Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 870: Tuyệt tranh (1)

Trong động phủ ở hắc thị.
Phương Tịch chưa bao giờ có thói quen tin người.
Sau khi hắn bố trí lại trận pháp một lần nữa thì mới thả lỏng ngồi trên giường mây.
"Vật tư ở hắc thị rất phong phú, đáng tốn chút thời gian để mua sắm..."
"Đại hội đấu giá mấy chục năm sau cũng đáng chờ mong."
"Tiện thể... Vẫn có thể chờ đợi đám người Thạch Tiên Tử..."
Hắn nhớ lại tin tức mới nhận được thì ánh mắt không khỏi tĩnh mịch.
"Kiếm Tử... Sau đó sẽ đi khiêu chiến Huyết Thủ Phong Chủ sao?"
Huyết Thủ Phong Chủ chính là người dị tộc, trước kia cũng đã tu luyện đến cấp sáu đỉnh phong.
Bây giờ có khả năng rất lớn đã tu luyện đến cấp bảy!
Mặc dù chuyện này phù hợp với quy tắc kiếm tu thích tìm đường chết nhưng Phương Tịch vẫn nhạy bén phát hiện có chút không đúng.
'Kiếm tu chú ý tiến thẳng không lùi, ma luyện kiếm tâm trong chiến đấu... Theo kế hoạch của Kiếm Tử thì sau khi đánh bại Đạo Tử Diễm Ngọc Tông thì kế tiếp phải là Phương Tiên Đạo Chủ!'.
'Kiếm tu chỉ là thẳng chứ không phải ngốc! Nên là hắn phải biết rõ Phương Tiên Đạo Chủ chính là tu sĩ Hợp Thể, lại có Tiên Phủ Kỳ Trân trong tay, nếu không tấn thăng Hợp Thể thì e là sẽ bị đánh chết tươi!'.
'Bởi vậy... Sau khi Kiếm Tử khiêu chiến Đạo Tử Diễm Ngọc Tông xong thì tiếp theo phải tìm bí địa tiềm ẩn tu luyện, chuẩn bị đột phá cảnh giới Hợp Thể mới đúng... Sao tu vi vẫn là Phản Hư mà còn đi khiêu chiến khắp nơi như vậy?'.
'Chẳng lẽ là đang câu cá?'.
Vừa nghĩ tới có khả năng này thì Phương Tịch lập tức cảm thấy kinh hãi.
Nếu Kiếm Tử âm thầm đột phá Hợp Thể nhưng vẫn dùng thân phận tu sĩ Phản Hư gặp người, đến lúc đó thì thật sự hơi phiền phức.
Dù mình đã bù lại số thọ nguyên khi diệt Phù Du Tử hơn phân nửa rồi nhưng thọ nguyên của Kiếm Tử chắc chắn hơn sáu ngàn tuổi!
'Không thể khinh thường bất kỳ tu sĩ nào, dù là kiếm tu!'.
'Đương nhiên cũng có thể là Kiếm Tử không mang theo linh vật Hợp Thể trong người, hoặc là phải vào bí địa nào đó của Kiếm Các tấn thăng mới có được lợi ích lớn nhất, gia tăng xác suất đột phá Hợp Thể...'.
Dù đối với thiên chi kiêu tử thì có thể gia tăng một chút xác suất đột phá Hợp Thể cũng vân rất quý.
'Nhưng mà... Dù hắn âm thầm đột phá nên ta không hạ được hắn nhưng muốn tự vệ cũng không có vấn đề gì.'.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, lấy truyền thừa phù lục cấp bảy tàn khuyết mà hôm nay đã mua được, bắt đầu yên lặng lĩnh hội.
Mặc dù truyền thừa này thiếu nhưng vẫn có phương pháp luyện chế mấy bí phú cấp bảy, một phù lục Phượng Triện Văn trong đó khiến hai mắt của hắn tỏa sáng.
Tu luyện truyền thừa Địa Tiên khiến Phương Tịch giảm được rất nhiều thời gian tu luyện hơn những tu tiên giả khác, có thể dùng để nghiên cứu tu tiên bách nghệ.
Hơn nữa sau khi hắn tấn thăng Hóa Thần, Phản Hư... Nhiều lần tăng Thái Nhất lên mới có thể đa tài đa nghệ như vậy.
Một khoảng thời gian tiếp theo Phương Tịch an cư ở trong động phủ tại hắc thị, thỉnh thoảng hắn lại ra ngoài mua các loại linh vật quý hiếm và truyền thừa của dị tộc, cuộc sống thoải mái đến quên cả trời đất.
Mà bên ngoài thì đã gió giục mây vần.
Thiên Phạm Vực.
Bồng Lai Tiên Các.
Trong đình thủy tạ, tiếng sáo trúc, tiếng đàn không ngừng vang lên bên tai.
Vân Hi Tiên Tử đánh đàn, Bảo Liên Phu Nhân thổi tiêu, Thủy Linh Tâm ở bên cạnh đốt hương, pha trà, ba người phối hợp càng ngày càng ăn ý.
Chỉ có Phương Tịch lười biếng nằm trên ghế, một tay chống đầu, tay còn lại thì đưa linh quả, điểm tâm vào miệng.
Thời gian thoải mái như vậy không biết đã trôi qua bao lâu, mới có một đạo độn quang bay đến hóa thành một nữ đệ tử, cô ta nhẹ nhàng bái: "Tông chủ, Thái Thượng trưởng lão... Khách khanh trưởng lão."
Phương Tịch và Bảo Liên Phu Nhân đều gia nhập Bồng Lai Tiên Các trên danh nghĩa, bây giờ xem như Khách khanh trưởng lão.
"Cương vực nhân tộc ta lại xảy ra chuyện lớn gì sao?"
Phương Tịch lười biếng hỏi.
"Khởi bẩm Khách khanh trưởng lão..."
Nữ đệ tử này cung kính nói: "Trận chiến Lạc Anh Sơn, Đạo Tử Diễm Ngọc Tông đã chiến tử... Xém chút tông này đã khai chiến với Kiếm Các, bây giờ hai bên vẫn đang giằng co, quan trọng là Kiếm Tử đã trốn vào bí cảnh, không rõ tung tích..."
"Nghe nói thông đạo đến Hãm Không Đảo đã bị hủy, tộc ta tổn thất không ít tu sĩ cấp cao, thậm chí bao gồm cả Hợp Thể hậu kỳ Thần Toán Tử tiền bối... Bây giờ trong nhân tộc đều đang đồn đây là âm mưu của hai tộc yêu ma!"
'Âm mưu là không thể nào, nếu hai tộc yêu ma có năng lực này thì đã thu Hãm Không Đảo làm của riêng từ lâu rồi.'.
Phương Tịch nói thầm.
Còn Thủy Linh Tâm thì lại giật mình: "Kiếm Tử và Thần Toán Tử đều thất thủ ở Hãm Không Đảo... Chẳng phải là... Khả năng Phương Tiên Đạo Chủ trở thành Nhân Tộc Ngũ Tử đã mười phần chắc chín rồi sao?"
'Không, dù hai người kia vẫn còn thì ta cũng tin Phương Tiên Đạo Chủ có nắm chắc rất lớn.'.
Phương Tịch âm thầm trợn mắt.
"Không biết có tin tức gì liên quan đến vị thiên kiêu nhân tộc này không?" Chuyện liên quan đến Nhân Tộc Ngũ Tử thì dù Bảo Liên Phu Nhân và Vân Hi Tiên Tử cũng rất để ý.
"Đã có lời đồn Phương Tiên Đạo Chủ thoát khỏi vòng vây, liên tục đánh bại mấy vị Đại Thánh của yêu tộc, đã về cương vực của nhân tộc rồi!"
Nữ đệ tử kia trả lời, trong thần sắc còn mang theo chút kỳ lạ.
"Như vậy cũng là phúc của nhân tộc ta." Thủy Linh Tâm mỉm cười, nàng nhìn thấy sắc mặt của nữ đệ tử này thì không khỏi hỏi tiếp: "Còn tin gì khác sao?"
"Vẫn còn một tin, không biết thật giả nhưng đã lan truyền ra rồi..."
Sắc mặt của nữ đệ tử kia hơi kinh hoảng, mang theo chút bất an.
"Nói đi!"
Vân Hi Tiên Tử giải quyết dứt khoát.
"Dạ!"
Nữ đệ tử lại thi lễ một cái rồi mới nói: "Theo tin đồn thì mặc dù vị Phương Tiên Đạo Chủ kia cố ý cạnh tranh vị trí Nhân Tộc Ngũ Tử nhưng không chọn vị trí Phù Du Tử để lại mà là... Chọn khiêu chiến Ngũ Hành Tử!"
"Cái gì?"
Bảo Liên Phu Nhân kinh hô, tiêu ngọc trong tay cũng xém chút rơi xuống: "Khiêu chiến Ngũ Hành Tử? Chẳng lẽ Phương Tiên Đạo Chủ điền rồi sao?"
"Nghe nói lúc Phương Tiên Đạo Chủ chưa thành đại đạo, chưa tấn cấp Hợp Thể đã từng bị Ngũ Hành Tử truy sát..."
Đệ tử kia nói tiếp: "Bởi vậy dù đã trở về nhân tộc cũng không chọn con đường đơn giản nhất mà là muốn khiêu chiến một trong Ngũ Tử..."
Muốn trở thành Nhân Tộc Ngũ Tử ngoài trừ chờ Nhân Tộc Ngũ Tử có chỗ trống ra để tham dự tuyển chọn thì còn có thể trực tiếp khiên chiến, đánh rớt Ngũ Tử đương nhiệm!
Đương nhiên tình huống thứ hai rất ít khi xảy ra.
Dù sao Nhân Tộc Ngũ Tử chắc chắn là năm người mạnh nhất trong các Hợp Thể của nhân tộc!
Nhưng bây giờ...
Phương Tịch cũng tin Phương Tiên Đạo Chủ thật sự có nắm chắc đánh rớt Ngũ Hành Tử!
"Như vậy cũng là một trò hay!"
Hắn lẩm bẩm, suy đoán có lẽ Phương Tiên Đạo Chủ đã thu được chỗ tốt rất lớn ở yêu tộc.
Tu vi của y bây giờ thật sự không thể phỏng đoán được.
"Chẳng biết lúc nào? Chỗ nào?"
Thủy Linh Tâm hỏi.
Loại thịnh sự một trong Ngũ Tử bị khiêu chiến e là sẽ chấn động nhân tộc.
"Bây giờ vẫn chưa biết..."
Đệ tử kia lắc đầu.
"Thay đổi Nhân Tộc Ngũ Tử có thể sẽ tự tiến hành... Dù sao Ngũ Hành Tử cũng là đại lão một phương, vạn nhất thua thì cũng rất mất mặt."
Phương Tịch lắc đầu bật cười.
Cùng lúc đó.
Trên một ngọn núi ngũ thải lượn lờ nào đó ở nhân tộc.
Một vị đạo nhân tiên phong đạo cốt, hạc phát đồng nhan, đeo trường kiếm đang yên lặng đứng.
Đôi mắt của y ôn nhuận, quanh thân như có một cỗ tiên khí quanh quẩn.
"Bái kiến Bộ tiền bối!"
Không lâu sau có một mảnh khánh vân bay đến, trong từng tia thụy khí mơ hồ có một cung điện.
Cung điện mở ra, Phương Tiên Đạo Chủ dáng vẻ thiếu niên xuất hiện, ở giữa không trung thi lễ.
"Ừ."
Đạo nhân đeo kiếm nhìn Phương Tiên Đạo Chủ rất lâu, ánh mắt dừng lại trên cung điện một chút rồi mới nói: "Bây giờ Thần Toán Tử thất thủ... Chỉ cần ngươi đồng ý thì chúng ta có thể trực tiếp trao vị trí Nhân Tộc Ngũ Tử cho ngươi... Sao nhất định phải làm khó Ngũ Hành Tử chứ?"
Phương Tiên Đạo Chủ cũng không trả lời mà Chân Vũ khánh vân cuồn cuộn, mang theo vẻ lạnh lẽo.
"Thôi được rồi..."
Đạo nhân đeo kiếm thở dài: "Bây giờ Xa đạo hữu vẫn chưa khỏi thương thế, sau đó lão đạo sẽ viết thư cho Mông đạo hữu để chứng kiến ngươi và Ngũ Hành Tử đấu pháp."
Phương Tiên Đạo Chủ không nói một lời mà chỉ bái một cái!
Hãm Không Đảo.
Động phủ hắc thị.
Phương Tịch đang ngồi xếp bằng, nghiên cứu các loại bí thuật của dị tộc thì đôi mắt của hắn chợt nhúc nhích.
Hắn lấy một tấm lệnh bài ra, một tay kết quyết.
Cửa động phủ mở ra, một dị tộc nhân tám tay bước vào.
Hắn cũng biết người này, chính là đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc của Hắc Thiên Các!
"Tiền bối..."
Chưởng quỹ Hắc Thiên Các cung kính thi lễ một cái.
Hắc Thiên Các không hổ là địa đầu xà, vậy mà có thể tìm được động phủ của bản tọa..."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ cười mà không cười: "Nói đi... Hôm nay ngươi đến đây là có chuyện gì?"
"Nữ tử mà tiền bối muốn mua tin tức bây giờ đã có tin, bởi vậy bản nhân lập tức đến báo với tiền bối."
Đại chưởng quỹ Bát Thủ Tộc cười rạng rỡ lấy lòng nói.
"Hả?"
Phương Tịch nhướng mày.
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc lập tức đưa một khối ngọc giản qua.
Phương Tịch nhận lấy nhưng hắn cũng không vội xem mà chỉ đặt trước người, nhìn đại chưởng quỹ này: "Chuyện này đã phiền chưởng quỹ hao tâm tổn trí rồi, nhưng mà tại hạ chỉ là một tồn tại cấp sáu, không đến mức khiến Hắc Thiên Các phải làm vậy chứ?"
Dù sao phía sau của Hắc Thiên Các chắc chắn có tồn tại cấp bảy làm chỗ dựa.
Mà trong dị tộc cũng không phân chia cảnh giới Phản Hư, Hợp Thể như nhân tộc mà chỉ gọi chung là tồn tại cấp sáu, cấp bảy...
"Ha ha... Ở Hãm Không Đảo ngoài trừ tồn tại cấp bảy cao nhất ra thì với tu vi cấp sáu thượng phẩm của tiền bối đã đủ cho chúng ta lấy lòng rồi."
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc thấy Phương Tịch cũng không xem ngọc giản thì lòng không khỏi cảm thấy nặng nề.
'Xem ra... Địa vị của nữ tu kia ở trong lòng người này thật sự rất bình thường...'.
Y thầm nghĩ trong lòng nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ thành khẩn: "Hắc Thiên Các ta luôn hi vọng giao hảo với các vị tiền bối... Đồng thời chờ sau đại hội đấu giá thì nói không chừng còn có một chuyện muốn làm phiền tiền bối."
"Không biết là chuyện gì?"
Phương Tịch lộ ra vẻ 'Như vậy mới hợp lý' rồi mỉm cười hỏi.
"Thật không dám giấu... Hãm Không Đảo này vốn là một bí cảnh Tiên Phủ, mặc dù đã thăm dò nhiều năm như vậy rồi, đa phần khu vực đã không còn chút nguy hiểm nào nhưng vẫn có nơi bị cấm chế bao phủ chưa từng khai phá... Trong đó có không ít bảo vật, thậm chí còn đủ sức hấp dẫn với tồn tại cấp bảy."
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc nói tiếp: "Cấm chế ở những địa vực này rất kỳ dị, chỉ có tồn tại dưới cấp bảy mới có thể vào... Trong đó có không ít cơ duyên tấn thăng cấp bảy."
"Như vậy là quý thương hội muốn hợp tác với bản nhân thăm dò một bí cảnh đúng không?"
Phương Tịch gật đầu.
Với tu vi Phản Hư hậu kỳ của hắn đúng là tỉ suất chi phí - hiệu quả rất cao.
"Đúng vậy... Nếu tiền bối đồng ý thì Hắc Thiên Các ta nguyện tặng tiền bối thân phận khách quý, sau khi chuyện thành công cũng có không ít thù lao."
Chưởng quỹ Bát Thủ Tộc thấy Phương Tịch có vẻ động tâm thì vội nói.
"Đã như vậy mà bản nhân vẫn từ chối thì bất kính rồi."
Phương Tịch cười ha ha, đồng ý.
Dù sao đến lúc đó cùng lắm đưa Ngoại Đạo Hóa Thân qua...
Sau khi tiễn chưởng quỹ đi thì hắn mới đưa một tia thần niệm vào trong ngọc giản, sắc mặt chợt trầm xuống: "Không ngờ... Vận khí của Thạch Tiên Tử lại không tốt như vậy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận