Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 889: Dẫn xà xuất động

Tiếp theo Phương Tịch lại lấy một bộ trà cụ thượng hạng ra thưởng trà luận đạo với La đạo hữu.
Thứ nhất La đạo hữu cũng muốn thăm dò chút nội tình của Phương Tịch, thứ hai lão cũng cố ý giao hảo với tu sĩ Hợp Thể tân tấn này, thế là vui vẻ đồng ý, còn nói ra rất nhiều điểm cần chú ý khi Hợp Thể sơ kỳ tu luyện.
Mặc dù đều là vấn đề phổ biến nhưng tu sĩ Hợp Thể cũng phải chậm rãi tìm hiểu mới có thể hiểu ra chút chân ý.
Bây giờ lão lại nói ra hết, đương nhiên là để lấy lòng.
Cầm Âm phu nhân ở bên cạnh chủ động nhân việc châm trà rót nước, mọi cử động đều tự nhiên thông thuận như nước chảy mây trôi, lại mang theo khí chất đoan trang tao nhã, vừa nhìn đã biết từng được huấn luyện chuyên môn.
Mà cô ta được nghe hai tu sĩ Hợp Thể luận đạo nên đương nhiên cũng có không ít thu hoạch.
Mấy tháng sau.
La đạo hữu và Cầm Âm phu nhân đều rời khỏi.
Tin tức tu sĩ Hợp Thể tân tấn Phương Tịch không có ý định gia nhập bất kỳ thế lực nào cũng theo đó mà lan ra, khiến Bồng Lai Tiên Các yên tĩnh hơn rất nhiều.
Đương nhiên đây chỉ mà bề ngoài.
Chờ đến lần mở sơn môn tiếp theo thì chắc chắn Thủy Linh Tâm sẽ rơi vào phiền não trong hạnh phúc.
Tu sĩ muốn bái vào môn phái Hợp Thể thật sự nhiều như cá diếc sang sông.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ lại náo nhiệt một phen.
Phương Tịch đưa mắt nhìn La đạo hữu đi nhưng trong lòng thì nói: "Thì ra tin tức Phương Tiên Đạo Chủ khiêu chiến Ngũ Hành Tử thất bại mà vẫn lạc đã sớm lan truyền giữa các tu sĩ Hợp Thể rồi sao?"
Hắn đã biết được không ít bí mật của cao tầng từ chỗ La đạo hữu và Cầm Âm phu nhân.
Quan trọng nhất trong đó chính là Nhân Tộc Ngũ Tử vẫn trống chỗ!
Vốn dĩ sau khi Phương Tiên Đạo Chủ ngã xuống thì có tu sĩ Đại Thừa nhắm vào Thần Toán Tử.
Thế nhưng... Thần Toán Tử và Kiếm Tử danh tiếng đang thịnh lại cùng nhau thất lạc ở Hãm Không Đảo, còn những nhân tuyển khác thật sự không thể phục chúng, căn cứ vào ý thà thiếu chứ không ẩu nên vị trí Ngũ Tử vẫn còn để trống...
Phương Tịch nghe rồi bỏ qua, hắn sẽ không vội vàng nhảy ra đoạt vị như Phương Tiên Đạo Chủ.
Dù muốn đoạt thì hắn cũng phải chờ sau khi Ngoại Đạo Hóa Thân thành Hợp Thể thì mới có thể thử...
Hãm Không Đảo.
"Vô địch... Cô đơn cỡ nào."
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch hiện ra.
Hắn nhìn bầu trời ảm đạm rồi thì thào.
À, dù đã tấn thăng Hợp Thể rồi nhưng hắn cũng không có ý định lập tức đi tìm Tự Tại Thiên Ma Vương và Trường Thanh Tử gây phiền phức.
Thời gian là bạn tốt của hắn, chỉ cần hắn kéo dài thêm ngàn năm nữa... Nói không chừng bản thân cũng đã đến Đại Thừa rồi!
Đến lúc đó tùy ý gây khó dễ cho kẻ thù thì không tốt hơn sao?
Bây giờ mới Hợp Thể sơ kỳ đã đi báo thù thì sẽ rơi vào sai lầm như Phương Tiên Đạo Chủ.
Có lẽ Trường Thanh Tử và Tự Tại Thiên Ma Vương không phải đối thủ của Phương Tịch nhưng nói không chừng sau lưng chúng còn có tu sĩ Đại Thừa làm chỗ dựa thì sao?
Nếu gặp được tu sĩ Đại Thừa thọ nguyên cực kỳ dài, hoặc là bị mấy Đại Thừa vây công thì Phương Tịch bây giờ cũng sẽ gặp nguy hiểm!
Dù hắn dựa vào Chư Thiên Bảo Giám thì có khả năng chạy thoát rất lớn nhưng chắc chắn sẽ bại lộ Kim Thủ Chỉ của bản thân, trí giả sẽ không làm vậy!
"Lại cho các ngươi sống thêm ngàn năm nữa!"
Phương Tịch nhìn chỗ nào đó với ánh mắt lạnh lẽo.
Nhưng mà ở Địa Tiên giới thì phải cẩn thận còn ở Hãm Không Đảo thì hắn có thể trọng quyền xuất kích!
Tu vi cao nhất ở đây cũng chỉ là Hợp Thể kỳ!
Dù tất cả Hợp Thể cùng tiến lên thì cũng không thể hao sạch tám vạn năm thọ nguyên của Phương Tịch...
Đã như vậy thì còn gì phải lo?
"Ta đã vô địch ở đây... Xem như không cần cấm cờ loạn..."
"Trước tiên đi tìm Kiếm Tử chấm dứt ân oán rồi nói tiếp."
Phương Tịch suy nghĩ một chút rồi kết một pháp quyết, thi triển Quy Tức Bí Thuật, lại khôi phục hình tượng lão tổ Vương gia Phản Hư trung kỳ.
'Kiếm Tử từng gặp lão tổ Vương gia, còn xác nhận trên người ta có mang theo tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân đồng nguyên...'.
'Lúc này hắn đã tấn thăng Hợp Thể, lại tâm cao khí ngạo nếu phát hiện bóng dáng của lão tổ Vương gia thì chắc chắn sẽ đến truy sát, thậm chí vì chuyện này liên quan đến Tiên Phủ Kỳ Trân mà không mượn tay người khác... Dù hắn có kết bạn với đồng đạo Hợp Thể kỳ thì cũng sẽ cố ý giấu đối phương...'.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng thì Phương Tịch chuẩn bị dùng kế dẫn xà xuất động.
Biển người mênh mông, thay vì tự đi tìm Kiếm Tử thì chi bằng để Kiếm Tử chủ động tìm đến mình!
'Kiếm Tử tu thành Kiếm Tâm bí truyền, có thể che giấu thiên cơ của bản thân... Ngoài ra kiếm đạo tuyệt cường, kiếm ý kinh người, chấp chưởng tàn kiếm Tiên Phủ... Cuối cùng còn nắm giữ một cái nghiên mực tàn khuyết nghi là vật Tiên gia...'.
Tất cả những thông tin của Kiếm Tử đều hiện lên trong đầu của Phương Tịch.
'Ngoại trừ nghiên mực nghi là vật Tiên gia ra thì mọi thứ còn lại đều tốt...'.
'Trận này có thể đánh...'.
Trên Hãm Không Đảo, rải rác các điểm tụ tập to to nhỏ nhỏ, có thể tìm được hầu hết các dị tộc ở đó, bao gồm cả ba tộc nhân, yêu, ma, lớn nhất trong đó đương nhiên là hắc thị.
Ngoài ra còn có một số đại tộc cát cứ một phương chiến một mảnh lãnh địa lớn, tỉ như Thạch Tộc.
Thiên Thánh Thành.
Thành này là di tu sĩ cấp cao của nhân tộc xây dựng, mặc dù không cấm dị tộc lui tới nhưng hầu như chỉ có tu sĩ nhân tộc ở lại, dữ lắm thì có một số dị tộc có giao hảo với nhân tộc.
Hôm nay.
Phương Tịch hóa thân thành lão tổ Vương gia, nghênh ngang tiến vào Thiên Thánh Thành, đến các cửa tiệm lớn trong thành thu gom rất nhiều hạt giống, linh dược trân quý và bí thuật...
Đối với lão tổ Vương gia thì hắn sẽ không biết Kiếm Tử, cũng không phát hiện được thần thức mờ nhạt của Kiếm Tử lúc trước.
Bởi vậy hắn không biết có một kẻ địch kinh khủng như vậy đang tiềm phục trong bóng tối.
Trong cửa tiệm nào đó.
"Gốc Lục Diệp Kiếm Thảo này, bản thân đã ẩn chứa chân ý kiếm đạo, sau khi trưởng thành thì hoa văn bên ngoài chính là kiếm văn, có thể dùng để rèn kiếm khí, thành kiếm hệ Mộc... Nó có mười vạn năm dược linh, thật sự rất hiếm, chỉ cần một trăm tiên ngọc, thật sự không đắt."
Một chưởng quỹ dị tộc đội mũ điền loa màu đỏ đang mở hộp ra giới thiệu một gốc linh thảo trắng tinh trong đó.
Linh thảo này trắng nõn như ngọc, thẳng như kiếm, trên thân còn có từng hoa văn vàng như vết kết.
"Hơi đắt một chút nhưng mà lão phu rất thích nghiên cứu kỳ hoa dị thảo, gốc Lục Diệp Kiếm Thảo cũng lấy luôn..."
Phương Tịch nhướng mày nhưng vẫn lấy tiên ngọc ra, hoàn thành giao dịch: "Lão phu sẽ ở lại Nghênh Khách Lâu, nếu chưởng quỹ thu thập được một số kỳ hoa dị thảo, hoặc là hạt giống đặc thì có thể tìm lão phu, trên phương diện tiên ngọc, lão phu sẽ không khiến người thất vọng."
Hắn thu hồi hộp chứa Lục Diệp Kiếm Thảo rồi đến Nghênh Khách Lâu.
Lâu này chính là nơi để các tu sĩ cấp cao trong Thiên Thánh Thành nghỉ ngơi, giá không rẻ nhưng linh khí trong động phủ thật sự rất dồi dào.
Chưởng quỹ đưa mắt nhìn Phương Tịch đi rồi lập tức đóng cửa lại.
Y lấy trong túi trữ vật ra một khối ngọc giản, dường như đang so sánh: "Quả nhiên... Cấp sáu trung phẩm... Tướng mạo cũng giống, chính là người mà bên trên vẫn luôn tìm."
Vừa nghĩ đến đây thì y không chần chừ nữa mà lấy một pháp khí có hình dáng như chậu đồng ra.
Tên dị tộc này tháo mũ điền loa trên đầu xuống, đổ ra từng đống chất nhầy màu đỏ vào trong chậu đồng, miệng thì liên tục lẩm bẩm.
Một tầng quang huy quỷ dị hiện lên, trong chậu đồng bất chợt hiện ra một bóng người.
"Ngươi là... Chưởng quỹ Thiên Thánh Thành, sao lại vận dụng truyền tin khẩn cấp như vậy?"
Bóng người kia chậm rãi mở miệng.
Dáng vẻ gã cỡ trung niên, tu vi ở Phản Hư hậu kỳ.
"Khởi bẩm đại nhân, lão phu phát hiện tung tích người trong ngọc giản truy nã số ba chữ Giáp..."
Chưởng quỹ khom người nói.
"Cái gì? Ngươi chắc không?"
Vẻ mặt người trung niên thay đổi, thậm chí còn mang theo chút hưng phấn.
Gã đương nhiên biết, lão tổ Vương gia kia chính là người mà một vị đại nhân vật Hợp Thể kỳ chỉ tên truy tìm.
Thế lực thương hội bọn họ vì để lấy lòng vị kiếm tu Hợp Thể kỳ kia nên vẫn luôn cẩn thận điều tra, cuối cùng chỉ biết được đối phương từng xuất hiện ở hắc thị, hình như còn đắc tội vị chủ nhân hắc thị kia mà bị Hắc Thiên Các âm thầm truy bắt.
Mà sau khi Thất Bảo Bí Cảnh mở ra thì cũng không còn phần sau nữa.
Lão tổ Vương gia kia tự nhiên biến mất.
Bây giờ lại nắm được tung tích của hắn cũng xem như niềm vui bất ngờ.
"Không dám giấu, hôm nay hắn vào tiệm của lão phu mua một gốc Lục Diệp Kiếm Thảo..."
Lúc này chưởng quỹ dị tộc kể lại những chuyện đã xảy ra.
Người trung niên lập tức quyết đoán: "Ngươi làm rất tốt... Hắn đã muốn thu mua kỳ hoa dị thảo thì đương nhiên sẽ không lập tức rời khỏi... Ta sẽ cho ngươi quyền để ngươi điều động kho của thương hội ở gần đó, cứ cách một đoạn thời gian thì phải dùng một gốc dị chủng kéo đối phương lại, chờ tiếp viện chạy đến... Chừng mực trong đó thì ngươi tự nắm, phải làm sao cho giống tự nhiên, dù sao đối phương cũng là một tồn tại Phản Hư, mèo già hóa cáo..."
"Dạ, xin đại nhân yên tâm."
Chưởng quỹ dị tộc khom người nói.
Hai người này cũng không phát hiện, lúc chưởng quỹ dị tộc bẩm báo thì bên dưới lớp gạch của cửa tiệm có một con khôi lỗi trùng như dế mèn yên lặng ẩn nấp.
Chờ sau khi chưởng quỹ bẩm báo xon nó mới chậm rãi bò ra ngoài.
Ba!
Một tần quang huy xanh thẳm hiện lên, rõ ràng là trận pháp bảo vệ của cửa tiệm.
Nhưng ở trên lưng của yêu trùng hiện ta một trận pháp cỡ nhỏ, mang theo từng hoa văn bạc có vẻ như Phá Cấm Phù.
Nó há miệng, trực tiếp cắn thủng màn sáng của trận pháp rồi lập tức bay ra ngoài.
Trận pháp tiếp tục vẫn chuyển, rất nhanh đã bù lại lỗ hổng kia.
Nếu lúc này không có Tông sư trận pháp đang khống chế trận pháp thì không thể nào phát hiện được biến hóa rất nhỏ của lực lượng trận pháp này.
"Quả nhiên... Đã trúng kế rồi sao?"
Một lát sau, khôi lỗi trùng đã đáp xuống vai của Phương Tịch đang nhàn nhã dạo phố.
Hắn mỉm cười: "Vốn chỉ định tính toán vớt một tên, không ngờ Hắc Thiên Các lại vội lên đường..."
Đối với Phương Tịch thì Kiếm Tử phải giết, còn trước đó Hắc Thiên Các mời mình thăm dò Thất Bảo Bí Cảnh hiển nhiên cũng không có ý tốt.
Bây giờ chuyện đã qua lâu vậy rồi nên hắn đã nghe được tin tức đội ngũ thăm dò Thất Bảo Bí Cảnh lần này của Hắc Thiên Các đã tổn thất nặng nề.
Nếu mình thật sự chỉ là lão tổ Vương gia thì kết cục chắc chắn không tốt.
Bây giờ nếu đối phương cũng phái người đến đây thì sẽ tính sổ luôn.
Mấy tháng sau.
Nghênh Khách Lâu.
Trong một động phủ tinh xảo hoa lệ nào đó Phương Tịch đang ngồi xếp bằng , trên mặt hiện ra sự vui vẻ.
Hắn đã biết mưu đồ của Hắc Thiên Các và lão giả dị tộc kia, đều không hẹn mà hợp, đều dùng dị chủng quý hiến kéo mình ở lại.
Đương nhiên Phương Tịch cũng vui vẻ phối hợp diễn kịch, thỉnh thoảng hắn lại xuất quan vơ vét kỳ hoa dị thảo, tiện thể thu gom hơn phân nửa dị chủng của hai thế lực lớn này.
'Đến bây giờ trên Hãm Không Đảo ngoại trừ vật áp đáy hòm của tu sĩ Hợp Thể thì hầu như những thứ còn lại đều bị ta vơ vét gần hết?'.
'Nếu Hắc Thiên Các và Kiếm Tử muốn động thủ thì chờ khi ta rơi khỏi Thiên Thánh Thành chính là thời cơ tốt nhất... Hử?'.
Thần thức của hắn chợt động, chợt cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén đang nhanh chóng đến gần, hiển nhiên kẻ đến không phải người tốt!
"Kiếm Tử quả nhiên là Kiếm Tử, vậy mà trực tiếp rút kiếm đánh đến tận cửa... Quả nhiên tính tình của kiếm tu luôn thẳng thắn dứt khoát! Cũng không thèm quan tâm quy củ."
Thiên Thánh Thành là thành trì của nhân tộc nên vẫn có lệnh cấm không được động thủ đấu pháp.
Nhưng đối với Kiếm Tử thì quy củ là cái rắm gì!
Tu sĩ Hợp Thể đã có đủ thực lực hất bàn rồi!
Chỉ có quy tắc có lợi với mình thì mới tuân thủ nếu lão tổ Vương gia vì lệnh cấm của thành trì mà chủ quan thì càng là cơ hội ra tay tốt nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận