Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1344: Tiên chủ (1)

Một người phụ nữ trung niên chừng bốn mươi tuổi kêu lên:
- Còn thường chuẩn bị vài nhóm pháp khí phù lục giả gạt người...
- A di đà phật, tiểu tăng tâm ngựa tía, không phải hoa tâm...
Hoa Tâm Hòa Thượng chắp hai tay lại trước ngực:
- Hơn nữa, tuy những pháp khí phù lục kia thô sơ xấu xí, nhưng nó rẻ, tuyệt đối không phải là hàng giả... Bằng không tiểu tăng đã sớm bị bắt.
- Hoa Tâm Hòa Thượng chắc hẳn ở Thục Trung... Mai Sơn và Trúc Sơn Đại Học ở Tân Đô...
Trên mặt Mộ Anh Vân hiện ra vẻ suy nghĩ:
- Có thần thông gì có thể trong nháy mắt đưa người ở trời nam đất bắc tập trung lại một chỗ không?
Đúng lúc này, quả cầu ánh sáng màu đỏ ở giữa kia bỗng nhiên thay đổi.
Một chữ triện hệ vân hiện ra.
Cho dù Tề Minh Thiền từng đã thi cổ văn cấp sáu, cũng không thể phân biệt được.
Nhưng thần kỳ là chỉ cần vừa nhìn, cho dù là người không biết chữ cũng có thể lập tức hiểu rõ ý trong đó.
- Hoan nghênh đi tới Tiên Chủ Không Gian!
- Các người luân hồi, các ngươi tiến hành một cuộc thí luyện, người không thông qua... Chết!
- Người thông qua... có thể lấy được phần thưởng và phải tiếp tục trò chơi.
- Nhiệm vụ chính: Tham dự trận đấu tiếm đầu tiên ở Thương Mang Sơn, cũng trợ giúp Bàng Môn giành được thắng lợi.
- Trận doanh: Thục Sơn, không thể chọn, Tây Côn Lôn Huyết Hải Thần Quân có thể chọn, Mai Sơn Phái có thể chọn, Hàn Sơn Tự có thể chọn...
- Vì sao không thể chọn Thục Sơn?
Chẳng biết tại sao, trong lòng Tề Minh Thiền có cảm giác vô cùng phiền muộn.
Hắn lại nhìn sang bên cạnh, Mộ Anh Vân và Hoa Tâm Hòa Thượng có hơi thất thần, vẻ mặt những người khác đều mờ mịt, rõ ràng không biết trong này đại biểu cho điều gì.
- Cái gì? Không ngờ trực tiếp làm nhiệm vụ đấu kiếm?
Trên gương mặt Chu Diễm lại đầy vẻ cay đắng:
- Chỉ sợ nhiệm vụ lần này sẽ chết không ít người...
- Vì sao ngươi lại nói như vậy?
Tề Minh Thiền chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.
- Nhiệm vụ đấu kiếm là nguy hiểm nhất...
Chu Diễm còn chưa than xong, mọi người đều cảm thấy trước mắt hoa lên.
Chờ đến lúc hắn xuất hiện lại, hắn đã đi tới một chỗ núi hoang.
Cây cối xung quanh mọc thành bụi um tùm, phía xa là dãy núi tươi tốt.
Trong không khí hình như còn có vài mùi không rõ.
Tề Minh Thiền bất giác hít sâu vài hơi, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái:
- Có thể trong nháy mắt di chuyển chúng ta đến đây, đây cũng là uy năng của tiên chủ sao?
- Không... Không đúng...
Mộ Anh Vân lại kinh ngạc kêu lên một tiếng:
- Pháp lực của ta... tự nhiên trực tiếp đột phá? Nơi này rốt cuộc là chỗ nào? Vì sao ta cảm giác, ta cảm giác...
- Hì hì, xem ra ngươi cũng cảm giác được, nơi này không thuộc về nhân gian, mà là thịnh thế thượng cổ tu hành, không chỉ có thể tùy ý thấy được Kiếm Tiên Kiếm Hiệp, còn có Tiên Nhân trường sinh bất lão!
Chu Diễm nói:
- Chúng ta... đang đứng ở trong lịch sử.
- Thời kỳ thượng cổ, thời địa Tiên Nhân xuất hiện vô số? Tiểu tăng còn tưởng đó chỉ là truyền thuyết thần thoại...
Hoa Tâm Hòa Thượng chắp hai tay lại trước ngực, ánh mắt sáng ngời.
- Nói như vậy... ở trong Tiên Chủ Không Gian, chúng ta có khả năng thành tiên?
Ánh mắt Tề Minh Thiền cũng sáng ngời:
- Như vậy... Cho dù có bất chấp sinh tử cũng không uổng công.
- Ha ha ha... Các ngươi suy nghĩ nhiều.
Chu Diễm nhìn thấy cảnh tượng này lại chợt cười to, cười đến chảy nước mắt:
- Đã từng có rất nhiều người luân hồi có suy nghĩ giống như các ngươi, thậm chí đã ở trong thế giới nhiệm vụ tìm được công pháp thượng cổ tu luyện nhập môn, đáng tiếc... sau khi trở lại thế giới hiện thực, tu hành theo lại không được, ngay cả pháp lực trong thế giới nhiệm vụ ban đầu đều sẽ rút sạch, chẳng phải phí công sao? Ngược lại một vài võ học thế tục đại khái còn có thể dùng được trong hiện đại...
- Cảm ơn Chu huynh nhắc nhở.
Tề Minh Thiền nhất thời biến sắc, tiếp theo thành khẩn nói cảm ơn.
Hắn tất nhiên hiểu, nếu Chu Diễm này có ác ý, có thể cố ý che giấu để bọn họ trải qua trăm cay nghìn đắng thu được hy vọng, cuối cùng lại rơi vào tuyệt vọng.
Bây giờ, hắn khẳng khái cho biết, đủ thấy lòng tốt của hắn.
Đương nhiên, hắn chắc chắn vẫn phải thử qua loại chuyện này.
Dù sao cũng là tu tiên!
Nếu không thử qua, chung quy sẽ không cam lòng.
- Tam Thập Lục Chính Pháp!
Mộ Anh Vân bỗng nhiên nói:
- Nghe đồn sau khi Đại Tân lập quốc chính là thời khắc Mạt Pháp, tất cả thần thông tiên pháp thượng cổ đều khó có thể tu thành... Về sau mới có rất nhiều tiên hiền tập trung sở trường của bách gia, thành lập Tam Thập Lục Chính Pháp, làm con đường thông thiên cho hiện đại.
- Nhưng tu luyện Tam Thập Lục Chính Pháp tới cực hạn, cũng chỉ nắm giữ dị thuật dị nhân, đối mặt với máy bay đạn đạo vẫn phải hóa thành bột mịn...
Tề Minh Thiền thở dài một tiếng.
Trong lòng mọi người nhất thời đều chán nản.
Mà lúc này, ở nơi sơn dã bỗng nhiên có tiếng tê tê, cuồng phong gào thét, dường như có vật lớn đang lao đến.
- Không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận