Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 330: Kết Đan đột kích

"Kết Đan..."

Nguyễn Tinh Linh nghe đến đó, chỉ gượng cười: "Không nắm chắc được mấy phần..."

Lúc trước ở di tích Phỉ Thúy Đảo nghe đồn có cơ duyên Kết Đan.

Thế nhưng đến nay cũng không có tu sĩ nào xác định đã thu được.

Đối với tu tiên giới ba nước mà nói, trở thành Trúc Cơ còn Trúc Cơ Đan nhưng cơ duyên Kết Đan thật sự mờ mịt, không có tiền lệ gì cả.

Dù sao chỗ này chỉ là một góc nhỏ của Nam Hoang Tu tiên giới mà toàn bộ Nam Hoang Tu tiên giới có lẽ đều là thâm sơn sùng cốc của tu tiên giới.

"Nếu Tinh Linh tin ta, có thể tạm hoãn một thời gian..." Phương Tịch mở miệng nói.

Huyền Thủy Dịch đối với hắn thì vô dụng nhưng nếu cho Nguyễn Tinh Linh thì có lẽ có chút hiệu quả.

Mặc dù... Hi vọng cũng rất xa vời.

Hiệu quả chưa đến nửa thành đối với lạch trời như Kết Đan thì thật sự quá thấp...

'Đáng tiếc... Không thể truyền tống vật phẩm ở Thế Giới Mảnh Vỡ đến, nếu không thì bất luân là ta hay là Tinh Linh Kết Đan đều có thể thêm chút nắm chắc...'.

Phương Tịch thầm thở dài: "Ngươi..."

Nguyễn Tinh Linh ngẩng đầu, ánh mắt sáng như sao trời, lại lắc đầu: "Sao lại giúp Tinh Linh đến như vậy?"

"Dù sao chúng ta cũng là bằng hữu mà."

Phương Tịch mỉm cười, vươn tay đón một cánh hoa đào từ trên trời rơi xuống.

Hoa đào bay múa đầy trời như từng hạt mưa rơi xuống...

Một tháng sau, Trường Thanh Các.

"Cuối cùng Huyền Thiên Tông cũng không nuốt lời, bằng không khi ta có thể rời khỏi Long Ngư Đảo tất diệt toàn tông..."

Phương Tịch cầm ngọc giản, bên trong đó là từng đạo thủ thế phức tạp và khẩu quyết huyền ảo.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi thân hình chợt lóe đã biến mất không thấy đâu nữa.

Dưới gốc Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch lấy Thiên Cơ Hạp ra, suy nghĩ một lúc rồi vỗ tay.

Khôi lỗi Tống Thanh sắc mặt như cỏ khô bước lên trước nhận lấy Thiên Cơ Hạp đi ra xa.

"Trong trận pháp cấp ba, lại dùng khôi lỗi mở... Dù có cạm bẫy thì có làm gì được ta?"

Phương Tịch tự lẩm bẩm, hai tay kháp quyết.

Tống Thanh ở xa xa với sắc mặt đờ đẫn, làm động tác giống vậy.

Ong!

Một tầng ba động pháp lực xuất hiện trên người y, không ngừng rót vào trong kim tỏa của Thiên Cơ Hạp.

Tạp sát! Tạp sát!

Trên kim tỏa của Thiên Cơ Hạp, từng đạo quang mang cấm chế không ngừng nhấp nháy rồi chợt lưu chuyển.

Khôi lỗi Tống Thanh mặt không biểu tình, dựa theo ghi chép trong ngọc giản, không ngừng đánh ra từng pháp quyết, cuối cùng lẩm bẩm độc, từng đạo lưu quang bay vào trong kim tỏa.

Ba!

Mở ra đạo cấm chế thứ nhất, Thiên Cơ Hạp run lên cũng không có gì khác thường.

"Hình như... Ta quá đa nghi rồi."

Dưới gốc Yêu Ma Thụ, Phương Tịch dựa nửa người vào thân cây, không ngừng kháp quyết.

Ba! Ba ba!

Từng đạo cấm chế bị vỡ vụn, cuối cùng, 'lạch cạch; kim tỏa đã mở ra, rơi xuống đất.

Khôi lỗi Tống Thanh mặt lạnh như tiền mở Thiên Cơ Hạp ra, chỉ thấy trong đó có một cái bình ngọc, bên trong chứa gần nửa bình chất lỏng. Hình dạng của nó giống với Huyền Thủy Dịch mà Phương Tịch thấy trên hội đấu giá lúc trước như đúc.

"Đáng tiếc, không phải Huyền Thủy Tinh Anh, nếu không thì ta sẽ tự dùng... Không đúng, nếu là Huyền Thủy Tinh Anh thì Huyền Thiên Tông đã sớm dùng..."

Phương Tịch thở dài, cầm bình ngọc đến động phủ của Nguyễn Tinh Linh.

Lần trước hắn bảo đối phương ở lại một thời gian, chính là muốn tặng Huyền Thủy Dịch.

Dù sao đối với Ất Mộc Pháp Thân thì ngưng kết Kim Đam cũng không khó, dù thất bại mấy lần thì cuối cùng vẫn sẽ thành công.

Mấy canh giờ sau, đưa mắt nhìn độn quang của Nguyễn Tinh Linh rời khỏi, Phương Tịch im lặng thật lâu rồi bất chợt tự cười, trở về Trường Thanh Các, tiếp tục tầm hoan tác nhạc...

Đêm khuya.

Phương Tịch một mình rời khỏi hương khuê, đến đỉnh Trường Thanh Các.

Ùng ục ục!

Một bình Đào Hoa Nhưỡng bị mở miệng để hắn uống một phen.

"Huyền Thiên Tông, Thanh Mộc Tông... Di Lăng Cốc..."

Phương Tịch nhìn về phương Nam với thần sắc rất nghiêm nghị, thậm chí mang theo một chút ngưng trọng trước nay chưa từng có.

Trước khí chém đầu Du Xung, hắn đã luyện chế thành mộc khôi lỗi, phối hợp với bí thuật trong Khô Vinh Quyết nên cũng thu được rất nhiều tin tức và ký ức của người này.

Với thân phận của y, tuyệt đối là cao tầng của Di Lăng Cốc, bí mật mà y có thể tiếp xúc cũng rất nhiều.

Thứ Phương Tịch quan tâm nhất, không thể nghi ngờ là chân tướng chiến tranh lần này.

"Di Lăng Cốc vẫn luôn bảo trì trung lập, truyền thừa không dứt... Sao lại bất ngờ đích thân hạ tràng?"

"Bởi vì Nguyên Quốc có biến!"

Nguyên Quốc ở phương Nam của ba nước, cương vực bao la vô cùng, có tông môn Nguyên Anh tọa trấn.

Di Lăng Cốc vốn do một đệ tử của Nguyên Anh ở Hỗn Nguyên Tông Nguyên Quốc kiến lập nhưng sau khi Nguyên Anh Chân Quân tọa hóa thì quan hệ từ từ đã nhạt đi.

Nhưng mà vào mười năm trước có chuyển cơ!

Một vị Kim Đan trưởng lão của Hỗn Nguyên Tông trong đại chiến của Hỗn Nguyên Tông và một đại tông môn khác bị hao tổn căn cơ, tu vi không cách nào tiến thêm nên nản lòng thoái chí, quyết định về cố hương dưỡng lão.

Cố hương của người này, lại là tu tiên giới ba nước!

Nếu bản thân Phương Tịch không nắm chắc Kết Đan thì cũng sẽ thừa dịp còn trẻ, sau khi Trúc Cơ sẽ ra ngoài xông xáo.

Mặc dù con đường từ tu tiên giới ba nước đến tu tiên giới Nguyên Quốc đối với Trúc Cơ thì quả thật hơi hung hiểm, cho dù tu sĩ Kết Đan có lẽ cũng phải mất thời gian mấy năm.

Di Lăng Cốc nghe được chuyện này, đương nhiên rất vui, hơn nữa còn cẩn thận lo liệu, bảo đảm phải lấy được ít nhất một nước cho vị Kim Đan trưởng lão kia thành lập gia tộc hoặc tông môn.

Đúng lúc Bạch Phong Chân Nhân tọa hóa, Bạch Trạch Tiên Thành rung chuyển.

Từ đó Di Lăng Cốc lập tức bố cục châm ngòi Huyền Thiên Tông và Thanh Mộc Tông.

Về phần bất luận tông nào động thủ trước thì đương nhiên cũng không quan trọng.

Dù sao Di Lăng Cốc sẽ thầm trợ giúp phe nào yếu nhất, duy trì loại cân bằng nào đó, tốt nhất là khiến hai đại tông môn cạn máu trên chiến trường.

Chờ đến lúc thực lực song phương tiêu hao rất nhiều, Di Lăng Cốc sẽ đích thân hạ tràng.

'Dựa theo ký ức của Du Xung, kế hoạch này vốn rất tốt...'.

'Nhưng lúc chấp hành lại có chút sai lầm... Tiếc nuối nhất chính là chưa thể lưu lại Trương lão tổ hoặc là Thanh lão tổ ở Bạch Trạch Tiên Thành... Thật ra một kiếm đánh lén của Nhan lão tổ trước đó đã gần nhứ có thể chém giết Trương lão tổ tại chỗ, chỉ tiếc...'.

'Dù sao nếu tu sĩ Kết Đan một lòng chạy trốn, cũng đều là lão tổ một phương, thu gom tài nguyên, cũng không biết đã âm thầm chuẩn bị bao nhiêu át chủ bài bảo mạng. .. '.

Nhưng hai đối hai thì hai vị Kim Đan của Huyền Thiên, Thanh Mộc bị trọng thương là chuyện tất nhiên... Dựa theo tin tức mà Di Lăng Cốc nhận được, ít nhất cần mấy chục năm mới có thể khôi phục... Thương thế nghiêm trọng hơn xa trong tin đồn.

'Không ngờ, thế cục đã rơi vào cục diện gian nan như vậy rồi.'.

Vốn Phương Tịch còn tưởng rằng hai vị Kim Đan kia liên thủ sẽ có thể ngăn cản được Di Lăng Cốc xâm lấn!

Không ngờ bây giờ Trương lão tổ cũng gần như kéo dài hơi tàn, khó trách phải uống rượu độc giải khát, ngay cả Huyền Thủy Dịch cũng có thể đưa ra.

"Chuyện này... Có chút không ổn rồi!"

Hai vị Kết Đan lão tổ của địch quân không ai kiềm chế, Phương Tịch cảm thấy dù Hồ Vạn Đảo ở hậu phương thì cũng hơi nguy hiểm.

Có lẽ đại quân tu sĩ không thể đột phá phong tỏa biên giới nhưng lấy thần thông của Kết Đan lão tổ, che giấu tiến vào hậu phương Việt Quốc vẫn rất dễ - chỉ cần không bị Trương lão tổ dẫn người ngăn chặn.

Mà bây giờ trình trạng của Trương lão tổ dường như không tốt lắm, chưa chắc dám rời khỏi đại trận hộ tông của Huyền Thiên Tông!

"Phải chạy trốn sao?"

"Không được... Ta đã kinh doanh nhiều năm ở Long Ngư Đảo, cũng không thể vì có khả năng bị Kết Đan lão tổ tập kích mà từ bỏ..."

"Huống chi... Ta cũng muốn thử một lần uy năng của Cửu U Huyền Mộc Đại Trận."

Dùng Yêu Ma Thụ làm hạch tâm trận pháp khác với những trận pháp cấp ba còn lại.

Không những có yêu cầu với linh mạch thấp hơn, hơn nữa uy lực của trận pháp sẽ theo Yêu Ma Thụ trưởng thành mà không ngừng tăng cường!

Đến bây giờ, Phương Tịch đã trồng cây gần trăm năm!

"Toàn bộ uy năng của Cửu U Huyền Mộc Đại Trận vẫn chưa hoàn toàn mở ra mà!"

"Trước tiên dựa vào đại trận ngăn cản... Nếu cuối cũng vẫn khó vãn hồi thì lại thông qua Kim Thủ Chỉ đào tẩu là được..."

Phương Tịch nhìn rất thoáng với chuyện này.

Có Chư Thiên Bảo Giám trong người, năng lực bảo mạng của hắn là nhất lưu, cẳn bản không cần sợ.

Trên thực tế, hắn cảm thấy dù là Tung Địa Kim Quang Ngoa dưới chân mình cũng có thể bảo đảm mình bất tử.

Đôi linh khí dùng một lần này từ khi luyện chế ra đến nay hắn cũng chưa từng sử dụng.

Đến bây giờ Phương Tịch còn là Phù sư chuẩn cấp ba, có thể chế tạo ra Tung Địa Kim Quang Bảo Phù.

"Trước hết phải giải quyết phiền toái này... Nếu không thì ta cũng không thể yên tâm Kết Đan."

Phương Tịch uống hết một ngụm rượu cuối cùng rồi vào phòng bế quan, ngồi xếp bằng, nội thị bản thân.

Trong cơ thể có ba trăm sáu mươi lăm giọt pháp lực Khô Vinh Quyết thể lỏng, đang bị Ất Mộc Pháp Thân ảnh hưởng mà từ từ biến đổi, pháp lực trở nên rất sệt.

"Hửm?"

Lúc đả tọa khôi phục pháp lực như bình thường, Phương Tịch lại cảm thấy có chút không đúng.

Nương theo pháp lực thể lỏng ngày càng đậm đặc thì trong lúc hắn hít thở, hình xăm Yêu Ma Thụ trên lưng cũng càng sinh động hơn.

Một tí sương mù đen từ từ xuất hiện bên cạnh hắn, khiến hư không quanh người hắn đều trở nên như mộng như ảo.

"Đây là... Lĩnh vực? Kết giới?"

"Ta đây là... Sớm có được hình thức ban đầu của loại năng lực này sao? Công lao của Yêu Ma Thụ? Hay là Ất Mộc Pháp Thân? Hoặc là cả hai cùng kết hợp mới có?"

Một tháng sau.

Bên ngoài Long Ngư Đảo.

Ánh lửa chợt lóe, một bóng dáng người trẻ tuổi mặc tử bào xuất hiện.

Người này vô cùng anh tuấn, quanh người lại có Hỏa linh lực đáng sợ vô cùng quấn quanh, mơ hồ sắp hình thành thứ gì đó.

"Chính là đảo này sao?"

Y nhìn qua sương đen che phủ Long Ngư Đảo, trong hai mắt có tử sắc quang mang lóe lên: "Hắc... Đúng thật là nước cạn lại xuất Giao Long, vậy mà là trận pháp cấp ba, khó trách Xung nhi vẫn lạc ở đây."

"Bây giờ Trương lão quỷ trọng thương, không thể ra ngoài, ta có thể thừa cơ hội tốt mà mà tiêu diệt Long Ngư đảo chủ trước, giảm bớt biến số!"

Sát ý chợt lóe trên mặt của Du Côn, y chợt lách người, đã đến trên Long Ngư Đảo, vẫy tay một cái, chín con Hỏa Long do thiên địa linh khí hội tụ thành đã lượn quanh người y, tản ra uy thế khủng bố của Kết Đan!

"Long Ngư đảo chủ, đến đây nhận cái chết!"

Lời của y như lôi âm cuồn cuộn, nghiền ép Long Ngư Đảo, khiến không ít tu sĩ đang tĩnh tọa thần sắc mãnh biến, phun ra một ngụm tinh huyết còn phàm nhân thì lo sợ bất an.

"Kết Đan đột kích? !"

Thần sắc của Phương Tịch vô cùng ngưng trọng, hóa thành một đạo lưu quang, không báo cho bọn Viên Phi Hồng mà đến rìa trận pháp, nhìn thấy chín con Hỏa Long đang lượn quanh người của Kết Đan Chân Nhân: "Lão tổ Du gia?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận