Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 719: Địa Tiên (2)

Trên nhánh cây nhanh chống sinh ra một quả, từ ban đầu chỉ cỡ đầu ngón tay, sau đó đã to lên cỡ nắm tay.
Nó mọc ngũ quan, tứ chi... Lại hơi giống với tiểu hài.
"Quả Nhân Sâm?"
Trong lòng Phương Tịch hiện ra một hình tượng thì đã thấy trong nháy mắt Xuân Thu Thụ đã trải qua mười tám lần khô vinh luân hồi, Quả Nhân Sâm kia lại trưởng thành đến cỡ thiếu niên mười sáu tuổi, gương mặt sáng sủa, mà kiếm mắt sáng, mặt như ngọc, môi đỏ thắm...
"Đây là..."
Sắc mặt Phương Tịch sựng lại.
Từ sau khi thức tỉnh Vạn Cổ Trường Thanh Thể thì hắn càng hiểu sâu hơn với công pháp Khô Vinh Quyết.
Hắn mơ hồ phát hiện sau khi đến Hóa Thần thì thần thông của công pháp này càng tuyệt vời hơn.
Trong đó có một loại, chắc là bí thuật chữa thương, xem trong kết hợp với Trường Sinh Thuật, khiến bản thân và một cây linh thực hòa thành một thể, từ đó dùng thọ nguyên của linh thực bồi dưỡng cho bản thân, khiến thọ nguyên trôi đi rất chậm.
Hơn nưa theo linh thực trưởng thành thì từ từ thương thế sẽ khôi phục.
Bây giờ nhìn thấy cảnh này thì hắn chỉ cảm thấy cảnh tưởng tượng nào đó đã thành sự thật.
"Tất cả mọi người đều trở về Cơ Quan Thành!"
Hắn nhìn mấy tu sĩ Hóa Thần ở sau lưng với thần sắc cực kỳ ngưng trọng nói.
Nếu thật sự giống như suy đoán của Phương Tịch thì những người này giao thủ với thiếu niên e là chỉ trong một hơi thở sẽ bị diệt toàn bộ.
Vẻ mặt của từng tu sĩ cực kỳ nghiêm túc mà trở về Cơ Quan Thành, nhìn Cơ Quan Thành mở ra từng lớp phòng ngự, hóa thành quang tráo đủ mọi màu sắc.
Vô tận thiên địa nguyên khí bị xé nứt, cuồn cuộn rơi xuống, khiến từng món pháp khí nguyên thần trang bị trên Cơ Quan Thành đều oanh minh.
Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang, Thái Dương Đồ Thần Diệt Tuyệt Quang Tuyến, Âm Dương Hỗn Động Thần Quang...
Rất nhiều quang huy rực rợ được Phương Tịch nắm trong tay, thiên địa nguyên khí chấn động, ngay cả Nhân Gian giới cũng như đang rên rỉ.
Áp lực kinh khủng hạ xuống, đến từ lực lượng áp chế của giới vực khiến Cơ Quan Thành cũng phát ra một tiếng nổ lớn!
Lực lượng Phản Hư!
Đây là lực lượng mà Nhân Gian giới cũng không thể chứa nổi.
Bất kể kẻ nào sử dụng loại lực lượng này đều sẽ bị phản phệ.
Cũng may Cơ Quan Thành chỉ là tử vật nên nó bị áp chế nhỏ hơn tu sĩ Phản Hư rất nhiều.
"Đi!"
Vô tận tia sáng cô đọng thành một ở trong tay của Phương Tịch rồi hóa thành một thanh ngũ thải trường mâu, hắn hung hăng ném đi!
Hưu!
Ngũ thải trường mâu xuất hiện ở bên dưới Xuân Thu Thụ như thuấn di.
Xào xạc!
Xuân Thu Thụ run rẩy một trận, trong hư không chợt có thêm một đám tơ xanh nhạt.
Chúng không ngừng quấy lấy trường mâu, khiến tốc độ tiến lên của trường mâu càng ngày càng chậm.
Dù như vậy thì trên mũi mâu cũng có các loại nguyên khí va chạm, sau đó tản ra, nổ thành một đạo ngũ thải lưu quang.
Trong lưu quang mơ hồ có rất nhiều phù văn nhỏ như kiến, những nơi nó đi qua, vô số tơ xanh ầm ầm tan vỡ.
Sau đó ngũ thải trường mâu đã đâm lên bản thể của Xuân Thu Thụ!
Ào ào ào!
Xuân Thu Thụ to lớn run rẩy như phát ra tiếng hét đau đớn.
Giữa mày của Quả Nhân Sâm thiếu niên treo trên đó hiện ra vẻ đau đớn rồi chợt mở đôi mắt ra.
Đồng tử của y xanh biếc như ngọc, mang theo cảm giác cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh, trải qua hồng trần: "Khô Vinh Quyết cấp Hóa Thần... Tu vi Hóa Thần hậu kỳ lại có được thọ nguyên của tu sĩ Hợp Thể cũng là dị số!"
Chỉ trong một cái liếc mắt thì Phương Tịch như bị nhìn thấu toàn thân.
Hắn thét dài, Cơ Quan Thành lại oanh minh lần nữa, xé rách nguyên khí.
"Một khôi lỗi Phản Hư, đây chính là lực lượng của ngươi sao? !"
Ba!
Nhánh kết nối với Xuân Thu Thụ ở sau lưng thiếu niên bị giãy, trên mặt y hiện ra một tia tái nhợt, y lẩm bẩm: "Tu luyện trong bí cảnh đã vạn năm, không biến bên ngoài đã ra sao rồi?"
"Chết đi!"
Quang mang xanh vàng giao thế lấp lánh quanh thân Phương Tịch, dường như hắn định vận dụng Cửu Châu Cơ Quan Thành lần nữa.
Mà vào lúc này, trên mặt thiếu niên lại hiện ra một tia trêu tức, tay trái của y kháp một pháp quyết kỳ dị, trên Xuân Thu Thụ có từng tia khí màu xám khó hiểu xuất hiện.
Phương Tịch biến sắc, hắn chỉ cảm thấy pháp lực Khô Vinh Quyết vốn thông suốt không ngại lại như thật sự bị giam cầm, rất khó điều động.
Vị Trích tiên nhân này vốn là tổ sư của Thanh Đế Sơn nên tất cả truyền thừa của Thanh Đế Sơn đều đến từ y nên đương nhiên ở trong công pháp cũng có để lại ám môn.
Hơn nữa với thủ đoạn Phản Hư của y thì không phải thứ mà hạ giới hạ giới có thể phát hiện được.
Thiếu niên bước ra một bước, trong hư không chợt lóe màu xanh biếc, đã đến đối diện Phương Tịch.
Y đưa tay chụp một cái, từng sợi dây leo xanh biếc xuất hiện, trên đó còn có vô số hoa văn như phù văn, mắt thấy sắp quấn quanh Phương Tịch, tiện thể sưu hồn...
Nhưng một khắc sau!
Mộc linh lực nồng đậm trên người Phương Tịch chợt tiêu tán, thay vào đó là một cỗ yêu khí kiêu ngạo khó thuần.
Thật ra sau khi hắn Hóa Thần thì chủ tu chính là công pháp Thiên Yêu Lục Tiên Sách.
Bây giờ hắn đến đây thí tiên sao vẫn dùng công pháp và bí thuật Khô Vinh Quyết được?
"Hây!"
Trên người Phương Tịch có một lớp linh giáp tử sắc bao phủ, hóa thành Tứ Thánh Thú Giáp, hư ảnh tứ đại chân linh bao phủ hắn như bóng với hình.
Hắn quát nhẹ, năm ngón tay khép lại hóa thành một quyền.
Vốn dĩ từ ban đầu bí thuật Vạn Yêu Giáp đã có công dụng rèn luyện thể phách, sau đó hắn lại dùng rất nhiều Chân Huyết Đan, phối hợp với bí quyết của yêu tộc tăng phúc thể phách nên bây giờ hắn đã có thể so với những thể tu Hóa Thần hậu kỳ.
Thậm chí uy lực của một quyền này đã gần như đột phá cực hạn của thể tu Hóa Thần!
Ầm!
Một quyền vừa ra, hư không cũng như vì vậy mà vỡ vụn nhưng lại bị từng tia lục quang bao phủ, vuốt lên...
Lục quang chợt lóe, thân ảnh của thiếu niên đã biến mất như thuấn di, trên mặt y hiện lên một tia kinh sợ: "Đây là... Công pháp gì?"
Người này đã ngủ say hơn vạn năm rồi thì sao có thể biết được Cửu Châu giới mới nghiên cứu ra được Tam Tương Diệt Nguyên Công chứ?
Đôi mắt xanh biếc của thiếu niên Địa Tiên chợt lóe, trong tay nâng lên một chiếc lá xanh.
Chiếc lá xanh này giống y như lá của Xuân Thu Thụ chỉ có thêm mấy phù văn vàng, bạc như con kiến.
Y cong ngón tay búng ra, lá xanh dùng tốc độ khó mà tin nổi bay đến trước mặt Phương Tịch.
Đương!
Chỉ nghe một tiếng vang rất lớn, Hắc Thủy Thuẫn đã bị phá ra một cái động lớn.
Chiếc lá xanh này sau khi xuyên thủng thông linh chi bảo phòng ngự thì lại đánh lên ngời Phương Tịch phát ra tiếng vang như hồng chung đại lữ.
Phương Tịch hơi cúi đầu, nhìn một chiếc lá xanh trên áo giáp tứ sắc của mình.
Nếu không phải lực phòng ngự của Tứ Thánh Thú Giáp đủ thì chỉ với một kích này e là hắn đã trọng thương.
"Tứ Thánh Thú Giáp của ta... Từ sau khi ta đột phá Hóa Thần thì gần như không ai có thể ép ta thi triển toàn lực..."
Hắn thì thào, trên tay phải có hư ảnh Giao Long xuất hiện, phủ lên lỗ hổng.
Chiếc lá xanh trong nháy mắt hóa thành tro bụi, chỗ hư hỏng trên giáp trụ cũng được tự động sửa chữa.
Ầm ầm!
Trong Cơ Quan Thành ở trên đường chân trời.
"Nhanh, thôi động toàn lực!"
Ngoại Đạo Hóa Thân suất lĩnh rất nhiều tu sĩ không ngừng rót pháp lực của bản thân vào trong Cơ Quan Thành.
Cửu Châu Cơ Quan Thành oanh minh, từng lò phản ứng điên cuồng vận chuyển, vô tận trận pháp khởi động, thuật khôi lỗi của Mặc Môn trong Địa Tiên giới ở trong tay của Cửu Châu giới càng tỏa sáng chói mắt hơn, cả tòa thành đều đang không ngừng biến to rồi thu nhỏ như đang hô hấp vậy, nó hấp thu lượng lớn thiên địa nguyên khí, khí thế vô cùng kinh khủng...
Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang, Thái Dương Đồ Thần Diệt Tuyệt Quang Tuyến, Thập Nhị Nguyên Thần Chúc Long Thần Quang...
Từng món pháp khí nguyên thân đều vận chuyển hết công suất.
Ngoài ra còn có từng khẩu Tiêm Tinh Pháo đã được cải tiến đang phát ra tiếng gầm thét, mục tiêu chỉ thẳng vào vị thiếu niên tiên nhân kia.
"A, có hoa không quả..."
Thiếu niên tiên nhân cười nhạo rồi kháp quyết.
Trong linh cảnh, thiên địa nguyên khí gào thét kịch liệt, không ngừng cô động hóa thành một thanh trường kiếm như bạch ngọc.
Trường kiếm vẽ một nét, ở giữa không trung lướt qua một độ cong tinh diệu, vậy mà dùng điểm phá diện, một kiếm đã trảm diệt rất nhiều quang tuyến!
Phương Tịch bay ngược lại, Tứ Thánh Thú Giáp quanh thân oanh minh, còn có từng đạo thần quang phòng ngự đến từ Cửu Châu Cơ Quan Thành.
Đôi mắt hắn liên tục lóe lên, Thái Nhất trải qua mấy lần thăng cấp, đảm nhiệm khống chế Cơ Quan Thành đang điên cuồng vận chuyển.
Bất chợt!
Từng đạo quang huy tràn lan chợt sáng lên lần nữa như in từng hoa văn vào hư không.
Hư không thành trận!
Từng đạo thần quang lại tái hiện lần nữa, hóa thành một lồng giam khổng lồ, vây khốn thiếu niên Địa Tiên vào trong đó.
Không những vậy, Cơ Quan Thành to lớn oanh minh, lại có tư thế như sắp rơi xuống ở trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Với lực tính toán của Thái Nhất thì cũng không đến nổi trước một kiếm của Địa Tiên mà đã tan nát.
Sỡ dì như vậy đương nhiên là để bố trí cạm bẫy.
Không những vậy, một khi nó xuất thủ sẽ hướng về Địa Tiên Linh Cảnh và Xuân Thu Thụ, rõ ràng đã đánh trúng chỗ hiểm của thiếu niên Địa Tiên.
Ầm ầm!
Thiên địa nguyên khí điên cuồng khuấy động, thiếu niên Địa Tiên xé rách lồng giam quang mạc mà ra, nhìn Cơ Quan Thành nghiên xuống mà hạ hành động điên cuồng, gương mặt như quan ngọc co rút lại.
Y nâng tay lên một chút, trong Địa Tiên Linh Cảnh có từng đạo lục mang bay lên cao, chúng thẳng tắp như trường kiếm mà không ngừng đâm vào Cửu Châu Cơ Quan Thành.
Phốc phốc!
Từng pháp trận vỡ nát nhưng Cửu Châu Cơ Quan Thành quá lớn, trận pháp quá nhiều...
Dù trận pháp bị phá hầu như không còn thì vẫn còn bản thể kinh khủng của Cơ Quan Thành.
Thiếu niên Địa Tiên bất đắc dĩ chỉ đành kháp quyết hai tay, vô tận thiên địa nguyên khí chen chúc đến hóa thành vô số đại thủ, hình thành cục diện liều mạng tiêu hao pháp lực với Cửu Châu Cơ Quan Thành.
Thái Nhất tính toán rất rõ, bất kể so đấu thủ đoạn đạo pháp nào thì phe Cửu Châu cũng thua chắc.
Chỉ có mở lối đi riêng, ép thiếu niên Địa Tiên so đấu pháp lực với Cửu Châu Cơ Quan Thành thì mới có được cục diện hơi công bằng.
Dù như vậy thì cũng chỉ có thể kiềm chế được một phần pháp lực của đối phương mà thôi.
Nhưng bấy nhiêu đây đã đủ rồi.
Sưu!
Phương Tịch kháp quyết hai tay, sau lưng hắn chợt hiện ra một đôi vũ dực Thiên Phượng hơi mờ và hư ảo.
Từng Phượng Triện Văn xuất hiện, lượn quanh người hắn, thân pháp của hắn càng có vẻ như mộng như ảo.
Hắn vỗ cánh, chợt xuyên toa hư không mà đến bên cạnh thiếu niên Địa Tiên, trên nắm tay bao phủ lân phiến đen nhánh lại chợt đấm ra một quyền.
Ầm!
Từng linh văn xanh biếc quanh thân thiếu niên Địa Tiên bị chấn tan, hư không cũng vỡ vụn theo...
"Công pháp yêu tộc?"
Trên mặt thiếu niên Địa Tiên hiện ra vẻ tức giận: "Ngươi muốn chết..."
Trên tay y hiện ra một thanh ngọc như ý xanh biếc, có quang mang khó hiểu xuất hiện.
Phương Tịch rất quen thuộc, nó chính là Khô Vinh Huyền Quang!
'Dù phải tiêu hao một chút thọ nguyên nhưng chỉ cần có thể diệt sát được người này thì tòa thành khôi lỗi kia sẽ giải quyết đơn giản hơn rất nhiều.'.
Khóe miệng của thiếu niên Địa Tiên hiện ra nụ cười lạnh, hai tay kháp quyết, có tử sắc Long Chương Văn xuất hiện quanh thân: "Thái Thượng Bắc Đẩu... Khiến ngươi diệt vong!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận