Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 418: Tán công

Khặc khặc!

Đúng lúc này, ba con Quỷ Vương từ trên trời hạ xuống, rõ ràng chúng nó hết sức hài lòng, trong tay còn cầm hai viên Kim Đan.

Nhìn thấy hai viên Kim Đan này thì Dư Hóa híp mắt, y biết hai Chân Nhân Vũ Sĩ kia e là đã thập tử vô sinh.

Phương Tịch thấy vậy thì cười nhếch mép, lấy Vạn Hồn Phiên lắc một cái.

Mặc dù mấy con Quỷ Vương nhớ mãi không quên huyết nhục toàn thành nhưng cuối cùng không thể phản kháng chủ phiên này, bị từng quỷ vụ bao phủ, chui vào trong Vạn Hồn Phiên.

Dư Hóa giật mình bừng tỉnh.

Tuy rằng sở học của y tốt nhưng so với Côn chân nhân thì cũng không cao minh hơn bao nhiêu.

Ở trước mặt người này, y vẫn là gà đất chó sành, không đáng nhắc đến?

Vậy viên Kim Đan này còn gì mà không bỏ được đây chứ?

Vừa nghĩ đến đây, Dư Hóa lập tức vỗ đan điền, một viên Kim Đan quanh quẩn huyết quang hiện ra.

Y nâng Kim Đan, lại đại lễ bái hạ lần nữa: "Kính xin ân công truyền pháp!"

Kim Đan của pháp tu khác với Kim Đan của tu sĩ, mặc dù lấy đi vật này cũng sẽ khiến nguyên khí trọng thương nhưng cũng giống như yêu thú mất nội đan, chết thì không chết.

Đối với Vũ Sĩ thì đây đương nhiên là chuyện không thể chịu nổi.

Nhưng Dư Hóa đạo tâm kiên định, lúc này sau khi y du lịch tứ phương thì tầm mắt càng mở rộng, y biết gặp phải cơ duyên khó được nên tuyệt đối không sợ đầu sợ đuôi.

"Ha ha..."

Huyết Bì Pháp khác với Đoạt Đạo Pháp, Kim Đan dùng công pháp này luyện ra chính là lấy đan điền khí hải làm căn cơ.

Nếu lại tu luyện thuật luyện khí của Nam Hoang thì có quỷ mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà Phương Tịch cũng vui vẻ có thêm một vật thí nghiệm.

Nếu Dư Hóa không bỏ được công lực bản thân, vậy thì có thể thử kiêm tu, Phương Tịch cũng rất mong đợi kết quả sau này.

"Bái kiến sư phụ!"

Dư Hóa nhìn thời cơ rất nhanh, lập tức quỳ xuống, dập đầu chín cái.

"Thôi... Đừng gọi ta là sư phụ, gọi lão sư là được rồi... Lão sư truyền đạo, thụ nghiệp, giải thích nghi hoặc. Trong lòng ngươi có nghi hoặc gì không?"

Phương Tịch mỉm cười, đỡ Dư Hóa đứng lên.

"Đệ tử muốn hỏi lão sư, tất cả đạo pháp đều phải... Ăn người sao?" Thoáng cái Dư Hóa đã hỏi ngay chỗ cốt lõi.

"Đương nhiên không cần, đạo pháp của Diêm Ma là ma đạo... Nếu đi tiên đạo thì chỉ cầu linh cơ, tĩnh tọa tu hành là được."

Phương Tịch trả lời bình dị lại khiến hốc mắt của Dư Hóa ẩm ướt.

Người tu hành ở Hồng Nhật giới, vì muốn thu được pháp lực cường đại và đột phá cảnh giới đã càng ngày càng không giống người.

Mà tất cả những chuyện này đều là sai lầm của Diêm Ma Đạo Chủ sao?

Nhưng nếu không có Diêm Ma Đạo Chủ truyền xuống đạo pháp thì phàm nhân làm sao có thể đối kháng với tà ma quỷ dị?

Trong nhất thời y cũng không biết trong lòng có cảm nhận gì, chỉ cảm thấy phức tạp khó tả.

"Về phần tiên đạo và ma đạo khác nhau thế nào thì ngươi tu luyện là biết..."

Phương Tịch cười nói: "Đúng lúc... Vào thành tìm dinh thự ở lại, ngày mai ta sẽ bắt đầu truyền tiên pháp cho ngươi..."

"Lão sư... Chỗ này xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn Đạo Cung sẽ biết, có phải tạm thời nên tránh mũi nhọn hay không?"

Dư Hóa chần chừ hỏi.

"Không cần, ta còn đang sợ thiếu cung chủ kia không đến nữa đây này!"

Phương Tịch cười ha ha.

Hắn thu Dư Hóa làm đồ đệ, ngoài trừ gieo hạt giống hi vọng cho thế giới bi thảm này ra thì chủ yếu vẫn là vì câu cá.

Mục tiêu sao? Đương nhiên là thiếu cung chủ kia rồi...

Thật ra, sau Đan Nguyên Đại Hội thì thân ngoại hóa thân luôn tìm cơ hội, chẳng qua lúc đó hắn thân đơn lực bạc nên không dám mạo hiểm hành động.

Nhưng đến bây giờ, bản thân đã tấn thăng Kết Đan hậu kỳ, lại luyện hóa Vạn Hồn Phiên, chiến lực tăng nhiều nên mọi chuyện sau đó chính là nước chảy thành sông.

Đối với môn đại thần thông kia, Phương Tịch cũng cảm thấy vô cùng hứng thú.

Nếu lần trước biết nội tình thì chắc chắn hắn sẽ làm càng nhiều chuyện hơn.

Nhưng lúc Đan Nguyên Đại Hội, Phương Tịch vẫn chưa sưu hồn Bạch trưởng lão nên đương nhiên không biết nhiều như vậy, chỉ biết có một thế lực đối địch với mình. Đương nhiên hắn sẽ phá hư kế hoạch của đối phương rồi tiêu sái rời đi.

Sau đó hắn sưu hồn thu được tin tức thì mới hơi hối hận.

Nhưng mà chỉ cần thiếu cung chủ kia vẫn còn ở đây, vậy thì có thể cứu vãn được.

Tiếp theo Phương Tịch và Dư Hóa ở lại tiểu thành này.

Trên người Dư Hóa mang theo rất nhiều vàng bạc, trực tiếp đi thuê một căn nhà lớn.

Chủ nhân của căn nhà này cũng là loại người học đòi văn vẻ, vườn hoa được xây dựng rất lịch sự tao nhã, hòn non bộ, thanh tuyền, kỳ hoa dị thảo, mấy con bạch hạc nhàn nhã đi dạo trong đó.

Trong một tiểu đình.

Phương Tịch ngồi xếp bằng nhìn Dư Hóa ở dưới: "Hồng Nhật giới mang cảnh giới chia làm Đạo Nhân, Đạo Sĩ, Vũ Sĩ... Tiên pháp là Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan... Lại có chỗ giống nhau mấy phần, cũng là ba ngàn đại đạo, trăm sông đổ về một biển. Hôm nay, vi sư sẽ truyền cho ngươi Hỗn Nguyên Quyết!"

Hỗn Nguyên Quyết này chính là công pháp Luyện Khí của Hỗn Nguyên Tông, cũng không quý giá bao nhiêu.

Phương Tịch cũng không biết công pháp này là hắn lấy được từ trong túi trữ vật của kẻ xui xẻo nào.

Nhưng mà dù sao môn công pháp này cũng là công pháp Luyện Khí kỳ của đại phái Nguyên Anh, đương nhiên sẽ có một phần đặt biệt huyền diệu.

Thứ nhất, nó chính là công pháp không thuộc tính, không câu nệ bất kỳ linh căn gì, cho dù là các loại tư chất như dị linh căn cũng có thể tu hành mà tiến độ tu hành còn không tệ.

Thứ hai, chính là sau khi tăng lên đại cảnh giới thì có thể nối liền với bất kỳ công pháp nào cũng không có chút khe hở.

Đối với người muốn truyền đạo phổ biến thì phân rõ thuộc tính linh căn từng người rồi lại tùy theo tài năng đến đâu để dạy thì thật sự quá khó.

Bởi vậy Phương Tịch chọn Hỗn Nguyên Quyết này.

Thấy Dư Hóa đang chăm chú lắng nghe thì lúc này hắn cũng không nói nhảm, trước hết đọc một lần tầng thứ nhất Hỗn Nguyên Quyết dẫn khí nhập thể cho Dư Hóa ghi nhớ, sau đó lại giảng giải từng chữ từng câu.

Tu vi của Dư Hóa đã đến pháp tu Kim Đan, mặc dù chỉ là bản nhồi cho vịt ăn tốc thành nhưng cũng không phải là thái điểu không biết gì với tu tiên mà ngược lại, y còn hiểu rất nhanh, có thể từ một suy ba.

Không lâu sau, Dư Hóa đã thuộc khẩu quyết tầng thứ nhất.

Thậm chí đến ngày thứ hai, Phương Tịch lại phát hiện, vậy mà người này đã dẫn khí nhập thể thành công, tiến vào tầng thứ nhất Hỗn Nguyên Quyết!

"Đây..."

Phương Tịch cũng hơi khó tin, lúc này dùng thần thức kiểm tra tỉ mỉ, mặc dù Dư Hóa có linh căn nhưng cũng chỉ là linh căn trung phẩm mà thôi, dựa theo lẽ thường thì tuyệt đối không thể nào có tốc độ tiến bộ như vậy.

Trừ phi...

"Đệ tử nghĩ tới nghĩ lui đã quyết định phế Vô Biên Huyết Hải Đan..."

Dư Hóa cung kính bẩm báo: "Nhưng pháp lực mà Huyết Bì Pháp tu luyện ra dường như trước tiên hóa thành thiên địa nguyên khí rồi lại chuyển hóa thành pháp lực của Hỗn Nguyên Quyết, bởi vậy đệ tử chọn chuyển hóa pháp lực thành pháp lực của Hỗn Nguyên Quyết... Một đêm đột phá thành công."

"Thì ra là vậy..."

Phương Tịch gật đầu, hơi cảm khái.

Loại tán công này cũng không phải như mình điều chỉnh công pháp trước kia mà là mang từng chút pháp lực của Vô Biên Huyết Hải Đan hoàn nguyên thành thiên địa linh khí tinh thuần nhất rồi lại chuyển hóa thành pháp lực Hỗn Nguyên Quyết!

Bởi vì bỏ bớt quá trình hấp thu linh khí từ bên ngoài nên tương đương với mỗi ngày đều dùng đan dược tăng tiến pháp lực tu hành, lại không có đan độc nên không có bao nhiêu nhu cầu với linh mạch bên ngoài.

Nhưng vừa đi vừa về như vậy thì hao tổn cũng rất lớn, e là sau khi Dư Hóa hoàn toàn tán công thì Vô Biên Huyết Hải Đan của Dư Hóa cũng hoàn toàn tan đi, hơn nữa đến lúc đó e là cách Kết Đan còn rất xa...

Nhưng mà đối với y thì đây dường như là chuyện tốt, dù sao Vô Biên Huyết Hải Đan quá tốc thành, có rất nhiều tai họa ngầm... Tỉ như đối đầu đích truyền Đạo Cung thì nói không chừng đối phương chỉ cần ngoắc tay một cái là Kim Đan cũng không còn!

Bây giờ hoàn toàn tán đi, hóa thành thiên địa linh khí tinh thuần, mặc dù có hao tổn nhưng bản thân một bước một dấu chân tu luyện được pháp lực Hỗn Nguyên Quyết thì căn cơ rất vững chắc, sẽ không bị ngoại nhân ảnh hưởng.

Phương Tịch suy tư đã định, mỉm cười: "Thôi... Nếu ngươi đã có quyết tâm như vậy thì hôm nay ta sẽ truyền cho ngươi mười tầng công pháp Hỗn Nguyên Quyết, nhìn ngươi tăng nhanh như gió, sớm ngày Trúc Cơ!"

Thoáng chớp mắt, thời gian đã qua trăm ngày.

Phương Tịch cũng chứng kiến Dư Hóa tán đi từng chút Vô Biên Huyết Hải Đan, tu vi Luyện Khí đột phi mãnh tiến cho đến hôm nay đã đột phá Luyện Khí tầng mười, đạt đến cảnh giới viên mãn!

"Mặc dù còn kém ma đạo tốc thành rất rất xa nhưng ở tiên đạo thì tiến độ thật sự không thể tưởng tượng nổi... Nhưng Kim Đan tán công trùng tu mà, cũng có thể hiểu được."

Phương Tịch phát hiện Dư Hóa đột phá quả thật không có bỉnh cảnh nào, có lẽ cũng là lợi ích khi tán công trùng tu.

Nếu người này Trúc Cơ, có lẽ cũng không cần dùng Trúc Cơ Đan.

Nhưng mà dựa theo Phương Tịch suy đoán thì chờ đến khi Dư Hóa đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, những tích lũy của Kim Đan sẽ hoàn toàn kiệt quệ.

Sau đó sẽ khôi phục lại tốc độ tiến bộ như tu sĩ bình thường ở tu tiên giới Nam Hoang.

"Quyết khiếu Trúc Cơ... Ta đã giảng xong, tự ngươi đi tu hành đi, chờ khi thời cơ đến thì lập tức Trúc Cơ, không cần chần chừ..."

Ngày hôm nay, sau khi Phương Tịch giảng đạo xong thì khoát tay.

Dư Hóa lại nghiêm túc bái một cái: "Những ngày qua lão sư chỉ điểm, đời này của đệ tử, chỉ nguyện phổ biến tiên đạo..."

Hỗn Nguyên Quyết chỉ cần hấp thu linh khí không cần các hành vi tàn nhẫn.

Trong mắt của Dư Hóa, đây mới thật sự là pháp môn tu tiên.

Mà Phương Tịch truyền pháp, cũng là nhân vật Chân Tiên Đạo Tổ nhất lưu.

Thật ra cũng đúng như vậy, nếu tiên đạo lưu truyền ra, trăm ngàn năm sau thì Phương Tịch cũng có thể ở giới này lăn lộn cái xưng hào Đạo Tổ, Đạo Tôn.

"Ta đã truyền pháp, còn mọi chuyện khác đều tùy ngươi."

Phương Tịch khoát tay, không xem trọng chuyện này.

Xưng hào cái gì, cũng không thể ăn, đối với hắn cũng không có tác dụng gì.

Dư Hóa trở lại nơi ở, ngồi xếp bằng, chợt đã đến đêm.

Nhìn qua minh nguyệt ngoài cửa sổ sáng ngời, lòng có cảm giác, Dư Hóa lập tức phúc đến thì lòng cũng sáng ra, ngồi xếp bằng, bắt đầu quá trình Trúc Cơ.

Lần này là y Trúc Cơ chính thống, ít nhất cũng cần bế quan khổ tu trăm ngày.

Sau khi Phương Tịch cảm nhận được những chuyện này thì khoát tay, mấy tiểu kỳ rơi xuống bốn phía chỗ ở của Dư Hóa, biến thành một trận pháp nho nhỏ.

Thời gian trong nháy mắt, chốc lát trăm ngày đã qua.

"Pháp lực của Dư Hóa cũng nên chính thức ngưng dịch, dịch cân tẩy tủy rồi chứ?"

Phương Tịch đang ở trong lương đình, vừa tự rót tự uống, vừa tính toán tiến độ tu hành của Dư Hóa.

Đúng lúc này, hắn chợt thở dài: "Không uổng công ta chờ lâu như vậy, cuối cùng đã đến rồi... Ồ? Không đúng..."

Hắn không che giấu bản thân, phóng pháp lực bàng bạc ra ngoài.

Không lâu sau, trong hoa viên có một người hạ xuống, khí tức vô cùng kỳ dị, không khác gì tảng đá ven đường, chính là quan chủ Vô Tình Quan Hoa Phi Diệp!

Cô ta thấy Phương Tịch thì lại nao nao: "Đạo hữu là ai?"

Trước kia Phương Tịch kết giao với Hoa Phi Diệp là dùng thân ngoại hóa thân, bây giờ Hoa Phi Diệp thấy bản tôn hắn thì lại không nhận ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận