Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1055: Tâm ma của Đại Thừa (2)

Bọn họ lập tức ôm quyền, sau đó bắn nhanh bỏ chạy về phía sau.
Trong lúc bọn họ chạy trốn, đồng thời cảm nhận được một sóng pháp lực khủng khiếp truyền từ phía xa đến, khiến độn quang của hai người run lên, gần như rơi xuống mặt đất.
- Đây... Đây là...
Hai người nhìn nhau không nói gì, đều hoảng sợ.
Rất lâu sau, nam kiếm tu mới lẩm bẩm nói:
- Cho dù là tu sĩ Hợp Thể cũng không khiến chúng ta có cảm giác chấn động sợ hãi như vậy chứ... Chỉ sợ là... Đại Thừa?
- Trong thời khắc Nhân tộc ta rơi vào tình cảnh bấp bênh, cuối cùng lại sắp có một tồn tại mới thăng cấp Đại Thừa sao?
Nữ tu nhìn về phía sau, trong ánh mắt đầy sùng bái và ngưỡng mộ.
Cho dù bọn họ thăng cấp Phản Hư, nhưng cả đời này cũng không có hy vọng bước vào Hợp Thể, càng không cần phải nói tới trở thành Đại Thừa, trụ cột của tộc đàn.
Một chỗ khác.
- Hì hì... Lần thứ hai dựa vào một món dị bảo, đã muốn chuồn khỏi chỗ của ta à?
Tiểu Thanh hóa thành hình người, cười hì hì nhìn hư không phía trước, trong con mắt màu xanh lại có phần lạnh lẽo:
- Nếu để ngươi qua mạo phạm chủ nhân... Ta có thể sẽ không chịu tội nổi. Ngươi vẫn nên đi chết đi!
Nàng dùng một tay bấm pháp quyết, một cái gương đen bay ra.
Làm linh sủng của Phương Tịch, Tiểu Thanh xem như gần quan được ban lộc, còn có thể lựa chọn được không ít bảo vật của tu sĩ Hợp Thể bị tiêu diệt trong tay Phương Tịch.
Cái gương đen này dĩ nhiên là bảo vật cấp bảy!
Bảo kính màu đen lơ lửng, bỗng nhiên phóng ra một ánh sáng đen xì và phong tỏa nơi trong hư không nào đó.
Một bóng dáng nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím hiện ra, tu vi ở khoảng Hợp Thể sơ kỳ, trong tay cầm một lá cây trong suốt, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc không hiểu:
- Đây là... Huyền Quang Kính, chẳng trách có thể phá được bí thuật Nhất Diệp Chướng Mục của ta. Nhưng Huyền Quang Kính không phải là bảo vật của Trường Thanh Tử à? Tại sao nó lại ở chỗ này?
Người này hình như cũng có kiến thức khá uyên bác, không ngờ đã nhận ra được lai lịch của Huyền Quang Kính.
Lúc này, hắn hú lên một tiếng quái dị, thân hình bỗng chốc hóa thành sương mù tản ra, từng hồ điệp con màu tím bay về bốn phương tám hướng.
Rất rõ ràng, sau khi bí thuật độc môn thất bại, sĩ Hợp Thể áo bào tím này tu không cho rằng mình có thể đấu thắng Thanh Loan Hợp Thể, lựa chọn thoát đi.
- Tật!
Tiểu Thanh nhìn thấy cảnh tượng này lại mỉm cười, đánh ra một pháp quyết.
Trên Huyền Quang Kính hiện ra từng ánh sáng tối tăm, giống như mũi tên xuyên qua từng con hồ điệp màu tím.
Bàn tay nhỏ bé trắng trẻo của nàng chà xát một cái, lại có một chiếc quạt lông màu xanh hiện ra. Nàng chỉ quạt nhẹ, trong thiên địa lại xuất hiện thêm một trận gió lạ.
Hư không mơ hồ dao động, nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím chật vật hiện thân, trên pháp bào đã có từng cắt vết.
Thu!
Bóng xanh lóe lên, Tiểu Thanh đã đi tới trước mặt người này, miệng nhỏ hơi chu lên, một đường lửa màu xanh hiện ra.
Đây là Thanh Loan Chân Hỏa!
Sau khi Tiểu Thanh thăng cấp Hợp Thể, mồi lửa bản mệnh này cũng tiến giai, đã trở thành một trong vài loại Chân Hỏa mạnh mẽ nhất ở Địa Tiên Giới!
Một viên ngọc bội trong tay nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím phát ra ánh sáng rực rỡ, hiện ra một màn sáng.
Ở trên màn ánh sáng còn có số lượng lớn cấm chế năm màu tổ hợp với nhau, hóa thành ký hiệu kỳ lạ.
Xoẹt!
Đường lửa màu xanh rơi vào trên màn ánh sáng, chỉ thấy nó dừng lại một lát, không ngờ đã xuyên qua màn sáng này, đi tới trước mặt nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím.
Vù vù!
Đường lửa màu xanh này lập tức lan rộng, hóa thành một tấm lưới lửa màu xanh chụp xuống đầu hắn.
Nhiệt độ cao thiêu đốt hư không, khiến hư không cũng không ngừng dao động.
Từng bảo vật trên thân nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím lập tức bị nung chảy, thậm chí pháp thể của hắn cũng bị tổn thương.
Phụt!
Ở trong ánh lửa, cơ thể nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím đột nhiên hóa thành tro tàn, chỉ có một Nguyên Anh màu tím hiện ra, hét lớn:
- Ta là...
Thu!
Tấm lưới lửa màu xanh hạ xuống, không ngờ hình như kèm theo khả năng phong tỏa hư không, khiến Nguyên Anh không có cách nào thuấn di thoát đi.
Tiếp theo, từng luồng ngọn lửa màu xanh quấn quanh Nguyên Anh màu tím, trong ánh sáng màu xanh lóe lên, Nguyên Anh này lại hóa thành hư vô, chỉ có một bảo bình màu tím rơi từ giữa không trung xuống.
- Người ta cần gì quan tâm hậu trường của ngươi là ai, chủ nhân đã nói giết không tha!
Tiểu Thanh cười tủm tỉm và xòe bàn tay ra thu bảo bình màu tím lại, ánh mắt nàng lại nhìn về phía nơi nào đó.
Ở đó, một luồng ánh sáng bỗng nhiên hiện ra kèm theo màu máu, liều mạng bỏ chạy về hướng vừa tới...
Bên trong động phủ ở Ngụy tiên mạch, hai Phương Tịch giống nhau như đúc ngồi đối diện nhau.
- Đây cũng là Nguyên Anh thật sự sau đại viên mãn à?
Một Phương Tịch xoa gò má của mình, cảm giác nói chung không khác nào máu thịt thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận