Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 387: Ngũ Hành Chi Thể

"Không phải mua mà là bán!"

Phương Tịch mỉm cười, đảo tay một cái.

Trên bàn tay hắn thanh quang nhấp nháy, lập tức có một cái bình đen nhánh rơi lên mặt bàn: "Ngươi xem thử đan này thế nào?"

Đây là đan dược mà hắn tìm được trong túi trữ vật của đệ tử ma môn mà bản thân không giám định được.

"Xin tiền bối chờ một lát..."

Thần sắc Ứng chưởng quỹ nghiêm túc hơn vài phần, cẩn thận mở nắp bình ra, đã có mùi cay độc xông vào mũi.

Ngay sau đó, y nghiên bình đan, đổ ra một viên đan hoàn màu đỏ sậm.

Màu sắc đan này u ám, mang theo mùi cay độc.

Ứng chưởng quỹ niệm vài câu chú văn, hai mắt lập tức có một tầng thải quang che kín, dường như đã tu tập loại linh nhãn thuật nào đó.

Sau khi y nhìn mấy lần, lại lấy một cây ngân châm ra, đâm vào bên ngoài đan dược, sau đó lấy một cái ngọc bàn ra, đặt ngân châm lên đó cọ cọ.

Không lâu sau, trên ngọc bàn dã hiện ra huyết sắc rõ ràng.

"Nếu vãn bối không nhìn lầm thì đan dược này chính là Huyết Nguyên Đan, là đan dược của ma đạo, thích hợp cho tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ sử dụng để khôi phục pháp lực, dù tu sĩ Kết Đan cũng có hiệu quả nhất định... Chỉ là muốn luyện chế đan dược này, không chỉ cần mấy loại dược liệu trân quý mà còn cần tinh huyết của tu sĩ..."

Ứng chưởng quỹ nói phân nửa rồi có vẻ không nói được.

"Yên tâm, đan này là ta giết mấy tu sĩ ma đạo mà lấy được thôi..."

Phương Tịch mỉm cười rồi lấy ra một bình thuốc mà lục nhạt: "Xem thử cái này..."

"Đây là Ma Diệp Đan có thể tăng trưởng tu vi..."

"Đây... Đây không phải đan dược mà là Tam Nhật Cổ, trong đó có cổ trùng lợi hại, dù tu sĩ Trúc Cơ nuốt vào, kỳ hạn ba ngày vừa đến thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ..."

"Loại đan dược này... Vãn bối cũng không nhận ra nhưng trong đó có lẽ có một vị Tam Âm Thảo, nghi là tu sĩ ma đạo sử dụng để tăng thần thức..."

Ứng chưởng quỹ nhìn từng bình đan, thần sắc đã càng ngày càng kỳ quái, thậm chí trong lòng còn nghĩ thầm, nếu vị tiền bối này không phải tu sĩ Kết Đan ma đạo vậy thì chắc chắn đã giết một Kết Đan ma đạo, nếu không thì lấy ở đâu ra nhiều đan dược cao giai như vậy?

Nếu y biết những đan dược này chỉ là một phần nhỏ thì không biết sẽ kinh hãi thành bộ dáng gì nữa đây.

"Như vậy, đa tạ... Không biết Đan Đỉnh Phường các ngươi có thu những đan dược này hay không?"

Phương Tịch chợt cười sáng lạn.

Những đan dược lấy ra giám định này, trong túi trữ vật của hắn vẫn còn một số bình.

Về phần những đan dược thật sự trân quý kia đều là một bình, một viên đan dược, hắn cảm thấy nhãn lực của chưởng quỹ này có hạn, chưa chắc có thể nhận ra.

Mà trong động phủ của Thánh tử còn lại một số đan dược cao cấp trân quán không biết tên, Phương Tịch cũng không định lấy ra.

"Đây... Đương nhiên là thu, nhưng Đan Đỉnh Phường dưới sự cai trị của Hỗn Nguyên Tông, cũng không có bao nhiêu ma tu, bởi vậy giá cả..."

Ứng chưởng quỹ lau mồ hôi trán, gượng cười trả lời: "Nếu tiền bối muốn bán giá cao thì chỉ có thể đến địa bàn Xích Huyết Giáo, hoặc là tìm người của Thanh Diệp Thương Hội..."

"Thôi, giá thấp chút thì thấp chút..."

Phương Tịch định ở mỗi phường thị đều sẽ dịch dung xử lý một phần vật tư nên lúc này hào sảng phẩy tay: "Dù sao cũng không có bao nhiêu..."

"Tốt, vậy vãn bối bắt đầu định giá, bình Huyết Nguyên Đan này..."

...

Nửa canh giờ sau, Phương Tịch rời khỏi Đan Đỉnh Phường, phía sau là Ứng chưởng quỹ cúi người thật sâu đưa tiễn.

Hắn tiện tay ném ra một khối linh thạch trung phẩm cho tu sĩ dẫn đường đang chờ: "Đến Tiết Gia Lão Điếm xong, ngươi có thể trở về..."

Tiết Gia Lão Điếm.

Cửa hàng này xen lẫn trong rất nhiều kiến trúc, nhìn như quán trà bình bình thường thường.

Sau khi Phương Tịch bước vào mới biết có động thiên khác.

"Thiếp thân Ôn Lam, xin ra mắt tiền bối!"

Một nữ tu khoảng ba mươi tuổi, hạ thấp người hành lễ: "Không biết tiền bối muốn mua tin tức gì?"

Tu vi nữ tu này chỉ Luyện Khí viên mãn nhưng dáng vẻ lại không kiêu ngạo không siểm nịnh hơn của Ứng chưởng quỹ.

"Nghe nói... Chỗ này là nơi linh thông tin tức nhất trong phường thị phải không?"

Phương Tịch chắp tay sau lưng, nhìn xung quanh, vẫn chưa bắt đầu giao dịch.

"Chỉ là người ngoài nâng đỡ mà thôi... Nhưng mà trong bản điếm đúng là có rất nhiều tin tức mới nhất của tu tiên giới."

Ôn Lam mỉm cười, ôn nhu trả lời.

"Ừm... Bản tọa cần thông tin của các thế lực ở Nguyên Quốc, phải mới nhất, ngoài ra... Còn cần mua một số linh tài trân quý, Nguyên Quốc gần đây có tin tức về hội trao đổi cỡ lớn nào không?"

Phương Tịch tùy ý ngồi xuống, mở miệng hỏi.

Thông tin các thế lực lớn của Nguyên Quốc?"

Ôn Lam hơi kinh ngạc, tu sĩ Kết Đan hình như là kẻ ngoại lai.

Nhưng cô ta lập tức gật đầu: "Đương nhiên là có, vừa đổi mới tháng trước, thiếp thân lập tức mang đến cho tiền bối... Về phần tin tức giao dịch hội cỡ lớn thì xem như bản điếm tặng cho tiền bối, giao dịch hội lớn nhất sắp mở ra gần đây thì không thể nghi ngờ là một năm sau, đại hội đấu giá của phường thị Huyền Không Sơn."

Ôn Lam đi vào phòng sau, không lâu sau đã bưng một cái khay ra, trên đó có một ngọc giản màu trắng: "Đây là thông tin về các thế lực lớn của Nguyên Quốc, chỉ cần năm trăm linh thạch, nếu tiền bối muốn tư liệu kỹ hơn của một thế lực nào đó thì phải trả thêm linh thạch..."

"Ừm."

Phương Tịch cầm ngọc giản lên, đưa thần thức vào trong.

Rất nhanh, từng tình huống căn bản của Nguyên Quốc đã hiện ra trong đầu của hắn:

"Tu tiên giới Nguyên Quốc rất rộng lớn, dù thế lực Nguyên Anh cũng đã có ba cái! Một là Hỗn Nguyên Tông bá chủ uy tín lâu năm, nội tình thâm bất khả trắc... Thứ hai là Thanh Diệp Thương Hội, thế lực thương hội này kéo dài toàn bộ Nguyên Quốc và mấy nước xung quanh, nghe đồn trong hội có cung phụng cấp bậc Nguyên Anh. .. Cuối cùng thì là Xích Huyết Giáo mới quật khởi! Giáo này ở Đông Nam Nguyên Quốc, dường như có cấu kết với đại tông ma đạo của Khương Quốc ở gần đó..."

"Xem ra, dù tu tiên giới khổng lồ thì Hóa Thần cũng khó ra... Nguyên Anh lão quái chính là quân cờ quan trọng có thể chi phối phong vân tu tiên giới."

"Ở trong ngọc giản còn đặc biệt ghi chú sau đại chiến trước đó, tu sĩ Nguyên Anh của Hỗn Nguyên Tông và Xích Huyết Giáo nghi là lưỡng bại câu thương..."

Trong ngọc giản này còn có một bức địa đồ đại khái của Nguyên Quốc, thế lực Kết Đan trong đó càng có hơn trăm nhà, khiến Phương Tịch như mở rộng tầm mắt rất nhiều.

Mà hắn cũng tìm được Huyền Không Sơn.

Chỗ này ở trung tâm của Nguyên Quốc, có được linh mạch cấp bốn hạ phẩm, bị Xích Huyết Giáo và Hỗn Nguyên Tông tranh đoạt nhiều lần.

Sau đại chiến hai tông ký kết khế ước hòa bình, dứt khoát đều rời khỏi nơi đây, lại bị Thanh Diệp Thương Hội nhặt tiện nghi, thành lập một phường thị, rất có một phen khí tượng.

Gần đây vì muốn tạo danh tiếng đã liên tục tổ chức các loại hội giao dịch và hội đấu giá, thu hút rất nhiều tán tu đến.

'Hai nhà này dừng tay rời khỏi, mời thế lực trung lập phe thứ ba vào làm khu giảm xóc... Xem ra là thật sự không muốn đánh nữa.'.

Phương Tịch thấy vậy thì không khỏi liên tục gật đầu: 'Ta đến, lại mang đến hòa bình cho Nguyên Quốc...'.

Đương nhiên đối với ba thế lực Nguyên Anh thì hắn vẫn muốn kính nhi viễn chi.

Nhưng mà những giới thiệu kia lại giúp hắn nhìn rất kỹ, đặc biệt là Hỗn Nguyên Tông.

'Lão tổ khai phái Hỗn Nguyên Tông... Thức tỉnh Ngũ Hành Chi Thể, tu hành hai trăm năm đã ngưng kết Nguyên Anh, thậm chí còn đột phá tới Nguyên Anh hậu kỳ, danh chấn nhất thời... Chỉ là không thể Hóa Thần nên mới tối mặt tọa hóa ...'.

'Ngũ Hành Chi Thể, nghe nói loại linh thể này còn vượt hơn Ất Mộc Pháp Thân một bậc, nhưng thức tỉnh rất khó khăn... Nghe nói, không những cần năm loại linh căn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ của bản thân tu sĩ hoàn toàn cân đối mà còn phải đều là thượng phẩm linh căn trở lên, mới có thể thức tỉnh loại linh thể này...'.

'Nhưng một khi thức tỉnh, không những tốc độ tu hành hơn xa linh căn thiên phẩm mà còn có mấy loại đại thần thông, rất tiện cho đấu pháp...'.

...

Phương Tịch đọc nhanh như gió lướt qua, dưới tam đại thế lực Nguyên Anh thì chính là các thế lực Kim Đan.

Trong mấy nhà xếp hàng đầu đều có tu sĩ Kết Đan hậu kỳ tọa trấn, khiến Phương Tịch cũng không khỏi phải nhìn thêm vài lần.

Mà ở cuối cùng, hắn còn nhìn thấy tên của Điểm Tinh Môn.

"Phần giới thiệu vắn tắt này không tệ..."

Một hồi lâu sau, Phương Tịch bỏ ngọc giản xuống, nhìn Ôn Lam đang thưởng trà, cười đưa qua năm khối linh thạch trung phẩm: "Đúng rồi, chỗ này là Tiết Gia Lão Điếm, sao đạo hữu lại họ Ôn?"

"Nhà chồng của thiếp thân họ Tiết..." Ôn Lam khẽ giật mình, rồi hời hợt trả lời.

Ôn Lam nhìn Phương Tịch, lại nở nụ cười xinh đẹp: "Tiên bối còn nghi ngờ, muốn mua tình báo kỹ hơn không?"

"Không cần... Trừ chuyện đó ra, bản nhân còn có một vấn đề, không biết ngươi từng nghe đến Oán Hồn Dẫn chưa?"

Ánh mắt Phương Tịch chợt lóe, hỏi.

"Oán Hồn Dẫn? Chưa từng nghe nói..." Ôn Lam lắc đầu, thật sự nghi hoặc: "Thứ này là gì?"

"Một đồ chơi nhỏ mà thôi..." Phương Tịch lắc đầu, lòng hơi tiếc nuối, chuẩn bị đứng đây đi.

Mà Ôn Lam chợt mở miệng: "Nếu thiếp thân không nhìn lầm thì có lẽ tiên bối là tán tu, vẫn chưa gia nhập bất kỳ thế lực lớn nào đúng không?"

"Thế nào? Ngươi muốn mời chào ta sao?" Phương Tịch dừng bước lại, cười như không cười nhìn qua Ôn Lam.

"Thế lực của thiếp thân, mặc dù không thể so sánh với Hỗn Nguyên Tông nhưng ở Nguyên Quốc luận tai mắt linh thông cũng thật sự có một không hai..." Ôn Lam tự tin nói.

"Ồ, không biết thế lực nào?"

Phương Tịch rất hứng thú nhìn chằm chằm nữ nhân này.

"Trước khi tiền bối gia nhập, xin thứ cho vãn bối không thể tiết lộ." Ôn Lam thu lại vẻ tươi cười trả lời.

"Vậy sau khi gia nhập có lợi ích gì?" Phương Tịch suy nghĩ một lúc: "Có linh vật Ngưng Anh không?"

Sắc mặt Ôn Lam trì trệ: "Đương nhiên... là không có."

"Vậy thì quên đi..."

Phương Tịch mỉm cười, quay người rời đi.

Ôn Lam thì tức giận đến suýt chút nữa giậm chân: "Linh vật Ngưng Anh? Khẩu khí thật lớn... Một kẻ Kết Đan sơ kỳ... Dù là Thái Thượng trưởng lão Xích Huyết Giáo cũng là được ma đạo Khương Quốc âm thầm giúp đỡ mới may mắn Ngưng Anh thành công đó..."

"Luận giàu có, luận tài nguyên, luận công pháp, luận truyền thừa... Ta đều không cần cầu bên ngoài, trừ linh vật Ngưng Anh thì hình như cũng không còn thứ gì có thể đả động được ta."

"Cách đại hội đấu giá Huyền Không Sơn vẫn còn một thời gian nữa, đúng lúc trên đường đi lại và các phường thị, chậm rãi thủ tiêu tang vật, một đống tài liệu và đan dược ma đạo kia, đa phần ta cũng không cần..."

"Ngoài ra, cũng có thể chậm rãi nghe ngóng tin tức Oán Hồn Dẫn, nhưng mà... Có lẽ vẫn phải đến địa bàn của ma đạo, thì mới có thể dễ nhận được tin tức hơn."

Phương Tịch rời khỏi phường thị, vẫn duy trì ngũ quan bình thường, dưới sự cung tiễn của tu sĩ canh cổng mà hóa thành thanh quang nhanh chóng bay xa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận