Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1447: Luyện Khí Sĩ (2)

Tống Tam tinh mắt, nhìn thấy Âm Thượng Sư kia thỉnh thoảng lộ ra dưới áo bào, đã hoàn toàn không giống hình người.
Chỗ cánh tay không ngờ mọc ra đầy mảnh vảy màu đen giống như vảy của loài cá, còn có lông đen trải rộng xung quanh.
Hắn vội vàng che miệng, mới không kêu lên thành tiếng.
Tí tách! Tí tách!
Trong căn hầm chẳng biết đã ướt sũng từ lúc nào.
Ào ào!
Có tiếng sóng triều mơ hồ vang lên.
Trên vách tường, bóng sáng xoay chuyển, không ngờ xuất hiện thêm một bóng người.
Không!
Đó không phải là người mà là một con quái vật đang đứng!
Nó có cơ thể của loài người, mặt đầy những vảy màu xanh đen, từ khe vảy mọc ra vô số lông.
Trên mảnh vảy này hình như còn có hoa văn cổ xưa phức tạp.
Chỉ vừa nhìn thấy đã mang đến đả kích tinh thần mãnh liệt.
Trên gương mặt lão Vu đầu đầy vẻ cuồng nhiệt, quỳ rạp dưới đất. Ánh mắt Phương Thành Đống và Tống Tam lại đờ đẫn.
Về phần tại sao một thủy quái như vậy có thể xuất hiện trong căn hầm kín này, lại chẳng có ai quan tâm.
Hình như bọn họ ngầm thừa nhận đối phương nắm giữ khả năng xuyên qua hư không vậy.
- Mặc dù Thủy Sử của ta rời khỏi khu vực có nước sẽ yếu hơn, nhưng đủ để đối phó với một người không phải Võ Phu trong giang hồ bình thường rồi...
Âm Thượng Sư nhìn Phương Thành Đống, lạnh lùng nói:
- Chỉ là cần huyết thực cung phụng mới có thể điều động Thủy Sử. Ngươi cũng quy củ này chứ...
- Tất nhiên rồi.
Phương Thành Đống lùi lại một bước, tay phải trực tiếp đặt lên trên lưng Tống Tam và đẩy mạnh:
- Chính là người này...
Tống Tam đần độn, bị thủy quái nắm lấy hai cánh tay, hắn không khỏi phát ra một tiếng hét thảm.
Tiếp theo, hắn nhìn thấy một cái miệng to như chậu máu mọc đầy răng nanh khủng khiếp đang không ngừng được phóng đại trong mắt của mình...
...
Hẻm Lão Hòe.
Ánh trăng chiếu sáng, quạ đang kêu.
- Minh Thế...
Trong tay Phương Tịch vuốt ve Âm Khuyển Cốt, tinh thần tối tăm.
Trong lúc hoảng hốt, hắn dường như nhìn thấy một thế giới khác tồn tại độc lập với thế giới bên ngoài.
Nơi đó là vùng đất chết, nhưng ở trong cái chết lại sinh ra các loại sinh mạng kỳ quái quỷ dị.
Âm Khuyển chỉ là một loại tầm thường nhất trong đó mà thôi.
Lúc này, Cốt Phương Tịch mượn khối Âm Khuyển kia, không ngờ mơ hồ chạm đến Minh Thế.
“Pháp tắc của thế giới này thực sự hơi kỳ lạ... Cho dù là người bình thường, chỉ cần thần niệm đủ mạnh mẽ là có thể mượn các loại môi giới để cảm ngộ Minh Thế...”
“Thậm chí... Trực tiếp liên kết với rất nhiều tồn tại khủng khiếp.”
Tư duy Phương Tịch trải rộng khắp nơi, đảo qua bên trong Minh Thế, nhìn thấy các loại vật kỳ quái quỷ dị.
Có rồng xương trên thân mọc đầy kim cương, cũng có Minh Điểu không chân...
Còn có từng dòng sông tối đen, mục nát, chảy qua Minh Thế...
“Chỉ tiếc... Ta chỉ có thể cảm nhận đại khái, khó có thể điều động được lực lượng của Minh Thế...”
“Lực lượng của Minh Thế chính là lực pháp tắc...”
Thế nhưng Phương Tịch bây giờ không có tu vi, căn bản khó có thể phá vỡ được pháp tắc.
Cho dù hắn có phẩm cấp, nếu như cấp bậc không đủ, mạo muội dẫn dắt lực lượng cao cấp như thế, tất nhiên sẽ có hậu quả không thể coi thường được.
Hắn có thể cảm nhận Minh Thế là vì quy tắc của giới này đặc biệt.
“Minh Thế...”
“Sâu bên trong Minh Thổ không biết có tồn tại mạnh mẽ tới mức nào?”
Tư duy của Phương Tịch không ngừng đi sâu vào trong, giống như đối diện cùng hai con ngươi u ám.
Ầm ầm!
Một khí tức đáng sợ bạo phát ra.
Hắn lập tức nhắm hai mắt lại, khóe mắt có từng tia máu chảy ra.
Từng suy nghĩ đáng sợ trực tiếp hiện ra ở trong đầu Phương Tịch, mang đến các loại kiến thức có liên quan đến Minh Thế, đồng thời dụ dỗ hắn sa đọa, hóa thành sinh vật của Minh Thổ.
“Ha ha... ngay cả thiên đạo còn không có cách nào Đạo Hóa ta nữa là Minh Thế...”
Rất lâu sau, hai mắt Phương Tịch mở ra và thở hắt ra một hơi.
May mà là hắn, nếu đổi lại thành bất kỳ một người tu hành này, chỉ sợ lúc này đã phải biến thành quái vật Đạo Hóa!
Đúng vậy, theo Phương Tịch thấy, loại đồng hóa này quả thật không khác nào tu tiên giả Đạo Hóa.
Chẳng qua, hắn khẽ xoa giữa chân mày, nhớ lại những kiến thức mới vừa thu được từ trong sự ô nhiễm, lại có vẻ ngẫm nghĩ:
- Thần thế ngoại? Bọn họ tham lam khát vọng thế giới này, lại khó có thể dùng chân thân tiến vào... Nhưng chúng lại thò tay tới các nơi...
- Lực lượng Tà Thần vực ngoại xâm nhập, dẫn đến giới này không ngờ có các lời đồn chí quái...
- Tồn tại kia chính là Minh Thế Tà Thần. Ta thậm chí còn không thể khiến cho hắn chú ý, chỉ mới tiếp xúc được một luồng khí tức biến thành thần niệm... Lại có thể nghiêm trọng như vậy.
- Nếu thật sự trực tiếp gặp phải bản thể của hắn, cũng không biết hắn là loại tồn tại đẳng cấp thế nào? Tiên Nhân? Còn là Đạo Quân?
- Âm Thiên Tử à?
Nghĩ đến tin tức về đối phương kèm trong ô nhiễm, Phương Tịch không khỏi khẽ nhướng mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận