Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1450: Tinh huyết (2)

- Cảm ơn chỉ giáo.
Phương Tịch mỉm cười và chắp tay từ biệt rồi rời đi.
Trưởng bối này rất thích thuyết giáo, truyền thụ kinh nghiệm cuộc sống của mình.
Nhưng thời gian trôi qua, mọi thứ đều thay đổi, kinh nghiệm của bọn họ chưa chắc đã hữu dụng, nếu như trong lòng có kế hoạch, hắn có thể trực tiếp bỏ qua.
“Ngược lại vị Trương Long Dực này không đơn giản đâu... Trên người hắn có dị lực, hóa ra trong Võ Tổ Miếu thật sự có chút bản lĩnh đấy.”
Phương Tịch đi ra khỏi cửa thành, lập tức chạy về phía bãi tha ma.
Thời buổi gần đây, không ít người bình thường chết đột ngột.
Gần như mỗi ngày đều có người tới bãi tha ma ném xác.
Con hồ ly kia ăn xác thối ở bãi tha ma nhiều năm như vậy vẫn không bị phát hiện, rõ ràng ban ngày sẽ không ra ngoài hoạt động. Bởi vậy, ban ngày mình đi hái Cô Trủng Hoa chắc hẳn vẫn tương đối an toàn.
- Thằng nhóc này...
Trương Long Dực nhìn theo bóng lưng của Phương Tịch rời đi, lắc đầu:
- Ôi... Chúng ta cuối cùng đã già rồi.
Hắn bước nhanh đi. Không lâu sau, hắn đã đi tới chỗ phủ nha.
Đại Việt lập quốc hơn ba trăm năm, thiết lập Trấn Dị Tư trấn áp tai họa trong thiên hạ.
Trong đó, Võ Tổ chính là nhất mạch cực kỳ mạnh mẽ trong Trấn Dị Tư.
Vị Trương Long Dực này lại tạm giữ chức ở Trấn Dị Tư, chính là một vị Võ Phu cửu phẩm!
Hắn đi vào nha môn, tới một gian phòng.
Chỉ thấy trong đó đã có mấy người đang chờ.
Trong đó, một lão già với mái tóc nửa trắng nửa đen nhưng trông vẫn tráng kiện, tinh thần phấn chấn, rõ ràng bảo dưỡng cực tốt.
- Tiết lão...
Trương Long Dực lên tiếng chào.
Nếu như Tống Tam còn sống, sẽ phát hiện ra vị Tiết lão này không ngờ chính là Thần Châm Tiết lão ở Thanh Lư Y Quán!
- Trương lão đệ, ngươi tới thật đúng lúc...
Bên cạnh là một nữ tử xinh đẹp trông vô cùng buồn chán, hình như đang thêu hoa. Nàng mỉm cười, đặt kim thêu trong tay xuống:
- Hôm qua, Tiết lão đã tìm được địa điểm yêu nhân Thiên Thủy Giáo kia trốn, hôm nay muốn nhờ chúng ta ra tay bắt người kia!
Tiết Lão Bình cũng là người của Trấn Dị Tư, xưa nay chỉ có mấy người ít ỏi biết được, đồng thời chỉ chịu trách nhiệm hậu cần, chính là một vị Y Giả cửu phẩm!
Một số người của Tà phái không biết tình hình, tìm tới hắn nhờ chữa trị, thường sẽ trúng bẫy.
- Ồ? Chúng ta có bốn cửu phẩm liên thủ, bắt một Ngự Thủy Sử không phải là vấn đề lớn...
Người cuối cùng là thiếu niên mệt mỏi cười nói.
Trên mặt hắn lộ vẻ bất cần đời:
- Chúng ta là quan phủ, quan phủ phá án chưa bao giờ chú ý tới một đấu một, mà lấy mười đấu một, lấy một trăm đấu một... Ngự Thủy Sử không phải vị cách mạnh tới mức nào... Mấu chốt là… mức thưởng.
Nhắc tới cái này, vẻ mặt mấy người đều trở nên trịnh trọng.
Tất cả mọi người không phải sinh hoạt nhờ hít thở không khí, bất kể ăn, mặc, ở, đi lại hay tiếp tục tu hành đều cần tới tiền!
Sắc mặt Tiết lão không thay đổi:
- Tề lão đệ không cần lo lắng. Quan lại sớm có công văn lùng bắt Âm Cửu Giả kia, phần thưởng là trăm lượng bạc... Ngoài ra, vật phẩm trên thân người này sẽ mặc cho chúng ta chia nhau.
Thiếu niên trông mệt mỏi kia tên là Tề Lục Chỉ, sư môn là Thần Thâu Môn. Lúc này, ánh mắt hắn lập tức sáng lên:
- Mức thưởng này quả thật không ít... Xem ra, hôm nay ta cuối cùng có cơ hội ra tay Không Không Diệu Thủ của ta rồi.
Bí dược mật truyền của Thần Thâu Môn có thể khiến cho người ta thăng cấp trở thành Thần Thâu cửu phẩm!
Tuy danh tiếng có phần không tốt, nhưng trong lúc chiến đấu được một vị Thần Thâu trợ giúp, thật sự như hổ thêm cánh.
Nói chung, phân phối bí dược khiến cho người ta thăng cấp cửu phẩm cũng phải trị giá khoảng một trăm lượng bạc.
Nếu tính cả tài vật trên thân Âm Thượng Sư, có lẽ có thể gom được một hai trăm lượng, đủ để mấy người mỗi người được chia mấy chục lượng, gần với bổng lộc một năm!
- Người kia ở trong hẻm Tiểu Du thành đông, còn có một lão già đánh cá yểm hộ cho hắn...
Tiết lão nói tiếp tình báo của mình:
- Điều duy nhất cần phải cẩn thận là cách hẻm Tiểu Du không xa có một con sông ngầm đúng lúc nối liền với Hắc Trạch Hà... Nếu phát hiện không đúng, người kia nhất định sẽ thông qua mạch nước chạy thoát thân. Nếu hắn ở dưới nước, mấy người chúng ta cộng lại cũng khó có thể bắt được Ngự Thủy Sử kia...
- Chuyện này thật sự đáng để suy nghĩ đấy...
Trương Long Dực khẽ nhíu mày.
Bãi tha ma.
Phương Tịch nhẹ nhàng hái một bông hoa nhỏ màu trắng xuống và cẩn thận cất đi.
Đây là Cô Trủng Hoa!
“Có linh tài Cô Trủng Hoa này và máu Thủy Quỷ, thật ra chuyện ta thăng cấp Ngự Thủy Sử đã không còn gì trở ngại.”
“Nhưng rất rõ ràng, con đường này mới đầu đơn giản, phía sau sẽ càng lúc càng phiền phức, thậm chí còn quan hệ với Tà Thần thế ngoại ở cuối con đường...”
Hắn tất nhiên sẽ không ngu ngốc như vậy, vẫn quyết định tự mình nghiên cứu ra được con đường Luyện Khí Sĩ.
Tuy có khả năng dừng lại ở bát phẩm, thất phẩm... Nhưng vậy cũng đủ rồi.
- Sau khi ta trở về, lại đi tới chỗ mấy cửa hàng thường hãm hại nguyên thân xem thử…
Bạn cần đăng nhập để bình luận