Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 651: Uy của Ma Anh

"Cam sư huynh... Cuối cùng đã giải quyết được con tiện nhân kia rồi."

Sư đệ Nguyên Anh sơ kỳ lam y hừ lạnh, nhìn một Nguyên Anh hóa thành tro tàn trong hỏa diễm, gã lại hơi tiếc nuối: "Để Nguyên Anh của tên họ Triệu kia chạy thoát... Xem như tiện nghi cho hắn."

"Ai có thể ngờ được tên họ Triệu kia lại tu luyện bí thuật Phân Hồn chứ... Đây chính là bí thuật giữ mạng gàn với Tam Thi Nguyên Anh... Độc Long Đinh của ta không có tác dụng."

Cam sư huynh cũng có chút tiếc nuối, gã nói tiếp: "Bây giờ trước hết đến giúp đại trưởng lão đuổi Kim Quang Thiền Sư đi thì đã có thể thay đổi trận pháp, phá phong ấn bí cảnh..."

"Chuyện này may mà có Cam sư huynh là đại sư trận pháp, còn quen thuộc vận chuyển của trận này."

Sư đệ lam y lấy lòng.

Gã cũng không tự đại đến mức cho ra ở chỗ này có thể diệt sát một vị đại tu sĩ, gã chỉ muốn nhanh chóng thả Cốc Thần Yêu Tôn ra, làm hại một phương.

Về phần Tu Tiên Giới Tây Mạc bị tai họa? Nơi này đã không thuộc về Thánh Hỏa Giáo từ lâu, đương nhiên bị tai họa càng thảm thì gã càng vui vẻ.

Đúng lúc này, thần sắc Cam sư huynh lại chợt biến: "Không tốt... Có viện binh!"

Sư đệ lam y đảo thần thức qua, cũng nhìn thấy một đạo ma quang mãnh liệt bay đến, tốc độ vô cùng kinh người.

Một giây trước đối phương vẫn còn cách mấy chục dặm, chỉ trong chớp mắt đối phương chỉ cách hai tu sĩ Nguyên Anh có mấy dặm.

Mà một đạo thần thức kinh khủng đã khóa chặt hai người từ lâu.

"Đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!"

Tu sĩ lam y lắp bắp kinh hãi, gã tế ra một ngọc bội màu lam, nó hóa thành một tầng quang tráo rất dày.

Tu vi của Cam sư huynh cao hơn nhưng trong lòng y cũng rất kinh hãi: "Tu sĩ Nguyên Anh viên mãn ma đạo... Trong Tây Mạc không có người này..."

Y tung ra một cây ma phiên, bảy hư ảnh Giao Long xuất hiện, lượn quanh y.

Đây là một món linh bảo đại danh đỉnh đỉnh của Ác Giao Tự - Thất Giao Phiên!

Vù vù!

Gần như ngay khi hai người phát hiện Ngoại Đạo Nguyên Anh đánh đến thì Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng hung hãn xuất thủ.

Hắn chà hai tay, một đạo ma quang đen nhánh xuất hiện, liên tục bị hắn kéo dài, nó hóa thành hai thanh ma nhận.

Hai thanh ma nhận này đen nhánh, chỉ ở lưỡi nhận có phù văn huyết sắc lấp lóe.

Sau khi hắn niệm một câu chú ngữ thì chúng đã biến mất không thấy đâu nữa.

Phốc!

Trong nháy mắt tiếp theo, thanh ma nhận kia xuất hiện trước mặt sư đệ lam y, chỉ một đao đã cắt đứt ngọc bội mà sư đệ lam y tế ra rồi cắt cả người gã thành hai phần.

Một Nguyên Anh định thuấn di chạy trốn nhưng ở giữa không trung đã bị một tia ma hỏa đen nhánh quấy lấy, gã hét thảm rồi hóa thành tro tàn.

Một thanh ma nhận còn lại thì liên tục chém giết bảy hư ảnh Giao Long, thế như chẻ tre mà chém thẳng đến Cam sư huynh.

Sau khi hắc quang lóe lên, sắc mặt Cam sư huynh tái nhợt, y xuất hiện ở cách đó mấy trăm trượng, một cánh tay đã không cánh mà bay.

Khiến người ta phải kinh ngạc là miệng vết thương của y đỏ thẫm nhưng lại không có một giọt máu nào chảy ra...

'Bí thuật Ma Nhận Trảm này không tệ...'.

Nhìn thấy mình chỉ tiểu thí ngưu đao, vẫn chưa đụng đến linh bảo, chỉ dựa vào bí thuật đã chém giết một tên tu sĩ Nguyên Anh thì Phương Tịch xem như tương đối hài lòng.

"Ngươi là người phương nào?"

Cam sư huynh quát lớn, y nhanh chóng niệm chú ngữ, từng tia lôi quang đen nhánh xuất hiện, mơ hồ tạo thành hình Giao Long.

"Đi!"

Y chợt đấm vào ngực mình rồi phun ra một ngụm tinh huyết rơi lên Giao Long.

Giao Long lắc đầu vẫy đuôi ngâm dài một tiếng, thân thể nó tăng vọt đến mức dài mấy trăm trượng, nhào đến chỗ Phương Tịch!

Mà trong bóng tối một cây đinh dài ba tấc, bên ngoài có đồ văn ác giao rất sống động đang ẩn nấp trong hư không mà bắn đến chỗ Phương Tịch.

Cam sư huynh tự cho rằng mình ẩn tàng rất khá, y thật sự không biết dưới thần thức cường đại của Phương Tịch thì y không có chỗ che thân.

Hắn cười một tiếng rồi há miệng phun Lục Đạo Ma Diễm ra.

Mặc dù lúc này Lục Đạo Ma Diễm chập chờn biến ảo màu sắc nhưng phần lớn thời gian đều ở giai đoạn tam sắc, nó tựa như một đoàn Tam Dương Thánh Hỏa.

Đây đương nhiên là vì sau khi hấp thu Tam Dương Thánh Hỏa cấp năm thì dù uy lực của Lục Đạo Ma Diễm có tăng lên nhưng nó cũng bị xâm nhiễm hơn phân nửa.

"A... Đây là..."

Nhìn thấy thánh hỏa của bản môn, mắt của Cam sư huynh lồi ra.

Xoẹt xẹt!

Một tia Lục Đạo Ma Diễm rơi lên lôi long, lập tức như dầu sôi gặp phải nước lạnh, điên cuồng nổ tung.

Vô số hỏa diễm văng ra, trong khoảnh khắc đã thôn phệ toàn bộ lôi long...

Không những vậy, một đoàn hỏa diễm còn bức một cây đinh sắt đen nhánh ở giữa không trung ra, tam sắc diễm hỏa quấn lên đó, chỉ luyện hóa một lần thì đã khiến bảo vật rất âm độc này hóa thành sắt vụn!

"Phốc!"

Cam sư huynh phun ra một ngụm tinh huyết, từ trong làn da của y đổ ra vô số huyết châu, thì ra y định vận dụng huyết độn pháp để chạy trối chết.

Nếu có thể thoát được một mạng trong tay của một tu sĩ Nguyên Anh viên mãn ma đạo thì đã đủ để y kiêu ngạo.

Đáng tiếc...

Phương Tịch cứ cười hì hì như vậy mà nhìn y thi pháp, trong đôi mắt lại hiện ra sự trêu tức.

Ngay khi Cam sư huynh biến thành huyết nhân, sắp hóa thành huyết hồng bay đi thì hai tay Ngoại Đạo Nguyên Anh kháp quyết, một huyết phù xuất hiện, đôi mắt của hắn đại phóng tinh quang, lạnh lùng quát lên: "Nhanh!"

Phốc!

Dường như có gợn sóng vô hình lướt qua Cam sư huynh khiến thần sắc của y chợt biến, y phun ra một ngụm tinh huyết lớn, vậy mà y lại như bị huyết độn thuật của mình phản phệ.

"Ở trước mặt của bản tọa mà dám chơi bí thuật ma đạo, không thể không xác nhận dũng khí của ngươi rất lớn."

Phương Tịch đứng chắp tay, phong phạm như cao nhân một phái.

Thật ra những tiểu khiếu môn này là hắn học được từ chỗ Xích Luyện Ma Tôn.

Dựa theo cách nói của Xích Luyện, đa phần công pháp mà ma tu nhân tộc tu hành đều sửa lại từ công pháp của cổ ma, bởi vậy nếu gặp phải mấy loại công pháp bí thuật đặc biệt thì có thể dễ dàng khắc chế...

Không khéo là huyết độn thuật mà Cam tu sĩ thi triển lại nằm ở trong đó.

Phương Tịch dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, hắn dùng tu vi ma công cao hơn, lập tức khiến y bị bí thuật phản phệ, xem như tự mình hại mình.

Mà lúc này, đoàn Lục Đạo Ma Diễm kia đã rơi xuống đầu của y.

Mặt Cam sư huynh đầy sự tuyệt vọng, y phun ra một tấm sa mỏng óng ánh.

Hừng hực!

Lục Đạo Ma Diễm hoàn toàn thôn phệ nó, trong nháy mắt ngay cả Nguyên Anh cũng hóa thành tro tàn, từ đó hình thần câu diệt.

Từ khi Phương Tịch xuất thủ đến khi diệt sát hai Nguyên Anh, thật ra chỉ trong nháy mắt.

Mà lúc này hai vị đại tu sĩ kia vẫn chưa phân thắng bại.

Độn quang của Phương Tịch lóe lên, đã đến chiến trường của Kim Quang Thiền Sư, hắn há miệng phun một cái, Lục Đạo Ma Diễm lập tức bay ra.

Sau khi ngọn hỏa diễm này thôn phệ Tam Dương Thánh Hỏa thì cũng xem như nó đã vững vàng bước vào cấp năm, dù tu sĩ Hóa Thần cũng không dám tùy tiện đụng đến.

Tu sĩ Nguyên Anh thì vừa dính lập tức chết, tuyệt đối không nói chơi!

Ầm ầm!

Lục Đạo Ma Diễm ở trong hư không nhanh chóng thiêu đốt hóa thành một bức tường lửa, hỏa điểu, hỏa giao từ trong Long Phượng Song Diễm Hoàn bay ra... Gặp phải bức tường lửa này thì lập tức bị hấp thu, không còn hung uy trước đó nữa!

Không những vậy, một ngọn Lục Đạo Ma Diễm tam sắc còn rơi lên bản thể của Long Phượng Song Diễm Hoàn.

Thấy tam sắc lấp lánh, đại tu sĩ nấp trong sương mù đau đớn rên lên, dáng vẻ của gã như bị ăn thiệt thòi nhỏ.

Kim Quang Thiền Sư đảo thần thức qua thì đã nhìn thấy dị bảo Long Phượng Song Diễm Hoàn có thể so với cực phẩm linh bảo hóa thành hai đám bột phấn, nổ tung trong hư không...

Uy lực của hỏa diễm cấp năm, thật sự quá kinh khủng!

"A... Đó là... Tam Dương Thánh Hỏa? !"

Đại tu sĩ nấp trong sương mù kinh hô: "Ngươi có quan hệ thế nào với Phương lão quỷ? !"

Tam Dương Thánh Hỏa cấp bốn không tính là gì nhưng linh hỏa cấp năm chỉ có một ngọn, Phương lão ma lại không tiếc mà tặng cho người khác sao?

"Không phải ngươi đã đoán được rồi sao?"

Phương Tịch cười lạnh: "Nếu bản tọa đã đích thân đến thì ngươi sẽ không chay thoát đâu... Tử Âm Thượng Nhân!"

"Hả... Ngươi lại chính là Tử Âm đạo hữu sao?"

Kim Quang Thiền Sư kinh hô.

Tử Âm Thượng Nhân đến từ phương bắc của Tây Mạc, bà ta chính là một vị đại tu sĩ tiếng tăm lừng lẫy, nghe nói Âm Nguyên Cung của bà ta không hòa thuận với Thánh Hỏa Giáo, không ngờ bà ta lại là người của Thánh Hỏa Giáo! ?

Vù!

Sương mù tiêu tán, một phụ nhân mặc tử bào hiện ra, bà ta nhìn Phương Tịch với ánh mắt đầy thù hận: "Lão tặc! Hôm nay dù lão thân liều cái mạng già này cũng phải diệt thân ngoại hóa thân của ngươi ở đây!"

Tiếng của bà ta giống như chim hoàng anh, rất dễ nghe, khác xa với trước đó.

"Nói nhảm quá nhiều!"

Phương Tịch khống chế Lục Đạo Ma Diễm hóa thành một con đại xà sáu đầu, trên mỗi cái đầu xà đều có ma hỏa khác nhau, mà đầu xà ở giữa to như căn phòng, nó há mồm phun Tam Dương Thánh Hỏa ra!

Tử Âm Thượng Nhân đang tập trung tinh thần đối phó thì sau lưng bà ta chợt truyền đến tiếng kiếm minh thê lương.

Tiếng kiếm minh này như hài nhi khóc, rất thê lương, còn có ma sát khí dày đặc xuất hiện.

"Vậy mà lại thuấn di? !"

Kim Quang Thiền Sư nhìn thấy thành cự kiếm đỏ thâm chợt xuất hiện ở sau lưng của Tử Âm Thượng Nhân thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Phi kiếm khủng bố xuất quỷ nhập thần như vậy thì dù lão gặp phải cũng nhức đầu.

Xuy xuy!

Vô số sợi tơ đỏ như máu từ trên cự kiếm bay ra, dường như đang phong tỏa hư không.

Từng đạo ma sát khí kiếm ảnh trực tiếp xé rách hộ thể quang tráo của Tử Âm Thượng Nhân, chém đứt một tấm thuẫn đen nhánh rồi xé rách thân thể của Tử Âm Thượng Nhân.

Sưu!

Cách đó trăm trượng, một Nguyên Anh tím ngắt hoảng hốt xuất hiện, nó định thuấn di chạy đi.

Nhưng những sợi hồng tuyến chui vào hư không lúc trước như một tấm lưới lớn, chỉ vừa thu lại đã trói chặt bà ta, hồng tuyến tinh mịn kia vừa tiếp xúc với thân thể Nguyên Anh thì lập tức có tiếng xèo xèo vang lên, khiến ba ta không tự kìm chế được phải hét thảm.

Một đại tu sĩ lại trong hai thức ba chiêu đã bị tóm lại, xem ra thân ngoại hóa thân hoặc là đệ nhị Nguyên Anh của Long Ngư Đảo Chủ này ngoại trừ không thể nào dẫn động thiên địa lực lượng ra thì những phương diện còn lại đều có thể so với tu sĩ Hóa Thần!

"Kim Quang, ngươi có thể kiên trì đến bây giờ cũng xem như không tệ."

Phương Tịch thu Nguyên Anh của Tử Âm Thượng Nhân lại, hắn cũng không lập tức cho Thần Anh Kiếm ăn, mà định mang về sưu hồ rồi thuận dây hái dưa, một mẻ hốt gọn.

Mặc dù chưa chắc hắn có thể rút lên toàn bộ ẩn mạch của Thánh Hỏa Giáo nhưng cũng có thể dọn dẹp định kỳ một phen.

Cứ làn như vậy mấy lần thì chúng sẽ phai mờ trong đám người thường, biến mất không còn tăm tích...

"Làm việc cho tiền bối không dám không tận lực." Kim Quang Thiền Sư chắp tay trước ngực, có vẻ như rất khiêm tốn.

"Lần này tử thương thế nào?" Phương Tịch lại hỏi.

"Ác Giao Tự làm phản, Quỳnh Lâm tiên tử bất hạnh vẫn lạc, Nguyên Anh của Triệu đạo hữu chạy thoát..." Kim Quang Thiền Sư kể lại mọi chuyện một lần.

"Ai... Gọi tông môn hoặc hậu nhân của Quỳnh Lâm tiên tử vào Ma Thụ Lĩnh nhận một viên Hóa Anh Đan, ngươi và Triệu tiểu hữu cũng được đền bù tổn thất... Về phần Ác Giao Tự thì lập tức tiêu diệt."

Phương Tịch nhanh chóng đưa ra phương án bồi thường, dù sao cũng là bản thể xuất chứ không phải hắn xuất mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận