Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 817: Thất Cầm

Nhân Gian giới.
Địa Tiên Linh Cảnh.
Phương Tịch nhận lấy túi trữ vật trong tay Ngoại Đạo Hóa Thân rồi đi đến núi thịt Thái Tuế ở phương tây trước.
"Ăn đi... Ăn nhiều một chút, sớm ngày tấn thăng cấp sáu thì ta sẽ không cần cực khổ như vậy nữa."
Hắn nhét một cái đùi voi to như ngọn núi vào núi thịt.
Không bao lâu sau, vô số khối thịt linh chi trắng tinh hội tụ lại, bao phủ thịt đùi voi...
Bây giờ thịt của Thái Tuế đối với Thủy Tổ Yêu Ma Thụ chỉ có thể duy trì nhu cầu hằng ngày chứ không thể thúc đẩy Yêu Ma Thụ nhanh chóng tiến hóa.
Sau khi cho Thái Tuế ăn xong, Phương Tịch lại đến dưới Yêu Ma Thụ.
Sưu sưu!
Từng sợi rễ phụ rủ xuống, kéo rất nhiều thịt Nguyên Cổ Hoang Thú lên.
Những miếng thịt này ở giữa không trung nhanh chóng khô đi như đã biến thành thịt khô.
Không bao lâu sau, có một miếng thịt khô bắt đầu hóa cát, biến thành từng hạt bụi nổ tung cũng không còn để lại gì...
Phương Tịch nhẹ nhàng nhắm mắt lại cảm ứng biến hóa trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Sau khi hắn tu luyện Địa Tiên chi đạo, trở thành chủ linh cảnh thì hắn ở trong linh cảnh gần như là tạo vật chủ, thậm chí hắn còn có thể điều động lực lượng giao diện!
Mặc dù lực lượng của Địa Tiên Linh Cảnh bây giờ thật sự rất yếu...
Còn kém Nhân Gian giới rất rất xa, chứ đừng nói gì so sánh với Địa Tiên giới.
Nhưng Phương Tịch tin chắc, tiềm lực của Địa Tiên Linh Cảnh là vô hạn, sau này nó không ngừng mở rộng đến cuối cùng sẽ có một ngày vượt qua!
'Có người theo dõi?'.
Hắn lại nhớ tới tin mà Ngoại Đạo Hóa Thân đã báo lại thì không khỏi cười lạnh: "Có bản lĩnh thì cứ theo dõi thẳng đến Nhân Gian giới đi..."
"Nhưng mà nếu đã phách lối muốn chịu chết như vậy thì sẽ tiễn bọn chúng đi chết là được rồi!"
"Chờ sau khi luyện thành Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì sẽ thử uy lực một phen."
Bây giờ Ngoại Đạo Hóa Thân đã khôi phục tư do, tự do lui tới thành Thiên Phạm nên biến mất một đoạn thời gian cũng không có chuyện gì.
Dù sao hắn cũng có thể dùng lý do một mình đi man hoang thăm dò, tìm kiếm cơ duyên cho qua.
Thậm chí hắn cũng có thể dùng cớ này khiến Ngoại Đạo Hóa Thân dần dần 'phất nhanh'!
Dù sao cũng là man hoang chưa từng khai hoang, dù đi đường bên ngoài cũng có thể gặp được cơ duyên từ trên trời rơi xuống!
Thậm chí có thể là tiên phu chưa bị phát hiện!
Mà mặc dù trong cương vực của nhân tộc có rất nhiều di tích và động phủ tiền nhân nhưng dù có cơ duyên hiện thế thì chắc chắn sẽ bị thế lực lớn chiếm mất.
Nói theo hướng này thì Kim Cương Tử khai hoang Thiên Phạm Vực đối với rất nhiều tu sĩ cấp thấp và tán tu cũng là chuyện tốt!
...
Cửu Châu giới.
"Đạo chủ!"
Một Hóa Thần Tôn Giả hành lễ trước mặt Phương Tịch.
Không biết vì sao hắn luôn cảm thấy gần đây Đạo Chủ càng uy nghiêm hơn, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
"Vạn Tàng, đứng lên đi!"
Phương Tịch nhìn vị tu sĩ Hóa Thần tân tấn này rồi mỉm cười, hai tay đỡ lên.
Vạn Tàng Chân Quân này vốn là tu sĩ Cửu Châu giới tiếp nhận Vô Tận Tàng Chủ của Bạch Mi, cũng xem như nhân vật thiên tài trong Nguyên Anh.
Bây giờ cuối cùng đã Hóa Thần thành công!
Có thể Hóa Thần thành công ở hạ giới, sau đó phi thăng đến Địa Tiên giới thì đều có thiên tư tuyệt đỉnh!
Đương nhiên người này so với Phương Tiên Đạo Chủ thì vẫn kém rất nhiều.
Có đôi khi Phương Tịch cũng nghi ngờ mình và Phương Tiên Đạo Chủ phi thăng có phải đã hao hết khí vận của Cửu Châu giới rồi không.
Sau Vạn Tàng Tôn Giả thì Cửu Châu giới còn sinh ra ba vị Hóa Thần Tôn Giả nữa, bây giờ tổng cộng có sáu tu sĩ Hóa Thần, ai cũng là đại lão trong lĩnh vực của mình nhưng đối với Cửu Châu giới có Đồ Phổ Hạt Nguyên Khí thì tốc độ này vẫn hơi chậm.
'Nhưng mà Cửu Châu giới vốn là thế giới thiếu thốn tài nguyên nên cũng không còn cách nào...'.
Tính ra đây cũng là nguyên nhân từ Phương Tịch, từ sau khi hắn mở Vạn Giới Chi Môn lần trước thì đến nay cũng không có thăm dò mới.
Kết quả đã khiến Hóa Thần Tôn Giả xuất hiện ở Cửu Châu giới rất gian nan.
Bốn vị Hóa Thần Tôn Giả tân tấn này vẫn là nhờ vào rất nhiều lợi ích khi Đồ Ma và Quỷ Phủ đi theo Phương Tịch công phá rất nhiều bí cảnh lúc trước đạt được...
'Dù thiên phú có tốt thì cũng cần tài nguyên... Đây chính là hiện thực của tu tiên giới!'.
'Có nên... Tung chút lực lượng của Chư Thiên Bảo Giám ra để Cửu Châu giới giúp ta cướp đoạt vạn giới?'.
Phương Tịch âm thầm suy nghĩ, sau đó khoát tay: "Đi thôi... Đi gặp Quỷ Phủ."
Hắn không thể không thừa nhận, nhân lực cũng có lúc cạn.
Mặc dù bây giờ trên luyện khí hắn không thể nói là dốt đặc cán mai, mà hắn còn gôm toàn bộ sở trường của bách gia, tự thiết kế, luyện chế một số pháp bảo, linh bảo cũng không có vấn đề gì nhưng nếu muốn chế tạo thông linh chi bảo thì hơi khó.
Chứ đừng nói chi Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến chính là Tiên Phủ Kỳ Trân, rất nhiều phương pháp luyện khí và khái niệm trong đó Phương Tịch đều chưa từng nghe qua.
Cũng may từ sau khi thu hoạch được bản vẽ thiết kế thì Cửu Châu giới vẫn luôn nghiên cứu, bây giờ cũng đã phân tích thành công toàn bộ trình tự cụ thể rồi.
Phương Tịch vào Vạn Tàng Tôn Giả cũng đến một nhà máy lớn.
Lúc này hai người đều tự kết quyết, từng đạo Hỏa hành thần quang xuất hiện, trực tiếp đánh xuyên qua lớp đất.
Hai người đi một mạch xuống dưới thì đã tiến vào một vùng nham tương nóng bỏng.
Càng ngày càng vào sâu hơn thì thậm chí trong đó còn xuất hiện từng hư ảnh độc giao và độc long...
"Thái Cổ Địa Phế Độc Diễm!"
Phương Tịch cảm khái: "Cũng nhờ hoàn cảnh như vậy mới miễn cưỡng thỏa mãn điều kiện luyện chế Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến."
Lúc này nhiệt độ của nham tương đã rất cao, dù quang tráo hộ thể của Nguyên Anh cũng không thể chống được.
Hai người Phương Tịch đi một mạch xuống dưới, đến một tòa ngọc đài.
Ngọc đài này vô cùng lạnh lẽo, quang huy của cấm chế lấp lóe xung quanh, chống lên một quang tráo như trứng già, ngăn cản nham tương ở xung quanh xâm nhập.
Trên ngọc đài có năm tu sĩ Hóa Thần đang ngồi xếp bằng, Quỷ Phủ và Đồ Ma cũng ở trong đó.
"Đạo chủ!"
Thấy Phương Tịch đến, các tu sĩ Hóa Thần vội vàng đứng lên hành lễ.
"Thôi..."
Phương Tịch đảo qua ba khuôn mặt Hóa Thần Tôn Giả có vẻ trẻ tuổi, sau đó nhìn về phía Quỷ Phủ và Đồ Ma.
Hai vị Hóa Thần Tôn Giả này đã gần hai ngàn tuổi rồi.
Đại nạn thọ nguyên của tu sĩ Hóa Thần ở hạ giới chính là hai ngàn năm!
Cũng may lúc trước khi bọn họ theo Phương Tịch công phá Địa Tiên Linh Cảnh của Trường Thanh Tử đã thu được rất nhiều Vạn Mộc Mẫu Khí.
Phối hợp với các loại đan phương còn sót lại của Trường Thanh Tử thì cũng đã luyện chế ra được linh đan duyên thọ cấp năm, bởi vậy bây giờ thọ nguyên của họ vẫn còn rất nhiều...
Vốn dĩ Phương Tịch cũng muốn mang loại linh đan duyên thọ này đến Địa Tiên giới bán.
Nhưng sau đó nghĩ lại, linh đan này dùng Vạn Mộc Mẫu Khí làm tài liệu, có thể bị Trường Thanh Tử phát hiện manh mối gì đó nên hắn đã bỏ qua...
"Như vậy... Bắt đầu đi!"
Phương Tịch thấy các vị Hóa Thần đã chuẩn bị xong thì mới gật đầu, kết quyết.
Một túi trữ vật bay ra, rơi vào trong nham tương, miệng túi mở ra.
Rất nhiều hộp ngọc xuất hiện.
Thu thu!
Một hộp ngọc lớn nhất trong đó bùng sáng, cấm chế trên đó lập tức bị Thái Cổ Địa Phế Độc Diễm phá hủy rồi có từng tiếng phượng minh to rõ hơn truyền ra.
Một con Ngũ Thải Thiên Phượng đụng nát hộp ngọc rồi bay ra.
Sau đó là một sợi lông vũ xanh, huyễn hóa thành hư ảnh một con Côn Bằng, thao túng phong thủy, dây dưa tranh đấu với một con hỏa long do Thái Cổ Địa Phế Độc Diễm biến thành.
Ngay sau đó một con Xuyên Vân Hạc, một con Thanh Loan, còn có Khổng Tước, Hồng Hộc, Huyết Kiêu liên tục xuất hiện...
Bảy con linh cầm đều tự tỏa ra ánh sáng lung linh, bộc phát ra vầng sáng khác nhau.
Chỉ là trong đó lấy Thiên Phượng mạnh nhất, sáu con linh cầm lượn quanh hư ảnh Thiên Phượng không ngừng kêu to như bách điểu triều phượng!
"Không hổ là tài liệu cấp Hợp Thể... Cũng không uổng công ta mạo hiểm lấy được."
Phương Tịch cảm khái rồi rót pháp lực vào trong ngọc đài.
Ầm ầm!
Chân Ma Khí khủng bố xuất hiện, khiến ngọc đài oanh minh.
Sáu vị Hóa Thần Tôn Giả còn lại cũng vội vàng xuất thủ, những hộp ngọc nhỏ bé kia nổ tung, hiện ra từng khối khoáng thạch kỳ dị và bột phấn, linh diễm đặc thù...
"Dùng linh tìm linh, dùng khí luyện khí, thuận theo tự nhiên..."
Trên ngọc đài xuất hiện từng cấm chế như lồng giam, giam bảy con linh cầm ở trong đó.
Phương Tịch đứng giữa, thản nhiên ra lệnh.
"Lệ! !"
Hư ảnh Huyết Kiêu dường như yếu nhất nhưng lại tham lam nhất, nó mạnh mẽ há mỏ nuốt một khối khoáng thạch huyết sắc vào trong bụng.
Khí tức của nó chợt tăng lên mấy phần rồi lại bắt đầu hút vô số khoáng phấn màu xanh lam...
"Lên!"
Thấy khí tức con Huyết Kiêu kia không ngừng tăng lên, Quỷ Phủ Tôn Giả chợt quát lớn.
Hống hống!
Theo lục đại Hóa Thần rót pháp lực vào, một con Thái Cổ Địa Phế Độc Long màu xanh sẫm gầm lên, đuổi theo Huyết Kiêu.
Nó chỉ chụp một trảo, hư ảnh Huyết Kiêu đã lập tức nổ tung.
Sau đó là Thanh Loan, Khổng Tước, Hồng Hộc...
Hư ảnh linh cầm do những lông vũ biến thành điên cuồng đuổi theo những khoáng thạch, linh diễm... Luyện hóa từng cái một sau đó lại bị Thái Cổ Địa Phế Độc Hỏa xé rách, nuốt chửng...
Thu thu!
Lông bạch hạc hóa thành một con Xuyên Vân Hạc to lớn, hạc linh hư ảo run run, bắn ra từng đạo kiếm quan trắng tinh như một kiếm trận.
Ầm ầm!
Kiếm trận đụng vào độc long màu xanh sẫm, vô số kiếm khí bộc phát, lại có vẻ như trực tiếp cắt con độc long này ra.
"Linh tính của bản mạng lông vũ quá mạnh, cũng không phải chuyện tốt. Độ khó luyện chế sẽ tăng lên không ít..."
Nhìn thấy cảnh này Phương Tịch ngồi xếp bằng rồi kết quyết.
Thiên linh trên đỉnh đầu hắn lóe linh quang, một Nguyên Anh toàn thân xanh đen, mọc hai sừng nhỏ, tương mạo nhìn khá thành thục xuất hiện.
Nguyên Anh ôm Huyền Minh Kỳ trong tay, mi tâm có một vết kiếm đỏ sẫm.
Lúc này nó cười hì hì rồi phun Lục Đạo Ma Diễm ra!
Lục Đạo Ma Diễm đã là ma hỏa cấp sáu chợt chia ra thành vô số hỏa chủng, từng ngọn chui vào trong cơ thể của Thái Cổ Địa Phế Độc Long.
Thái Cổ Địa Phế Độc Long rống to, hình thể trong nháy mắt đã bành trướng gấp mười lần, sừng trên đầu chia nhánh, ngực hiện ra nghịch lân, nó như thật sự hóa rồng!
Cự long vỗ xuống một trảo, phá nát kiếm trận của hạc, nuốt Xuyên Vân Hạc vào rồi sau đó đã để mắt tới con Côn Bằng vô cùng to lớn, phong thủy tương sinh kia.
Toàn thân Côn Bằng xanh biếc, tựa chim tựa cá, nó chợt nhảy lên, vô số phong bạo càng quét, triền đấu với Thái Cổ Địa Phế Độc Long...
Mười ngày sau, Thái Cổ Địa Phế Độc Long gầm lên, cuối cùng nó đã xé rách Côn Bằng, một ngụm nuốt nó vào trong bụng.
Lúc này sắc mặt của các tu sĩ Hóa Thần trên ngọc đài đều tái nhợt, có vẻ như bị hoa tổn một chút nguyên khí.
"Tiếp tục!"
Nguyên Anh của Phương Tịch quy vị rồi đứng dậy.
Ba!
Theo hai tay của hắn kết quyết, lồng giam cấm chế mở ra, một con Ngũ Thải Thiên Phượng khí tức lẫm liệt nhào ra, tiếp tục đánh nhau với độc long...
'Thật ra phương pháp luyện khí này là để bảy sợi lông vũ tự hóa hình, tìm kiếm bảo thạch, khoáng vật bổ sung bản thân, sau đó tập trung từng sợi lại...'.
'Chỉ cần lấy con Thiên Phượng này nữa thì xem như đã luyện chế thành công hơn phân nửa...'.
Pháp lực của Phương Tịch tuôn ra, dẫu động thiên địa nguyên khí cuồn cuộn đánh xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận