Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 624: Dịch bổ não

Phương Tịch hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình, thân thức thao tác một phen.

Thông qua kỹ thuật thực tế ảo, hắn như đích thân đến hiện trường, nhìn Bạch Mi Chân Quân đột phá Hóa Thần!

Thậm chí dường như hắn cũng có thể cảm nhận được sự lưu động của linh khí trong thiên địa, chúng đang liên tục hội tụ vào vòng xoáy nào đó.

Gần như tất cả linh lục trong ngàn dặm đều bị dẫn động.

Thiên tượng Hóa Thần có thể tác động đến ngàn dặm.

Thậm chí trên ngũ thải cực quang còn có từng tia ma khí nồng đậm khiến ngũ thải cực quang có chút ảm đạm.

Nếu như là trước kia, thiên địa linh lực bị ô nhiễm thì chắc chắn sẽ gây cho tu sĩ đột phá Hóa Thần rất nhiều phiền phức.

Nhưng sau khi có đồ phổ hạt thiên địa nguyên khí và Tam Tương Diệt Nguyên Công thì tất cả đều thông suốt không trở ngại!

Ma khí trong ngũ thải cực quang dường như cũng bị Bạch Mi Chân Quân hấp thu mà hình thành một vòng xoáy khổng lồ.

"Quả nhiên là Tam Tương Diệt Nguyên Công... Chỉ là không biết lão vận dụng loại bảo vật hư không nào."

Phương Tịch thì thào.

Tam Tương Diệt Nguyên Công có thể khiến tam khí hợp nhất, công hiệu không thể tưởng tượng nổi nhưng vẫn có thiếu sót, đó chính là trên linh bảo hư không có thể trấn áp các khí, nếu phẩm cấp của bảo vật hư không không đủ thì có thể sau khi Hóa Thần sẽ không thể không hủy đi bí công này, tránh cho các khí trong cơ thể xung đột mà chết!

'Như Phương Tiên Đạo Chủ thì khác, ta tin rằng dù hắn ở giai đoạn Hóa Thần cũng có thể dễ dàng chuyển hóa giữa yêu tu và ma tộc Hóa Thần... Ở Địa Tiên giới thuận lợi biết bao nhiêu.'.

"Bạch Mi Chân Quân sử dụng chính loại được chế tạo như á không gian, có thể nói là bảo vật nổi bật trong các bảo vật hư không của bản giới, có lẽ sẽ ngang hàng với linh bảo cực phẩm."

Quỷ Phủ Chân Quân giải thích.

'Cấp bốn cực phẩm sao? Kém hơn Phương Tiên Đạo Cung rất nhiều...'.

Phương Tịch lẩm bẩm trong lòng, chỉ thấy trên bầu trời, năm đạo cực quang hóa thành một mảnh quang hồ màu sắc sặc sỡ, chậm rãi bay về nơi bế quan của Bạch Mi Chân Quân.

Hư không như có lực cản vô hình, khiến tầng quang hồ này dù đã áp xuống hết sức nhưng cuối cùng lại không thể bước đến một bước hoàn thành thiên địa linh lực nhập thể.

"Xem ra, vẫn còn chút khó khăn..."

Cảnh giới của Bạch Mi Chân Quân bây giờ y như Phương Tiên Đạo Chủ lúc trước, quy xà giao bàn nhưng cuối cùng vẫn kém một tia, không thể thành chân vũ!

Đúng lúc này, chỉ nghe Bạch Mi Chân Quân nổi giận gầm lên.

Trên chín tầng trời, lực lượng liệt dương hội tụ hóa thành một đạo Thái Dương Đồ Thần Diệt Tuyệt Quang Tuyến rơi xuống ngũ thải cực quang hồ.

Vào giờ khắc này, đạo quang tuyến này cũng không phải hủy diệt mà là áp bách... Hỗ trợ thiên địa linh lực nhập thể.

"Vậy mà lại có thể nghĩ đến chuyện lợi dụng pháp khí nguyên thần..."

Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, ý tưởng này không tệ, hơn nữa hắn cũng làm được!

Ào ào ào!

Ngũ thải cực quang run lên, đạo cực quang thanh sắc và lam sắc chui vào trong cơ thể của Bạch Mi Chân Quân, tiếp theo là đạo thứ ba, đạo thứ tư...

Ngay khi Phương Tịch cho rằng Bạch Mi Chân Quân sắp dung nạp đạo ngũ hành cực quang thứ năm nhập thể mà hoàn toàn đột phá bình cảnh Hóa Thần thì thiên địa chợt biến.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con Chúc Long vô cùng lớn như lượn quanh toàn bộ Cửu Châu giới, hắn lập tức hừ lạnh: "Xích Luyện và Hỏa Khung... Thật sự rất to gan!"

Nhưng mà có Đồ Ma Chân Quân ở đây, hắn có lòng tin rất nhiều với người này.

Đột nhiên xảy ra dị biến!

Ngay khi Bạch Mi Chân Quân dung nạp đạo cực quang thứ năm, linh lực đầy trời ầm ầm chấn động, sau đó ngũ thải cực quang hồ lập tức hóa thành quang điểm, tiêu tán trong thiên địa.

"Ai..."

Tiếng thở dài bao gồm sự bất đắc dĩ của Bạch Mi Chân Quân vang lên, từng đạo hào quang xuất hiện ở chỗ bế quan của lão rồi tràn vào hư không, hình thành một cỗ linh lực triều tịch.

"Đây là... Đột phá thất bại rồi sao?"

Sắc mặt Phương Tịch ngưng trọng.

Lạch trời Hóa Thần, danh bất hư truyền!

Dù Vô Tận Tàng Chủ, Thiên Công Các Chủ, Đồ Ma Điện Chủ đều là Nguyên Anh hậu kỳ có thiên tư mạnh nhất mà hắn đã từng gặp, có thể nói là có hi vọng Hóa Thần!

Nhưng có một tia hi vọng cũng không đại biểu nhất định sẽ thành công!

Lần này lão đột phát thất bại cũng hợp tình hợp lý.

"Cuối cùng tích lũy của lão hủ vẫn không đủ, hơi nóng vội... Đi sai nước cờ rồi..."

Một màn hình hiện lên, trong đó là thân ảnh Bạch Mi Chân Quân ngồi khoanh chân.

Lúc này, ngoại trừ nhìn lão có vẻ mệt mỏi ra thì cũng không có ngoại thương nào, thậm chí ngay cả ba động pháp lực cũng ở Nguyên Anh viên mãn.

"Bạch Mi ngươi có thể tiếp nhận tứ đại cực quang nhập thể, các Hóa Thần thành công chỉ kém nửa bước... Lần sau nhất định có thể thành công."

Phương Tịch an ủi.

"Ai... Đến hôm nay ta mới biết sự kinh tài tuyệt diễm của Đạo Chủ còn vượt xa tưởng tượng của chúng ta."

Bạch Mi Chân Quân chắp tay trước ngực, đôi mắt dưới cặp mày trắng mang theo vô tận cảm khái: "Sau khi trùng kích bình cảnh Hóa Thần thất bại thì lão hủ đã dùng Quy Nguyên Bí Thuật mà Đạo Chủ truyền thụ cho để tán thiên địa linh lực đi nên cuối cùng Nguyên Anh của bản thân không bị tổn hại, tu dưỡng mấy năm là có thể hồi phục lại..."

"Qua lần này, lão hủ cũng biết được, dù lão hủ có thể may mắn đột phá bình cảnh Hóa Thần thì chắc chắn cũng sẽ vẫn lạc ở trong tâm ma, ngũ hành, và lôi kiếp. Có thể thất bại trước bình cảnh cũng là một chuyện tốt!"

Quỷ Phủ Chân Quân nghe vậy thì không khỏi nghiêm túc gật đầu.

Ánh mắt của Phương Tịch cũng vô cùng ngưng trọng.

Đa phần tu sĩ đột phá Hóa Thần thất bại cũng chỉ tổn thương chút nguyên khí như Bạch Mi Chân Quân mà thôi, nếu có bí thuật hoặc dị bảo hộ thể thì có lẽ nguyên khí cũng không hao tổn bao nhiêu.

Nhưng sau khi đột phá bình cảnh thành công thì sẽ khác, không có chuyện bỏ dở nửa chừng được.

Hoặc là độ qua tam kiếp, thành tựu Hóa Thần!

Hoặc là hóa thành tro tàn dưới kiếp số.

Cũng không có lựa chọn thứ ba!

Có Nguyên Anh hậu kỳ rõ ràng có nắm chắc trùng kích bình cảnh Hóa Thần nhưng vẫn muốn ép một chút, chính là để ứng phó kiếp nạn sau đó.

Vũ trụ Cửu Châu giới.

Xích Luyện cùng Hỏa Khung liếc nhau, vậy mà ở dưới cái miệng lớn của Chúc Long biến thành tro tàn...

"Là hai hóa thân ma huyết!"

Sau đó tiếng nói của Đồ Ma Điện Chủ vang lên: "Hai tên Ma Tôn này chắc chắn là nhìn thấy Bạch Mi đột phá thất bại mới hài lòng bỏ đi... Hừ, chờ ta đến Hóa Thần, chắc chắn sẽ chém giết chúng!"

Dù Đồ Ma Điện Chủ cũng không thể không thừa nhận, mặc dù bây giờ Cửu Châu giới thừa sức phòng ngự nhưng chủ động xuất kích lại không đủ lực.

Bạch Mi Chân Quân vừa mới đột phá Nguyên Anh đại viên mãn đã thử Hóa Thần, chưa chắc lão đã không cân nhắc phương diện này.

"Hóa Thần... Khó, khó, khó!"

Trong động phủ Sơn Hải Châu.

Phương Tịch đồng hóa đệ nhị Nguyên Anh lần nữa, sau đó đuổi đối phương về Cửu Châu giới rồi nhớ lại tin tức mới nhận được thì không khỏi thở dài.

"Lợi dụng pháp khí nguyên thần giúp khống chế thiên địa linh lực... Sẽ có tính khả thi nhất định."

"Quy Nguyên Bí Thuật cũng không tệ, có thể chủ động tán thiên địa linh lực đi, tránh bị phản phệ nghiêm trọng khi đột phá thất bại..."

"Nếu mảnh vụn của hắc linh chi có thể nghiêm cứu ra được kết quả gì đó sẽ tốt hơn."

Hắn lắc đầu thở dài, nhìn Thái Tuế ở dưới gốc Yêu Ma Thụ.

Sau khi nuốt viên nội đan cấp bốn của yêu thú tảo cầu kia, dường như Thái Tuế vẫn bình thường, không có gì thay đổi...

Chuyện này khiến sắc mặt của Phương Tịch cũng hơi khó coi, hắn nhớ lại lúc Thái Tuế tiến cấp Trúc Cơ và Kết Đan khó khăn.

"Ta cũng cho Thái Tuế cấp ba ăn không ít yêu đan cấp bốn, không ngờ vẫn là kết quả này..."

"Chẳng lẽ... Thật sự phải dùng nội đan của Hắc Thái Tuế cấp bốn thượng phẩm sao? Đây cũng quá lỗ rồi chứ?"

Hắn nhất thời hơn do dự khó quyết.

Huống chi, dù để nuôi Yêu Ma Thụ tốt hơn mà phải bồi dưỡng Thái Tuế nhưng trước khi loại bỏ ý thứ quần thể bí ẩn trong nội đan của Hắc Thái Tuế thì Phương Tịch tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Nếu không thì, hắn rất nghi Thái Tuế sẽ biến thành hóa thân nào đó của Hắc Thái Tuế, đến lúc đó hoàn toàn là gà bay trứng vỡ...

Sau khi rơi khỏi Sơn Hải Châu, Phương Tịch thu Sơn Hải Châu lại, bước ra ngoài động phủ.

Vù vù!

Một cơn gió rét thổi đến, lọt vào trong tầm mắt hắn, xung quanh đều là một mảnh tuyết trắng mênh mông.

Khác với hoàn cảnh băng xuyên lúc trước, nơi bế quan bây giờ của Phương Tịch chính là một cánh đồng tuyết.

Bởi vì có động phủ Sơn Hải Châu nên hắn cũng không cần phải tìm nơi có linh khí dồi dào để bế quan, bởi vậy hắn cố ý chạy đến thế tục không đủ linh khí, trên đường đi cũng ít gặp tu sĩ.

"Hoàn cảnh ác liệt như vậy, e là Bắc Nguyên cũng có rất ít phàm nhân..."

Phương Tịch bước ra một bước rồi hóa thành một đạo thanh quang bay đi.

Sau đó, hắn thét dài!

Ầm ầm!

Tiếng thét dài của hắn chấn động sơn cốc, vô số tuyết trắng ầm ầm sụp đổ như triều cường, mãnh liệt đổ xuống.

Tuyết lở!

Ầm ầm!

Một ngọn núi lở tuyết dường như còn gây phản ứng dây chuyền, khiến từng ngọn núi tuyết nổ vang, vô số sóng trắng cuồn cuồn đổ xuống như sóng to ở đại hải.

Trong gió tuyết đầy trời, thủ phạm lại ung dung dừng ở giữa không trung, nhìn rất nhiều tuyết như đại giang đại hà, từ dưới chân mình trào lên, hắn tiện tay lấy hồ lô Thanh Trúc Tửu, mở nắp hồ lô ra, uống một phen: "Cảnh tuyết này... Thật sự đẹp không sao tả xiết mà."

Dưới tình cảnh này, Phương Tịch cảm thấy Thất Tình Ly Thương Phổ của mình dường như lại có tăng tiến.

Có lẽ trở về tu luyện một phen, phối hợp với công hiệu của Tinh Niệm Quả, chắc sẽ có thể hoàn toàn luyện thành tầng thứ hai.

'Cửu Châu giới phân tích Tinh Niệm Quả, cùng làm ra mười ống Ninh Thần Bổ Não Dịch... Tỉ lệ sử dụng cũng cao hơn.'.

'Hồng trần luyện tâm cũng không cần phải phong ấn tu vi biến thành phàm nhân mà là phải đi nhiều một chút, nhìn nhiều hơn một chút... Cảm nhận sự rung động, xúc động tâm linh khác nhau...'.

Mượn cảm ngộ khó được này, Phương Tịch bay đi, bay ra ngoài ngàn dặm hắn tùy ý đào một cái hố rồi chôn Sơn Hải Châu vào trong đó.

Tiếp theo... Bản thân lại vào trong động phủ Sơn Hải Châu, hắn mở cái hộp màu bạc trắng, cầm một ống Ninh Thần Bổ Não Dịch, mở nắp ống ra rồi uống một hơi cạn sạch.

"Vị đắng này... Cũng không giảm đi chút nào!"

Hắn chửi bậy rồi chậm rãi luyện hóa dược lực, bắt đầu tiến vào tu luyện thần thức cấp độ sâu.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Trong Sơn Hải Châu vẫn như thường ngày, Tiểu Thanh vẫn ức hiếp Đại Thanh như bình thường, chỉ là bọn chúng chỉ dám vui đùa ầm ĩ ở xa, không dám đến gần gốc Yêu Ma Thụ.

Ngày hôm nay.

Tiểu Thanh đang theo dõi Ngũ Long Bảo Thụ, mắt to chớp chớp, chỉ thấy bóng người màu xanh chợt lóe, Phương Tịch đã bước đến.

"Chủ nhân? !"

Lúc này, Tiểu Thanh mới phát hiện đôi mắt của Phương Tịch vô cùng sáng, thật sự sáng như sao.

"Yêu khí lại có tiến bộ, không tệ..."

Phương Tịch gật đầu, một tia thần niệm từ mi tâm hắn bắn ra, trong hư không lại hóa thành một sợi dây nhỏ màu trắng óng ánh có hình có chất.

Ba!

Sợi dây nhỏ này vừa xuất hiện thì đã mang theo một loại uy áp kì lạ.

Tiểu Thanh được Phương Tịch ra hiệu, nó phun một ngụm Thanh Loan Hỏa ra, sợi tơ óng ánh trong nháy mắt biến mất, sau đó xuất hiện, rơi lên cổ của Tiểu Thanh.

"Thần Niệm Hóa Thực, chẳng lẽ chủ nhân đã đột phá Hóa Thần rồi sao?"

Đôi mắt Tiểu Thanh sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận