Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1394: Nhớ mãi không quên (1)

Phương Tịch xúc động than một tiếng.
Hắn vừa có chút cảm ngộ, dựa vào thiên phú hư không của bản thân mới miễn cưỡng cảm ứng được chút dao động hư không lúc truyền tống.
Chỉ sợ trình độ hư không của Thiên Kiếm Lão Nhân kia khá tốt, thậm chí tuyệt đỉnh trong một đám Đạo Tôn.
“Cũng không biết lúc Thiên Kiếm Lão Nhân Đạo Tôn còn sống, đã ngưng tụ ra loại đại đạo nào? Chẳng lẽ là hư không? Lấy hư không chịu lực thế giới... Thật ra cũng không phải là không thể làm được.”
Trong lòng Phương Tịch không khỏi hiện ra một suy đoán.
Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa có phạm trù quá mức rộng lớn, nói một cách nghiêm khắc, không chỗ nào không bao hàm các loại pháp tắc.
Bởi vậy có thể tạo thành đại đạo đầy rẫy, hắn không biết Thiên Kiếm Lão Nhân rốt cuộc dựa vào loại đại đạo nào để chứng thực Đạo Tôn.
“Thậm chí sau Đạo Tôn, Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa còn không viên mãn, còn cần chúng ta tới thu thập sở trường rộng rãi...”
“Chẳng qua, trước mắt ta vẫn nên chú ý xem các bia ngọc liên quan tới luân hồi...”
Trước đó, sau khi đánh với Vạn Thú Tôn Giả một trận, Phương Tịch dường như hiểu ra điều gì, Sinh Tử Đạo Chủng hình thức ban đầu đã hoàn thiện xong.
“Nhưng ta không định lấy Sinh Tử Đạo Chủng hợp đạo, tối đa sau khi thành Đạo Quân, ta sẽ lấy Sinh Tử Đạo Chủng làm nguyên liệu cấu trúc đại đạo...”
Thần niệm của hắn phóng ra ngoài, tiếp theo trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc:
“Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa không phải bao hàm mọi chỗ...”
“Ít nhất, cảm ngộ pháp tắc luân hồi hình như còn không bằng ta?”
Trong lòng Phương Tịch chấn động.
Tuy hắn biết được pháp tắc luân hồi của Chân Tiên Giới không hiện rõ, nhưng không nghĩ đến sẽ ít đến mức này.
“Kể từ đó, ngược lại khả năng thật sự bị nhìn trúng, cướp đoạt giống như Sinh Tử Đạo Quân của Khô Vinh Tiên Cung vậy...”
“Nhưng cho dù hợp đạo Hư Không Đạo Chủng, Hư Không Đạo Chủng vẫn bị mơ ước...”
“Quan trọng vẫn là ta hiểu quá ít về tầng cao nhất.”
Hắn nhìn ngọn núi ngọc ngày và bắt đầu đi về phía núi ngọc tiếp theo.
Núi ngọc này không ngờ đã sớm có Tiên Nhân tìm hiểu.
Một Tiên Nhân mặc áo bào đen, gương mặt đứng đắn đang ngồi xếp bằng ở trước Tiên Sơn, dáng vẻ vô cùng thành kính.
- Mong đạo hữu...
Phương Tịch khách sáo chắp tay nói, đối phương không đáp lại, dường như xem thường, lại dường như chìm đắm ở trong Ngọc Bích từ lâu.
Hắn không để ý, chọn một chỗ khác để ngồi xếp bằng, bắt đầu lặng lẽ tìm hiểu.
- Lực pháp tắc phong phú... Bây giờ ta chỉ cần lựa chọn Bát Môn Kiếm Trận tiếp tục tìm hiểu là được, tối đa cộng thêm một pháp tắc luân hồi...
- Dù sao Thiên Kiếm Lão Nhân cũng là Đạo Tôn, cho dù đời này không hiện luân hồi, vẫn lĩnh ngộ ra một vài tinh túy... Dung hợp vào trong đạo chủng hình thức ban đầu của ta cũng không tệ, ít nhất pháp tắc luân hồi của ta đến từ Thục Sơn, bây giờ đến Chân Tiên Giới tất nhiên cần điều chỉnh đôi chút...
- Lại nói tiếp, nếu Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa này là thiên địa, tất nhiên không thiếu pháp tắc luân hồi tham dự, chẳng lẽ đây cũng là mục đích của Thiên Kiếm Lão Nhân?
- Sức lực của một người chung quy khó có thể tìm hiểu được tất cả quy tắc, thậm chí tìm hiểu càng nhiều càng có khả năng khiến đại đạo của mình bị pha tạp... Không bằng thu rộng anh tài trong thiên hạ, lấy các loại lực pháp tắc bổ sung?
Phương Tịch mơ hồ nắm được một phần ý nghĩ của Thiên Kiếm Lão Nhân.
Thiên địa rộng lớn bao nhiêu? Pháp tắc nhiều tới mức nào?
Cho dù thời gian vô hạn, sức lực của một người chung quy khó có thể với tới.
Không bằng tập hợp lực lượng của đám đông cùng hoàn thiện Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa này!
“Quả nhiên là nghị lực lớn, khí phách lớn... Đồng thời, người ta còn dự chi thù lao!”
“Nhiều bia ngọc khắc đá như vậy đủ để cho rất nhiều thiên tài quên cả sống chết... Vì thế cống hiến ra một phần pháp tắc mình cảm ngộ hình như cũng được xem là giao dịch công bằng?”
Thời gian không biết qua bao lâu, Phương Tịch mỉm cười và xòe bàn tay ra.
Lực pháp tắc thiên địa khẽ dao động, một bông Hồng Liên cháy mạnh chậm rãi nở ra.
Bông Hồng Liên này hoàn toàn do lực pháp tắc hóa hình thành, lúc này từng cánh hoa hóa thành ánh lửa tiêu tan, chỉ còn lại một Hỏa Hồng Liên Tử lơ lửng trong giữa không trung.
- Hỏa Đạo Chủng?
Phương Tịch thỏa mãn gật đầu.
Hắn vốn có nội tình thâm hậu, lúc này lại có Thiên Bia Sơn làm tham khảo, cảm ngộ trên phương diện pháp tắc quả thật đột nhiên tăng mạnh.
Có lẽ không bao lâu nữa, tám loại pháp tắc trên Bát Môn Kiếm Trận đều có thể đạt tới đạo chủng hình thức ban đầu, thậm chí cảnh giới đạo chủng thật sự!
- Đạo hữu cảm ngộ pháp tắc thật là cao thâm...
Một tiếng khen ngợi truyền đến.
Độn quang lóe lên, một vị Tiên Nhân hiện ra.
Tiên Nhân này mặc trường bào thêu đầy hoa văn Kim Ngọc, trang phục giống như phú ông phàm tục, gương mặt tròn trịa hơi mập, nhìn vô cùng hiền lành.
Nhưng khí tức của hắn thâm sâu khó lường, không ngờ ít nhất cũng là một tồn tại Đạo Quân một bước, Chân Tiên viên mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận