Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1493: Trộm đạo (1)

Nhưng hắn nhìn bí dược này vẫn không uống mà bắt đầu lấy ra các loại dụng cụ tiên tiến, bắt đầu phân tích thành phần.
Ngoài ra, ở trong phòng thí nghiệm còn có một đám con chuột bạch được nuôi dưỡng ở trong các cái lồng khác nhau.
Phương Tịch mang theo gắng tay trực tiếp cầm một con lên, nhỏ vào trong miệng con chuột bạch một giọt bí dược Thần Thâu.
Hắn mới không trực tiếp dùng bí dược của thế giới khác để trở thành Thần Thâu.
Dù sao thực lực của dị nhân cửu phẩm cũng chỉ như vậy, hiện tại hắn thổi hơi có thể chết không ít người, không đến mức bỏ gốc lấy ngọn.
Cho dù là lực pháp tắc, thật ra cũng phải chờ đến lúc mình đạt tới cấp Hành Tinh mới có thể điều động, dù sao bản tôn cảm ngộ pháp tắc không phải dùng để trưng cho đẹp.
Chỉ cần tu vi đạt đến mức đó, tất cả đều như nước chảy thành sông.
Lúc này, hắn nghiên cứu bí dược Thần Thâu, chỉ là đang thăm dò một loại khả năng người phàm thu được lực pháp tắc.
Một khi thành công, cho dù sau này mình chuyển thế sang thế giới như Đại Việt, cũng không cần lo lắng gì.
Ban đầu, Phàm Nhân Pháp có khả năng sẽ bị linh khí hạn chế, nhưng pháp tắc thì không!
Bất luận là thế giới nào có cấu tạo cơ sở thành thế giới, đều có đủ loại pháp tắc!
Bởi vậy, chỉ cần có thể sáng tạo ra cách khống chế lực pháp tắc lúc còn ở cấp thấp, vậy bất luận chuyển kiếp ở bất kỳ thế giới nào, hắn đều có thể trực tiếp thu được lực siêu phàm.
- Không gian thời gian vĩnh hằng tự tại...
- Có lẽ đây có thể tính là Đại La phiên bản ăn mày ngâm nước?
Hình như nghĩ đến điều gì đó, Phương Tịch không khỏi phì cười.
Đúng lúc này, con chuột bạch trong tay hắn bỗng nhiên hét thảm.
Chỉ thấy con chuột bạch này đột nhiên trở nên vô cùng nóng nảy, đôi mắt đỏ ngầu, trên thân tự nhiên mọc ra từng bướu thịt màu đỏ.
Ầm!
Con chuột bạch bỗng nhiên phồng lên giống như quả khí cầu, tiếp theo ầm ầm nổ tung.
Vô số máu loãng bắn ra, nhưng không có một giọt nào rơi vào trên thân Phương Tịch, chúng bị một tầng lực lượng vô hình dừng lại ở giữa không trung.
Hắn cầm lấy một ống nghiệm, lấy một giọt máu con chuột bạch vừa nổ và cẩn thận quan sát ở dưới kính hiển vi:
- Dị lực... Thật sự là thứ thú vị, hình như còn liên quan tới thần thế ngoại?
Sau khi ghi chép nghiên cứu xong, Phương Tịch lại cầm con chuột bạch thứ hai lên...
Vật đổi sao rời, thời gian trôi qua cực nhanh.
Bên trong phòng thí nghiệm, Phương Tịch nhìn một con chuột bạch.
Chỉ thấy cách một lớp kính, con chuột bạch vạch chân một cái, miếng pho mát ở trong hộp thủy tinh bên cạnh ở lại hiện ra ở dưới chân nó.
- Không ngờ được... Bí dược Thần Thâu liên quan đến lực pháp tắc, không chỉ là hư không, phần chính còn là khái niệm trộm đạo này...
- Sinh mệnh mù, ta hình như đã hiểu rõ phần nào...
Phương Tịch xoa cằm:
- Trong Chân Tiên Giới hình như không có pháp tắc trộm đạo thăng cấp Đạo Quân... Nếu có thể lấy điều này để thành đạo, sau này có lẽ có thể được xưng là Trộm Thiên Tiên Tôn?
Hắn giả vờ đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Không lâu sau, trong mắt con chuột bạch đang gặm pho mát kia lập tức lóe sáng, chân chuột ấn nhẹ vào chốt cửa.
Rắc một tiếng!
Lồng kính bên trong phòng thí nghiệm mở ra.
Con chuột bạch bỗng chốc chui ra, tiếp theo lại rơi xuống trong tay Phương Tịch:
- Khái niệm trộm đạo là sao? Cảm giác nếu tiếp tục phát triển, thật ra cũng rất có triển vọng...
Hắn tiện tay vẫy một cái, tất cả dụng cụ bên trong phòng thí nghiệm, bao gồm cả con chuột bạch thử nghiệm trước đó đều lóe lên ánh sáng màu bạc và biến mất.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, xác nhận hoàn toàn không để lại vết tích gì, Phương Tịch mới đi đến phòng khách, thưởng thức bữa ăn ngon hôm nay.
- Điện hạ, hoàng tử mười nghìn lẻ bảy mươi đến!
Một thị nữ tai nhọn, xinh đẹp giống như Tinh Linh khom lưng bẩm báo.
- Để cho hắn tiến đến!
Phương Tịch im lặng một lát, tiếp theo bắt đầu chuyên tâm đối phó với một phần thịt thăn.
Không lâu sau, một thanh niên đẹp trai mặc lễ phục màu tím vàng, mái tóc dài màu đỏ thả xuống thắt lưng, trên đỉnh đầu có một cái sừng màu vàng đi vào trong tòa thành.
Mặt hắn mơ hồ tương tự với Phương Tịch, nhưng trông càng kiên nghị hơn. Hắn nhếch môi mỉm cười tự tin, giống như trong vũ trụ không có bất kỳ chuyện có thể làm khó được hắn.
- Kaya... Chào ngươi.
Thanh niên tuấn mỹ cằm khẽ nâng:
- Ta là Sartor Phoenix... Nghe nói ngươi là một nhân viên nghiên cứu khoa học, ta muốn mời ngươi gia nhập vào đoàn đội của ta.
Phương Tịch cảm thấy cạn lời. Hắn chậm rãi đặt một miếng thịt vào trong miệng, lúc này mới lên tiếng:
- Sarto, ta nhớ là ta đã từ chối tất cả lời mời vũ hội và tiệc rượu, chắc hẳn đã ám chỉ hết sức rõ ràng rồi chứ? Ta chỉ muốn thành thật làm nghiên cứu, sau đó vào viện khoa học hoàng gia.
- Xem ra, ngươi cảm thấy chúng ta có thứ hạng sát sau trong danh sách, không có cơ hội?
Bạn cần đăng nhập để bình luận