Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 409: Liên hệ

Tu tiên giới Nam Hoang.

Tiểu Hàn Động, Huyền Băng Cung.

Phương Tịch ngòn tay chỉ trên trán của thân ngoại hóa thân, lại mò mẫm hai viên đan dược trước mặt.

Hai viên đan dược này, một viên trong đó là Địa Nguyên Đan, to như nắm đấm, bên trong dường như có mặt người nhưng lúc đã đã trở nên hơi mơ hồ.

Một viên khác là Kim Đan của Bạch trưởng lão!

Sau khi người này bị thân ngoại hóa thân bắt lại thì lập tức đưa đến nơi an toàn rồi tiến hành sưu hồn.

Chờ sau khi lão bị ép khô giá trị thì đương nhiên cho lão hồn phi phách tán.

Nhưng mà thân thể của lão thì bị thân ngoại hóa thân mang về ném vào dưới Yêu Ma Thụ trong Sơn Hải Châu làm phân bón.

Chuyện này khiến Phương Tịch hơi xấu hổ, trên phương diện lợi dụng phế vật, mình còn không cân nhắc chu đáo bằng thân ngoại hóa thân.

Đương nhiên bởi vì cường độ thân thể của tu sĩ Kết Đan quá kém nên hắn không có bao nhiêu hứng thú luyện chế thành mộc khôi lỗi cấp ba nếu đổi thành yêu thú cấp ba thì còn tạm được.

"Trong Địa Nguyên Đan này chứa đạo vận, hiệu quả với pháp tu ở Hồng Nhật giới là tốt nhất... Cho tu sĩ Trúc Cơ ở Nam Hoang phục dùng thì nói không chừng sẽ có chút tác dụng phụ."

Phương Tịch trước tiên cầm Địa Nguyên Đan lên, nghiên cứu kỹ một phên rồi có kết luận.

"Đại Đan do tinh hoa huyết nhục ngưng tụ như vậy lại có thể bồi bổ cho Thái Tuế... Chắc chắn sau lần này nó tấn thăng cấp hai đỉnh phong cũng không có vấn đề gì."

"Sau đó sẽ có thể cân nhắc tấn cấp..."

Hắn suy nghĩ một phen rồi bỏ Địa Nguyên Đan xuống nhìn qua Kim Đan của Bạch trưởng lão.

"Đây là Sinh Vô Thường Đan phối hợp với Tử Vô Thường Đan của Hắc lão mới thật sự là Sinh Tử Vô Thường Đan, luận phẩm cấp thì nó không dưới Ngũ Khí Luân Chuyển Đan..."

"Không ngờ ở Hồng Nhật giới lại có đại cơ duyên như vậy..."

Thân ngoại hóa thân đã sưu hồn Bạch trưởng lão nên rất nhiều bí ẩn ở Hồng Nhật giới, Phương Tịch đều đã hiểu rõ.

"Ngàn năm trước... Diêm Ma Đạo Chủ chợt xuất hiện ở Hồng Nhật giới, truyền xuống Diêm Ma đạo thống... Thật ra truyền nhân dòng chính thật sự cũng không nhiều... Đến lúc già, Diêm Ma Đạo Chủ mới nhận một quan môn đệ tử làm thiếu cung chủ."

"Trăm năm trước, đại nạn của Diêm Ma Đạo Chủ sắp đến, vì gia tăng thọ nguyên, lão cưỡng ép vận chuyển Âm Sơn Phủ Quân Tế Bí Nghi xảy ra sự cố, tẩu hỏa nhập ma... Hóa thành Đạo Nghiệt!"

"Những Chân Nhân Vũ Sĩ vốn ở trong Đạo Cung nghe lệnh, lập tức liên thủ phản loạn... Giết hơn phân nửa dòng chính của Đạo Cung, chỉ có thiếu cung chủ được mấy lão nô trung thành liều chết bảo vệ mới may mắn trốn thoát..."

"Những Chân Nhân Vũ Sĩ kia cũng không phải ai cũng trời sinh phản cốt mà là pháp môn tu luyện có vấn đề, không những sau khi ngưng kết Kim Đan đối đầu với dòng chính của Đạo Cung rất dễ bị phản chế... Mà còn không cẩn thận sẽ trở thành chất dinh dưỡng của cung chủ... Hay nói cách khác chính là tài liệu ma công, gặp cơ hội đương nhiên phải phản phệ!"

"Chỉ là đám người này không ai phục ai, sau khi liên thủ lật tung Đạo Cung xong thì lập tức mỗi người đi một ngã, tự thành lập đạo quan, thống trị một phương... Thiếu cung chủ thì muốn một mẻ hốt gọn những người này, khôi phục huy hoàng trước kia của Đạo Cung..."

"Với thực lực Kim Đan đương nhiên sẽ không làm được chuyện này... Nhưng hắn có một môn đại thần thông, chính là thân truyền của Diêm Ma Đạo Chủ, dường như chỉ cần tập hợp đủ năm loại Kim Đan khác nhau như Vô Biên Huyết Hải, Ngũ Khí Luân Chuyển, Bạch Cốt Xá Lợi, Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, Thất Tình Tuyệt Dục thì có thể có được thần thông pháp lực không thể tưởng tượng nổi... Bởi vậy bọn người này vẫn luôn lén lúc âm thầm chuẩn bị, thành lập thế lực dùng lệnh bài mặt quỷ làm chứng cứ."

"Lần trước nhắm vào Vô Bì Quan chỉ là dưới cơ duyên xảo hợp bị ta chặn ngang..."

"Lần này thì lợi dụng ma trận trong bí cảnh Vạn Hóa muốn một mẻ hốt gọn những Kim Đan Chân Nhân đến đây dự tiệc... Nhưng lại bị ta phá hư."

"Vậy cũng là trong bất tri bất giác đã kết tử thủ sao?"

"Đáng tiếc... Loại đại thần thông này, Hắc Bạch nhị lão cũng chỉ từng mơ hồ nghe thiếu chủ nhắc đến chứ không biết được tên gọi cụ thể và phương pháp tu luyện. Xem ra vẫn phải bắt được thiếu cung chủ kia mới được... Nói không chừng, đây chính là thu hoạch lớn nhất của ta ở Hồng Nhật giới."

Phương Tịch vừa nghĩ đến đây thì nhìn qua thân ngoại hóa thân.

Thân ngoại hóa thân gật đầu: "Ta sẽ chú ý kỹ chuyện này... Hơn nữa căn cứ vào ký ức của Bạch trưởng lão kia thì thần thông đó muốn hoàn thành bước cuối cùng còn có liên quan đến Đạo Nghiệt trong Đạo Cung... Không ngờ, lúc trước tùy ý chọn Phù Đồ Sơn lại có nhân quả như vậy."

Chỉ cần Phương Tịch chiếm Phù Đồ Sơn thì sẽ có một ngày, thiếu cung chủ kia sẽ chủ động đưa đến cửa.

Sau khi tiễn thân ngoại hóa thân, Phương Tịch lại nghiệm chứng dược lý của Địa Nguyên Đan một phen, sau khi tương đối nắm chắc, hắn mới vào trong Sơn Hải Châu cho Thái Tuế phục dụng, tiện thể nhìn Huyễn Diệt Tâm Lan trong núi băng một chút.

Thấy vật này bình yên vô sự, hắn mới buông lỏng rồi bước vào thư phòng của Thánh tử.

"Pháp tu..."

"Ngay cả Nguyên Thủy Ma Môn cũng không biết nhiều... Nhưng mà chung quy vẫn có vài câu ghi chép."

Hắn đến đây, đương nhiên là muốn tìm tư liệu đọc một phen.

Mấy tháng sau.

Phương Tịch ngồi xếp bằng trong động phủ, chau mày.

Dường như có chuyện gì đó khó quyết đoán, cũng không thể hạ quyết tâm.

Đúng lúc này, thần sắc của hắn khẽ động, hắn lấy trong tay áo ra một cái ngọc bài.

Sau khi mở ngọc phù ra thì quang mang nhấp nháy trên ngọc bài - 'Chuyện ngươi nhờ lần trước đã có kết quả.'.

"Ồ?"

Phương Tịch hứng thú.

Hắn qua lại với Thiên Minh này là vì muốn tìm hiểu chút tin tức tình báo, sau đó thử hỏi phương pháp luyện chế ngọc phù.

Đương nhiên trước đó hắn còn tiện thể nghe ngóng chút manh mối của Oán Hồn Dẫn.

Không ngờ nhanh như vậy đã có câu trả lời!

'Là chuyện này, Oán Hồn Dẫn hay là Thuật Ngọc Phù?'.

Hắn lập tức cầm ngọc bài lên, bắt đầu trả lời.

'Hai thứ đều có... Gặp mặt nói chuyện!'.

Trong ngọc bài trả lời rất nhanh, còn có một địa điểm.

Phương Tịch nhìn lướt qua rồi cười khinh thường - 'Địa điểm nhất định phải do ta chọn.'.

Hắn đủ kiên nhẫn, không sợ kéo dài mười năm, tám năm, đến lúc đó, nói không chừng hắn đã đến Kết Đan hậu kỳ.

Nếu lại tế luyện một, hai pháp bảo của thánh tử lưu lại, phối hợp với sở học bí thuật thần thông của bản thân thì dù hắn gặp phải Nguyên Anh lão quái, có lẽ cũng có thể không bại lộ Kim Thủ Chỉ mà chạy mất...

Đến lúc đó, hắn hoàn toàn có thể tự đến Xích Huyết Giáo, thậm chí Khương Quốc tìm manh mối.

Bởi vậy hắn không nhận bất kỳ áp chế nào nên vô dục tắc cương.

'Không thể là Huyền Băng Cung! Không thể là phường thị của thế lực lớn!'.

Ngọc bài trả lời rất nhanh, xem ra y cũng có chút kiêng kị với chuyện Phương Tịch chợt trở mặt.

"Thôi... Cho các ngươi một cơ hội, ta cũng muốn xem thử các ngươi định nói gì?"

Phương Tịch mỉm cười, đưa vào một địa điểm, chính là một dòng sông băng cách Huyền Băng Cung ngàn dặm.

Về phần an toàn?

Hắn cũng không tin đối phương có thể phái tu sĩ Nguyên Anh đến liên hệ đâu?

Ba ngày sau.

Tu sĩ Huyền Băng Cung đều không phát hiện, Thái Thượng trưởng lão khách khanh của bọn họ, tôn hiệu lão ô quy Vân Kiệt Tử lại lén lút rời khỏi sơn môn.

Tiếp theo, một đạo hắc sắc ma quang tung hoành qua lại đã đến trên một dòng sông băng ở phía đông của Huyền Băng Cung.

Dòng sông băng này kéo dài không biết bao nhiêu trăm ngàn dặm, luôn luôn có gió tuyết bao phủ, cũng xem như là một tuyệt địa.

Nhưng mà đối với tu sĩ Kết Đan thì chỉ là gió mát lướt nhẹ qua mặt.

Phương Tịch bay đến phía trên sông băng, thần thức quét qua, cũng không phát hiện có người đến đây nên hắn khoanh chân ngồi xuống tĩnh tọa chờ đợi.

Tầm nửa ngày sau, một đạo quang hoa bích lục từ không trung bay đến, sau khi được Phương Tịch dùng thần thức truyền âm thì lập tức hạ độn quang xuống.

Độn quang thu lại, một người trong đó hiện ra, lục quang che mặt, lại chính là tu sĩ Kết Đan giao thủ với Phương Tịch lần trước.

Phương Tịch vẫn có chút án tượng với món pháp bảo nghiên mực kia của đối phương.

"Vẫn là đạo hữu... Chẳng lẽ trong Thiên Minh chỉ có mình đạo hữu là Kết Đan sao?"

Phương Tịch không khỏi ngờ vực.

"Hắc hắc... Trong Thiên Minh ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, chỉ là đều có chuyện quan trọng phải đi làm nên chân sai vặt này đương nhiên giao cho lão phu."

Lục bào nhân cười hắc hắc.

"Bỏ đi..."

Phương Tịch khoát tay: "Xem ra luôn liên lạc với ta cũng là ngươi, ta muốn đạt được truyền thừa chế tác ngọc phù, còn có cách giải trừ Oán Hồn Dẫn, Thiên Minh các ngươi có khôn?"

"Hắc hắc... Đương nhiên là đều có." Lục bào nhân ngạo nghễ trả lời.

Như vậy khiến Phương Tịch lấy làm kinh hãi, xem ra thực lực và thế lực của Thiên Minh này đúng là không nhỏ.

"Thuật Ngọc Phù cũng thôi đi... Chính là gần đây mới được Phù sư nghiên cứu ra, có chỗ hơi khác với tu sĩ Thượng Cổ, bây giờ chúng ta cũng chỉ có cách luyện chế hai, ba loại phù lục... Nhiều nhất chỉ có thể cho ngươi Thiên Lý Truyền Tín Phù... Còn mấy cách luyện chế còn lại phải dựa vào tích lũy công huân để đổi..."

Lục bào nhân cố ý nhử nói.

Cái gọi là Thiên Lý Truyền Tín Phù, Phương Tịch cũng biết, chính là ngọc bài trong tay hắn.

Đây cũng là dương mưu dùng lợi dụ người.

Phương Tịch gật đầu, cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, hắn lại hỏi: "Oán Hồn Dẫn kia thì sao?"

"Nối đến Oán Hồn Dẫn, quả thật lợi hại... Chúng ta trở về đọc rất nhiều tàng thư mới tìm được bí pháp trong điển tịch của một ma môn cổ xưa..."

Lục bào nhân nhìn Phương Tịch với ánh mắt hơi quỷ dị: "Bí pháp này đại tông ma đạo chỉ đánh lên ấn ký cho đệ tử cực kỳ xem trong, một khi đệ tử này tử vong sẽ có oán niệm truy hồn, dù Nguyên Anh lão quái cũng khó phát hiện, không chết không thôi... Không chỉ bí pháp khó thi triển mà còn cần rất nhiều loại tài nguyên quý giá, chẳng lẽ đạo hữu giết người cực kỳ quan trong với một Nguyên Anh lão ma nào đó sao?"

"Thăm dò thì bỏ đi, cứ nói thẳng... Các ngươi cần điều kiện gì?" Phương Tịch mặt không biểu tình, dù sao Nguyên Thủy Ma Môn cũng truy không đến nên hắn cũng không quá cấp bách.

"Trước hết không vội... Chờ lão phu nghiệm chứng một phên rồi nói tiếp."

Lục bào nhân cười thần bí, lấy trong túi trữ vật ra một viên châu.

Viên châu này hắc bạch phân minh, bên trong có một đồng tử, dường như nó phóng ra ngoài một vòng tử quang thần bí.

Phương Tịch hơi nheo mắt lại, bị con mắt của yêu thú nào đó nhìn chằm chằm mà ngay cả hắn cũng có chút hãi hùng khiếp vía.

"Mắt của Tầm Ma Khuyển là tài liệu quý giá vô cùng khó được... Cũng là pháp môn đã nhìn thấy trên bản điển tịch ma môn kia, dùng con mắt này thi pháp có thể khiến chúng ta có được năng lực phân biệt Oán Hồn Dẫn như những lão ma đầu kia..."

Trong miệng lục bào nhân niệm vài câu khẩu quyết rồi đánh một đạo pháp lực vào trong mắt của Tầm Ma Khuyển.

Một khắc sau, con mắt này lại bay lên gương mặt bị lục quang bao phủ của y, hình như dung hợp với một con mắt nào đó làm một.

Lục bào nhân nhìn Phương Tịch, tiếp theo...

"A!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận