Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1160: Sung quân (3)

Lục tiểu thư nghe vậy, không khỏi im lặng.
Nàng vốn muốn gõ vị kia một phen, nhưng đối phương đi sung quân, đã nói rõ không muốn dây vào, khiến cho nàng có loại cảm giác phiền muộn vì đánh hụt.
- Thôi... Độc Cô Phương nhất định có thể tấn thăng Thiên Tiên, người này lại có khế ước Tiên Bia trói buộc, hoàn toàn không ảnh hưởng toàn cục... Đáng tiếc, một vị Phù Sư Đại Thừa, còn có thể vẽ Nạp Vật Phù, ở tổng bộ cũng coi như thuộc hạ đắc lực...
Lục tiểu thư rộng lượng nói.
- Ha ha... Cái này đúng, cho dù người này có mưu đồ gì, cứ từ từ xem hành động và lời nói của hắn thôi... Một vạn năm không được thì mười vạn năm, mười vạn năm không được thì trăm vạn năm, nếu có đuôi cáo thì kiểu gì cũng sẽ lộ ra.
Húc Thanh Tiên Nhân cười nhạt nói.
Lục tiểu thư không khỏi có chút kinh ngạc, loại khí chất lạnh nhạt thản nhiên này của Húc Thanh thúc thúc giống như phụ thân...
Phương Tịch đương nhiên không có ý đồ xấu gì.
Hắn chỉ muốn an an ổn‌ ổn vượt qua thiên kiếp, tu luyện thành Tiên mà thôi.
Căn bản không muốn tham dự vào tranh đấu của cao tầng Phong Duyên Trai, cũng lười tham dự.
Chờ sau khi thành Tiên, những chuyện này sẽ lộ ra vẻ buồn cười.
Chỉ cần thực lực mạnh, chẳng lẽ đãi ngộ còn có thể bị cắt xén sao?
Sau khi thấy Liệt Nhật Tiên Thành không phải đất lành để tu luyện, hắn lập tức chọn xách thùng chạy trốn.
Sở dĩ lựa chọn nhiệm vụ Kim Trúc Hải, đơn thuần là vì nhìn nó không có nguy hiểm gì, thời gian lại đủ dài mà thôi!
- Vạn năm...
- Dựa theo bí pháp trong Trường Thanh Công, thời gian nhanh nhất có thể khiến ta độ Tiên Lôi Kiếp là ngàn năm một lần... Sau vạn năm ta đã trở thành Địa Tiên.
Phương Tịch là người thuộc phái hành động.
Nếu quyết định rời đi, thì sẽ không chút dây dưa dài dòng nào.
Sau khi trở lại động phủ, bắt đầu trả phòng và xử lý chuyện khác.
Ví dụ như gửi cho Ung Vân Miên lượng lớn Nạp Vật Phù và một viên đan dược phá giai cấp bậc Phản Hư.
Trừ cái đó ra, còn gửi cho tất cả người quen ở học phủ Thiên Thanh, Ma Kiếm Sơn một phong thư, nói rõ lựa chọn của mình, đồng thời âm thầm đề điểm vài câu.
Về phần có thể ngộ được hay không, thậm chí sau khi lĩnh ngộ có quyết tâm tráng sĩ chặt tay hay không, kia là chuyện của đối phương.
Mấy ngày sau.
- Hoàng lão đệ, không cần tiễn.
Cửa lớn Liệt Nhật thành.
Phương Tịch chắp tay chào mấy người Hoàng Tĩnh, Dịch Chính Hành đến đây đưa tiễn.
- Đạo huynh đi ‌đường cẩn thận.
Hoàng Tĩnh, Dịch Chính Hành, còn có tu sĩ họ Phong của Ma Kiếm Sơn đều chắp tay, vô cùng cảm kích vì Phương Tịch âm thầm đề điểm.
Mặc dù chưa hẳn không oán thầm Phương Tịch nhát gan, nhưng có thể nhắc nhở đến một bước này, đã hơn rất nhiều đạo hữu.
Thần niệm của Phương Tịch quét qua, nhìn thấy một góc váy quen thuộc ở chỗ tối, không khỏi cười một tiếng, hóa thành lưu quang, biến mất không thấy gì nữa...
Kim Trúc Hải ở cực tây Bắc Thần Tiên Vực, vô cùng gần với Huyền Giới của Tây Phương Cực Lạc.
Nơi đây mặc dù tên là Hải, nhưng lại không có một giọt nước biển, mà là ‌một thung lũng rộng lớn.
Ở trong thung lũng mọc nhiều nhất là một loại trúc màu vàng, nó rất kiên cố, là nguyên vật liệu thích hợp làm pháp bảo như Phi Kiếm.
Phía chân trời lóe lên ánh sáng xanh.
Phương Tịch khống chế độn quang, đi đường vô cùng khiêm tốn, trong lòng cũng đang lẩm bẩm:
- Quả nhiên... Ta không phải là nhân vật chính.
- Dựa theo lẽ thường mà nói, nếu là nhân vật chính trong những tiểu thuyết kia, sau khi phát hiện vòng xoáy ở Liệt Nhật Tiên Thành, cho dù hao tâm tổn trí chạy đi, thì cũng sẽ gặp đủ loại sự tình thân bất do kỷ mà bị cuốn vào, sẽ phát sinh rất nhiều chuyện không thể nói với nhiều nữ tu xinh đẹp, lại gặp được kẻ thù thật sự... Một đường vả mặt, cuối cùng cứu vớt thế giới.
- Nhưng ta lại quá dễ dàng chạy khỏi, ngay cả một vị phỉ tu cũng không gặp...
- Thật ra thế gian chính là như vậy, ngươi không gây chuyện, trừ phi cực kỳ không may, nếu không sẽ không bị phiền phức tìm tới cửa...
Bây giờ hắn muốn khiêm tốn tu hành, ít nhất sau khi thành Tiên rồi nói tiếp!
Dù sao nước ở Chân Tiên Giới quá sâu, tu vi Đại Thừa căn bản nắm không chắc!
Phương Tịch lại bay không biết bao lâu, phía trước có một linh sơn dần dần xuất hiện.
Đó là một dãy núi màu vàng, tắm trong vô số kim quang, giống như một đại dương vàng óng.
Hào quang vạn đạo, trong vũ điệu Kim Xà lại dẫn từng tia phạn âm, khiến cho người nghe có cảm giác tâm thần kỳ ảo, diệt hết tạp niệm.
Một cỗ tiên khí dạt dào, linh khí hỗn tạp mãnh liệt đập tới.
- Cuối cùng đã tới Kim Trúc Hải.
Phương Tịch thì thào, nhìn thấy mảng lớn linh điền và kiến trúc phía dưới, linh khí vô cùng nồng đậm, nhưng những cái này không tính là gì, nhiều nhất thuộc về thành vệ tinh của linh sơn hoặc vùng nông thôn gần thành trì cổ.
Mãi khi đến linh sơn, thiên địa bỗng nhiên thay đổi, một cỗ tiên khí còn nồng đậm hơn Liệt Nhật Tiên Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận