Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 263: Yêu Ma Thụ tái hiện

Xuân đi thu đến.

Trong nháy mắt, hai năm nóng lạnh đã qua.

Trường Thanh Các, Long Ngư Đảo.

Phương Tịch nhìn cơn mưa phùng bên ngoài mà thở dài.

Từ lần Nguyễn Tinh Linh có ý định kết đạo lữ với hắn, sau đó bị hắn từ chối thì nàng đã ở mãi trên Phong Diệp Đảo, ít khi đến đây.

Hắn cũng biết, theo thời gian trôi qua thì sẽ càng ngày càng có nhiều bằng hữu không theo kịp bước chân của mình mà từ đó dần dần ra đi.

Vi Nhất Tịch như thế mà Nguyễn Tinh Linh cũng như vậy.

"Đảo chủ, mời uống trà!"

Hạ Hầu Oánh đoan chính ngồi quỳ chân ở bên cạnh hắn, quen thuộc điểm linh trà.

"Ừm, không tệ..."

Ngửi hương trà, Phương Tịch tán thưởng.

Tu vi của nàng dưới sự chỉ điểm của hắn đã tấn thăng đến Luyện Khí tầng ba, chắc hẳn không lâu nữa sẽ có thể đột phá đến Luyện Khí trung kỳ.

Hạ Hầu Tôn chủ quản Linh Dược Cốc cũng rất cẩn thận, mấy lần gần đây y đến bẩm báo bồi dưỡng Long Lân Tinh Mễ đã có thành quả.

Chắc chắn không lâu nữa hắn sẽ có thể mỗi bữa đều ăn linh mễ cấp hai.

Theo thường lệ, mỗi ngày sau khi vui đùa xong, Phương Tịch cho Hạ Hầu Oánh lui rồi vào phòng tu luyện.

Chỗ này là nơi riêng tư, bí ẩn nhất của hắn, có tầng tầng trận pháp thủ hộ, dù Hạ Hầu Oánh mạo muội xâm nhập cũng sẽ bị Ất Mộc Thần Lôi đánh thành tro bụi.

Đại Lương thế giới.

Võ Thần Môn, Võ kinh.

Phương Tịch đang đọc sách.

Khoảng thời gian này, trong Võ Thần Môn người mới xuất hiện lớp lớp, lại đưa ra mấy hướng phát triển của Khí huyết võ đạo sau đó khiến hắn cảm thấy rất hứng thú.

Một cách mà Phương Tịch cho rằng có hi vọng nhất chính là tiếp tục không ngừng tăng cường và tinh luyện Chân Cương, cuối cùng ngưng kết thành thực chất như một viên đan hoàn!

'Khí huyết... Bão đan? Kết Đan?'.

'Ba ngàn đại đạo, chẳng lẽ cuối cùng trăm sông đều đổ về một biển...'.

'Chẳng lẽ Đại Lương này cũng thuộc một trong tiểu thiên địa dưới tiên đạo?'.

'Nhưng một người có thể kết hai Kim Đan không?'.

'Nếu không thể vậy thì ý tưởng Khí Huyết Bão Đan chắc chắn sẽ xung đột với tu sĩ...'.

Phương Tịch bỏ một tấm bí lục xuống rồi thở dài.

Nếu Khí Huyết Bão Đan và tiên đạo Kết Đan chỉ có thể chọn một trong hai thì không cần nghi ngờ gì hắn sẽ chọn tiên đạo Kim Đan.

Dù sao thì sau tiên đạo Kim Đan còn có rất nhiều cảnh giới và công pháp bí thuật có thể lựa chọn tu luyện và tấn thăng.

Mà một khí trở thành Khí Huyết Bão Đan thì nhất định phải mở ra đại cảnh giới tiếp theo.

Sự không chắc chắn quá lớn!

Có đường sẵn không đi lại muốn đi khai hoang, đây không phải là chuyện Phương Tịch muốn làm.

Dù sau hắn làm gì cũng luôn thận trọng.

"Ai..."

"Khí huyết võ đạo không thông, chẳng lẽ giá trị của thế giời này chỉ còn lại - Ma sao?"

Phương Tịch thở dài, đi vào ngục giam bí mật của Võ Thần Môn.

Ngục giam này được xây dựng dưới mặt đất, tổng cộng chia làm chín tầng.

Mấy tầng trước chỉ giảm giữ vài tên phản nghịch Võ Thần Môn và kẻ thất bại trong tranh đấu, khi chúng thần Võ Thần môn chủ Phương Tịch đến đây thì không phải nắm lấy những song sắt đặc thù kêu to oan uổng thì là bị dọa đến mức phải nấp trong góc tường.

Mà càng đi xuống thì ánh sáng cũng càng âm u.

Sau đó, ngay cả âm thanh ở bên ngoài cũng dần dần biến mất, hoàn toàn tĩnh mịch.

"Đám Võ Thần mà điên lên thì thật sự chuyện gì cũng dám làm..."

Phương Tịch mở cánh cửa sắt ra, đã đi đến chỗ sâu nhất thiên lao tầng chín.

Sau cánh cửa đặc chế thì giam giữ đủ loại... Ma bộc! Hoặc là người bị nhiễm yêu ma!

Không còn cách nào, đây cũng là yêu cầu của Phương Tịch!

Bởi vậy, đám Võ Thần dựa vào võ lực của bản thân, bắt được một số người bị lây nhiễm rồi nhốt lại để nghiêm cứu.

Sự thật đã chứng minh, ma cũng giống như một loại tập hợp quy lực, tính sát thương của ma bộc không lớn.

"Huyết ma!"

Phương Tịch đi đến trước một cánh cửa sắt, nhìn bảng chữ trên đó: "Không thể để ma huyết dính đến một chút huyết nhục nếu không nó sẽ nhanh chóng thôn phệ, hóa thành một vũng máu? Tốt nhất phải dùng ngọc ngăn cách, tiếp theo là hoàng kim?"

Hắn mở cửa sắt ra rồi tiến vào trong căn mật thất bị phong bế.

Chỉ thấy vách tường trong mật thất này vậy mà đền dán vàng lá, trên cái bàn bằng vàng ở giữa có đặt một cái bình ngọc.

Phương Tịch huyễn hóa ra một bàn tay màu xanh bằng pháp lực, bắt lấy bình ngọc rồi từ từ mở ra.

Một giọt máu đỏ sậm đã chảy ra.

Nó bị để ở đây không biết đã bao lâu nhưng vẫn như mới vừa tách ra từ mẫu thể, đỏ thấm ướt át.

'Năm đó, pháp lực của ta xém chút cũng không ma diệt được khí tức cách đời của Yêu Ma Thụ...'.

'Bây giờ sao?'.

Phương Tịch lấy một thanh pháp khí trường kiếm ra, dùng mũi kiếm chắn giọi máu.

Trong Khí hải đan điền của hắn một giọt pháp lực thể lỏng nhanh chóng tiêu hao, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh sẫm, bao bọc giọt máu kia.

Xì xì!

Âm thanh ăn mòn bộc phát kịch liệt, huyết châu và pháp lực thể lỏng quấn lấy nhau rồi bốc hơi...

Đến cuối cùng, một giọt ma huyết kia chợt biến mất không còn gì nữa.

Còn Phương Tịch thì im lặng vận chuyển pháp lực, khôi phục lại giọt pháp lực thể lỏng đã tiêu hao kia.

"Dựa vào chất lượng pháp lực bây giờ của ta, triệt tiêu một giọt ma huyết không có vấn đề gì... Võ Thần đều làm được, nhưng nếu nhiều hơn thì sao? Thậm chí là... Một biển máu?"

"Ma ở thế giới này... Thật thú vị... Sợ rằng chúng đã chạm đến một phần đặc chất của Kết Đan, thậm chí còn cao hơn?"

"Loại tình huống này, dù thật sự tìm được Yêu Ma Thụ, cũng chưa chắc có thể thành công..."

"Cũng may mục tiêu của ta có thể hạ thấp xuống một chút, không cần thảo phạt Thủy tổ Yêu Ma Thụ mà chỉ cần lấy được hạt giống..."

Dù sao Thủy tổ Yêu Ma Thụ thật ra rất yên tĩnh, lần trước Phương Tịch ở trong Ma Vực mò mẫm làm gì nó cũng không phản ứng, cho đến lúc muốn phá Ma Vực nó mới rung rinh một chút.

Phương Tịch nghĩ như vậy, lúc hắn vừa xem qua rất nhiều báo cáo thí nghiệm ma, vừa thí nghiệm lực sát thưởng của tu tiên giả đối với ma thì một thân tín nhanh chóng chạy vào, gương mặt đầy vẻ vui mừng:

"Môn chủ, đại hỉ!"

"A, có chuyện gì?"

Phương Tịch nhìn bàn tay bị chặt đứt nhưng vẫn còn động đậy trong nhà tù, nhíu mày, dùng trận pháp phong bế lại bước ra rồi hỏi.

"Yêu Ma Thụ... Tìm được rồi!"

Thân tín hỉ khí dương dương trả lời.

"A? Thật không tồi, ai là người đầu tiên phát hiện?"

Phương Tịch cười ha ha, lúc trước hắn lấy Thú Huyết Đan ra làm phần thưởng, quả nhiên bây giờ đã có hồi báo.

"Là Chu Đồng Chu hộ pháp..."

"Hắn sao... Cũng làm khó rồi."

Phương Tịch thở dài.

Từ sau khi Chu Đồng đổi Thú Huyết Đan lần đầu tiên rồi đột phá thất bại xong, thì như có như không bị một đám Võ Thần áp chế.

Kết quả y tích lũy cống hiến đến bây giờ vẫn chưa đủ.

Cũng may lần này y tìm được Yêu Ma Thụ, lập được đại công, có thể trực tiếp được thưởng một viên Thú Huyết Đan, đủ để hắn đột phá.

Quang châu.

Châu này ở Tây Nam của Đại Lương, trong đó có hàng ngàn ngọn núi và thung lũng, có chướng khí rừng cây, người ở thưa thớt.

Hôm đó, trên một mảnh rừng cây hoang vu, lại có hơn mười bóng người khổng lồ mọc cánh hoành không lướt qua, thế như điện quang thạch hỏa.

Ngu dân ở dưới mặt đất thiếu chút kiến thức thấy hơn mười vị thần nhân mặc giáp đỏ mọc cánh từ trên trời giáng xuống thì lập tức quỳ xuống cầu nguyện.

"Chu Đồng, ở đây sao?"

Phương Tịch cũng thi triển thân thể Võ Thần và bí thuật Cương Khí Hóa Dực hóa thành một bóng người khổng lồ đỏ như máu mọc cánh hỏi Chu Đồng ở bên cạnh.

Lão Tông Sư này sau khi được hắn ban thưởng Thú Huyết Đan thì cuối cùng cũng đột phá, cự nhân Chân Cương mà lão ngưng tụ ra xuất hiện màu đồng đỏ, mặc dù nhỏ hơn những Võ Thần xung quanh một vòng nhưng lại có cảm giác không thể phá vỡ.

"Khởi bẩm môn chủ, chính là Thành Tam Xuyên ở phía trước... Đúng lúc ta du lịch đến gần đây, phát hiện ma tai bộc phát trong thành này, hình thành Ma Vực... Giống như đúc với hình Ma Vực của Yêu Ma Thụ trong sách."

"Yêu Ma Thụ này ẩn náo một thời gian lại muốn ra ăn thịt người, trước khi nó ăn hết người trong Thành Tam Xuyên thì sẽ không đổi địa bàn."

Chu Đồng lớn tiếng trả lời.

Mà sau khi bay qua một dải núi, Phương Tịch cũng thấy ở đường chân trời chỗ ba nhánh sông giao nhau.

Chỗ này vốn nên có một tòa thành lớn mà bây giờ đã bị Ma Vực đen nhánh che giấu từ lâu.

Thậm chí hình xăm Yêu Ma Thụ ở lưng của hắn cũng bắt đầu ngo ngoe muốn động.

"Quả nhiên là... Thủy tổ Yêu Ma Thụ!"

Phương Tịch nhìn cái chén lớn màu đen úp ngược lẩm bẩm.

Cuối cùng lại gặp cây ma này rồi!

"Ấu ấu... Đây chính là Yêu Ma Thụ đại danh đỉnh đỉnh khiến vô số Tông Sư trong môn hồn khiên mộng nhiễu sao? Bất quá cũng chỉ như vậy mà!"

Liễu Như Yên bay đến trên không Ma Vực, nở nụ cười dự tơn: "Môn chủ... Bây giờ mười ba Võ Thần của Võ Thần Môn ta cùng xuất, chi bằng trực tiếp bứng cây này, thế nào?"

Nghe đến đó, những Võ Thần xung quanh cũng nhao nhao nở nụ cười khát máu.

'Mẹ nó, quả nhiên Thú Huyết Đan không thể ăn, ăn vào thì đầu óc sẽ có vấn đề...'.

Đối với tư tưởng cơ bắp của đám Võ Thần trong môn, Phương Tịch tỏ vẻ vô cùng cạn lời.

Hôm nay, thần thức của hắn đã đạt đến mười trượng, chỉ quét qua là đã cảm nhận được Ma Vực thâm bất khả trắc.

'Cảm giác này... Gần như hòa cùng hư không và đại địa làm một thể... Cấm đoạn đại trận chuẩn cấp ba sao?'.

'Những tên Võ Thần như các ngươi có một tên tính một tên, có thể rung chuyển được nửa phần trận pháp này thì ta sẽ mang chức môn chủ tặng cho các ngươi!'.

'Quan trọng là các ngươi càn rỡ khiến mình bị hại chết cũng không có gì nhưng nếu liên lụy đến ta thì không được.'.

Phương Tịch thầm trợn mắt, thần sắc của hắn lại trở nên lạnh lẽo: "Hạ xuống, hạ trại! Không có mệnh lệnh của ta không ai được phép động thủ với Ma Vực của Yêu Ma Thụ!"

Dưới nghiêm lệnh của môn chủ Võ Thần Môn, một đám Võ Thần miễn cưỡng hạ xuống đất, bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời.

Sau đó Chu Đồng cũng bắt được một thợ săn ở gần đó đến, căn cứ vào lời nói của đối phương thì Yêu Ma Thụ này vừa mới xuất hiện vào một tháng trước.

"Một tháng trước sao?"

Phương Tịch nhìn Ma Vực khổng lồ cách đó không xa, im lặng trầm ngâm.

Trong lòng hắn thì suy nghĩ ngàn lần.

'Cũng may đã phát hiện mục tiêu, để lại vài Võ Thần trông coi, cũng không đến mức để Thủy tổ Yêu Ma Thụ lại chạy mất... Dù chạy mất cũng có thể tiếp tục truy tung!'.

'Về phần ta?'.

"Dù phải mạo hiểm đi thăm dò Ma Vực của Yêu Ma Thụ thì ít nhất cũng phải trở về, luyện chế một cái Hám Địa Đại Trận, bảo đảm không lo đường lui mới được..."

Lần trước, khí tức của Yêu Ma Thụ này còn chưa đáng sợ như thế, Phương Tịch dựa vào một tấm Phá Cấm Phù cấp một đã chạy trốn thành công.

Lần này, hắn cảm thấy Ma Vực của Yêu Ma Thụ gần như có thể so với cấm đoạn đại trận cấp ba, đương nhiên phải cần Hám Địa Đại Trận mới đảm bảo.

'Thậm chí... Có thể dùng ý tưởng luyện chế được linh khí Tung Địa Kim Quang rồi lại cân nhắc chuyện này...'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận