Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 933: Vạn quân tránh lui

Mấy ngày sau.
Trong tĩnh thất ở Bồng Lai Tiên Các.
Phương Tịch phun ra một đoàn anh hỏa xanh lên một cái hồ lô tím.
Tài liệu hệ mộc cấp bảy này nhanh chóng bị hòa tan, từng tia khí tím vây quanh bên ngoài Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô, Phương Tịch dùng thần niệm làm bút, khắc lên đó từng trận văn tinh xảo.
Vô số trận văn hội tụ hình thành một trận pháp cỡ nhỏ.
Nhìn nó như ở trên một mặt phẳng nhưng lại như có nhiều lớp, hội tụ thành một pháp đàn, kết nối với rất nhiều trận pháp vốn có trên hồ lô.
"Tạo nghệ trận pháp cũng đã đến cấp bảy rồi..."
Trên mặt Phương Tịch hiện lên vẻ vui mừng.
Từ khi có Thần Văn trên Thần Đạo Phù Chiếu để nghiên cứu thì hắn tiến bộ rất nhanh trên đạo phù lục, đã là Phù sư khá thượng đẳng trong những Phù sư cấp bảy.
Còn trận pháp thì tiến bộ hơi chậm một chút, bây giờ cuối cùng đã đạt đến cấp bảy.
Nếu không thì hắn cũng không thể nào sửa được Cửu Long Yểm Nhật Tàn Trận.
Lúc này hắn dùng khả năng của Trận pháp sư cấp bảy thăng cấp các trận pháp trong hồ lô vàng lần nữa, đồng thời tế luyện vào bản nguyên của hồ lô tím, cũng là một chuyện rất dễ dàng.
"Bây giờ Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô ở trong Hợp Thể chi bảo cũng có thể xem như đỉnh tiêm nhất... Nhưng so với Bán Tiên Khí cấp tám thì vẫn còn kém một chút."
Tài liệu chính của Nhị Ngũ Trảm Phách Phi Đao chính là một mảnh tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân do hóa thân Phù Du Tử cống hiến.
Vì là tàn phiến nên uy lực của nó có hạn, lại được Phương Tịch dùng phương thức khéo léo tế luyện.
Theo tính toán của hắn thì tương lai nó có thể đạt đến Bán Tiên Khí cấp tám, cũng chính là cấp độ có thể so với Tiên Phủ Kỳ Trân tàn khuyết đã là cực hạn.
Bảo vật hậu thiên luyện chế này dù sao cũng không bằng bản mạng pháp bảo, có thể cùng tăng lên với cảnh giới tu vi.
Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô chính là vậy, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cũng giống vậy.
Theo suy đoán của Phương Tịch thì chỉ cần lấy được lông vũ của Chân Linh Phượng Hoàng ở trong tay Thần Toán Tử rồi tế luyện lại bảo vật này thì đạt đến uy năng của Bán Tiên Khí cũng không có vấn đề gì.
Nhưng sau đó sẽ không thể nào tăng lên nữa.
Luận uy lực thì nó kém rất xa Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cấp Tiên Phủ Kỳ Trân thật sự.
"Hử?"
Phương Tịch đang vuốt ve hồ lô vàng thì chợt lấy từ trong ngực ra một cái ngọc bội.
Cái ngọc bội này xanh biếc như ngọc, toàn thân sáng óng ánh, có thể thấy mơ hồ có chín con Giao Long lượn quanh trong đó.
Mà lúc này ở trong ngọc bội lại xuất hiện hai điểm đỏ.
"Cuối cùng... Đã đến rồi sao?"
Phương Tịch xuất quan thì đã thấy trên bầu trời có một vầng mặt trời hư ảo hội tụ lại, chín còn cự long mây mù quay quanh.
Kỳ cảnh bực này đối với tu tiên giả thì rất quen.
Lúc hắn đến cạnh trận pháp thì phát hiện Thủy Linh Tâm, Vân Hi, Liễu Nhứ, Bảo Liên Phu Nhân... Và một số cao tầng của Bồng Lai Tiên Các cũng đã đến rồi.
Bọn họ đứng trong trận pháp nhìn ra bên ngoài, thần sắc đều rất ngưng trọng.
Chỉ thấy trên bầu trời bên ngoài có vô số dị tộc hình thành đại quân!
Hình thù những tên dị tộc này rất kỳ quái, có tên điều khiển chiến xa biết bay, có tên tự mọc cánh như chim, còn có tên chính là một đoàn nước hoặc một đám lửa, nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung...
Ở phía trước đại quân thì có một tên dị tộc thân người, đầu tê giác đứng đó.
"Tu sĩ bên trong nghe đây... Bây giờ mở trận pháp ra thì còn có thể được chết không đau đớn."
Tu sĩ Hợp Thể của Vọng Nguyệt nhất tộc híp mắt, lạnh lùng nói, gã vậy mà có thể nói được tiếng của nhân tộc.
Hiển nhiên Liên minh dị tộc đã thấm thấu vào nhân tộc rất lâu rồi.
"Chết không đau đớn, vậy có khác gì không còn đường sống?"
Bảo Liên Phu Nhân cười lạnh.
Mà sắc mặt của từng tu sĩ bên dưới đều tái nhợt, cuối cùng họ đã biết được đại chiến chủng tộc là gì!
Đại chiến chủng tốc không phân chính nghĩa hay ta ác, cũng không hề tiếp nhận đầu hàng, chỉ có diệt hoàn toàn!
Ân oán giữa Vọng Nguyệt nhất tộc và nhân tộc thật sự còn cao hơn cả núi, sâu hơn cả biển, dù đầu hàng cũng không có khả năng sống.
Sau khi phát hiện chuyện này thì tất cả tu sĩ nhân tộc đều nắm chặt pháp bảo trong tay.
"Hừ, ngu xuẩn mất khôn."
Tu sĩ Hợp Thể của Vọng Nguyệt Tộc cười lạnh, theo quang ảnh lóe lên gã đã đến trước đại trận rồi giơ tay lên.
Thiên địa nguyên khí oanh minh, bầu trời như mở miệng ra, nguyên khí khủng bố giáng xuống như đê vỡ.
Ở trong tay gã có một viên châu đen nhánh hút thiên địa nguyên khí vào trong, sau đó nó không ngừng to lên, hóa thành một quả cầu đen nhánh to hơn cả núi, ở bên ngoài có vô số triện văn.
Rất nhiều triện văn hội tụ lại khiến hắc cầu bay thẳng vào trong bức tường bằng sương mù.
Xoẹt xẹt!
Từng đạo cấm chế xuất hiện, sau đó lại bị quả cầu đen nhánh hấp thu, hủy diệt...
"Không ngờ nó lại là một món bảo vật phá trận?"
Phương Tịch nghĩ đến Phá Trận Trùy thì không khỏi lộ ra thần sắc rất hứng thú.
Nhưng mà chỉ là bảo vật phá trận, có lẽ nó có thể phát được đại trận cấp bảy bình thường nhưng đối với trận pháp chuẩn cấp tám thì nó vẫn quá nhỏ bé.
Sau khi liên tục xâm nhập sâu vào sương mù thì một con cự long chợt xuất hiện.
Nó há miệng ra, vậy mà nuốt Phá Trận Châu vào trong.
Cự long lại không có cảm giác đau đớn gì, trực tiếp trấn áp Phá Trận Châu xuống...
Bên ngoài trận.
Sắc mặt của tu sĩ Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc tái đi, gã kinh hô:
"Đây không phải trận pháp cấp bảy sao?"
"Thái Thượng trưởng lão uy vũ!"
Thấy đại trận do Phương Tịch bố trí cản được công kích quỷ dị này thì cuối cùng Lương Như Long cũng thở phào, y cũng không muốn chiến tử ở nơi đây.
"Bây giờ nói những lời này vẫn còn quá sớm..."
Thủy Linh Tâm nhìn đại quân dị tộc ở bên ngoài thì khuôn mặt đầy vẻ ưu sầu.
"Cũng không biết bố trí cụ thể của dị tộc thế nào? Tình hình các vực của nhân tộc bây giờ thế nào? Còn có chiến trường Tam Giới Sơn nữa..."
Thần sắc của Vân Hi Tiên Tử cũng ngưng trọng.
Nàng có thể cảm nhận mơ hồ tu sĩ Hợp Thể ở bên ngoài tuyệt đối không chỉ là sơ kỳ...
"Muốn biết được những tin tức này thì cũng đơn giản."
Thanh quang lóe lên, Phương Tịch đã xuất hiện ở bên cạnh hai nàng, hắn cười khẽ rồi nói.
"Hả? Sao lại đơn giản?"
Đôi mắt của Thủy Linh Tâm sáng lên.
"Bắt tên tu sĩ Hợp Thể kia lại tra hỏi một phen thì chẳng phải sẽ biết rõ sao?"
Phương Tịch chỉ vào Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc rồi thản nhiên nói.
Thông qua cảm ứng thần thức thì hắn đã xác nhận tên dị tộc này chính là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ... Đồng thời còn đến Hợp Thể trung kỳ đỉnh phong.
Luận thực lực còn ở trên Mãng Tước La Hán!
"Bắt tu sĩ Hợp Thể trước mặt vạn quân?"
Bảo Liên Phu Nhân trợn to con mắt, gần như cho rằng Phương Tịch chỉ đang nói đùa.
Nhưng một khắc sau, thanh quang lóe lên.
Phương Tịch đã hóa thành một đạo trường hồng màu xanh, trong nháy mắt hắn đã ra khỏi phạm vi của trận pháp, bay thẳng đến chỗ Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc!
Một màn này đừng nói là Bồng Lai Tiên Các, dù đại quân dị tộc cũng không ngờ Phương Tịch lại dũng mãnh như vậy!
Trong nháy mắt Phương Tịch đã đến gần Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc rồi đưa tay ra.
Huyết Sát Phiên hiện lên, biển máu xuất hiện, bao phủ hắn và Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc lại.
Như vậy đại quân dị tộc sẽ sợ ngộ thương Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc nên sẽ không công kích thẳng vào đây.
Trong biển máu, Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc chợt giật mình, sau đó thì nổi giận:
"Chỉ là một tồn tại cấp bảy hạ phẩm..."
Gã xòe bàn tay ra, một tấm lưới lớn màu tím xuất hiện, ở trên lưới còn có ma hỏa khủng bố bốc lên, chụp xuống đầu Phương Tịch.
Phương Tịch mỉm cười, tay mở một cái hồ lô vàng ra:
"Thỉnh bảo bối chuyển thân!"
Một tia vàng óng gần như không thấy được lóe lên.
Khí sắc bén ở giữa trời đất gần như đều bị dẫn động, có sát cơ vô cùng sắc bén tụ lại.
Ba!
Chỉ nghe có tiếng nổ nỏ vang lên, tấm lưới lớn kia đã bị cắt làm hai, hiện ra khuôn mặt đang kinh ngạc và đau lòng của Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc.
Gã thấy Phương Tịch xông thẳng đến thì trong tay hiện ra một viên châu xanh thắm, ở trong đó còn có mấy món bảo vật.
Lúc Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc đang định thúc giục bảo vật này thì gã lại thấy từ trong đôi mắt của tu sĩ nhân tộc kia chợt có tia sáng vàng xanh dài hơn thước bộc phát.
Tia sáng này rất mông lung, khiến gã như trở lại lúc mới sinh ra, nhìn thấy những lão trưởng bối lớn tuổi trong tộc không thể không tự nguyện rời khỏi tộc, chủ động tiến vào man hoang nguy hiểm và các hài đồng trong tộc...
Gã như đã trở về lúc còn trẻ, vất vả lắm mời tu luyện có thành tựu, được chọn vào thánh địa của Vọng Nguyệt Tộc, gặp vị tu sĩ Đại Thừa kia:
"Báo thù! Báo thù!"
"A!"
Đôi mắt của Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc đỏ tươi, gã lại phát hiện chẳng biết từ lúc nào tên nhân tộc kia đã đến gần mình.
Phương Tịch dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, cũng không ngờ hiệu quả của Khô Vinh Huyễn Đồng lại tốt như vậy.
Hắn nhìn tên Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc này, trên người hiện ra áo giáp bốn màu, nắm tay lại, có ánh sáng vàng nhạt lóe lên trên da của hắn rồi biến mất, hắn đấm mạnh một quyền.
Phanh!
Phảng phất như hư không cũng bị hắn đấm nổ tung, một quyền ảnh màu vàng nhạt xuất hiện, mạnh mẽ đánh ra, quang tráo hộ thể của Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc lập tức rên rỉ rồi vỡ vụn.
"Hừ?"
Lúc này Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc mới thật sự luống cuống, tạo nghệ trên luyện thể của tên tu sĩ nhân tộc này hình như còn vượt xa tưởng tượng của gã!
Gã không khỏi hét to lên, mấy món bảo vật quanh thân lập tức vỡ vụn hóa thành từng cơn phong bạo đủ màu sắc, vất vả lắm mới khiến quyền ảnh kia tiêu tán thì đã thấy nắm đấm của Phương Tịch cũng theo đó đấm lên ngực của gã.
Phốc!
Dù Vọng Nguyệt nhất tộc cũng lấy thể phách làm sở trưởng nhưng lúc này lại bị một quyền của Phương Tịch đấm xuyên qua!
Từ vị trí ngực của tên dị tộc này có một Nguyên Anh xanh thẳm xuất hiện, vẻ mặt đầy kinh hoảng định bỏ chạy, nó lập tức bị biển máu bao phủ.
Trong mắt Phương Tịch hiện ra hai màu xanh vàng, hắn nhìn vào một nơi giữa hư không rồi chợt mỉm cười, một xấp phù lục trong tay bay ra.
Những phù lục này bay múa đầy trời, vậy mà tản ra ba động khủng bố của phù lực cấp sáu, cấp bảy.
Ở chính giữa rõ ràng là một tấm Đại Hư Không Na Di Phù.
Phù lục này hóa thành một con Phượng Hoàng bạc trắng, nó chợt hót vang rồi bay lên giữa hư không éo một tên Hợp Thể Cửu Xi tộc ra.
"Lên!"
Phương Tịch kết quyết hai tay, từng phù lục lóe sáng rồi chợt tạo thành đại trận phù lục bao phủ Luyện Hồng Thường vào trong phù trận, có vô số lôi quang bộc phát trong nháy mắt.
Hắn nhìn vị trí của Luyện Hồng Thường, trên mặt hiện ra vẻ nuối tiếc, sao đó lắc Huyết Sát Phiên.
Từ trong Huyết Sát Phiên chợt có tinh phách của một con cự xà bay ra, nuốt Nguyên Anh của tu sĩ Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc vào rồi lui về trong lá cờ.
Phương Tịch thấy vật thì không chút do dự mà vận dụng một tấm Đại Hư Không Na Di Phù.
Trong ánh bạc lóe lên, gã đã rời khỏi đại trận, sau đó gã lại lắc mình một cái thì đã tiến vào trong Cửu Long Yểm Nhật Đại Trận.
Trận pháp này có thể ngăn cản tất cả truyền tống hư không, bởi vậy gã không thể nào truyền tống thẳng vào trong trận.
Mặc dù Phương Tịch có thể miễn cưỡng làm được nhưng lại có vẻ kinh thế hãi tục.
Mà với sự mãnh mẹ của thần thức, hắn đã phát hiện Luyện Hồng Thường ở bên cạnh từ lâu rồi, trong lòng cũng biết nếu không giải quyết cô ta thì không thể nào dịch chuyển tức thời trong hư không được...
Bởi vậy hắn không lập tức thi triển Đại Hư Không Na Di Phù mà chò khi cô ta thả lỏng cảnh giác, thậm chí đến khi định đánh lén mình thì mới ngang nhiên xuất thủ, lừa được tên Hợp Thể Cửu Xi tộc này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận