Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 237: Hàng xóm (2)

Tu sĩ Kết Đan tọa trấn ở Huyền Thiên Tông tuổi đã gì, có tiếng là hóa thạch sống ở tu tiên giới Việt Quốc, rất nhiều tu sĩ không dám gọi thẳng tục danh mà chỉ dùng Khương lão tổ thay thế.

"Không có khả năng!"

Vừa nói xong Phương Tịch lại lắc đầu: "Nếu tu sĩ Kim Đan chết thì dù Huyền Thiên Tông có che giấu như thế nào cũng không che được, tin tức đã sớm bay đầy trời ở Việt Quốc, thậm chí còn náo động..."

"Cách nhìn của Tinh Linh cũng giống như Phương huynh, bởi vậy chỉ có một khả năng..." Nguyễn Tinh Linh gượng cười càng sâu.

"Ngầm đồng ý? Huyền Thiên Tông lại ngầm đồng ý ma tu chiếm Hồ Vạn Đảo sao? Tông chủ tông này chẳng lẽ không biết, Diệt Thiên Minh muốn diệt chính là Trời Huyền Thiên Tông sao?"

Phương Tịch lâm vào trầm ngâm.

Nguyễn Tinh Linh lại như đã phát hiện được gì đó: "Lúc Tinh Linh du lịch, gặp trận chiến hủy diệt Tư Đồ gia, trong trận chiến này, tổn thất lớn nhất lại là những thế gia Trúc Cơ khác... Mà sau này Tư Đồ gia trả thù, bởi vì thực lực của Huyền Thiên Tông quá mạnh mà chủ yếu tập trung ở đám hung thủ trực tiếp như Tống gia, thậm chí Thiên Phù Trầm thị còn vì vậy mà bị diệt tộc... Nếu như từ kết quả đẩy ngược lại thì chuyện Tư Đồ diệt tộc, từ đầu đến cuối Huyền Thiên Tông không những lông tóc không tổn hao còn nhóm thế lực thế gia Trúc Cơ Việt Quốc thì lại suy yếu rất nhiều..."

"Nếu như là cục thì Huyền Thiên Tông mưu đồ quá sâu rồi!"

Phương Tịch chợt cảm thấy không rét mà run, dường như hắn nhìn thấy một bàn tay lớn vô hình đang tùy ý điều khiển bàn cờ Việt Quốc.

Bí cảnh Tử U Sơn năm đó, lợi dụng lợi ích dụ rất nhiều thế gia liên thủ công kích Hồng Diệp Cốc và Tư Đồ gia.

Sau đó bỏ mặc Tư Đồ gia trả thù, phản kích những thế lực Trúc Cơ lớn...

Thậm chí bây giờ còn ngầm đồng ý cho Tư Đồ gia ở Hồ Vạn Đảo nghỉ ngơi lấy lại sức... Sau này ma tu ngóc đầu trở lại thì người nhận xung kích lớn nhất nói không chừng chính là Tống gia.

Vậy thì có lẽ đây cũng là mưu đồ của Huyền Thiên Tông, mặc kệ Diệt Thiên Minh khôi phục nguyên khí để tiếp tục liều chết với Tống gia.

"Đây là nhiều lần dùng Tư Đồ gia như đao... Quan trọng nhất là cây đao này không thể không hành động theo ý của cừu nhân... Những dư nghiệt kia còn không rõ chuyện này, thật sự là kẻ đáng thương!"

Phương Tịch không khỏi thở dài.

Nguyễn Tinh Linh lộ vẻ xúc động: "Lúc Tinh Linh du lịch, từng nghe qua một câu - Trúc Cơ là đám mây trên đầu của tu tiên giới Việt Quốc mà Huyền Thiên Tông mới thật sự là trời. Bây giờ nhớ lại đúng là thật!"

Đám mây tuy có thể che nhất thời nhưng chờ khi gió mạnh thổi thì cái gì cũng không còn.

Chỉ có bầu trời kia vẫn sừng sững bất động.

Dù ngươi có chỉ lên trời nhổ nước miếng, ném đá... Cuối cùng vẫn nện lên đầu mình.

"Chuyện này... Tuyệt đối không thể để người thứ ba biết, Tinh Linh ngươi..."

Phương Tịch nhìn Nguyễn Tinh Linh.

"Chẳng lẽ Phương huynh không tin Tinh Linh sao?" Nguyễn Tinh Linh mím môi: "Mỗi lần trước khi động thủ, Tinh Linh đều giấu giếm thân phận... Sau đó trốn xa ngàn dặm, sau đó vòng về tiên thành, chuẩn bị thật tốt để chờ một thời gian."

"Như vậy cũng không tệ, chỉ là còn phải làm phiền Tinh Linh xuất thủ một lần cuối cùng... Lần này, chọn phường thị của Tống gia đi."

Phương Tịch suy nghĩ một lúc đã có ý tưởng khác.

Huyền Thiên Tông có thể không quan tâm ma tu Diệt Thiên Minh nhưng Tống gia chắc chắn sẽ quan tâm.

Đổi thành Tống gia đến Hồ Vạn Đảo tử đấu với ma tu thì Phương Tịch cũng vui vẻ nhìn nó xảy ra.

Thậm chí... Nếu suy đoán của họ là thật, vậy thì phải nói là thuận theo đại thế, như có thần trợ.

Chắc chắn Huyền Thiên Tông cũng rất tình nguyện nhìn thấy Tống gia tiêu hao thực lực như vậy, nói không chừng lửa cháy còn thêm dầu.

"Tống gia?"

Nguyễn Tinh Linh nhìn Phương Tịch, vẻ mặt hơi cổ quái, nàng cũng từng nghe đến cố sự năm đó.

Chỉ có thể nói lúc đó sao Tống gia không khôn ngoan mà đi chọc Phương Tịch...

Nhưng trong lòng nàng cũng không còn gì để nói, cảm thấy Phương Tịch ẩn tàng quá sâu.

Dù biểu hiện không quá xuất sắc nhưng chỉ cần biểu hiện chút ưu tú như La Công thì Bạch Trạch Tiên Thành chắc chắn sẽ có lựa chọn khác.

"Ừm, nếu là Tống gia thì chuyện này có thể thành, có lẽ Tinh Linh có thể sớm trở lại cố hương..."

Nhưng mà, Nguyễn Tinh Linh không nói gì chỉ âm thầm ghi nhớ chuyện này.

Sau một hồi lâu, Phương Tịch mời rời khỏi mật thất, thấy Nguyễn Đan đang dọn đến đây.

"Phương... Thúc!"

Nguyễn Đan thi lễ, hầu như không thể nào lại duy trì dung nhan lạnh lùng như băng.

"Ừm... Sau này chúng ta chính là hàng xóm, có chuyện gì cũng có thể đến tìm ta."

Phương Tịch gật đầu, xoay người rời khỏi.

Quan hệ của hắn và Nguyễn Tinh Linh chỉ có thể xem như trên bạn dưới người yêu.

Phương Tịch vẫn tương đối yêu thích tính tình của Nguyễn Tinh Linh.

Về phần ngũ quan bình thường thì chẳng có gì quan trọng.

Từ xưa đến nay Phương Tịch không quá thích những tiên tử khuynh quốc khuynh thành kia, dù sao thì vẻ đẹp cũng là căn nguyên của tai họa.

Tiểu gia bích ngọc, khí chất xuất sắc, lại huệ chất lan tâm mới là lựa chọn ưu tiên của hắn.

Về phần đạo lữ gì đó?

Phương Tịch chí ở đại đạo, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.

Thậm chí bởi vì hắn tu luyện đến cảnh giới Võ Thần nên sự khống chế với tinh nguyên rất tốt, đến bây giờ cũng không có dự định để lại dòng dõi gì.

Đào Hoa Các, trong phòng bế quan.

Phương Tịch vận chuyển công pháp, phát hiện pháp lực thể lỏng của Thanh Mộc Trường Sinh Công đã đến hai mươi chín giọt.

"So với dự đoán của ta đã chậm hơn một chút, quả nhiên tu luyện càng về sau thì càng khó..."

Pháp lực thể lỏng này, tiêu hao trong đấu pháp rồi khôi phục tương đối nhanh nhưng gia tăng hạn mức cao nhất thì lại rất gian nan, Phương Tịch cũng không nói gì, chỉ dựa vào thiên phú bản thân, linh mạch và lá gan mỗi ngày kiên trì bền bỉ.

Sau khi vận chuyển công pháp một đại chu thiên xong, hắn lại bắt đầu tu luyện Thiên Ti Khống Khôi Quyết, sau khi thần thức rã rời thì điều tức phục hồi từ từ.

Chờ sau khi hoàn thành những việc này, Phương Tịch dùng thần thức câu thông Chư Thiên Bảo Giám đi đến Thế Giới Mảnh Vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận