Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 816: Mua sắm

Thành Thiên Phạm.
Trong động phủ của Phương Tịch.
"Đạo hữu, ngươi xem thử con Cổ Thanh Thú này thế nào... Bản nhân phải vất vả lắm mới giết được nó."
Một nho sinh tay cầm ngọc bút mỉm cười nhìn Phương Tịch.
Phương Tịch đưa thần thức vào trong túi trữ vật thì thấy được thi thể một con Nguyên Cổ Hoang Thú màu xanh.
Dù nó đã chết nhưng khí tức vẫn rất khủng bố.
Mặc dù yêu đan, tinh huyết và một số tài liệu quý hiếm đã bị lấy đi rồi nhưng huyết nhục còn lại cũng không tệ.
"Phẩm tướng xem như cũng được..."
Phương Tịch tính toán một phen rồi báo giá.
Ngọc bút nho sinh nhướng mày, sau đó nói: "Giá này quá thấp, thêm hai thành nữa đi..."
"Bây giờ thịt hoang thú và thịt Nguyên Cổ Hoang Thú ở trong thành Thiên Phạm nhiều như nước nên giá cả thua xa trong cương vực nhân tộc..." Phương Tịch lắc đầu.
Song phương lại cò kè mặc cả một phen rồi cuối cùng lấy mức giá gốc thêm vào nửa thành nữa để thành giao.
Phương Tịch giao một túi trữ vật cho ngọc bút nho sinh.
Ngọc bút nho sinh đảo thần thức qua thì không khỏi cười thỏa mãn: "Phương đạo hữu còn thu thịt Nguyên Cổ Hoang Thú nữa không?"
"Gần đây đã đủ cho bản nhân luyện thể rồi, chờ khi nào không đủ thì tính sau..."
Phương Tịch cảm nhận được y đang thăm dò nên khoát tay nói.
"Vậy thì tiếc thật..."
Ngọc bút nho sinh rời khỏi động phủ rồi hóa thành một đạo độn quang biến mất.
Phương Tịch vung trận kỳ trong tay, đóng đại môn động phủ lại rồi vào trong tĩnh thất ngồi xếp bằng.
Một hồi lâu sau, hắn chợt mở mắt ra: 'Bây giờ gần như đã mua đến giới hạn nguy hiểm rồi, đây là hạn mức mà thân phận tu sĩ Phản Hư của ta có thể đè được, nếu lại mua nữa thì họa phúc khó nói...'.
'Đúng lúc bế quan một thời gian, đồng thời hạ giới luyện chế Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến!'.
Hắn há miệng phun ra, một đoàn ma hỏa đen nhánh hiện lên.
Ma hỏa này vốn dĩ đen nhánh, lúc này từ trung tâm lại bất ngờ liên tục biến đổi màu sắc, có nhiều màu sắc đỏ rực, xanh biếc, vàng nhạt, xanh thẳm, đen nhánh xuất hiện, liên tục biến đổi, rất đẹp.
Trong quang mang tươi đẹp thì nhiệt độ ở xung quanh cũng không ngừng tăng lên, thậm chí ngay cả cấm chế trong mật thất cũng phát ra âm thanh như chịu không nổi.
Uy lực của Lục Đạo Ma Diễm đã vượt khỏi cấp năm!
Nhìn thấy cảnh này, Phương Tịch không khỏi hài lòng, hai tay kết quyết, từng tia Chân Ma Khí xuất hiện, chúng nhập vào trong ma diễn giúp nó gia tăng uy năng.
Bất kỳ thần thông bổ sung của công pháp nào đều chắc chắn sẽ theo cảnh giới của tu sĩ tăng lên mà có thể tu luyện đến cấp cao hơn!
Tỉ như bí pháp Tinh Huyết Thế Kiếp, Huyết Độn Thuật trong ma công, sau khi tấn thăng Hóa Thần, Phản Hư thì có thể tu luyện đến cảnh giới cao hơn, uy năng mạnh hơn!
Mà Lục Đạo Ma Diễm cũng như vậy.
Lục Đạo Ma Diễm này vốn là do Phương Tịch dùng sáu loại ma hỏa lợi hại ở Nhân Gian giới phối hợp với ma công tế luyện thành, uy năng ngút trời.
Sau đó hắn lại tế luyện Tam Dương Thánh Hỏa cấp năm vào, đã mang uy lực của nó tăng lên đến cấp năm!
Trải qua mấy trăm năm nay, Ngoại Đạo Hóa Thân không thể tu hành nên số Chân Ma Khí mỗi ngày tu luyện được không dùng để tăng uy năng của Thần Anh Kiếm và Huyền Minh Kỳ thì chính là dùng để tẩm bổ cho ma hỏa.
Đến giờ phút này, Lục Đạo Ma Diễm đã chân chính bước vào cấp sáu!
"Cộng với số hỏa chủng mà khi bản tôn du lịch chư giới đã sưu tập... Thì luyện chế Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến phỏng chế phẩm đã không còn vấn đề gì..."
Nghĩ đến bản tôn thì Ngoại Đạo Hóa Thân cũng không khỏi thở dài.
Du lịch vạn giới thật sự có lợi ích không nhỏ nhưng càng về sau này thì lợi ích dần dần trở về bình thường.
Ở hạ giới tài nguyên cấp Hóa Thần cũng khó xuất hiện, thiên địa kỳ trân cấp sáu càng phải nhìn vận khí, có đôi khi cả một giới cũng không có thứ nào...
Dù sao vẫn còn rất nhiều tu sĩ phi thăng đều là quỷ keo kiệt chị lấy đi mà không để lại... Có giới tài nguyên cằn cỗi đến mức ngay cả Phương Tịch thấy cũng chỉ phải yên lặng rơi lệ nếu lúc trước hắn chuyển sinh vào loại tu tiên giới như vậy thì e là đạo đồ sẽ càng gian nan hơn rất nhiều.
Tính đa dạng giống loài trong Địa Tiên Linh Cảnh càng như vậy.
Càng về sau thì linh thực quý hiếm mà trong Địa Tiên Linh Cảnh không có càng hiếm hơn: cấp quá thấp thì cũng vô dụng.
Bởi vậy, bây giờ Phương Tịch đã tập trung nhiều lực chú ý ở Địa Tiên giới hơn.
Dù sao luận tài nguyên phong phú thì Địa Tiên giới vẫn vượt xa tất cả hạ giới cộng lại.
Nửa tháng sau.
Phương Tịch hơi bất đắc dĩ nhìn một lão giả mặc cát bào vàng tươi trước mặt.
"Đạo hữu... Đạo hữu hãy lấy ba con Hoàng Phong Sư này đi, lão phu có thể tính rẻ cho đạo hữu một chút..."
Lão giả này có khuôn mặt rất già, đầu hói, tu vi khoảng Phản Hư sơ kỳ, dù Ngoại Đạo Hóa Thân không có Khô Vinh Quyết cũng có thể nhìn ra được tuổi tác của người này đã rất cao, trên thân còn mang theo khí tức già nua, mục nát, có lẽ đã sống một vạn năm, gần đến đại nạn, cách chết già chỉ còn từ mấy chục năm đến trăm năm, đồng thời pháp lực cũng suy yêu, nếu động thủ đấu pháp với người khác sẽ lao tâm lao lực càng hao tổn nhiều thọ nguyên hơn.
Thật sự chính là gần đất xa trời.
Nhưng mà loại tu sĩ này ở trong thành Thiên Phạm bây giờ lại không hiếm thấy!
Lão này họ Hoàng, chính là một lão tổ của Viêm Hỏa Vực Hoàng gia.
Hoàng gia ở Viêm Hỏa Vực vốn chỉ là gia tộc Hóa Thần, cho đến khi Hoàng lão đầu này tấn thăng Phản Hư mới nhảy vọt, thanh danh lan xa.
Chỉ là đã trôi qua gần vạn năm rồi, Hoàng lão đầu ngày càng già yếu, trong gia tộc vẫn không thể sinh ra được một vị tu sĩ Phản Hư thứ hai mà còn nắm giữ rất nhiều phường thị và quặng mỏ thật sự khiến người khác phải đỏ mắt.
Đúng vào lúc này Hoàng lão đầu lại nghe được lệnh khai hoang nên đã lập tức hạ quyết tâm, bán tháo phần lớn gia sản rồi di chuyển chủ mạch của Hoàng gia đến Thiên Phạm Vực!
Bất kể thế nào thì trong lúc khai hoang nhân tộc vẫn cấm tiệt thế lực phe mình công phạt lẫn nhau.
Huống chi Hoàng gia đã an nhàn quá lâu rồi, đổi hoàn cảnh tàn khốc hơn thì nói không chừng có thể dục hỏa trùng sinh!
Hoàng lão đầu còn muốn liều chút lực lượng cuối cùng để tạo ra một điểm bắt đầu tốt hơn cho Hoàng gia, bởi vậy lão làm việc luôn cẩn thận.
Dù tham gia săn bắn Nguyên Cổ Hoang Thú thì lão cũng chỉ làm trợ thủ, bởi vậy các loại đồ tốt như nội đan hay tinh hồn cho đến bây giờ vẫn không tới tay, trên cơ bản lão được chia cho một bắp đùi đã không quá tệ rồi.
Hoàng lão đầu cũng không chê, lấy được thịt Nguyên Cổ Hoang Thú thì lập tức bán cho Phương Tịch, bản thân không nỡ ăn miếng nào...
Thật ra tu sĩ cấp cao sắp đến đại nạn như lão mới là chủ lực khai hoang.
Chỉ là những đại gia tộc và tông môn kia thường chỉ chọn mở một phân gia hoặc chi mạnh ở Thiên Phạm Vực, dùng già nuôi trẻ, còn đầu tư đa phần gia sản vào như Hoàng lão đầu thì cực kỳ ít.
Đối với lựa chọn này Phương Tịch cũng không đánh giá, dù sao đều là lựa chọn của mỗi người, cuối cùng bất kể thành công hay thất bại thì đều phải chấp nhận.
Mặc dù hắn có chút thương hại nhưng đây cũng không phải lý do để hắn cho đối phường dễ dàng chiếm tiện nghi.
"Ta đã dừng thu mua thịt Nguyên Cổ Hoang Thú rồi, huống chi của ngươi còn là ba con hoang thú..."
Phương Tịch lắc đầu, kiên quyết từ chối.
"Ai..."
Hoàng lão đầu than ngắn thở dài: "Trong thành gần đây giá thịt hoang thú đã tụt thê thảm..."
Tiếc là Phương Tịch cũng không quan tâm bán thảm thế nào, Hoàng lão đầu không còn cách nào khác chỉ đành buồn bã bỏ đi.
Phương Tịch suy nghĩ rồi kết một pháp quyết.
Một đám hắc vụ cuốn tới, thân hình của hắn lập tức biến mất.
Trong một góc nào đó ở thành Thiên Phạm.
Một đại hán Hóa Thần viên mãn có sắc mặt trắng bệch nhưng khí huyết lại rất dồi dào bước ra rồi tiến vào một cửa hiệu: "Gần đây mỗ gia cần đột phá cửa ải luyện thể gấp, có bán thịt hoang thú cấp cao không?"
"Có, có..."
Chưởng quỹ thấy có người đến làm ăn lớn thì đôi mắt lập tức sáng lên: "Tiểu điếm mới nhập một số thịt của Thiên Nhãn Huyết Xà."
"Mặc dù Thiên Nhãn Huyết Xà là đỉnh cao trong hoang thú nhưng vẫn chưa đủ..." Đại hán nhướng mày: "Có thịt của Nguyên Cổ Hoang Thú không?"
"Thịt Nguyên Cổ Hoang Thú, xem ra khách quan sắp đột phá luyện thể cấp Phản Hư..."
Thần sắc của chưởng quỹ lập tức cung kính hơn mấy phần: "Mời ngài đến phòng kho, trấn điếm của bản điểm vẫn còn trăm vạn cân thịt Nguyên Cổ Hoang Thú..."
"Chớ lừa mỗ gia, bây giờ Nguyên Cổ Hoang Thú nhiều như nước, ai mà không biết?"
Đại hán phun hai tia bạch khí từ trong lỗ mũi ra.
Một lát sau.
Hắn bước ra khỏi cửa điếm trong sự vui vẻ tiễn đưa của chưởng quỹ, lại đi dạo mấy thương phô nữa, mua thịt hoang thú và linh thực đặc thù rồi sau đó đi thẳng ra khỏi thành Thiên Phạm, hóa thành một đạo độn quang, nhanh chóng biến mất ở chân trời.
...
'Thân phận này cũng sắp đến cực hạn rồi...'.
Vừa bay đi, Phương Tịch vừa suy nghĩ.
Luyện thể sĩ đại hán cường tráng này đương nhiên cũng là một thân phận giả của hắn.
Không những vậy hắn còn dùng những thân phận giả khác mua lượng lớn thịt Nguyên Cổ Hoang Thú và tài nguyên ở thành Thiên Phạm.
Phần lớn trong đó để bản thân hắn ăn, còn một phần nhỏ thì giao cho bản tôn để bản tôn che giấu tung tích, bán ra ở Tinh Thần Vực.
Bởi vì Thiên Phạm Vực đang đại khai hoang nên tài liệu Nguyên Cổ Hoang Thú rất phong phú, giá lại rẻ mạt nhưng ở trong cương vực nhân tộc lại hiếm thấy nên giá cũng khá cao.
Vừa vào vừa ra như vậy, bản tôn lại cấp thêm cho một phần tiên ngọc thì đã có thể miễn cưỡng duy trì.
Chỉ là Phương Tịch cũng phát hiện cứ vận chuyển như vậy thì xác suất mình bị phát hiện càng ngày càng cao.
Chỉ là nhãn tuyến đã bị hắn diệt và bở rơi rất nhiều lần rồi.
'Thậm chí ngay cả thân phận tu sĩ phi thăng Phương Tịch cũng đã bị nghi ngờ... Dù sao có thể thu mua lượng lớn như vậy thì chắc chắn có tu sĩ Phản Hư ở sau lưng hỗ trợ... Mà các tu sĩ Phản Hư trong thành Thiên Phạm ai cũng nổi danh nên rất dễ dùng phương pháp loại trừ...'.
Ngoại Đạo Hóa Thân thầm than trong lòng: 'Từ sau khi Thần Toán Tử đi rồi thì do vị La tiền bối kia đến tọa trấn, chấn nhiếp và ước thúc với các tu sĩ Phản Hư đã nhỏ hơn rất nhiều... Nói không chừng sẽ có chuyện khó nói xảy ra...'.
Tu sĩ Hợp Thể trấn thủ thành Thiên Phạm trước đó chính là Thiên Phạm Quân La tiền bối này.
Y cũng là cao tầng trong thế lực của Kim Cương Tử, tu vi ở Hợp Thể sơ kỳ.
Năm đó lúc Thiên Phượng Hợp Thể tập kích đã bị trọng thương, sau đó đã mất tăm mất tích...
Cho đến khi Thần Toán Tử tới thu thập cục diện rối rắm, sau đó lập lại trật tự thì thành Thiên Phạm mới khôi phục lại trật tự bình thường.
Chỉ là Thần Toán Tử cũng như Kim Cương Tử, cũng có trách nhiệm ở cương vực nhân tộc nên không thể nào ở lâu dài tại một nửa chưa khai hoang xong, bởi vậy không bao lâu sao lão đã trở về nhận tộc, Thiên Phạm Quân lại phái vị La tiền bối này đến!
Đối với điểm này Phương Tịch hết sức cạn lời.
'Chẳng lẽ tọa trấn khai hoang đối với tu sĩ Hợp Thể cũng là nhiệm vụ trừng phạt sao?'.
Hắn bay đi trăm dặm, thần thức kiểm tra từng tất thịt Nguyên Cổ Hoang Thú trong túi trữ vật.
Hắn chợt phát hiện có điểm khác thường trên một miếng thịt.
"Đi!"
Phương Tịch lấy miếng thịt lớn đỏ tươi ra ngoài, cong ngón tay búng ra, một tia lửa đen nhánh rơi lên đó.
Không bao lâu sau, miếng thịt đỏ đã xuất hiện từ phù văn màu mực, du tẩu bất định.
"Thủ đoạn nho gia? !"
Hắn cười lạnh rồi kết quyết hai tay, mạnh mẽ thúc giục, Lục Đạo Ma Diễm lập tức đốt miếng thịt này thành tro tàn.
'Đa phần thịt của ta đều đặt ở trong Địa Tiên Linh Cảnh, có ngăn cách trong ngoài nên không thể nào tìm ra được...'.
'Chỉ khi bản tôn nhiều lần xác nhận không có vấn đề mới dịch dụng bán đi ở Tinh Thần Vực để thu về một phần tài chính... Nếu vẫn tìm được thì xem như ngươi lợi hại!'.
Phương Tịch chui thẳng vào trong lòng đất, thân thể bị ngân sắc quang mang bao phủ, cứ như vậy mà biến mất không thấy đâu nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận