Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1492: Giao dịch (3)

Có thể mua được thứ tốt hay không, hoàn toàn dựa vào năng lực quan sát của mọi người.
“Tề Lục Chỉ là một kẻ tính tình bại hoại, thỉnh thoảng còn thích trộm tài vật, tiêu thụ tang vật ở trên chợ đêm này...”
Phương Tịch vừa nghĩ tới tin tức tình báo này, khóe miệng lại thoáng mỉm cười. Hắn đi qua một ngõ nhỏ, chỉ thấy được một địa đàn.
Trên địa đàn có một quảng trường không nhỏ, chỉ là đang bỏ hoang.
Lúc này, trong sương mù dày đặc có rất nhiều bóng người tốp năm tốp ba, nhìn vô cùng mông lung, giống như quỷ mị.
Phương Tịch đến gần, chỉ thấy trên mặt đất trải vải gai thô, phía trên để rải rác một vài đồ sứ.
Có đồ sứ còn dính đất tanh, không chừng vừa đào lên.
- Gia, ngài xem? Đều là đồ tốt còn nóng hổi đấy...
Người ngồi xổm trước sạp hàng là một người đàn ông trung tuổi, trên đầu quấn khăn trắng, mặc quần áo vô cùng mộc mạc, còn có miếng vá, thoạt nhìn tướng mạo vô cùng già nua, rất giống như một lão nông dân trung thực.
Nhưng trên thực tế, Phương Tịch lại cảm giác đây là một vị Thổ phu tử.
Nếu lúc trước bản thân mình thiếu một mặt hàng Cô Trủng Hoa, cũng không phải vội như vậy, có lẽ có thể nhờ đối phương thu mua.
Thậm chí sau này, nếu cần nguyên liệu liên quan tới thi thể, tìm đối phương là chuẩn không sai.
- Không, ta lại xem đã...
Phương Tịch nhìn một đường, phát hiện ngoại trừ đồ sứ ra còn có lương thực, vải vóc… tất cả đều rẻ hơn bên ngoài.
Nhưng trên thực tế, chất lượng lại cao thấp không bằng nhau. Nếu cứ ở trong hoàn cảnh ánh sáng không tốt này, lại dễ dàng bị mắc lừa.
Hắn đi dạo nửa vòng, nhìn thấy bóng dáng một người lén lén lút lút. Hắn không khỏi tiến lên, vỗ một cái vào vai đối phương:
- Tề tiểu đệ...
- Hả?
Tề Lục Chỉ bị dọa cho giật mình. Khi hắn nhìn thấy là Phương Tịch, mới thở hắt ra:
- Hóa ra là Phương huynh...
Hắn biết được vị này cũng là dị nhân, đồng thời có chút quan hệ với Trương Long Dực, về sau còn giữ chức ở Trấn Dị Tư, chính là một nửa người một nhà.
- Tề tiểu đệ cũng tới chợ đêm đi dạo à? Không biết ngươi chuẩn bị bán thứ tốt gì vậy?
Phương Tịch mỉm cười, chỉ thấy cái bọc trong tay Tề Lục Chỉ lộ ra một cái vòng tay màu đỏ, hắn không khỏi giả vờ kinh ngạc.
- Không có gì. Tất cả đều là vật bình thường. Ôi... chẳng phải dạo này trong túi túng thiếu, kiếm chút tiền lót túi sao...
Tề Lục Chỉ năn nỉ nói:
- Vẫn mong Phương huynh đừng để lộ ra...
- Tất nhiên rồi.
Phương Tịch gật đầu, trên mặt lại thoáng hiện vẻ ngượng ngùng.
- Phương huynh gặp phải chuyện gì phiền lòng à?
Lần này lại đổi thành Tề Lục Chỉ hỏi thăm.
- Thật sự không dám giấu, ta đã chuẩn bị thăng cấp bát phẩm...
Tuy là Du Phương Đạo Sĩ bát phẩm từ lâu, nhưng Phương Tịch tất nhiên sẽ không tuyên bố với bên ngoài, trái lại ép chiến lực xuống một phẩm.
Đây là đạo giấu tài bảo toàn tính mạng.
Nhưng đối với đám dị nhân cửu phẩm ở Hắc Trạch Thành này, bát phẩm đã là trình độ tốt lắm rồi.
Tề Lục Chỉ nghe vậy, trên mặt thoáng hiện vẻ trịnh trọng:
- Thiên phú của Phương huynh quả nhiên đứng đầu trong chúng ta... Nhưng tiểu đệ cũng không có mấy ngân tệ.
- Ta làm sao có thể vay tiền các ngươi?
Phương Tịch cảm thấy bất đắc dĩ, tiếp theo hạ giọng:
- Ta tham gia một hội giao lưu dị nhân ngầm, trong đó có một thứ Cửu Chỉ Tham...
- Cái gì?
Tề Lục Chỉ lập tức kinh ngạc, hắn bị kẹt ở cửu phẩm đã lâu, sớm muốn thăng cấp bát phẩm. Nhưng hắn không sao tìm được Cửu Chỉ Tham trong bí dược, cũng sắp thành tâm bệnh rồi.
- Phương huynh, Phương đại ca có gì phân phó, tiểu đệ không chối từ. Chỗ ta còn có chút hàng trị giá mấy chục lượng bạc...
Tề Lục Chỉ nhìn túi trong tay và đưa tới, giọng điệu cầu xin.
- Ôi... Ta cũng chỉ giúp người hỏi thăm, kiếm lời một chút tiền hoa hồng mà thôi.
Phương Tịch thở dài một tiếng.
Cửu Chỉ Tham này dĩ nhiên là nguyên liệu hắn ở tìm được Minh Thế, từ khi hắn nghe nói Tề Lục Chỉ vẫn luôn tìm kiếm cái này, hắn đã lưu ý.
- Chỉ là... Người bán chỉ đổi không bán. Hắn cần cách điều chế bí dược Thần Thâu cửu phẩm... Ngoài ra, ta làm người trung gian cũng muốn thu chút phí thủ tục.
Hắn nói tiếp.
- Không thành vấn đề, bây giờ Thần Thâu Môn chỉ còn một mình ta, ta có thể xử lý những điều này.
Tề Lục Chỉ vừa nghe, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Trong biệt thự số 1167 ở tiểu khu Lam Long của Đế Vương Tinh, trong phòng thí nghiệm, Phương Tịch đã kiểm tra tất cả hệ thống theo dõi từ lâu, đồng thời ra tay phá hủy chúng.
Dù sao hắn là một nhà khoa học, có chút sở thích là và việc riêng tư, điều này cũng có thể hiểu được.
Lúc này, theo ánh sáng trắng lóe lên, một cái túi vải dệt thủ công nhỏ lại hiện ra ở trên bàn thí nghiệm.
- Bí dược Thần Thâu...
Phương Tịch mở túi ra, nhìn thấy bên trong là một cái đuôi chuột hong gió, mấy miếng thực vật khoáng vật kỳ lạ, còn có một bình nước không nguồn.
- Nguyên liệu chính là đuôi Động Hư Thử cùng với một miếng nhỏ Bạch Thủy Tinh...
Hắn thì thào một tiếng, cầm lấy cốc chịu nhiệt để điều chế chính xác ra bí dược Thần Thâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận