Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1305: Đấu kiếm (2)

- Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm! Liệt Hỏa Lão Quái!
Tư Thần Kiếm bị một thanh trường kiếm giống như Xích Hỏa ngăn cản, Phương Tịch khẽ nhướng mày, nhìn thấy chưởng giáo chân nhân của Hoa Sơn Phái bay ra.
- Liệt Hỏa Lão Quái, ngươi cũng muốn tham dự vào ân oán giữa ta với Thục Sơn đó sao?
Liệt Hỏa Lão Tổ gần như là tồn tại cùng một cấp với Linh Thiện Đồng Tử. Hắn có sở trường về các kiếm thuật kiếm quyết của Hoa Sơn, Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm lại là phi kiếm trấn phái của Hoa Sơn, đám người Đại Hoang, Nguyệt Không không thể bằng được.
Liệt Hỏa Lão Tổ có lông mày, chòm râu đều màu đỏ. Lúc này, hắn nhất thời vỗ lên một ánh kiếm.
Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm bỗng nhiên hóa thành biển lửa đầy trời.
Thủ đoạn luyện kiếm như lửa như thế chính là đạo pháp chân truyền của Đô Thiên Liệt Hỏa, nhà khác tuyệt đối không có.
Hắn cao giọng cười và quát:
- Trước đây, Đoan Mộc Long lấy Ngũ Hành Chân Sát từ trong tay đồ nhi của bản lão tổ. Đạo hữu và bản lão tổ đã kết thành nhân quả, vẫn nên báo lại đi!
- Được!
Phương Tịch khẽ quát một tiếng, nguyên thần ngũ hành sau đầu phóng lên cao, không ngờ từ trong đó bước ra một thiếu niên vào một lão niên Phương Tịch.
Hai “thân quá khứ” và “thân vị lai” đều cầm trong tay một thanh Tư Thần Kiếm, ngăn cản Thiên Long Tôn Giả, Nguyệt Không Sư Thái, Đế Tâm Tôn Giả, Tuyệt Tình Sư Thái, còn có một đám tiểu bối Thục Sơn.
Về phần thân mạnh nhất của hắn bây giờ lại khống chế Tư Thần Kiếm bỗng nhiên chém ra một kiếm, kiếm vừa di động lại giống như tiếng sấm, phát ra ánh sáng khiến rất nhiều Kiếm Tiên thất thanh!
Vèo vèo!
Liệt Hỏa Lão Tổ đã nhìn thấy uy lực hung ác của Phương Tịch từ lâu. Hắn biết người này rất hung tàn, không chỉ có pháp lực cao cường, một tay kiếm thuật càng độc đáo, không câu nệ, lại phối hợp với phi kiếm mang theo lực thời gian, gần như có thể nói là đệ nhất Kiếm Tiên nhân gian!
Lúc này, hắn không dám chậm trễ, Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm hóa thành ánh lửa đầy trời, mơ hồ tương hợp với trận pháp hóa thành tầng tầng lớp lớp núi lửa.
Mỗi tầng Hỏa Diệm Sơn đều là một tầng biến hóa của Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm, ẩn chứa ánh kiếm vô cùng ảo diệu.
Cho dù Phương Tịch lại thi triển một kiếm Quang Âm Kiếm Thuật tuyệt thế phân ngày đêm kia, cũng chỉ có thể chém được ba tầng núi lửa mà thôi!
- Kiếm thật là độc!
- Người cũng thật ác độc!
Đại Hoang Thần Quân hạ xuống bên trong Thần Diệp Cung, trên thân mang theo một vết kiếm.
Trên vết kiếm này còn có vô số tia thời gian, giống như con sâu nhỏ đang chui vào chui ra.
Ở trên vết thương này, thời gian hình như bị cải tạo, khiến vết thương không ngừng xấu đi.
Đại Hoang Thần Quân liên tục dùng linh đan vận chuyển huyền công, không ngờ vẫn không có cách nào khiến vết kiếm thời gian này khép lại!
Thậm chí dường như nó cũng mở một lỗ thủng trên nguyên thần, khiến bản nguyên không ngừng giảm xuống.
- Đại Hoang Thần Quân khổ cực rồi... Đây là Huyền Thiên Bảo Mệnh Đan của Thục Sơn ta, có thể củng cố nguyên thần, mời sử dụng!
Linh Thiện Đồng Tử vội vàng đưa lên một viên kim đan màu tím vàng. Tay phải của hắn đánh ra một pháp lực, trợ giúp Đại Hoang Thần Quân luyện hóa.
Trên mặt Đại Hoang Thần Quân cùng hiện ra màu xanh đỏ và vất chợt phun ra một ngụm tinh huyết.
Tuy vẻ mặt hắn mệt mỏi, nguyên thần cũng ảm đạm hơn, nhưng vết kiếm kia cuối cùng đã tiêu tan.
- Phương Tịch kia thật sự là Mộc mệnh à?
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta thấy thần thông thời gian của hắn quả thật kinh thế hãi tục... Đạo hữu cũng phải cẩn thận đấy, đừng để hắn chém mấy tiểu bối, phá hỏng khí số của nhà mình...
- Mong đạo hữu yên tâm...
Từ đầu đến bây giờ, Linh Thiện Đồng Tử, người đứng đầu Thục Sơn Phái này vẫn chưa từng ra tay, thậm chí còn có thời gian rảnh rỗi nói chuyện phiếm với người khác.
Nhưng tất cả mọi người biết, vị này chứng thực Thiên Tiên. Hắn vừa ra tay, tất nhiên sẽ trời long đất lở!
- Bây giờ Liệt Hỏa Lão Tổ đã ra tay, Đô Thiên Liệt Hỏa Kiếm Thuật là kiếm quyết đứng đầu Hoa Sơn... Lửa này nhìn như Nam Minh Ly Hỏa, nhưng thật ra còn được xem là mệnh số, có thể thiêu đốt khí vận, cơ duyên, phúc trạch của con người...
- Cho dù là bản chân nhân cũng không thể không thừa nhận Phương Tịch kia có căn cơ bất phàm, không ngờ hắn một lòng khổ luyện lại có thần thông pháp lực như vậy. Nếu là trước đây, Thục Sơn ta tuyệt đối không muốn đối địch với nhân vật như thế. Thế nhưng... đây là tranh đại đạo, chúng ta không thể không ra tay!
Đại Hoang Thần Quân vừa nghe vậy, trong lòng lập tức rét lạnh.
Thục Sơn Phái lấy chính ma đấu kiếm kéo bức màn lượng kiếp, tiêu diệt hết quần ma Tây Côn Lôn, đoạt khí số của bọn họ.
Bây giờ, hắn lấy Thanh Hòa Sơn để mở đầu, lại muốn gây ra cuộc tranh đấu với Bàng Môn, cướp đoạt mệnh số cơ duyên của Bàng Môn sao?
“Thế nhưng thiên mệnh đã sớm định trước, Thục Sơn đang thịnh!”
“Năm trăm năm sau lại có Mạt Pháp Kiếp, chúng ta không muốn lưu lại thế gian trọn đời trầm luân, cũng chỉ có thể lên thuyền Thục Sơn...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận