vẫn nên để Tiểu Thanh tiếp tục tu luyện truyền thừa của bản thân mới tốt... Yêu thú hoá hình thì chính là yêu tu, có thể tu luyện công pháp của yêu tộc, tối đa thì phụ trợ tu luyện thêm mấy bí thuật trong Thiên Yêu Lục Tiên Sách...'.

Hắn nhìn Tiểu Thanh: "Truyền thừa trong huyết mạch của ngươi cũng chỉ có những thứ này thôi sao? Có loại truyền thừa như Phượng Triện Văn không?"

"Sao có thể có loại này?"

Tiểu Thanh nháy mắt to vô tội: "Yêu tu hóa hình có thể nhận được một số công pháp yêu tu cơ sở đã không tệ, Tiểu Thanh có thể được một bản bí điển, còn bổ sung bí thuật thì đã là thiên phú dị bẩm... Về phần truyền thừa tu tiên bách nghệ như trận pháp, phù lục thì bất kể nhân tộc hay là yêu tộc đều phải tự dựa vào bản thân chậm rãi đi học, còn phải có lão sư nguyện ý truyền thụ..."

Phương Tịch cũng tạm tin: "Thôi... Xem ra tạm thời cũng có thêm một tay chân."

Hắn nhìn lướt qua Tiểu Thanh: "Còn sững sờ cái gì, không mau hiện nguyên hình, chở bản công tử trở về?"

"Vừa rồi còn nói sử dụng lao động trẻ em mà."

Tiểu Thanh trợn mắt, nó đi theo Phương Tịch đã lâu nên đối với một số từ ngữ mới lạ mà chủ nhân thường xuyên nói ra cũng không để bụng, tay nhỏ kháp quyến, nó lập tức hóa thành một con thanh sắc đại điểu vô cùng thần tuấn.

Sau khi Thanh Hỏa Loan tấn thăng cấp bốn thì hình thể của nó gần như lớn hơn gấp đôi, có một tâng lưu quang xanh quanh quẩn trên thân, vừa nhìn đã rất bất phàm.

Thu!

Chờ sau khi Phương Tịch lên lưng thì Tiểu Thanh hót to, lập tức hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang, trong chớp mắt đã biến mất ở chân trời.

Vù vù!

Trên chín tầng trời, cương phong mãnh liệt.

Phương Tịch yên lặng so sánh rồi đưa ra kết luận: "Sau khi Thanh Hỏa Loan tấn thăng cấp bốn thì tốc độ phi độn lại vượt qua Huyết Sát Điện... Thậm chí nếu nó thi triển bí pháp thì còn có thể nhanh hơn một chút nữa... Độn tốc này gần như có thể so với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đi?"

Vừa nghĩ đến đây, hắn cũng biết được vì sao Phượng Thập Tam có vẻ mặt muốn ăn đòn, còn dám nghênh ngang đi tham gia hội giao dịch của nhân tộc.

Y đã là cấp bốn trung phẩm từ lâu nên tốc độ phi độn của y còn phải hơn xa Tiểu Thanh.

Đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường đúng là không đuổi kịp con yêu cầm này!

Trừ phi Tiêu Dao Công tấn thăng Nguyên Anh hậu kỳ rồi thi triển vân độn thuật thì còn có mấy phần khả năng.

Lúc cách sơn môn Như Ý Môn mấy trăm dặm Phương Tịch nhét Tiểu Thanh vào trong Sơn Hải Châu, bản thân thì chắp tay sau lưng, bước vào sơn môn của Như Ý Môn.

"Chúc mừng đạo hữu, trước đó chắc là linh thú của đạo hữu tấn thăng cấp bốn phải không?"

Nam Cung Ly mỉm cười ra nghênh đón, trong mắt đầy sự ao ước.

Mặc dù bản mạng linh thú của nàng giỏi nghe lén nhưng phẩm cấp thật sự không ra sao, càng không thể giúp nàng đấu pháp.

"Cũng chỉ là một con linh thú bình thường mà thôi."

Phương Tịch cười ha hả, chuẩn bị hồ lộng qua.

Hắn lại thấy sắc mặt của nàng ngưng trọng thì trong lòng không khỏi hơi động: "Đạo hữu... Còn chuyện gì sao?"

"Ly Thương Ma Cung truyền tin."

Thần sắc của Nam Cung Ly trở nên rất nghiêm túc: "Các phương đã chuẩn bị xong, bảo chúng ta nhanh chóng đến Băng Sát Hồ tụ hợp... Sắp bắt đầu phản công Thiên Ly Nguyên rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận